古诗词

月夜江上作

李流谦

月与清湍一样流,不妨夜色尚淹留。yuè yǔ qīng tuān yī yàng liú,bù fáng yè sè shàng yān liú。
已将船作青天坐,安得江为大白浮。yǐ jiāng chuán zuò qīng tiān zuò,ān dé jiāng wèi dà bái fú。
恐有幽人钓寒渚,正须横吹起危楼。kǒng yǒu yōu rén diào hán zhǔ,zhèng xū héng chuī qǐ wēi lóu。
年来身世无拘管,便是波间一叶舟。nián lái shēn shì wú jū guǎn,biàn shì bō jiān yī yè zhōu。

李流谦

宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。 李流谦的作品>>

猜您喜欢

立春日有感用彦博韵

李流谦

双毂行天不停辔,世间那得西流水。shuāng gǔ xíng tiān bù tíng pèi,shì jiān nà dé xī liú shuǐ。
麻姑昨夜呼我饮,笑说海尘飞几几。má gū zuó yè hū wǒ yǐn,xiào shuō hǎi chén fēi jǐ jǐ。
百年半见韶华浓,不妨老子颊仍红。bǎi nián bàn jiàn sháo huá nóng,bù fáng lǎo zi jiá réng hóng。
人生万事有起伏,缓听高歌酌春醁。rén shēng wàn shì yǒu qǐ fú,huǎn tīng gāo gē zhuó chūn lù。

晚春有感答才夫上巳之作二首

李流谦

牡丹犹欲扳春住,开到荼蘼春遂去。mǔ dān yóu yù bān chūn zhù,kāi dào tú mí chūn suì qù。
黄蜂白蝶太痴生,抵死嗔风复嗔雨。huáng fēng bái dié tài chī shēng,dǐ sǐ chēn fēng fù chēn yǔ。
少年世味如蜜甜,迩来唯觉食无盐。shǎo nián shì wèi rú mì tián,ěr lái wéi jué shí wú yán。
只应馀习扫未尽,一春病酒常厌厌。zhǐ yīng yú xí sǎo wèi jǐn,yī chūn bìng jiǔ cháng yàn yàn。

晚春有感答才夫上巳之作二首

李流谦

刘郎爱花被花恼,玄都观里诗应好。liú láng ài huā bèi huā nǎo,xuán dōu guān lǐ shī yīng hǎo。
骚人从古多闲愁,仍是清樽破除了。sāo rén cóng gǔ duō xián chóu,réng shì qīng zūn pò chú le。
禁诗如禁秋虫鸣,止酒如止长淮倾。jìn shī rú jìn qiū chóng míng,zhǐ jiǔ rú zhǐ zhǎng huái qīng。
人生贵在适意尔,孰知蜾蠃与螟蛉。rén shēng guì zài shì yì ěr,shú zhī guǒ luǒ yǔ míng líng。

宋才夫解官作此送之

李流谦

与君异姓如兄弟,雁塔相携有名字。yǔ jūn yì xìng rú xiōng dì,yàn tǎ xiāng xié yǒu míng zì。
西来山城始倾盖,北去塞垣仍握臂。xī lái shān chéng shǐ qīng gài,běi qù sāi yuán réng wò bì。
渥洼来者天马驹,八鸾六辔供皇舆。wò wā lái zhě tiān mǎ jū,bā luán liù pèi gōng huáng yú。
朝觞瑶池夕玄圃,岂愿地下粒与刍。cháo shāng yáo chí xī xuán pǔ,qǐ yuàn dì xià lì yǔ chú。
三年妙旨发徽轸,饱听村村人说尹。sān nián miào zhǐ fā huī zhěn,bǎo tīng cūn cūn rén shuō yǐn。
政成通籍天上去,绿发斑衣归侍省。zhèng chéng tōng jí tiān shàng qù,lǜ fā bān yī guī shì shěng。
茜袍赪萼春怡融,堂上老人双颊红。qiàn páo chēng è chūn yí róng,táng shàng lǎo rén shuāng jiá hóng。
浑家拜舞上翁寿,尽卷春风入樽酒。hún jiā bài wǔ shàng wēng shòu,jǐn juǎn chūn fēng rù zūn jiǔ。

夜饮彦博家归而作此

李流谦

故人留饮归夜深,铜瓶唧唧虫微吟。gù rén liú yǐn guī yè shēn,tóng píng jī jī chóng wēi yín。
一灯犹照读书眼,半纸忽生怀古心。yī dēng yóu zhào dú shū yǎn,bàn zhǐ hū shēng huái gǔ xīn。
亦知所贵何必用,鱼目骊珠自轻重。yì zhī suǒ guì hé bì yòng,yú mù lí zhū zì qīng zhòng。
人间蚁穴小差殊,等是一场闲睡梦。rén jiān yǐ xué xiǎo chà shū,děng shì yī chǎng xián shuì mèng。

