古诗词

峡中重九以菊有黄华分韵得菊字

李流谦

江湖浪走嗟碌碌,往往佳时忘记录。jiāng hú làng zǒu jiē lù lù,wǎng wǎng jiā shí wàng jì lù。
今朝峡里作重阳,节物虽同感殊俗。jīn cháo xiá lǐ zuò zhòng yáng,jié wù suī tóng gǎn shū sú。
终日悬忧湍濑间,何人为唱黄花曲。zhōng rì xuán yōu tuān lài jiān,hé rén wèi chàng huáng huā qū。
尚喜樽罍馀旧醅,不然何以慰萧索。shàng xǐ zūn léi yú jiù pēi,bù rán hé yǐ wèi xiāo suǒ。
每思在家天气好,一瓮床头拨寒绿。měi sī zài jiā tiān qì hǎo,yī wèng chuáng tóu bō hán lǜ。
欲熟未熟唤客饮,妇骂儿嘲醉不答。yù shú wèi shú huàn kè yǐn,fù mà ér cháo zuì bù dá。
只今那能问甜涩,况是名樽难重得。zhǐ jīn nà néng wèn tián sè,kuàng shì míng zūn nán zhòng dé。
晚行江干见篱落,小雨霏霏冒丛菊。wǎn xíng jiāng gàn jiàn lí luò,xiǎo yǔ fēi fēi mào cóng jú。
若从主人觅数枝,金英未吐心亦足。ruò cóng zhǔ rén mì shù zhī,jīn yīng wèi tǔ xīn yì zú。
归插铜瓶对清酌,营度肴蔬选橙栗。guī chā tóng píng duì qīng zhuó,yíng dù yáo shū xuǎn chéng lì。
茱萸在手花在头,起舞狂歌忘为客。zhū yú zài shǒu huā zài tóu,qǐ wǔ kuáng gē wàng wèi kè。
人情一种无贵贱,馀沥犹能到僮仆。rén qíng yī zhǒng wú guì jiàn,yú lì yóu néng dào tóng pū。
渊明固是羲皇人,腰不可折带难束。yuān míng gù shì xī huáng rén,yāo bù kě zhé dài nán shù。
白衣大自胜督邮,千古因渠重斯节。bái yī dà zì shèng dū yóu,qiān gǔ yīn qú zhòng sī jié。
我行四方亦何事,此腹能须几圭撮。wǒ xíng sì fāng yì hé shì,cǐ fù néng xū jǐ guī cuō。
并头鸡鹜不自厌,仰首高飞愧鸿鹄。bìng tóu jī wù bù zì yàn,yǎng shǒu gāo fēi kuì hóng gǔ。
酒阑独诵归来章,醉面如赪背如沃。jiǔ lán dú sòng guī lái zhāng,zuì miàn rú chēng bèi rú wò。

李流谦

宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。 李流谦的作品>>

猜您喜欢

舟中

李流谦

欲买一江碧,不知须几钱。yù mǎi yī jiāng bì,bù zhī xū jǐ qián。
舟轻故款款,酒好但涓涓。zhōu qīng gù kuǎn kuǎn,jiǔ hǎo dàn juān juān。
云脚他州雨,波光别岸天。yún jiǎo tā zhōu yǔ,bō guāng bié àn tiān。
渔讴与樵唱,同和小山篇。yú ōu yǔ qiáo chàng,tóng hé xiǎo shān piān。

小息

李流谦

倦征当日午,小息散腰顽。juàn zhēng dāng rì wǔ,xiǎo xī sàn yāo wán。
索酒初随意,题诗自破颜。suǒ jiǔ chū suí yì,tí shī zì pò yán。
不须通姓字,聊欲赏江山。bù xū tōng xìng zì,liáo yù shǎng jiāng shān。
放荡郊园乐,于兹稍稍还。fàng dàng jiāo yuán lè,yú zī shāo shāo hái。

赠白道人

李流谦

天涯只影随,百结身上衣。tiān yá zhǐ yǐng suí,bǎi jié shēn shàng yī。
有术没人买,无家何处归。yǒu shù méi rén mǎi,wú jiā hé chù guī。
自言穷亦好,未与道相违。zì yán qióng yì hǎo,wèi yǔ dào xiāng wéi。
酌汝一杯酒,醒来万事非。zhuó rǔ yī bēi jiǔ,xǐng lái wàn shì fēi。

赠蓝元一道人

李流谦

我闻方外士,见面照人明。wǒ wén fāng wài shì,jiàn miàn zhào rén míng。
笔幻岁寒友,琴弹太古声。bǐ huàn suì hán yǒu,qín dàn tài gǔ shēng。
侯门知遇重,真馆笑谈清。hóu mén zhī yù zhòng,zhēn guǎn xiào tán qīng。
茗碗聊相对,清风两腋生。míng wǎn liáo xiāng duì,qīng fēng liǎng yè shēng。

