古诗词

虞美人·其二

冯时行

芳菲不是浑无据。fāng fēi bù shì hún wú jù。
只是春收取。zhǐ shì chūn shōu qǔ。
都将酝造晚风光。dōu jiāng yùn zào wǎn fēng guāng。
百尺瑶台、吹下半天香。bǎi chǐ yáo tái chuī xià bàn tiān xiāng。
多愁多病疏慵意。duō chóu duō bìng shū yōng yì。
也被香扶起。yě bèi xiāng fú qǐ。
微吟小酌送花飞。wēi yín xiǎo zhuó sòng huā fēi。
更拚小屏幽梦、到开时。gèng pàn xiǎo píng yōu mèng dào kāi shí。

冯时行

宋恭州壁山人,字当可,号缙云。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴中,历江原丞,知丹棱县、万州。召对,力言和议不可信,为秦桧所恶。寻被劾罢,自是坐废十八年。桧死,起知蓬州、黎州,为官廉正,用法颇严。擢成都府路提刑,卒于官。有《易论》、《缙云集》。 冯时行的作品>>

猜您喜欢

落花十绝

冯时行

幽栖竹路满苍苔,花拥柴扉午未开。yōu qī zhú lù mǎn cāng tái,huā yōng chái fēi wǔ wèi kāi。
可是春风料理得,时吹一片过窗来。kě shì chūn fēng liào lǐ dé,shí chuī yī piàn guò chuāng lái。

落花十绝

冯时行

瘦筇随意步晴沙,困卧江头野老家。shòu qióng suí yì bù qíng shā,kùn wò jiāng tóu yě lǎo jiā。
桃李盈门春寂寂,莺惊睡觉一床花。táo lǐ yíng mén chūn jì jì,yīng jīng shuì jué yī chuáng huā。

落花十绝

冯时行

朝来酌酒尚芳菲,醉眼醒时已觉稀。cháo lái zhuó jiǔ shàng fāng fēi,zuì yǎn xǐng shí yǐ jué xī。
苦妒妖饶莺拂下,解怜飘泊燕衔归。kǔ dù yāo ráo yīng fú xià,jiě lián piāo pō yàn xián guī。

稽古堂诗为曹应祥题

冯时行

稽古堂前雨半天,蒙蒙山色思依然。jī gǔ táng qián yǔ bàn tiān,méng méng shān sè sī yī rán。
几多心事催霜鬓,零落梅花又一年。jǐ duō xīn shì cuī shuāng bìn,líng luò méi huā yòu yī nián。

题汉初东岩

冯时行

疏官寂寂解行衣,脱木萧萧立翠微。shū guān jì jì jiě xíng yī,tuō mù xiāo xiāo lì cuì wēi。
江带暝烟随意曲,鸟翻落日向人归。jiāng dài míng yān suí yì qū,niǎo fān luò rì xiàng rén guī。

涪州北岩

冯时行

晴着春江镜样光,扁舟来炷佛前香。qíng zhe chūn jiāng jìng yàng guāng,biǎn zhōu lái zhù fú qián xiāng。
山从幽处亭亭绿,日倚闲边故故长。shān cóng yōu chù tíng tíng lǜ,rì yǐ xián biān gù gù zhǎng。

落花十绝

冯时行

即看往往斗鲜妍,忽作漫天也可怜。jí kàn wǎng wǎng dòu xiān yán,hū zuò màn tiān yě kě lián。
随雨随风和有恨,恨无人着买春钱。suí yǔ suí fēng hé yǒu hèn,hèn wú rén zhe mǎi chūn qián。