醉时谣

李流谦

晴辄不闲闲辄雨,少神造物恶相阻。qíng zhé bù xián xián zhé yǔ,shǎo shén zào wù è xiāng zǔ。
我自意行无雨晴,翻倒沧溟尽从汝。wǒ zì yì xíng wú yǔ qíng,fān dào cāng míng jǐn cóng rǔ。
青年一去不可招,紫烟漠漠三山暮。qīng nián yī qù bù kě zhāo,zǐ yān mò mò sān shān mù。
朝云破峡忽归来,从君欲觅高唐赋。cháo yún pò xiá hū guī lái,cóng jūn yù mì gāo táng fù。
向来似梦此非梦,转盼仍从梦中去。xiàng lái shì mèng cǐ fēi mèng,zhuǎn pàn réng cóng mèng zhōng qù。
夜深泥滑欲归时,瘦马迟迟堤上路。yè shēn ní huá yù guī shí,shòu mǎ chí chí dī shàng lù。

七夕

李流谦

火金鏖攻电雷击,风从西来火折北。huǒ jīn áo gōng diàn léi jī,fēng cóng xī lái huǒ zhé běi。
向来胜负吾已分,物极而颠势其必。xiàng lái shèng fù wú yǐ fēn,wù jí ér diān shì qí bì。
露盘清濯房栊秋,冰壶冷浸乾坤骨。lù pán qīng zhuó fáng lóng qiū,bīng hú lěng jìn qián kūn gǔ。
明河指点三星横,天上灵期有幽约。míng hé zhǐ diǎn sān xīng héng,tiān shàng líng qī yǒu yōu yuē。
寒机轧轧终年思,危桥纳纳万山隔。hán jī yà yà zhōng nián sī,wēi qiáo nà nà wàn shān gé。
不知今夕果何夕,洞房幽欢寸阴疾。bù zhī jīn xī guǒ hé xī,dòng fáng yōu huān cùn yīn jí。
仙人与世当异驰,一念萧然证无极。xiān rén yǔ shì dāng yì chí,yī niàn xiāo rán zhèng wú jí。
情之所钟岂其然,婉娈合匹此疑亵。qíng zhī suǒ zhōng qǐ qí rán,wǎn luán hé pǐ cǐ yí xiè。
巫娥神力造化通,抚摩神禹授秘策。wū é shén lì zào huà tōng,fǔ mó shén yǔ shòu mì cè。
百灵后先相开凿,脱我蛟鳄骨再肉。bǎi líng hòu xiān xiāng kāi záo,tuō wǒ jiāo è gǔ zài ròu。
楚大夫玉何人哉,枕茵诬之神所殛。chǔ dà fū yù hé rén zāi,zhěn yīn wū zhī shén suǒ jí。
姑置是事勿复问,一扇微凉万金直。gū zhì shì shì wù fù wèn,yī shàn wēi liáng wàn jīn zhí。
有景如此可小了,况复我友一世杰。yǒu jǐng rú cǐ kě xiǎo le,kuàng fù wǒ yǒu yī shì jié。
其文如玉雅过之,共作清诗洗污蔑。qí wén rú yù yǎ guò zhī,gòng zuò qīng shī xǐ wū miè。
儿曹瓜果罗庭除,拜祈天孙巧可乞。ér cáo guā guǒ luó tíng chú,bài qí tiān sūn qiǎo kě qǐ。
何如侑我花前樽,得巧未必如得拙。hé rú yòu wǒ huā qián zūn,dé qiǎo wèi bì rú dé zhuō。
君看鸣鸠安鹊巢,大胜狡兔营三窟。jūn kàn míng jiū ān què cháo,dà shèng jiǎo tù yíng sān kū。

喜仲明西归

李流谦

半载迢迢住利州,嘉陵江水日夜流。bàn zài tiáo tiáo zhù lì zhōu,jiā líng jiāng shuǐ rì yè liú。
安得却流关下去,载我唯须一叶舟。ān dé què liú guān xià qù,zài wǒ wéi xū yī yè zhōu。
我归未远君随至,燕鸿相避知何意。wǒ guī wèi yuǎn jūn suí zhì,yàn hóng xiāng bì zhī hé yì。
月岩四见月上弦,日日江头望行李。yuè yán sì jiàn yuè shàng xián,rì rì jiāng tóu wàng xíng lǐ。
庭柯一鹊鸣朝阳,人言君归过石岗。tíng kē yī què míng cháo yáng,rén yán jūn guī guò shí gǎng。
明日拿舟入城去,剧喜重上君子堂。míng rì ná zhōu rù chéng qù,jù xǐ zhòng shàng jūn zi táng。
瘦骨棱棱衣表见,我亦鬓毛斑太半。shòu gǔ léng léng yī biǎo jiàn,wǒ yì bìn máo bān tài bàn。
谈新说旧两留连,红烛烧残无一寸。tán xīn shuō jiù liǎng liú lián,hóng zhú shāo cán wú yī cùn。
人生大抵如流萍,忽然相值飘然分。rén shēng dà dǐ rú liú píng,hū rán xiāng zhí piāo rán fēn。
西风吹我又将去,预作一场离恨新。xī fēng chuī wǒ yòu jiāng qù,yù zuò yī chǎng lí hèn xīn。

