古诗词

风流子

周邦彦

枫林凋晚叶,关河迥,楚客惨将归。fēng lín diāo wǎn yè,guān hé jiǒng,chǔ kè cǎn jiāng guī。
望一川暝霭,雁声哀怨;半规凉月,人影参差。wàng yī chuān míng ǎi,yàn shēng āi yuàn;bàn guī liáng yuè,rén yǐng cān chà。
酒醒后,泪花销凤蜡,风幕卷金泥。jiǔ xǐng hòu,lèi huā xiāo fèng là,fēng mù juǎn jīn ní。
砧杵韵高,唤回残梦;绮罗香减,牵起馀悲。zhēn chǔ yùn gāo,huàn huí cán mèng;qǐ luó xiāng jiǎn,qiān qǐ yú bēi。
亭皋分襟地,难拚处,偏是掩面牵衣。tíng gāo fēn jīn dì,nán pàn chù,piān shì yǎn miàn qiān yī。
何况怨怀长结,重见无期。hé kuàng yuàn huái zhǎng jié,zhòng jiàn wú qī。
想寄恨书中,银钩空满;断肠声里,玉箸还垂。xiǎng jì hèn shū zhōng,yín gōu kōng mǎn;duàn cháng shēng lǐ,yù zhù hái chuí。
多少暗愁密意,唯有天知。duō shǎo àn chóu mì yì,wéi yǒu tiān zhī。
周邦彦

周邦彦

周邦彦(1056年-1121年),中国北宋末期著名的词人,字美成,号清真居士,汉族,钱塘(今浙江杭州)人。历官太学正、庐州教授、知溧水县等。徽宗时为徽猷阁待制,提举大晟府。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严。语言典丽精雅。长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。旧时词论称他为“词家之冠”。有《清真集》传世。 周邦彦的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花

周邦彦

风鬟雾鬓。fēng huán wù bìn。
便觉蓬莱三岛近。biàn jué péng lái sān dǎo jìn。
水秀山明。shuǐ xiù shān míng。
缥缈仙姿画不成。piāo miǎo xiān zī huà bù chéng。
广寒丹桂。guǎng hán dān guì。
岂是夭桃尘俗世。qǐ shì yāo táo chén sú shì。
只恐乘风。zhǐ kǒng chéng fēng。
飞上琼楼玉宇中。fēi shàng qióng lóu yù yǔ zhōng。

丑奴儿

周邦彦

南枝度腊开全少,疏影当轩。nán zhī dù là kāi quán shǎo,shū yǐng dāng xuān。
一种宜寒。yī zhǒng yí hán。
自共清蟾别有缘。zì gòng qīng chán bié yǒu yuán。
江南风味依然在,玉貌韶颜。jiāng nán fēng wèi yī rán zài,yù mào sháo yán。
今夜凭阑。jīn yè píng lán。
不似钗头子细看。bù shì chāi tóu zi xì kàn。

丑奴儿

周邦彦

香梅开后风传信,绣户先知。xiāng méi kāi hòu fēng chuán xìn,xiù hù xiān zhī。
雾湿罗衣。wù shī luó yī。
冷艳须攀最远枝。lěng yàn xū pān zuì yuǎn zhī。
高歌羌管吹遥夜,看即分披。gāo gē qiāng guǎn chuī yáo yè,kàn jí fēn pī。
已恨来迟。yǐ hèn lái chí。
不见娉婷带雪时。bù jiàn pīng tíng dài xuě shí。

玉楼春

周邦彦

歌时宛转饶风措。gē shí wǎn zhuǎn ráo fēng cuò。
莺语清圆啼玉树。yīng yǔ qīng yuán tí yù shù。
断肠归去月三更,薄酒醒来愁万绪。duàn cháng guī qù yuè sān gèng,báo jiǔ xǐng lái chóu wàn xù。
孤灯翳翳昏如雾。gū dēng yì yì hūn rú wù。
枕上依稀闻笑语。zhěn shàng yī xī wén xiào yǔ。
恶嫌春梦不分明,忘了与伊相见处。è xián chūn mèng bù fēn míng,wàng le yǔ yī xiāng jiàn chù。

