古诗词

玉楼春·仙吕

周邦彦

玉琴虚下伤心泪。yù qín xū xià shāng xīn lèi。
只有文君知曲意。zhǐ yǒu wén jūn zhī qū yì。
帘烘楼迥月宜人,酒暖香融春有味。lián hōng lóu jiǒng yuè yí rén,jiǔ nuǎn xiāng róng chūn yǒu wèi。
萋萋芳草迷千里。qī qī fāng cǎo mí qiān lǐ。
惆怅王孙行未已。chóu chàng wáng sūn xíng wèi yǐ。
天涯回首一销魂,二十四桥歌舞地。tiān yá huí shǒu yī xiāo hún,èr shí sì qiáo gē wǔ dì。
周邦彦

周邦彦

周邦彦(1056年-1121年),中国北宋末期著名的词人,字美成,号清真居士,汉族,钱塘(今浙江杭州)人。历官太学正、庐州教授、知溧水县等。徽宗时为徽猷阁待制,提举大晟府。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严。语言典丽精雅。长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。旧时词论称他为“词家之冠”。有《清真集》传世。 周邦彦的作品>>

猜您喜欢

如梦令·中吕

周邦彦

尘满一絣文绣。chén mǎn yī bēng wén xiù。
泪湿领巾红皱。lèi shī lǐng jīn hóng zhòu。
初暖绮罗轻,腰胜武昌官柳。chū nuǎn qǐ luó qīng,yāo shèng wǔ chāng guān liǔ。
长昼。zhǎng zhòu。
长昼。zhǎng zhòu。
困卧午窗中酒。kùn wò wǔ chuāng zhōng jiǔ。

如梦令·中吕

周邦彦

门外迢迢行路。mén wài tiáo tiáo xíng lù。
谁送郎边尺素。shuí sòng láng biān chǐ sù。
巷陌雨馀风,当面湿花飞去。xiàng mò yǔ yú fēng,dāng miàn shī huā fēi qù。
无绪。wú xù。
无绪。wú xù。
闲处偷垂玉箸。xián chù tōu chuí yù zhù。

望江南·大石·咏妓

周邦彦

歌席上,无赖是横波。gē xí shàng,wú lài shì héng bō。
宝髻玲珑敧玉燕,绣巾柔腻掩香罗。bǎo jì líng lóng jī yù yàn,xiù jīn róu nì yǎn xiāng luó。
人好自宜多。rén hǎo zì yí duō。
无个事,因甚敛双蛾。wú gè shì,yīn shén liǎn shuāng é。
浅淡梳妆疑见画,惺忪言语胜闻歌。qiǎn dàn shū zhuāng yí jiàn huà,xīng sōng yán yǔ shèng wén gē。
何况会婆娑。hé kuàng huì pó suō。

意难忘·中吕·美咏

周邦彦

衣染莺黄。yī rǎn yīng huáng。
爱停歌驻拍,劝酒持觞。ài tíng gē zhù pāi,quàn jiǔ chí shāng。
低鬟蝉影动,私语口脂香。dī huán chán yǐng dòng,sī yǔ kǒu zhī xiāng。
檐露滴,竹风凉。yán lù dī,zhú fēng liáng。
拚剧饮淋浪。pàn jù yǐn lín làng。
夜渐深,笼灯就月,子细端相。yè jiàn shēn,lóng dēng jiù yuè,zi xì duān xiāng。
知音见说无双。zhī yīn jiàn shuō wú shuāng。
解移宫换羽,未怕周郎。jiě yí gōng huàn yǔ,wèi pà zhōu láng。
长颦知有恨,贪耍不成妆。zhǎng pín zhī yǒu hèn,tān shuǎ bù chéng zhuāng。
些个事,恼人肠。xiē gè shì,nǎo rén cháng。
试说与何妨。shì shuō yǔ hé fáng。
又恐伊、寻消问息,瘦减容光。yòu kǒng yī xún xiāo wèn xī,shòu jiǎn róng guāng。

