古诗词

薛卿教长行歌

皎然

桂阳仙柳道家说,昔传苏君今是薛。guì yáng xiān liǔ dào jiā shuō,xī chuán sū jūn jīn shì xuē。
聊将握槊偶时人,便被人间称冠绝。liáo jiāng wò shuò ǒu shí rén,biàn bèi rén jiān chēng guān jué。
黄杨文局龟螭蟠,琢成骰子双琅玕。huáng yáng wén jú guī chī pán,zuó chéng tóu zi shuāng láng gān。
初疑月破云中堕,复怪星移指下攒。chū yí yuè pò yún zhōng duò,fù guài xīng yí zhǐ xià zǎn。
谁识兵奇势可保,坐看将军上一道。shuí shí bīng qí shì kě bǎo,zuò kàn jiāng jūn shàng yī dào。
有时彩王非所希,笑击单于出重围。yǒu shí cǎi wáng fēi suǒ xī,xiào jī dān yú chū zhòng wéi。
凫惊隼击疾若飞,左顾右盻生光辉。fú jīng sǔn jī jí ruò fēi,zuǒ gù yòu xì shēng guāng huī。
家本联姻汉戚里,身是长安贵公子。jiā běn lián yīn hàn qī lǐ,shēn shì zhǎng ān guì gōng zi。
名高艺绝何翩翩,几回决胜君王前。míng gāo yì jué hé piān piān,jǐ huí jué shèng jūn wáng qián。
扈游长乐与祈年,人望青云白日边。hù yóu zhǎng lè yǔ qí nián,rén wàng qīng yún bái rì biān。
谪宦江南岁阴晚,还将此道聊自遣。zhé huàn jiāng nán suì yīn wǎn,hái jiāng cǐ dào liáo zì qiǎn。
繇来君子行最长,予亦知君寄心远。yáo lái jūn zi xíng zuì zhǎng,yǔ yì zhī jūn jì xīn yuǎn。
皎然

皎然

僧皎然(730-799),俗姓谢,字清昼,湖州(浙江吴兴)人,是中国山水诗创始人谢灵运的十世孙,唐代著名诗人、茶僧,吴兴杼山妙喜寺主持,在文学、佛学、茶学等方面颇有造诣。与颜真卿、灵澈、陆羽等和诗,现存皎然470首诗。多为送别酬答之作。情调闲适,语言简淡。皎然的诗歌理论著作《诗式》。 皎然的作品>>

猜您喜欢

登开元寺楼送崔少府还平望驿

皎然

登望思虑积,长亭树连连。dēng wàng sī lǜ jī,zhǎng tíng shù lián lián。
悠扬下楼日,杳映傍帆烟。yōu yáng xià lóu rì,yǎo yìng bàng fān yān。
入夜四郊静,南湖月待船。rù yè sì jiāo jìng,nán hú yuè dài chuán。

送王居士游越

皎然

野性配云泉,诗情属风景。yě xìng pèi yún quán,shī qíng shǔ fēng jǐng。
爱作烂熳游,闲寻东路永。ài zuò làn màn yóu,xián xún dōng lù yǒng。
何山最好望,须上萧然岭。hé shān zuì hǎo wàng,xū shàng xiāo rán lǐng。

杂言重送皇甫侍御曾

皎然

人独归,日将暮。rén dú guī,rì jiāng mù。
孤帆带孤屿,远水连远树。gū fān dài gū yǔ,yuǎn shuǐ lián yuǎn shù。
难作别时心,还看别时路。nán zuò bié shí xīn,hái kàn bié shí lù。

渡前溪

皎然

不意入前溪,爱溪从错落。bù yì rù qián xī,ài xī cóng cuò luò。
清清鉴不足,非是深难度。qīng qīng jiàn bù zú,fēi shì shēn nán dù。

寄路温州

皎然

欲问采灵药,如何学无生。yù wèn cǎi líng yào,rú hé xué wú shēng。
爱鹤颇似君,且非求仙情。ài hè pǒ shì jūn,qiě fēi qiú xiān qíng。

待山月

皎然

夜夜忆故人,长教山月待。yè yè yì gù rén,zhǎng jiào shān yuè dài。
今宵故人至,山月知何在。jīn xiāo gù rén zhì,shān yuè zhī hé zài。

杂兴

皎然

人生分已定,富贵岂妄来。rén shēng fēn yǐ dìng,fù guì qǐ wàng lái。
不见海底泥,飞上成尘埃。bù jiàn hǎi dǐ ní,fēi shàng chéng chén āi。