蝶恋花

周邦彦

鱼尾霞生明远树。yú wěi xiá shēng míng yuǎn shù。
翠壁黏天,玉叶迎风举。cuì bì nián tiān,yù yè yíng fēng jǔ。
一笑相逢蓬海路。yī xiào xiāng féng péng hǎi lù。
人间风月如尘土。rén jiān fēng yuè rú chén tǔ。
剪水双眸云鬓吐。jiǎn shuǐ shuāng móu yún bìn tǔ。
醉倒天瓢,笑语生青雾。zuì dào tiān piáo,xiào yǔ shēng qīng wù。
此会未阑须记取。cǐ huì wèi lán xū jì qǔ。
桃花几度吹红雨。táo huā jǐ dù chuī hóng yǔ。

蝶恋花

周邦彦

美盼低迷情宛转。měi pàn dī mí qíng wǎn zhuǎn。
爱雨怜云,渐觉宽金钏。ài yǔ lián yún,jiàn jué kuān jīn chuàn。
桃李香苞秋不展。táo lǐ xiāng bāo qiū bù zhǎn。
深心黯黯谁能见。shēn xīn àn àn shuí néng jiàn。
宋玉墙高才一觇。sòng yù qiáng gāo cái yī chān。
絮乱丝繁,苦隔春风面。xù luàn sī fán,kǔ gé chūn fēng miàn。
歌板未终风色便。gē bǎn wèi zhōng fēng sè biàn。
梦为蝴蝶留芳甸。mèng wèi hú dié liú fāng diān。

蝶恋花

周邦彦

晚步芳塘新霁后。wǎn bù fāng táng xīn jì hòu。
春意潜来,迤逦通窗牖。chūn yì qián lái,yí lǐ tōng chuāng yǒu。
午睡渐多浓似酒。wǔ shuì jiàn duō nóng shì jiǔ。
韶华已入东君手。sháo huá yǐ rù dōng jūn shǒu。
嫩绿轻黄成染透。nèn lǜ qīng huáng chéng rǎn tòu。
烛下工夫,泄漏章台秀。zhú xià gōng fū,xiè lòu zhāng tái xiù。
拟插芳条须满首。nǐ chā fāng tiáo xū mǎn shǒu。
管交风味还胜旧。guǎn jiāo fēng wèi hái shèng jiù。

蝶恋花

周邦彦

叶底寻花春欲暮。yè dǐ xún huā chūn yù mù。
折遍柔枝,满手真珠露。zhé biàn róu zhī,mǎn shǒu zhēn zhū lù。
不见旧人空旧处。bù jiàn jiù rén kōng jiù chù。
对花惹起愁无数。duì huā rě qǐ chóu wú shù。
却倚阑干吹柳絮。què yǐ lán gàn chuī liǔ xù。
粉蝶多情,飞上钗头住。fěn dié duō qíng,fēi shàng chāi tóu zhù。
若遣郎身如蝶羽。ruò qiǎn láng shēn rú dié yǔ。
芳时争肯抛人去。fāng shí zhēng kěn pāo rén qù。

蝶恋花

周邦彦

酒熟微红生眼尾。jiǔ shú wēi hóng shēng yǎn wěi。
半额龙香,冉冉飘衣袂。bàn é lóng xiāng,rǎn rǎn piāo yī mèi。
云压宝钗撩不起。yún yā bǎo chāi liāo bù qǐ。
黄金心字双垂耳。huáng jīn xīn zì shuāng chuí ěr。
愁入眉痕添秀美。chóu rù méi hén tiān xiù měi。
无限柔情,分付西流水。wú xiàn róu qíng,fēn fù xī liú shuǐ。
忽被惊风吹别泪。hū bèi jīng fēng chuī bié lèi。
只应天也知人意。zhǐ yīng tiān yě zhī rén yì。

清商怨

周邦彦

秋阴时晴向暝,变一庭凄冷。qiū yīn shí qíng xiàng míng,biàn yī tíng qī lěng。
伫听寒声,云深无雁影。zhù tīng hán shēng,yún shēn wú yàn yǐng。
更深人去寂静。gèng shēn rén qù jì jìng。
但照壁、孤灯相映。dàn zhào bì gū dēng xiāng yìng。
酒已都醒,如何消夜永。jiǔ yǐ dōu xǐng,rú hé xiāo yè yǒng。