饭客镇驿见壁间书火池事异甚

李流谦

荒亭旧刻书火池,火从水出如燎脂。huāng tíng jiù kè shū huǒ chí,huǒ cóng shuǐ chū rú liáo zhī。
五行生克谬常理,异事傥恍令人疑。wǔ xíng shēng kè miù cháng lǐ,yì shì tǎng huǎng lìng rén yí。
居人只言数里近,驱车欲前仆夫愠。jū rén zhǐ yán shù lǐ jìn,qū chē yù qián pū fū yùn。
谁能博学辨痴龙,寄我此诗聊一问。shuí néng bó xué biàn chī lóng,jì wǒ cǐ shī liáo yī wèn。

宿永年镇僧居

李流谦

风惨云低月欲堕,路上荒村愁僻左。fēng cǎn yún dī yuè yù duò,lù shàng huāng cūn chóu pì zuǒ。
萧条横道屋三间,伛偻迎门僧一个。xiāo tiáo héng dào wū sān jiān,yǔ lóu yíng mén sēng yī gè。
夜深山鬼声砉然,恐来吹灯不敢眠。yè shēn shān guǐ shēng huò rán,kǒng lái chuī dēng bù gǎn mián。
明朝踏雪又西去,千叠万重山屈盘。míng cháo tà xuě yòu xī qù,qiān dié wàn zhòng shān qū pán。

钱元质饮客月岩前小亭酒半月上移席坐岩下四顾林塘景气清绝眉山程进儒谓予不可无诗因作此

李流谦

两山齐起屹双阙,一岩突出刳寒月。liǎng shān qí qǐ yì shuāng quē,yī yán tū chū kū hán yuè。
成行松桂自昭穆,入耳流泉间宫角。chéng xíng sōng guì zì zhāo mù,rù ěr liú quán jiān gōng jiǎo。
向来妙思发天蕴,突兀小亭著能稳。xiàng lái miào sī fā tiān yùn,tū wù xiǎo tíng zhù néng wěn。
渔郎撑舟更何之,不信武陵眉睫近。yú láng chēng zhōu gèng hé zhī,bù xìn wǔ líng méi jié jìn。
殷勤置酒临清夜,主人不凡客殊野。yīn qín zhì jiǔ lín qīng yè,zhǔ rén bù fán kè shū yě。
酒酣烛暗月初上,却徙胡床坐岩下。jiǔ hān zhú àn yuè chū shàng,què xǐ hú chuáng zuò yán xià。
疏疏林隙半轮悬,破碎寒塘万圭璧。shū shū lín xì bàn lún xuán,pò suì hán táng wàn guī bì。
恐有仙人海上来,仿佛天风响环玦。kǒng yǒu xiān rén hǎi shàng lái,fǎng fú tiān fēng xiǎng huán jué。
蟆颐先生有矜色,索我题诗纪清绝。má yí xiān shēng yǒu jīn sè,suǒ wǒ tí shī jì qīng jué。
才薄将奈此景何,唤起吾家跨鲸白。cái báo jiāng nài cǐ jǐng hé,huàn qǐ wú jiā kuà jīng bái。

拜嵩次山塔

李流谦

向来契分胶投漆,一日不见真若失。xiàng lái qì fēn jiāo tóu qī,yī rì bù jiàn zhēn ruò shī。
那知遂作死生分,屈指五年飞鸟疾。nà zhī suì zuò sǐ shēng fēn,qū zhǐ wǔ nián fēi niǎo jí。
诗人犹诵碧云句,老衲来寻金锁骨。shī rén yóu sòng bì yún jù,lǎo nà lái xún jīn suǒ gǔ。
亭亭孤塔蔽榛莽,下马焚香涕横集。tíng tíng gū tǎ bì zhēn mǎng,xià mǎ fén xiāng tì héng jí。
烟林雾草不供愁,坐对青山搔短发。yān lín wù cǎo bù gōng chóu,zuò duì qīng shān sāo duǎn fā。
亦知电露难把玩,但听沤泡自生灭。yì zhī diàn lù nán bǎ wán,dàn tīng ōu pào zì shēng miè。
归来闭阁睡方美,杜宇一声山月白。guī lái bì gé shuì fāng měi,dù yǔ yī shēng shān yuè bái。

