古诗词

陈氏童子草书歌

皎然

书家孺子有奇名,天然大草令人惊。shū jiā rú zi yǒu qí míng,tiān rán dà cǎo lìng rén jīng。
僧虔老时把笔法,孺子如今皆暗合。sēng qián lǎo shí bǎ bǐ fǎ,rú zi rú jīn jiē àn hé。
飙挥电洒眼不及,但觉毫端鸣飒飒。biāo huī diàn sǎ yǎn bù jí,dàn jué háo duān míng sà sà。
有时作点险且能,太行片石看欲崩。yǒu shí zuò diǎn xiǎn qiě néng,tài xíng piàn shí kàn yù bēng。
偶然长掣浓入燥,少室枯松欹不倒。ǒu rán zhǎng chè nóng rù zào,shǎo shì kū sōng yī bù dào。
夏室炎炎少人欢,山轩日色在阑干。xià shì yán yán shǎo rén huān,shān xuān rì sè zài lán gàn。
桐花飞尽子规思,主人高歌兴不至。tóng huā fēi jǐn zi guī sī,zhǔ rén gāo gē xīng bù zhì。
浊醪不饮嫌昏沈,欲玩草书开我襟。zhuó láo bù yǐn xián hūn shěn,yù wán cǎo shū kāi wǒ jīn。
龙爪状奇鼠须锐,水笺白皙越人惠。lóng zhǎo zhuàng qí shǔ xū ruì,shuǐ jiān bái xī yuè rén huì。
王家小令草最狂,为予洒出惊腾势。wáng jiā xiǎo lìng cǎo zuì kuáng,wèi yǔ sǎ chū jīng téng shì。
皎然

皎然

僧皎然(730-799),俗姓谢,字清昼,湖州(浙江吴兴)人,是中国山水诗创始人谢灵运的十世孙,唐代著名诗人、茶僧,吴兴杼山妙喜寺主持,在文学、佛学、茶学等方面颇有造诣。与颜真卿、灵澈、陆羽等和诗,现存皎然470首诗。多为送别酬答之作。情调闲适,语言简淡。皎然的诗歌理论著作《诗式》。 皎然的作品>>

猜您喜欢

雪夜送海上人常州觐叔父上人殷仲文后

皎然

继世风流在,传心向一灯。jì shì fēng liú zài,chuán xīn xiàng yī dēng。
望云裁衲惯,玩雪步花能。wàng yún cái nà guàn,wán xuě bù huā néng。
交战情忘久,销魂别未曾。jiāo zhàn qíng wàng jiǔ,xiāo hún bié wèi céng。
明朝阮家集,知有竹林僧。míng cháo ruǎn jiā jí,zhī yǒu zhú lín sēng。

送常清上人还舒州

皎然

灊人思尔法,楚信有回船。qián rén sī ěr fǎ,chǔ xìn yǒu huí chuán。
估客亲宵语,闲鸥偶昼禅。gū kè qīn xiāo yǔ,xián ōu ǒu zhòu chán。
经声含石潋,麈尾拂江烟。jīng shēng hán shí liàn,zhǔ wěi fú jiāng yān。
常说归山意,诛茅庐霍前。cháng shuō guī shān yì,zhū máo lú huò qián。

送严明府入关谒黎京兆

皎然

春日异秋风,何为怨别同。chūn rì yì qiū fēng,hé wèi yuàn bié tóng。
潮回芳渚没,花落昼山空。cháo huí fāng zhǔ méi,huā luò zhòu shān kōng。
旅候闻嘶马,残阳望断鸿。lǚ hòu wén sī mǎ,cán yáng wàng duàn hóng。
应思右内史,相见直城中。yīng sī yòu nèi shǐ,xiāng jiàn zhí chéng zhōng。

送丘秀才游越

皎然

山情与诗思,烂熳欲何从。shān qíng yǔ shī sī,làn màn yù hé cóng。
夜舸谁相逐,空江月自逢。yè gě shuí xiāng zhú,kōng jiāng yuè zì féng。
春期越草秀,晴忆剡云浓。chūn qī yuè cǎo xiù,qíng yì shàn yún nóng。
便拟将轻锡,携居入乱峰。biàn nǐ jiāng qīng xī,xié jū rù luàn fēng。

送杨校书还济源

皎然

妖烽昨日静,故里近嵩丘。yāo fēng zuó rì jìng,gù lǐ jìn sōng qiū。
楚月摇归梦,江枫见早秋。chǔ yuè yáo guī mèng,jiāng fēng jiàn zǎo qiū。
乡心无远道,北信减离忧。xiāng xīn wú yuǎn dào,běi xìn jiǎn lí yōu。
禅子还无事,辞君买沃州。chán zi hái wú shì,cí jūn mǎi wò zhōu。