蓦山溪

周邦彦

楼前疏柳,柳外无穷路。lóu qián shū liǔ,liǔ wài wú qióng lù。
翠色四天垂,数峰青、高城阔处。cuì sè sì tiān chuí,shù fēng qīng gāo chéng kuò chù。
江湖病眼,偏向此山明,愁无语。jiāng hú bìng yǎn,piān xiàng cǐ shān míng,chóu wú yǔ。
空凝伫。kōng níng zhù。
两两昏鸦去。liǎng liǎng hūn yā qù。
平康巷陌,往事如花雨。píng kāng xiàng mò,wǎng shì rú huā yǔ。
十载却归来,倦追寻、酒旗戏鼓。shí zài què guī lái,juàn zhuī xún jiǔ qí xì gǔ。
今宵幸有,人似月婵娟,霞袖举。jīn xiāo xìng yǒu,rén shì yuè chán juān,xiá xiù jǔ。
杯深注。bēi shēn zhù。
一曲黄金缕。yī qū huáng jīn lǚ。

蓦山溪

周邦彦

江天雪意,夜色寒成阵。jiāng tiān xuě yì,yè sè hán chéng zhèn。
翠袖捧金蕉,酒红潮、香凝沁粉。cuì xiù pěng jīn jiāo,jiǔ hóng cháo xiāng níng qìn fěn。
帘波不动,新月淡笼明,香破豆,烛频花,减字歌声稳。lián bō bù dòng,xīn yuè dàn lóng míng,xiāng pò dòu,zhú pín huā,jiǎn zì gē shēng wěn。
恨眉羞敛,往事休重问。hèn méi xiū liǎn,wǎng shì xiū zhòng wèn。
人去小庭空,有梅梢、一枝春信。rén qù xiǎo tíng kōng,yǒu méi shāo yī zhī chūn xìn。
檀心未展,谁为探芳丛,消瘦尽,洗妆匀,应更添风韵。tán xīn wèi zhǎn,shuí wèi tàn fāng cóng,xiāo shòu jǐn,xǐ zhuāng yún,yīng gèng tiān fēng yùn。

南歌子

周邦彦

宝合分时果,金盘弄赐冰。bǎo hé fēn shí guǒ,jīn pán nòng cì bīng。
晓来阶下按新声。xiǎo lái jiē xià àn xīn shēng。
恰有一方明月、可中庭。qià yǒu yī fāng míng yuè kě zhōng tíng。
露下天如水,风来夜气清。lù xià tiān rú shuǐ,fēng lái yè qì qīng。
娇羞不肯傍人行。jiāo xiū bù kěn bàng rén xíng。
扬下扇儿拍手、引流萤。yáng xià shàn ér pāi shǒu yǐn liú yíng。

南歌子

周邦彦

腻颈凝酥白,轻衫淡粉红。nì jǐng níng sū bái,qīng shān dàn fěn hóng。
碧油凉气透帘栊。bì yóu liáng qì tòu lián lóng。
指点庭花低映,云母屏风。zhǐ diǎn tíng huā dī yìng,yún mǔ píng fēng。
恨逐瑶琴写,书劳玉指封。hèn zhú yáo qín xiě,shū láo yù zhǐ fēng。
等闲赢得瘦仪容。děng xián yíng dé shòu yí róng。
何事不教云雨,略下巫峰。hé shì bù jiào yún yǔ,lüè xià wū fēng。

长相思·晓行

周邦彦

举离觞。jǔ lí shāng。
掩洞房。yǎn dòng fáng。
箭水泠泠刻漏长。jiàn shuǐ líng líng kè lòu zhǎng。
愁中看晓光。chóu zhōng kàn xiǎo guāng。
整罗裳。zhěng luó shang。
脂粉香。zhī fěn xiāng。
见扫门前车上霜。jiàn sǎo mén qián chē shàng shuāng。
相持泣路傍。xiāng chí qì lù bàng。