古诗词

自登道来马溪作

李流谦

朝暾拔山红一丈,露草烟林气萧爽。cháo tūn bá shān hóng yī zhàng,lù cǎo yān lín qì xiāo shuǎng。
出门华构照新绿,并辔宝珂喧碎响。chū mén huá gòu zhào xīn lǜ,bìng pèi bǎo kē xuān suì xiǎng。
僮奴尚语林薄间,马蹄势已青云上。tóng nú shàng yǔ lín báo jiān,mǎ tí shì yǐ qīng yún shàng。
琳宫百年傲风雨,气象雄深挟千嶂。lín gōng bǎi nián ào fēng yǔ,qì xiàng xióng shēn xié qiān zhàng。
青山固是耐久交,老桧真成丈人行。qīng shān gù shì nài jiǔ jiāo,lǎo guì zhēn chéng zhàng rén xíng。
山童候门惊马嘶,道士叠爻知客访。shān tóng hòu mén jīng mǎ sī,dào shì dié yáo zhī kè fǎng。
情亲肯自摘嘉蔬,兴发更遣沽村酿。qíng qīn kěn zì zhāi jiā shū,xīng fā gèng qiǎn gū cūn niàng。
未妨意行穷胜践,不用心违叹仙赏。wèi fáng yì xíng qióng shèng jiàn,bù yòng xīn wéi tàn xiān shǎng。
双峰唤我却西去,穿径萦纡转修蟒。shuāng fēng huàn wǒ què xī qù,chuān jìng yíng yū zhuǎn xiū mǎng。
荒桥下马久伫立,孤塔怀人嘿惆怅。huāng qiáo xià mǎ jiǔ zhù lì,gū tǎ huái rén hēi chóu chàng。
多谢山僧供汤饼,腹犹果然虚雅饷。duō xiè shān sēng gōng tāng bǐng,fù yóu guǒ rán xū yǎ xiǎng。
只应探讨尽老释,坐觉仙凡绝天壤。zhǐ yīng tàn tǎo jǐn lǎo shì,zuò jué xiān fán jué tiān rǎng。
碎砾谁参水底禅,飞蜺空阁云间仗。suì lì shuí cān shuǐ dǐ chán,fēi ní kōng gé yún jiān zhàng。
凌霄固有飞霞佩,尘蒙浊骨何由往。líng xiāo gù yǒu fēi xiá pèi,chén méng zhuó gǔ hé yóu wǎng。
归来闭户省初念,一炷炉香薰宿障。guī lái bì hù shěng chū niàn,yī zhù lú xiāng xūn sù zhàng。
题诗聊复纪胜游,永与名山镇龙藏。tí shī liáo fù jì shèng yóu,yǒng yǔ míng shān zhèn lóng cáng。

李流谦

宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。 李流谦的作品>>

猜您喜欢

予客三池王正卿以四绝见寄次其韵

李流谦

佳人望断日平西,可意相逢眼底稀。jiā rén wàng duàn rì píng xī,kě yì xiāng féng yǎn dǐ xī。
漫说携家终是客,开愁唯有醉淋衣。màn shuō xié jiā zhōng shì kè,kāi chóu wéi yǒu zuì lín yī。

予客三池王正卿以四绝见寄次其韵

李流谦

我来在处说君名,小轴人争睹凤星。wǒ lái zài chù shuō jūn míng,xiǎo zhóu rén zhēng dǔ fèng xīng。
放却他时能致此,定知阮眼为君青。fàng què tā shí néng zhì cǐ,dìng zhī ruǎn yǎn wèi jūn qīng。

薛公肃访山中偶出不值公肃留诗次其韵

李流谦

一舸初从帝所还,彩衣照日眩斓斑。yī gě chū cóng dì suǒ hái,cǎi yī zhào rì xuàn lán bān。
今君已出云天近,我尚无钱可买山。jīn jūn yǐ chū yún tiān jìn,wǒ shàng wú qián kě mǎi shān。

薛公肃访山中偶出不值公肃留诗次其韵

李流谦

紫极朝归谢往还,新篇落笔烂彪斑。zǐ jí cháo guī xiè wǎng hái,xīn piān luò bǐ làn biāo bān。
乌藤拈起都闲事,且看西湖处处山。wū téng niān qǐ dōu xián shì,qiě kàn xī hú chù chù shān。