送涪守何常卿十六韵

冯时行

一时周屏翰,千载汉循良。yī shí zhōu píng hàn,qiān zài hàn xún liáng。
宠渥分民社,疲羸赖纪纲。chǒng wò fēn mín shè,pí léi lài jì gāng。
洪恩随雨润,令问与风翔。hóng ēn suí yǔ rùn,lìng wèn yǔ fēng xiáng。
日月流年驶,江山别恨长。rì yuè liú nián shǐ,jiāng shān bié hèn zhǎng。
已闻谈旧政,方改视新章。yǐ wén tán jiù zhèng,fāng gǎi shì xīn zhāng。
贱子千官底,曾依数仞墙。jiàn zi qiān guān dǐ,céng yī shù rèn qiáng。
迂愚真滥吹,浩荡实包荒。yū yú zhēn làn chuī,hào dàng shí bāo huāng。
倦鸟栖林樾,哀鸿顾稻粱。juàn niǎo qī lín yuè,āi hóng gù dào liáng。
一廛联户版,馀惠及耕桑。yī chán lián hù bǎn,yú huì jí gēng sāng。
迨此徵黄速,还闻借寇忙。dài cǐ zhēng huáng sù,hái wén jiè kòu máng。
江云引行旆,峡树远归樯。jiāng yún yǐn xíng pèi,xiá shù yuǎn guī qiáng。
亟欲承颜面,于焉写肺肠。jí yù chéng yán miàn,yú yān xiě fèi cháng。
麦秋驱病马,山雨绝横塘。mài qiū qū bìng mǎ,shān yǔ jué héng táng。
意去如飞鸟,身留类触羊。yì qù rú fēi niǎo,shēn liú lèi chù yáng。
登临空怅望,伫立更凄凉。dēng lín kōng chàng wàng,zhù lì gèng qī liáng。
眷注期公久,趋瞻预可量。juàn zhù qī gōng jiǔ,qū zhān yù kě liàng。

西山一首

冯时行

有客徵清赏,携筇上翠微。yǒu kè zhēng qīng shǎng,xié qióng shàng cuì wēi。
雨差肥水面,春恰染山衣。yǔ chà féi shuǐ miàn,chūn qià rǎn shān yī。
破绿苔迎屐,藏寒竹拥扉。pò lǜ tái yíng jī,cáng hán zhú yōng fēi。
云融开别浦,天净见孤飞。yún róng kāi bié pǔ,tiān jìng jiàn gū fēi。
语响留舟壑,杯光艳落晖。yǔ xiǎng liú zhōu hè,bēi guāng yàn luò huī。

山居

冯时行

溪带三弓地,山开一盖天。xī dài sān gōng dì,shān kāi yī gài tiān。
茅檐低没雾,藤路细迷悬。máo yán dī méi wù,téng lù xì mí xuán。
恶草翻新耨,狞彪突旧穿。è cǎo fān xīn nòu,níng biāo tū jiù chuān。
争鸡喧腷膊,静鹭立挛拳。zhēng jī xuān bì bó,jìng lù lì luán quán。
翠着衣襟湿,岚薰草树鲜。cuì zhe yī jīn shī,lán xūn cǎo shù xiān。
老夫甘废弃,末路寄沈绵。lǎo fū gān fèi qì,mò lù jì shěn mián。
水出桃源俗,人来谷口贤。shuǐ chū táo yuán sú,rén lái gǔ kǒu xián。
心期如水冷,世事绝风传。xīn qī rú shuǐ lěng,shì shì jué fēng chuán。
瘠瘵高眠稳,疏慵入静便。jí zhài gāo mián wěn,shū yōng rù jìng biàn。
酒缸开半熟,茶饼索新煎。jiǔ gāng kāi bàn shú,chá bǐng suǒ xīn jiān。
温饱无馀事,安闲得剩年。wēn bǎo wú yú shì,ān xián dé shèng nián。
胜游欣此始,妄想置从前。shèng yóu xīn cǐ shǐ,wàng xiǎng zhì cóng qián。
出处非吾浪,乘除计亦全。chū chù fēi wú làng,chéng chú jì yì quán。
况因心地静,粗了佛家缘。kuàng yīn xīn dì jìng,cū le fú jiā yuán。
零落馀生在,宁无火里莲。líng luò yú shēng zài,níng wú huǒ lǐ lián。

