古诗词

送道契上人之越觐大夫叔

皎然

楚僧推后辈,唐本学新经。chǔ sēng tuī hòu bèi,táng běn xué xīn jīng。
外国传香氎,何人施竹瓶。wài guó chuán xiāng dié,hé rén shī zhú píng。
秋风别李寺,春日向柯亭。qiū fēng bié lǐ sì,chūn rì xiàng kē tíng。
大阮今为郡,看君眼最青。dà ruǎn jīn wèi jùn,kàn jūn yǎn zuì qīng。
皎然

皎然

僧皎然(730-799),俗姓谢,字清昼,湖州(浙江吴兴)人,是中国山水诗创始人谢灵运的十世孙,唐代著名诗人、茶僧,吴兴杼山妙喜寺主持,在文学、佛学、茶学等方面颇有造诣。与颜真卿、灵澈、陆羽等和诗,现存皎然470首诗。多为送别酬答之作。情调闲适,语言简淡。皎然的诗歌理论著作《诗式》。 皎然的作品>>

猜您喜欢

咏史

皎然

独负高世资,冥冥寄浮俗。dú fù gāo shì zī,míng míng jì fú sú。
卞子去不归,何人辩荆玉。biàn zi qù bù guī,hé rén biàn jīng yù。
鬻舂意不浅,污迹身岂辱。yù chōng yì bù qiǎn,wū jì shēn qǐ rǔ。
鸾铩乐迍邅,虬蟠甘窘束。luán shā lè zhūn zhān,qiú pán gān jiǒng shù。
五噫谲且正,可以见心曲。wǔ yī jué qiě zhèng,kě yǐ jiàn xīn qū。

咏史

皎然

田氏门下客,冯公众中贱。tián shì mén xià kè,féng gōng zhòng zhōng jiàn。
一朝市义还,百代名独擅。yī cháo shì yì hái,bǎi dài míng dú shàn。
始知下客不可轻,能使主人功业成。shǐ zhī xià kè bù kě qīng,néng shǐ zhǔ rén gōng yè chéng。
借问高车与珠履,何如卑贱一书生。jiè wèn gāo chē yǔ zhū lǚ,hé rú bēi jiàn yī shū shēng。

读张曲江集

皎然

相公乃天盖,人文佐生成。xiāng gōng nǎi tiān gài,rén wén zuǒ shēng chéng。
立程正颓靡,绎思何纵横。lì chéng zhèng tuí mí,yì sī hé zòng héng。
春杼弄缃绮,阳林敷玉英。chūn zhù nòng xiāng qǐ,yáng lín fū yù yīng。
飘然飞动姿,邈矣高简情。piāo rán fēi dòng zī,miǎo yǐ gāo jiǎn qíng。
后辈惊失步,前修敢争衡。hòu bèi jīng shī bù,qián xiū gǎn zhēng héng。
始欣耳目远,再使机虑清。shǐ xīn ěr mù yuǎn,zài shǐ jī lǜ qīng。
体正力已全,理精识何妙。tǐ zhèng lì yǐ quán,lǐ jīng shí hé miào。
昔年歌阳春,徒推郢中调。xī nián gē yáng chūn,tú tuī yǐng zhōng diào。
今朝听鸾凤,岂独羡门啸。jīn cháo tīng luán fèng,qǐ dú xiàn mén xiào。
帝命镇雄州,待济寄上流。dì mìng zhèn xióng zhōu,dài jì jì shàng liú。
才兼荆衡秀,气助潇湘秋。cái jiān jīng héng xiù,qì zhù xiāo xiāng qiū。
逸荡子山匹,经奇文畅俦。yì dàng zi shān pǐ,jīng qí wén chàng chóu。
沉吟未终卷,变态纷难数。chén yín wèi zhōng juǎn,biàn tài fēn nán shù。
曜耳代明珰,袭衣同芳杜。yào ěr dài míng dāng,xí yī tóng fāng dù。
愔愔闻玉磬,寤寐在灵府。yīn yīn wén yù qìng,wù mèi zài líng fǔ。

奉酬陆使君见过各赋院中一物得江蓠

皎然

江蓠生古砌,花每落禅床。jiāng lí shēng gǔ qì,huā měi luò chán chuáng。
嘉客未采掇,空门自馨香。jiā kè wèi cǎi duō,kōng mén zì xīn xiāng。
名因诗目见,色对道心忘。míng yīn shī mù jiàn,sè duì dào xīn wàng。
不遇陆内史,谁知殊众芳。bù yù lù nèi shǐ,shuí zhī shū zhòng fāng。

奉同颜使君真卿送李侍御萼赋得荻塘路

皎然

落日车遥遥,客心在归路。luò rì chē yáo yáo,kè xīn zài guī lù。
细草暗回塘,春泉萦古渡。xì cǎo àn huí táng,chūn quán yíng gǔ dù。
遗踪叹芜没,远道悲去住。yí zōng tàn wú méi,yuǎn dào bēi qù zhù。
寂寞荻花空,行人别无数。jì mò dí huā kōng,xíng rén bié wú shù。