自登道来马溪作

李流谦

朝暾拔山红一丈,露草烟林气萧爽。cháo tūn bá shān hóng yī zhàng,lù cǎo yān lín qì xiāo shuǎng。
出门华构照新绿,并辔宝珂喧碎响。chū mén huá gòu zhào xīn lǜ,bìng pèi bǎo kē xuān suì xiǎng。
僮奴尚语林薄间,马蹄势已青云上。tóng nú shàng yǔ lín báo jiān,mǎ tí shì yǐ qīng yún shàng。
琳宫百年傲风雨,气象雄深挟千嶂。lín gōng bǎi nián ào fēng yǔ,qì xiàng xióng shēn xié qiān zhàng。
青山固是耐久交,老桧真成丈人行。qīng shān gù shì nài jiǔ jiāo,lǎo guì zhēn chéng zhàng rén xíng。
山童候门惊马嘶,道士叠爻知客访。shān tóng hòu mén jīng mǎ sī,dào shì dié yáo zhī kè fǎng。
情亲肯自摘嘉蔬,兴发更遣沽村酿。qíng qīn kěn zì zhāi jiā shū,xīng fā gèng qiǎn gū cūn niàng。
未妨意行穷胜践,不用心违叹仙赏。wèi fáng yì xíng qióng shèng jiàn,bù yòng xīn wéi tàn xiān shǎng。
双峰唤我却西去,穿径萦纡转修蟒。shuāng fēng huàn wǒ què xī qù,chuān jìng yíng yū zhuǎn xiū mǎng。
荒桥下马久伫立,孤塔怀人嘿惆怅。huāng qiáo xià mǎ jiǔ zhù lì,gū tǎ huái rén hēi chóu chàng。
多谢山僧供汤饼,腹犹果然虚雅饷。duō xiè shān sēng gōng tāng bǐng,fù yóu guǒ rán xū yǎ xiǎng。
只应探讨尽老释,坐觉仙凡绝天壤。zhǐ yīng tàn tǎo jǐn lǎo shì,zuò jué xiān fán jué tiān rǎng。
碎砾谁参水底禅,飞蜺空阁云间仗。suì lì shuí cān shuǐ dǐ chán,fēi ní kōng gé yún jiān zhàng。
凌霄固有飞霞佩,尘蒙浊骨何由往。líng xiāo gù yǒu fēi xiá pèi,chén méng zhuó gǔ hé yóu wǎng。
归来闭户省初念,一炷炉香薰宿障。guī lái bì hù shěng chū niàn,yī zhù lú xiāng xūn sù zhàng。
题诗聊复纪胜游,永与名山镇龙藏。tí shī liáo fù jì shèng yóu,yǒng yǔ míng shān zhèn lóng cáng。

游秦园分韵得东字

李流谦

爱春春浅如稚童,爱晴连日无雨风。ài chūn chūn qiǎn rú zhì tóng,ài qíng lián rì wú yǔ fēng。
闭门不出春笑侬,百年容易成老翁。bì mén bù chū chūn xiào nóng,bǎi nián róng yì chéng lǎo wēng。
山茶经霜尚能红,小梅吹雪香正浓。shān chá jīng shuāng shàng néng hóng,xiǎo méi chuī xuě xiāng zhèng nóng。
盍不亟倒琉璃钟,主人好意客亦同。hé bù jí dào liú lí zhōng,zhǔ rén hǎo yì kè yì tóng。
粉笺乞句酬天公,笔端有气如白虹。fěn jiān qǐ jù chóu tiān gōng,bǐ duān yǒu qì rú bái hóng。
少年射虎南山中,于今尘土蒙雕弓。shǎo nián shè hǔ nán shān zhōng,yú jīn chén tǔ méng diāo gōng。
安得雷雨鞭蛰龙,拊髀浩气亦欲东。ān dé léi yǔ biān zhé lóng,fǔ bì hào qì yì yù dōng。

安居道中

李流谦

上如跻云下临渊,乱石当道如防贤。shàng rú jī yún xià lín yuān,luàn shí dāng dào rú fáng xián。
遥看一鸟转绝壑,鸟已烟沉吾木末。yáo kàn yī niǎo zhuǎn jué hè,niǎo yǐ yān chén wú mù mò。
晚风吹雪作云飞,山中更添一尺泥。wǎn fēng chuī xuě zuò yún fēi,shān zhōng gèng tiān yī chǐ ní。
岁华如此犹浪走,梅花思人越消瘦。suì huá rú cǐ yóu làng zǒu,méi huā sī rén yuè xiāo shòu。