送杨元老召赴阙

冯时行

群心周道直,万国舜门开。qún xīn zhōu dào zhí,wàn guó shùn mén kāi。
咫尺清虚地,精微择异材。zhǐ chǐ qīng xū dì,jīng wēi zé yì cái。
光辉生锦里,合沓上兰台。guāng huī shēng jǐn lǐ,hé dá shàng lán tái。
霄汉横高翥,风云接大来。xiāo hàn héng gāo zhù,fēng yún jiē dà lái。
龟龙纷秘奥,奎壁焕昭回。guī lóng fēn mì ào,kuí bì huàn zhāo huí。
碧海浮城阙,丹梯近斗魁。bì hǎi fú chéng quē,dān tī jìn dòu kuí。
由来升密勿,此地实胚胎。yóu lái shēng mì wù,cǐ dì shí pēi tāi。
早晚龙渊跃,从容衮职陪。zǎo wǎn lóng yuān yuè,cóng róng gǔn zhí péi。
斯文归黼藻,吾道久尘埃。sī wén guī fǔ zǎo,wú dào jiǔ chén āi。
汉武威怀远,周宣正化恢。hàn wǔ wēi huái yuǎn,zhōu xuān zhèng huà huī。
治源先简俭,国本厚封培。zhì yuán xiān jiǎn jiǎn,guó běn hòu fēng péi。
造膝心终启,前筹力竟回。zào xī xīn zhōng qǐ,qián chóu lì jìng huí。
正宜须弼亮,岂独藉淹该。zhèng yí xū bì liàng,qǐ dú jí yān gāi。
畴昔先登际,声名亦壮哉。chóu xī xiān dēng jì,shēng míng yì zhuàng zāi。
追风先蹙踏,戢翼更徘徊。zhuī fēng xiān cù tà,jí yì gèng pái huái。
巨宝应难价,殊姿肯自媒。jù bǎo yīng nán jià,shū zī kěn zì méi。
中天悬日月,万里忽风雷。zhōng tiān xuán rì yuè,wàn lǐ hū fēng léi。
戮力铭钟鼎,馀波及草莱。lù lì míng zhōng dǐng,yú bō jí cǎo lái。
故人元勃窣,晚节更摧颓。gù rén yuán bó sū,wǎn jié gèng cuī tuí。
料想怜枯肺,吹嘘助酒杯。liào xiǎng lián kū fèi,chuī xū zhù jiǔ bēi。

假守蓬州视事二十日以台章罢黜行至温汤作此以寄同僚二十韵

冯时行

联事春将半,去官春未归。lián shì chūn jiāng bàn,qù guān chūn wèi guī。
儒冠真蹭蹬,祖席有光辉。rú guān zhēn cèng dēng,zǔ xí yǒu guāng huī。
罢遣亲刀笔,勾牵坐钓矶。bà qiǎn qīn dāo bǐ,gōu qiān zuò diào jī。
同寮多俊彦,投老失亲依。tóng liáo duō jùn yàn,tóu lǎo shī qīn yī。
坐席丘无暖,扁舟蠡亦肥。zuò xí qiū wú nuǎn,biǎn zhōu lí yì féi。
泉声清梦寐,山色净裳衣。quán shēng qīng mèng mèi,shān sè jìng shang yī。
竹杖随时拄,山杯信手挥。zhú zhàng suí shí zhǔ,shān bēi xìn shǒu huī。
荷天将土苴,为我易烟霏。hé tiān jiāng tǔ jū,wèi wǒ yì yān fēi。
州县徒劳耳,箪瓢殆庶几。zhōu xiàn tú láo ěr,dān piáo dài shù jǐ。
不糜公廪粟,元长故山薇。bù mí gōng lǐn sù,yuán zhǎng gù shān wēi。
白发心犹壮,丹途计益非。bái fā xīn yóu zhuàng,dān tú jì yì fēi。
人生今殄瘁,世路只歔欷。rén shēng jīn tiǎn cuì,shì lù zhǐ xū xī。
苦潦人将溺,思援手病痱。kǔ lǎo rén jiāng nì,sī yuán shǒu bìng fèi。
道孤谁叹息,迹蹇共嘲讥。dào gū shuí tàn xī,jì jiǎn gòng cháo jī。
去矣犹回首,忧之欲奋飞。qù yǐ yóu huí shǒu,yōu zhī yù fèn fēi。
古今难骨鲠,风俗易脂韦。gǔ jīn nán gǔ gěng,fēng sú yì zhī wéi。
深峡真浮海,温泉当浴沂。shēn xiá zhēn fú hǎi,wēn quán dāng yù yí。
空山猿择木,丰草马辞鞿。kōng shān yuán zé mù,fēng cǎo mǎ cí jī。
已遂孤云远,犹通一径微。yǐ suì gū yún yuǎn,yóu tōng yī jìng wēi。
年年如问信,深觅薜萝扉。nián nián rú wèn xìn,shēn mì bì luó fēi。