少年游·黄钟楼月

周邦彦

檐牙缥缈小倡楼。yán yá piāo miǎo xiǎo chàng lóu。
凉月挂银钩。liáng yuè guà yín gōu。
聒席笙歌,透帘灯火,风景似扬州。guā xí shēng gē,tòu lián dēng huǒ,fēng jǐng shì yáng zhōu。
当时面色欺春雪,曾伴美人游。dāng shí miàn sè qī chūn xuě,céng bàn měi rén yóu。
今日重来,更无人问,独自倚阑愁。jīn rì zhòng lái,gèng wú rén wèn,dú zì yǐ lán chóu。

迎春乐·双调·携妓

周邦彦

人人花艳明春柳。rén rén huā yàn míng chūn liǔ。
忆筵上、偷携手。yì yán shàng tōu xié shǒu。
趁歌停舞罢来相就。chèn gē tíng wǔ bà lái xiāng jiù。
醒醒个、无些酒。xǐng xǐng gè wú xiē jiǔ。
比目香囊新刺绣。bǐ mù xiāng náng xīn cì xiù。
连隔座、一时薰透。lián gé zuò yī shí xūn tòu。
为甚月中归,长是他、随车后。wèi shén yuè zhōng guī,zhǎng shì tā suí chē hòu。

定风波·商调

周邦彦

莫倚能歌敛黛眉。mò yǐ néng gē liǎn dài méi。
此歌能有几人知。cǐ gē néng yǒu jǐ rén zhī。
他日相逢花月底。tā rì xiāng féng huā yuè dǐ。
重理。zhòng lǐ。
好声须记得来时。hǎo shēng xū jì dé lái shí。
苦恨城头更漏永,无情岂解惜分飞。kǔ hèn chéng tóu gèng lòu yǒng,wú qíng qǐ jiě xī fēn fēi。
休诉金尊推玉臂。xiū sù jīn zūn tuī yù bì。
从醉。cóng zuì。
明朝有酒遣谁持。míng cháo yǒu jiǔ qiǎn shuí chí。

红罗袄·大石·秋悲

周邦彦

画烛寻欢去,羸马载愁归。huà zhú xún huān qù,léi mǎ zài chóu guī。
念取酒东垆,尊罍虽近,采花南浦,蜂蝶须知。niàn qǔ jiǔ dōng lú,zūn léi suī jìn,cǎi huā nán pǔ,fēng dié xū zhī。
自分袂、天阔鸿稀。zì fēn mèi tiān kuò hóng xī。
空怀梦约心期。kōng huái mèng yuē xīn qī。
楚客忆江蓠。chǔ kè yì jiāng lí。
算宋玉、未必为秋悲。suàn sòng yù wèi bì wèi qiū bēi。

玉楼春·大石

周邦彦

当时携手城东道。dāng shí xié shǒu chéng dōng dào。
月堕檐牙人睡了。yuè duò yán yá rén shuì le。
酒边难使客愁惊,帐底不教春梦到。jiǔ biān nán shǐ kè chóu jīng,zhàng dǐ bù jiào chūn mèng dào。
别来人事如秋草。bié lái rén shì rú qiū cǎo。
应有吴霜侵翠葆。yīng yǒu wú shuāng qīn cuì bǎo。
夕阳深锁绿苔门,一任卢郎愁里老。xī yáng shēn suǒ lǜ tái mén,yī rèn lú láng chóu lǐ lǎo。

玉楼春·大石

周邦彦

大堤花艳惊郎目。dà dī huā yàn jīng láng mù。
秀色秾华看不足。xiù sè nóng huá kàn bù zú。
休将宝瑟写幽怀,座上有人能顾曲。xiū jiāng bǎo sè xiě yōu huái,zuò shàng yǒu rén néng gù qū。
平波落照涵赪玉。píng bō luò zhào hán chēng yù。
画舸亭亭浮澹渌。huà gě tíng tíng fú dàn lù。
临分何以祝深情,只有别离三万斛。lín fēn hé yǐ zhù shēn qíng,zhǐ yǒu bié lí sān wàn hú。