妙喜寺逵公院赋得夜磬送吕评事

皎然

一磬寒山至,凝心转清越。yī qìng hán shān zhì,níng xīn zhuǎn qīng yuè。
细和虚籁尽,疏绕悬泉发。xì hé xū lài jǐn,shū rào xuán quán fā。
在夜吟更长,停空韵难绝。zài yè yín gèng zhǎng,tíng kōng yùn nán jué。
幽僧悟深定,归客忘远别。yōu sēng wù shēn dìng,guī kè wàng yuǎn bié。
寂历无性中,真声何起灭。jì lì wú xìng zhōng,zhēn shēng hé qǐ miè。

咏小瀑布

皎然

瀑布小更奇,潺湲二三尺。pù bù xiǎo gèng qí,chán yuán èr sān chǐ。
细脉穿乱沙,丛声咽危石。xì mài chuān luàn shā,cóng shēng yàn wēi shí。
初因智者赏,果会幽人迹。chū yīn zhì zhě shǎng,guǒ huì yōu rén jì。
不向定中闻,那知我心寂。bù xiàng dìng zhōng wén,nà zhī wǒ xīn jì。

灵澈上人何山寺七贤石诗

皎然

七石配七贤,隐僧山上移。qī shí pèi qī xián,yǐn sēng shān shàng yí。
石性殊磊落,君子又高奇。shí xìng shū lěi luò,jūn zi yòu gāo qí。
跂禅服宜坏,坐客冠可隳。qí chán fú yí huài,zuò kè guān kě huī。
夜倚月树影,昼倾风竹枝。yè yǐ yuè shù yǐng,zhòu qīng fēng zhú zhī。
集质患追琢,表顽用磷缁。jí zhì huàn zhuī zuó,biǎo wán yòng lín zī。
佚火玉亦害,块然长在兹。yì huǒ yù yì hài,kuài rán zhǎng zài zī。

潘丞孩子

皎然

爱子性情奇,初生玉树枝。ài zi xìng qíng qí,chū shēng yù shù zhī。
人曾天上见,名向月中知。rén céng tiān shàng jiàn,míng xiàng yuè zhōng zhī。
我识婴儿意,何须待佩觿。wǒ shí yīng ér yì,hé xū dài pèi xī。

南池杂咏五首水月

皎然

夜夜池上观,禅身坐月边。yè yè chí shàng guān,chán shēn zuò yuè biān。
虚无色可取,皎洁意难传。xū wú sè kě qǔ,jiǎo jié yì nán chuán。
若向空心了,长如影正圆。ruò xiàng kōng xīn le,zhǎng rú yǐng zhèng yuán。

南池杂咏五首水月

皎然

舒卷意何穷,萦流复带空。shū juǎn yì hé qióng,yíng liú fù dài kōng。
有形不累物,无迹去随风。yǒu xíng bù lèi wù,wú jì qù suí fēng。
莫怪长相逐,飘然与我同。mò guài zhǎng xiāng zhú,piāo rán yǔ wǒ tóng。

南池杂咏五首水月

皎然

虚舟动又静,忽似去逢时。xū zhōu dòng yòu jìng,hū shì qù féng shí。
触物知无迕,为梁幸见遗。chù wù zhī wú wù,wèi liáng xìng jiàn yí。
因风到此岸,非有济川期。yīn fēng dào cǐ àn,fēi yǒu jì chuān qī。

南池杂咏五首水月

皎然

侵空撩乱色,独爱我中峰。qīn kōng liāo luàn sè,dú ài wǒ zhōng fēng。
无事负轻策,闲行蹑幽踪。wú shì fù qīng cè,xián xíng niè yōu zōng。
众山摇落尽,寒翠更重重。zhòng shān yáo luò jǐn,hán cuì gèng zhòng zhòng。

南池杂咏五首水月

皎然

袅袅孤生竹,独立山中雪。niǎo niǎo gū shēng zhú,dú lì shān zhōng xuě。
苍翠摇动风,婵娟带寒月。cāng cuì yáo dòng fēng,chán juān dài hán yuè。
狂花不相似,还共凌冬发。kuáng huā bù xiāng shì,hái gòng líng dōng fā。

效古

皎然

日出天地正,煌煌辟晨曦。rì chū tiān dì zhèng,huáng huáng pì chén xī。
六龙驱群动,古今无尽时。liù lóng qū qún dòng,gǔ jīn wú jǐn shí。
夸父亦何愚,竞走先自疲。kuā fù yì hé yú,jìng zǒu xiān zì pí。
饮乾咸池水,折尽扶桑枝。yǐn qián xián chí shuǐ,zhé jǐn fú sāng zhī。
渴死化爝火,嗟嗟徒尔为。kě sǐ huà jué huǒ,jiē jiē tú ěr wèi。
空留邓林在,折尽令人嗤。kōng liú dèng lín zài,zhé jǐn lìng rén chī。