牟元礼挽章

冯时行

泪注琼瑰事可伤,白衣回首白云乡。lèi zhù qióng guī shì kě shāng,bái yī huí shǒu bái yún xiāng。
两三遗册新诗在,四十馀年素业荒。liǎng sān yí cè xīn shī zài,sì shí yú nián sù yè huāng。
学海骤乾千顷浪,儒林旧剪一枝芳。xué hǎi zhòu qián qiān qǐng làng,rú lín jiù jiǎn yī zhī fāng。
风流未寄三题草,光焰谁家万丈长。fēng liú wèi jì sān tí cǎo,guāng yàn shuí jiā wàn zhàng zhǎng。
不作人间金榜客,应为天上玉楼章。bù zuò rén jiān jīn bǎng kè,yīng wèi tiān shàng yù lóu zhāng。
诙谐未见车公口,锦绣应无李白肠。huī xié wèi jiàn chē gōng kǒu,jǐn xiù yīng wú lǐ bái cháng。
幽鸟空啼疏竹径,青灯愁见旧梧堂。yōu niǎo kōng tí shū zhú jìng,qīng dēng chóu jiàn jiù wú táng。
就中有事空堪恨,谁问双亲两鬓霜。jiù zhōng yǒu shì kōng kān hèn,shuí wèn shuāng qīn liǎng bìn shuāng。

游石龙偶成寺僧通首坐饱历丛林归老此山故诗多及之

冯时行

飞泉撼琳球,群山高崔嵬。fēi quán hàn lín qiú,qún shān gāo cuī wéi。
中有古道场,紫烟笼观台。zhōng yǒu gǔ dào chǎng,zǐ yān lóng guān tái。
石门不施关,荣辱自不来。shí mén bù shī guān,róng rǔ zì bù lái。
霜钟鸣万壑,日出山雾开。shuāng zhōng míng wàn hè,rì chū shān wù kāi。
老僧挈筠篮,上山拾羹材。lǎo sēng qiè yún lán,shàng shān shí gēng cái。
归煮南涧水,至味谢盐梅。guī zhǔ nán jiàn shuǐ,zhì wèi xiè yán méi。
食饱不下床,法身充九垓。shí bǎo bù xià chuáng,fǎ shēn chōng jiǔ gāi。
破衲一甲子,云闲与徘徊。pò nà yī jiǎ zi,yún xián yǔ pái huái。
我欲吐情语,铭之古岩隈。wǒ yù tǔ qíng yǔ,míng zhī gǔ yán wēi。
云切戒多事,勿听龙作媒。yún qiè jiè duō shì,wù tīng lóng zuò méi。
为雨非不佳,世间多尘埃。wèi yǔ fēi bù jiā,shì jiān duō chén āi。
预恐为雨罢,归来污苍苔。yù kǒng wèi yǔ bà,guī lái wū cāng tái。

友人惠酒殊佳用清光滑辣四字为韵以谢

冯时行

六府萃百感,攻愁须酒兵。liù fǔ cuì bǎi gǎn,gōng chóu xū jiǔ bīng。
故人如我知,侵月走双罂。gù rén rú wǒ zhī,qīn yuè zǒu shuāng yīng。
手裂绛泥封,瓦盆贮瑶琼。shǒu liè jiàng ní fēng,wǎ pén zhù yáo qióng。
我生百世后,见此圣之清。wǒ shēng bǎi shì hòu,jiàn cǐ shèng zhī qīng。
一饮肺肠润,再饮毛骨轻。yī yǐn fèi cháng rùn,zài yǐn máo gǔ qīng。
何必跨茅龙,超然欲遐征。hé bì kuà máo lóng,chāo rán yù xiá zhēng。