玉楼春·大石

周邦彦

玉奁收起新妆了。yù lián shōu qǐ xīn zhuāng le。
鬓畔斜枝红袅袅。bìn pàn xié zhī hóng niǎo niǎo。
浅颦轻笑百般宜,试着春衫犹更好。qiǎn pín qīng xiào bǎi bān yí,shì zhe chūn shān yóu gèng hǎo。
裁金簇翠天机巧。cái jīn cù cuì tiān jī qiǎo。
不称野人簪破帽。bù chēng yě rén zān pò mào。
满头聊插片时狂,顿减十年尘土貌。mǎn tóu liáo chā piàn shí kuáng,dùn jiǎn shí nián chén tǔ mào。

玉楼春·大石

周邦彦

桃溪不作从容住,秋藕绝来无续处。táo xī bù zuò cóng róng zhù,qiū ǒu jué lái wú xù chù。
当时相候赤阑桥,今日独寻黄叶路。dāng shí xiāng hòu chì lán qiáo,jīn rì dú xún huáng yè lù。
烟中列岫青无数,雁背夕阳红欲暮。yān zhōng liè xiù qīng wú shù,yàn bèi xī yáng hóng yù mù。
人如风后入江云,情似雨余黏地絮。rén rú fēng hòu rù jiāng yún,qíng shì yǔ yú nián dì xù。

凤来朝·越调·佳人

周邦彦

逗晓看娇面。dòu xiǎo kàn jiāo miàn。
小窗深、弄明未遍。xiǎo chuāng shēn nòng míng wèi biàn。
爱残朱宿粉云鬟乱。ài cán zhū sù fěn yún huán luàn。
最好是、帐中见。zuì hǎo shì zhàng zhōng jiàn。
说梦双蛾微敛。shuō mèng shuāng é wēi liǎn。
锦衾温、酒香未断。jǐn qīn wēn jiǔ xiāng wèi duàn。
待起难舍拚。dài qǐ nán shě pàn。
任日炙、画栏暖。rèn rì zhì huà lán nuǎn。

早梅芳·别恨

周邦彦

花竹深,房栊好。huā zhú shēn,fáng lóng hǎo。
夜阒无人到。yè qù wú rén dào。
隔窗寒雨,向壁孤灯弄馀照。gé chuāng hán yǔ,xiàng bì gū dēng nòng yú zhào。
泪多罗袖重,意密莺声小。lèi duō luó xiù zhòng,yì mì yīng shēng xiǎo。
正魂惊梦怯,门外已知晓。zhèng hún jīng mèng qiè,mén wài yǐ zhī xiǎo。
去难留,话未了。qù nán liú,huà wèi le。
早促登长道。zǎo cù dēng zhǎng dào。
风披宿雾,露洗初阳射林表。fēng pī sù wù,lù xǐ chū yáng shè lín biǎo。
乱愁迷远览,苦语萦怀抱。luàn chóu mí yuǎn lǎn,kǔ yǔ yíng huái bào。
谩回头,更堪归路杳。mán huí tóu,gèng kān guī lù yǎo。

芳草渡·别恨

周邦彦

昨夜里,又再宿桃源,醉邀仙侣。zuó yè lǐ,yòu zài sù táo yuán,zuì yāo xiān lǚ。
听碧窗风快,珠帘半卷疏雨。tīng bì chuāng fēng kuài,zhū lián bàn juǎn shū yǔ。
多少离恨苦。duō shǎo lí hèn kǔ。
方留连啼诉。fāng liú lián tí sù。
凤帐晓,又是匆匆,独自归去。fèng zhàng xiǎo,yòu shì cōng cōng,dú zì guī qù。
愁睹。chóu dǔ。
满怀泪粉,瘦马冲泥寻去路。mǎn huái lèi fěn,shòu mǎ chōng ní xún qù lù。
谩回首、烟迷望眼,依稀见朱户。mán huí shǒu yān mí wàng yǎn,yī xī jiàn zhū hù。
似痴似醉,暗恼损、凭阑情绪。shì chī shì zuì,àn nǎo sǔn píng lán qíng xù。
澹暮色,看尽栖鸦乱舞。dàn mù sè,kàn jǐn qī yā luàn wǔ。