兵后馀不亭重送卢孟明游江西

皎然

携手曾此分,恍如隔胡越。xié shǒu céng cǐ fēn,huǎng rú gé hú yuè。
伦侯古封邑,荣盛风雨歇。lún hóu gǔ fēng yì,róng shèng fēng yǔ xiē。
饥鼯号空亭,野草生故辙。jī wú hào kōng tíng,yě cǎo shēng gù zhé。
如何此路岐,更作千年别。rú hé cǐ lù qí,gèng zuò qiān nián bié。
冯轼望远道,春山无断绝。féng shì wàng yuǎn dào,chūn shān wú duàn jué。
朝行入郢树,夜泊依楚月。cháo xíng rù yǐng shù,yè pō yī chǔ yuè。
佳士持操高,扬才日昭晰。jiā shì chí cāo gāo,yáng cái rì zhāo xī。
离言何所赠,盈满有亏缺。lí yán hé suǒ zèng,yíng mǎn yǒu kuī quē。
时节伤蟪蛄,芳菲忌鶗鴂。shí jié shāng huì gū,fāng fēi jì tí jué。
予思鹿门隐,心迹贵冥灭。yǔ sī lù mén yǐn,xīn jì guì míng miè。
颓颜反芝术,昔貌成冰雪。tuí yán fǎn zhī shù,xī mào chéng bīng xuě。
岁晏期尔来,销声坐岩穴。suì yàn qī ěr lái,xiāo shēng zuò yán xué。

别山诗

皎然

山翁亦好禅,借我风溪树。shān wēng yì hǎo chán,jiè wǒ fēng xī shù。
采药多近峰,汲泉有春渡。cǎi yào duō jìn fēng,jí quán yǒu chūn dù。
幽僧时相偶,仙子或与晤。yōu sēng shí xiāng ǒu,xiān zi huò yǔ wù。
自许战胜心,弥高独游步。zì xǔ zhàn shèng xīn,mí gāo dú yóu bù。
如何区中事,夺我林栖趣。rú hé qū zhōng shì,duó wǒ lín qī qù。
辞山下复上,恋石行仍顾。cí shān xià fù shàng,liàn shí xíng réng gù。
宿昔情或乖,庶几迹无误。sù xī qíng huò guāi,shù jǐ jì wú wù。
松声莫相诮,此心冥去住。sōng shēng mò xiāng qiào,cǐ xīn míng qù zhù。

岘山送崔子向之宣州谒裴使君

皎然

楚思入诗清,晨登岘山情。chǔ sī rù shī qīng,chén dēng xiàn shān qíng。
秋天水西寺,古木宛陵城。qiū tiān shuǐ xī sì,gǔ mù wǎn líng chéng。
琴匣应将往,书车亦共行。qín xiá yīng jiāng wǎng,shū chē yì gòng xíng。
吾知江太守,一顾重君名。wú zhī jiāng tài shǒu,yī gù zhòng jūn míng。

送罗判官还寿州幕

皎然

君章才五色,知尔得家风。jūn zhāng cái wǔ sè,zhī ěr dé jiā fēng。
故里旋归驾,寿春思奉戎。gù lǐ xuán guī jià,shòu chūn sī fèng róng。
天寒长蛇伏,飙烈文虎雄。tiān hán zhǎng shé fú,biāo liè wén hǔ xióng。
定颂张征虏,桓桓戡难功。dìng sòng zhāng zhēng lǔ,huán huán kān nán gōng。

送李喻之处士洪州谒曹王

皎然

独思贤王府,遂作豫章行。dú sī xián wáng fǔ,suì zuò yù zhāng xíng。
雄镇庐霍秀,高秋江汉清。xióng zhèn lú huò xiù,gāo qiū jiāng hàn qīng。
见闻惊苦节,艰故伤远情。jiàn wén jīng kǔ jié,jiān gù shāng yuǎn qíng。
西邸延嘉士,遗才得正平。xī dǐ yán jiā shì,yí cái dé zhèng píng。

送陈秀才赴举

皎然

诸侯惧削地,选士皆不羁。zhū hóu jù xuē dì,xuǎn shì jiē bù jī。
休隐脱荷芰,将鸣矜羽仪。xiū yǐn tuō hé jì,jiāng míng jīn yǔ yí。
甲科争玉片,诗句拟花枝。jiǎ kē zhēng yù piàn,shī jù nǐ huā zhī。
君实三楚秀,承家有清规。jūn shí sān chǔ xiù,chéng jiā yǒu qīng guī。

于武原从送卢士举

皎然

落日独归客,空山匹马嘶。luò rì dú guī kè,kōng shān pǐ mǎ sī。
萧条古关外,岐路更东西。xiāo tiáo gǔ guān wài,qí lù gèng dōng xī。
大泽云寂寂,长亭雨凄凄。dà zé yún jì jì,zhǎng tíng yǔ qī qī。
君还到湘水,寒夜满猿啼。jūn hái dào xiāng shuǐ,hán yè mǎn yuán tí。

诮士和别

皎然

今日同,明日隔,何事悠悠久为客。jīn rì tóng,míng rì gé,hé shì yōu yōu jiǔ wèi kè。
君怜溪上去来云,我羡磷磷水中石。jūn lián xī shàng qù lái yún,wǒ xiàn lín lín shuǐ zhōng shí。