古诗词

读张曲江集

皎然

相公乃天盖,人文佐生成。xiāng gōng nǎi tiān gài,rén wén zuǒ shēng chéng。
立程正颓靡,绎思何纵横。lì chéng zhèng tuí mí,yì sī hé zòng héng。
春杼弄缃绮,阳林敷玉英。chūn zhù nòng xiāng qǐ,yáng lín fū yù yīng。
飘然飞动姿,邈矣高简情。piāo rán fēi dòng zī,miǎo yǐ gāo jiǎn qíng。
后辈惊失步,前修敢争衡。hòu bèi jīng shī bù,qián xiū gǎn zhēng héng。
始欣耳目远,再使机虑清。shǐ xīn ěr mù yuǎn,zài shǐ jī lǜ qīng。
体正力已全,理精识何妙。tǐ zhèng lì yǐ quán,lǐ jīng shí hé miào。
昔年歌阳春,徒推郢中调。xī nián gē yáng chūn,tú tuī yǐng zhōng diào。
今朝听鸾凤,岂独羡门啸。jīn cháo tīng luán fèng,qǐ dú xiàn mén xiào。
帝命镇雄州,待济寄上流。dì mìng zhèn xióng zhōu,dài jì jì shàng liú。
才兼荆衡秀,气助潇湘秋。cái jiān jīng héng xiù,qì zhù xiāo xiāng qiū。
逸荡子山匹,经奇文畅俦。yì dàng zi shān pǐ,jīng qí wén chàng chóu。
沉吟未终卷,变态纷难数。chén yín wèi zhōng juǎn,biàn tài fēn nán shù。
曜耳代明珰,袭衣同芳杜。yào ěr dài míng dāng,xí yī tóng fāng dù。
愔愔闻玉磬,寤寐在灵府。yīn yīn wén yù qìng,wù mèi zài líng fǔ。
皎然

皎然

僧皎然(730-799),俗姓谢,字清昼,湖州(浙江吴兴)人,是中国山水诗创始人谢灵运的十世孙,唐代著名诗人、茶僧,吴兴杼山妙喜寺主持,在文学、佛学、茶学等方面颇有造诣。与颜真卿、灵澈、陆羽等和诗,现存皎然470首诗。多为送别酬答之作。情调闲适,语言简淡。皎然的诗歌理论著作《诗式》。 皎然的作品>>

猜您喜欢

杂兴六首

皎然

吾观谈天客,工言丧其精。wú guān tán tiān kè,gōng yán sàng qí jīng。
万物资广庇,此中何有情。wàn wù zī guǎng bì,cǐ zhōng hé yǒu qíng。
若为昧颜蹠,修短怨太清。ruò wèi mèi yán zhí,xiū duǎn yuàn tài qīng。
高论让邹子,放词徵屈生。gāo lùn ràng zōu zi,fàng cí zhēng qū shēng。
请从象外推,至论尤明明。qǐng cóng xiàng wài tuī,zhì lùn yóu míng míng。

杂兴六首

皎然

短龄役长世,扰扰悟不早。duǎn líng yì zhǎng shì,rǎo rǎo wù bù zǎo。
嫔女身后空,欢娱梦中好。pín nǚ shēn hòu kōng,huān yú mèng zhōng hǎo。
从教西陵树,千载伤怀抱。cóng jiào xī líng shù,qiān zài shāng huái bào。
鹤驾何冥冥,鳌洲去浩浩。hè jià hé míng míng,áo zhōu qù hào hào。
柔颜感三花,凋发悲蔓草。róu yán gǎn sān huā,diāo fā bēi màn cǎo。
月中伐桂人是谁,翻使年年不衰老。yuè zhōng fá guì rén shì shuí,fān shǐ nián nián bù shuāi lǎo。

杂兴六首

皎然

谁高齐公子,泣听雍门琴。shuí gāo qí gōng zi,qì tīng yōng mén qín。
死且何足伤,殊非达人心。sǐ qiě hé zú shāng,shū fēi dá rén xīn。

杂兴六首

皎然

独高庭中鹤,意远贵氛埃。dú gāo tíng zhōng hè,yì yuǎn guì fēn āi。
有时青冥游,顾我还下来。yǒu shí qīng míng yóu,gù wǒ hái xià lái。