送杨遂初赴选

皎然

秋风吹别袂,客思在长安。qiū fēng chuī bié mèi,kè sī zài zhǎng ān。
若得临觞醉,何须减瑟弹。ruò dé lín shāng zuì,hé xū jiǎn sè dàn。
秉心凌竹柏,仗信越波澜。bǐng xīn líng zhú bǎi,zhàng xìn yuè bō lán。
春会文昌府,思君每北看。chūn huì wén chāng fǔ,sī jūn měi běi kàn。

送赟上人还京

皎然

久游春草尽,还寄北船归。jiǔ yóu chūn cǎo jǐn,hái jì běi chuán guī。
沙鸟窥中食,江云入净衣。shā niǎo kuī zhōng shí,jiāng yún rù jìng yī。
秦原山色近,楚寺磬声微。qín yuán shān sè jìn,chǔ sì qìng shēng wēi。
见说翻经馆,多闻似者稀。jiàn shuō fān jīng guǎn,duō wén shì zhě xī。

送广通上人游江西

皎然

香炉七岭秀,秋色九江清。xiāng lú qī lǐng xiù,qiū sè jiǔ jiāng qīng。
自古多禅隐,吾常爱此行。zì gǔ duō chán yǐn,wú cháng ài cǐ xíng。
寻师经鄂渚,受请到青城。xún shī jīng è zhǔ,shòu qǐng dào qīng chéng。
离别人间事,何关道者情。lí bié rén jiān shì,hé guān dào zhě qíng。

送李秀才赴婺州招

皎然

山开江色上,孤赏去应迟。shān kāi jiāng sè shàng,gū shǎng qù yīng chí。
绿水迎吴榜,秋风入楚词。lǜ shuǐ yíng wú bǎng,qiū fēng rù chǔ cí。
猿清独宿处,木落远行时。yuán qīng dú sù chù,mù luò yuǎn xíng shí。
见说东阳守,登楼为尔期。jiàn shuō dōng yáng shǒu,dēng lóu wèi ěr qī。

送薛逢之宣州谒废使

皎然

六月鹏尽化,鸿飞独冥冥。liù yuè péng jǐn huà,hóng fēi dú míng míng。
秋烽家不定,险路客频经。qiū fēng jiā bù dìng,xiǎn lù kè pín jīng。
牛渚何时到,渔船几处停。niú zhǔ hé shí dào,yú chuán jǐ chù tíng。
遥知咏史夜,谢守月中听。yáo zhī yǒng shǐ yè,xiè shǒu yuè zhōng tīng。

送德守二叔侄上人还国清寺觐师

皎然

道贤齐二阮,俱向竹林归。dào xián qí èr ruǎn,jù xiàng zhú lín guī。
古偈穿花线,春装卷叶衣。gǔ jì chuān huā xiàn,chūn zhuāng juǎn yè yī。
僧墟回水寺,佛陇启山扉。sēng xū huí shuǐ sì,fú lǒng qǐ shān fēi。
爱别吾何有,人心强有违。ài bié wú hé yǒu,rén xīn qiáng yǒu wéi。

同明府章送沈秀才还石门山读书

皎然

身为郢令客,心许楚山云。shēn wèi yǐng lìng kè,xīn xǔ chǔ shān yún。
文墨应经世,林泉漫诱君。wén mò yīng jīng shì,lín quán màn yòu jūn。
欲随樵子去,惜与道流分。yù suí qiáo zi qù,xī yǔ dào liú fēn。
肯谢申公辈,治诗事汉文。kěn xiè shēn gōng bèi,zhì shī shì hàn wén。

送吉判官还京赴崔尹幕

皎然

江南梅雨天,别思极春前。jiāng nán méi yǔ tiān,bié sī jí chūn qián。
长路飞鸣鹤,离帆聚散烟。zhǎng lù fēi míng hè,lí fān jù sàn yān。
清晨趋九陌,秋色望三边。qīng chén qū jiǔ mò,qiū sè wàng sān biān。
见说王都尹,山阳辟一贤。jiàn shuō wáng dōu yǐn,shān yáng pì yī xián。

送裴判官赴商幕

皎然

商洛近京师,才难赴幕时。shāng luò jìn jīng shī,cái nán fù mù shí。
离歌纷白纻,候骑拥青丝。lí gē fēn bái zhù,hòu qí yōng qīng sī。
会喜疲人息,应逢猾虏衰。huì xǐ pí rén xī,yīng féng huá lǔ shuāi。
看君策高足,自此烟霄期。kàn jūn cè gāo zú,zì cǐ yān xiāo qī。

送唐赞善游越

皎然

田园临汉水,离乱寄随关。tián yuán lín hàn shuǐ,lí luàn jì suí guān。
今日烟尘尽,东西又未还。jīn rì yān chén jǐn,dōng xī yòu wèi hái。
长亭百越外,孤棹五湖间。zhǎng tíng bǎi yuè wài,gū zhào wǔ hú jiān。
何处游芳草,云门千万山。hé chù yóu fāng cǎo,yún mén qiān wàn shān。