再次才夫韵二绝

李流谦

灯窗仍有卷披黄,此地重来似故乡。dēng chuāng réng yǒu juǎn pī huáng,cǐ dì zhòng lái shì gù xiāng。
安得清江都是酒,胜金满屋笏堆床。ān dé qīng jiāng dōu shì jiǔ,shèng jīn mǎn wū hù duī chuáng。

再次才夫韵二绝

李流谦

木生殊不愿青黄,雨露根深无有乡。mù shēng shū bù yuàn qīng huáng,yǔ lù gēn shēn wú yǒu xiāng。
台省从渠登衮衮,未妨老子卧胡床。tái shěng cóng qú dēng gǔn gǔn,wèi fáng lǎo zi wò hú chuáng。

谯令以视堰绝句见示次其韵

李流谦

疲氓糠覈自能肥,一个何曾吏扣扉。pí máng kāng hé zì néng féi,yī gè hé céng lì kòu fēi。
凤指翠梧求友集,蝗无绿野蔽天飞。fèng zhǐ cuì wú qiú yǒu jí,huáng wú lǜ yě bì tiān fēi。

谯令以视堰绝句见示次其韵

李流谦

我瘠不妨天下肥,期公他日到黄扉。wǒ jí bù fáng tiān xià féi,qī gōng tā rì dào huáng fēi。
悯农一念通精祲,定遣惊雷霹雳飞。mǐn nóng yī niàn tōng jīng jìn,dìng qiǎn jīng léi pī lì fēi。

次韵立春后馀寒二首

李流谦

挟冷朝阳未吐光,小池犹有夜来霜。xié lěng cháo yáng wèi tǔ guāng,xiǎo chí yóu yǒu yè lái shuāng。
东君自识沈潜意,谁道阴柔解变刚。dōng jūn zì shí shěn qián yì,shuí dào yīn róu jiě biàn gāng。

次韵立春后馀寒二首

李流谦

绛帐何时得罢开,为君叹息首空回。jiàng zhàng hé shí dé bà kāi,wèi jūn tàn xī shǒu kōng huí。
亦知弹铗无人听,收拾清诗分付梅。yì zhī dàn jiá wú rén tīng,shōu shí qīng shī fēn fù méi。

次黄仲甄峡中韵二绝

李流谦

众流自作一门去,老子闲为三峡游。zhòng liú zì zuò yī mén qù,lǎo zi xián wèi sān xiá yóu。
弭棹初逢云雨馆,转帆便是帝王州。mǐ zhào chū féng yún yǔ guǎn,zhuǎn fān biàn shì dì wáng zhōu。

次黄仲甄峡中韵二绝

李流谦

连日舟横拍岸风,只应身世在疏篷。lián rì zhōu héng pāi àn fēng,zhǐ yīng shēn shì zài shū péng。
旅床独茧皆愁绪,青镜明朝即老翁。lǚ chuáng dú jiǎn jiē chóu xù,qīng jìng míng cháo jí lǎo wēng。

客中二绝

李流谦

客中有梦自难成,未了风声又雨声。kè zhōng yǒu mèng zì nán chéng,wèi le fēng shēng yòu yǔ shēng。
二十五声秋夜点,谁人数得甚分明。èr shí wǔ shēng qiū yè diǎn,shuí rén shù dé shén fēn míng。

客中二绝

李流谦

角声定自与谁语,月色不应无为明。jiǎo shēng dìng zì yǔ shuí yǔ,yuè sè bù yīng wú wèi míng。
已作杨花著泥久,无多心事惹愁生。yǐ zuò yáng huā zhù ní jiǔ,wú duō xīn shì rě chóu shēng。

对月戏简坐客

李流谦

夜凉溪月等闲斜,半折寒芦委雪花。yè liáng xī yuè děng xián xié,bàn zhé hán lú wěi xuě huā。
一叶与君从此逝,松江烟雨著浮家。yī yè yǔ jūn cóng cǐ shì,sōng jiāng yān yǔ zhù fú jiā。