杂兴六首

皎然

白云琅玕色,一片生虚无。bái yún láng gān sè,yī piàn shēng xū wú。
此物若无心,若何卷还舒。cǐ wù ruò wú xīn,ruò hé juǎn hái shū。

杂兴六首

皎然

疏散遂吾性,栖山更无机。shū sàn suì wú xìng,qī shān gèng wú jī。
寥寥高松下,独有闲云归。liáo liáo gāo sōng xià,dú yǒu xián yún guī。
精意不可道,冥然还掩扉。jīng yì bù kě dào,míng rán hái yǎn fēi。

偶然五首

皎然

乐禅心似荡,吾道不相妨。lè chán xīn shì dàng,wú dào bù xiāng fáng。
独悟歌还笑,谁言老更狂。dú wù gē hái xiào,shuí yán lǎo gèng kuáng。

偶然五首

皎然

偶然寂无喧,吾了心性源。ǒu rán jì wú xuān,wú le xīn xìng yuán。
可嫌虫食木,不笑鸟能言。kě xián chóng shí mù,bù xiào niǎo néng yán。

偶然五首

皎然

虏语嫌不学,胡音从不翻。lǔ yǔ xián bù xué,hú yīn cóng bù fān。
说禅颠倒是,乐杀金王孙。shuō chán diān dào shì,lè shā jīn wáng sūn。

偶然五首

皎然

隐心不隐迹,却欲住人寰。yǐn xīn bù yǐn jì,què yù zhù rén huán。
欠树移春树,无山看画山。qiàn shù yí chūn shù,wú shān kàn huà shān。
居喧我未错,真意在其间。jū xuān wǒ wèi cuò,zhēn yì zài qí jiān。

偶然五首

皎然

真隐须无矫,忘名要似愚。zhēn yǐn xū wú jiǎo,wàng míng yào shì yú。
只将两条事,空却汉潜夫。zhǐ jiāng liǎng tiáo shì,kōng què hàn qián fū。

问天

皎然

天公何时有,谈者皆不经。tiān gōng hé shí yǒu,tán zhě jiē bù jīng。
谁道贤人死,今为傅说星。shuí dào xián rén sǐ,jīn wèi fù shuō xīng。

戏作

皎然

乞我百万金,封我异姓王。qǐ wǒ bǎi wàn jīn,fēng wǒ yì xìng wáng。
不如独悟时,大笑放清狂。bù rú dú wù shí,dà xiào fàng qīng kuáng。

寓言

皎然

人生百年我过半,天生才定不可换。rén shēng bǎi nián wǒ guò bàn,tiān shēng cái dìng bù kě huàn。
东海钓鳌鳌不食,南山坐石石欲烂。dōng hǎi diào áo áo bù shí,nán shān zuò shí shí yù làn。

吊灵均词

皎然

昧天道兮有无,听汨渚兮踌躇。mèi tiān dào xī yǒu wú,tīng mì zhǔ xī chóu chú。
期灵均兮若存,问神理兮何如。qī líng jūn xī ruò cún,wèn shén lǐ xī hé rú。
愿君精兮为月,出孤影兮示予。yuàn jūn jīng xī wèi yuè,chū gū yǐng xī shì yǔ。
天独何兮有君,君在万兮不群。tiān dú hé xī yǒu jūn,jūn zài wàn xī bù qún。
既冰心兮皎洁,上问天兮胡不闻。jì bīng xīn xī jiǎo jié,shàng wèn tiān xī hú bù wén。
天不闻,神莫睹。tiān bù wén,shén mò dǔ。
若云冥冥兮雷霆怒,萧条杳眇兮馀草莽。ruò yún míng míng xī léi tíng nù,xiāo tiáo yǎo miǎo xī yú cǎo mǎng。
古山春兮为谁,今猿哀兮何思。gǔ shān chūn xī wèi shuí,jīn yuán āi xī hé sī。
风激烈兮楚竹死,国殇人悲兮雨飔飔,雨飔飔兮望君时。fēng jī liè xī chǔ zhú sǐ,guó shāng rén bēi xī yǔ sī sī,yǔ sī sī xī wàng jūn shí。
光芒荡漾兮化为水,万古忠贞兮徒尔为。guāng máng dàng yàng xī huà wèi shuǐ,wàn gǔ zhōng zhēn xī tú ěr wèi。