次韵宋德器春晚即事五首

李流谦

室空超众止,理妙契无同。shì kōng chāo zhòng zhǐ,lǐ miào qì wú tóng。
帘卷半规日,香吹一线风。lián juǎn bàn guī rì,xiāng chuī yī xiàn fēng。
草晴唯欲碧,花晚尚能红。cǎo qíng wéi yù bì,huā wǎn shàng néng hóng。
老我闲居兴,清应到小童。lǎo wǒ xián jū xīng,qīng yīng dào xiǎo tóng。

次韵宋德器春晚即事五首

李流谦

久习成衰怯,何方疗阔疏。jiǔ xí chéng shuāi qiè,hé fāng liáo kuò shū。
柴车穷巷客,贝叶长年书。chái chē qióng xiàng kè,bèi yè zhǎng nián shū。
每愧沾沾喜,宁甘郁郁居。měi kuì zhān zhān xǐ,níng gān yù yù jū。
蓍神吾未暇,坚意听盈虚。shī shén wú wèi xiá,jiān yì tīng yíng xū。

次韵宋德器春晚即事五首

李流谦

灵明观自己,纠错漫殊途。líng míng guān zì jǐ,jiū cuò màn shū tú。
睨柱夸完璧,探怀失系珠。nì zhù kuā wán bì,tàn huái shī xì zhū。
封侯真不愿,作佛尚堪图。fēng hóu zhēn bù yuàn,zuò fú shàng kān tú。
解我无还语,根尘法本粗。jiě wǒ wú hái yǔ,gēn chén fǎ běn cū。

次韵宋德器春晚即事五首

李流谦

楼迥支筇久,庭闲转榻频。lóu jiǒng zhī qióng jiǔ,tíng xián zhuǎn tà pín。
松衰无直干,竹好但新筠。sōng shuāi wú zhí gàn,zhú hǎo dàn xīn yún。
漫仕惭逋客,躬耕羡野人。màn shì cán bū kè,gōng gēng xiàn yě rén。
可能千里意,端的为吴莼。kě néng qiān lǐ yì,duān de wèi wú chún。

次韵宋德器春晚即事五首

李流谦

柳老阴阴密,榴繁灼灼明。liǔ lǎo yīn yīn mì,liú fán zhuó zhuó míng。
持杯了醒醉,拊槛置枯荣。chí bēi le xǐng zuì,fǔ kǎn zhì kū róng。
谷旷箫笙杂,江空镜像呈。gǔ kuàng xiāo shēng zá,jiāng kōng jìng xiàng chéng。
澄心著老眼,物物见真情。chéng xīn zhù lǎo yǎn,wù wù jiàn zhēn qíng。

元质苦留过重阳且约泛舟观泉二首

李流谦

舟行十里远,山出一泉清。zhōu xíng shí lǐ yuǎn,shān chū yī quán qīng。
为景寻几遍,将诗赌欲赢。wèi jǐng xún jǐ biàn,jiāng shī dǔ yù yíng。
江清浑玩著,酒好易支撑。jiāng qīng hún wán zhù,jiǔ hǎo yì zhī chēng。
半世无功业,狂歌任性情。bàn shì wú gōng yè,kuáng gē rèn xìng qíng。

元质苦留过重阳且约泛舟观泉二首

李流谦

久客相看好,思归得去不。jiǔ kè xiāng kàn hǎo,sī guī dé qù bù。
深惭楚醴设,更作贾胡留。shēn cán chǔ lǐ shè,gèng zuò jiǎ hú liú。
岁闰菊花早,霜清竹叶秋。suì rùn jú huā zǎo,shuāng qīng zhú yè qiū。
尊前闻见在,不拟说闲愁。zūn qián wén jiàn zài,bù nǐ shuō xián chóu。

早饭白崖铺净果院

李流谦

久客谙人事,身能到处安。jiǔ kè ān rén shì,shēn néng dào chù ān。
炉深红一聚,竹瘦碧千竿。lú shēn hóng yī jù,zhú shòu bì qiān gān。
只作临深恐,何辞行路难。zhǐ zuò lín shēn kǒng,hé cí xíng lù nán。
几成晚来雪,唯有不胜寒。jǐ chéng wǎn lái xuě,wéi yǒu bù shèng hán。

用仲秉韵贻照老

李流谦

来问维摩疾,幽人有宿盟。lái wèn wéi mó jí,yōu rén yǒu sù méng。
浮沤非实性,斗蚁是虚声。fú ōu fēi shí xìng,dòu yǐ shì xū shēng。
庙冷香谁爇,城空贼自平。miào lěng xiāng shuí ruò,chéng kōng zéi zì píng。
老师家里事,无坏亦无成。lǎo shī jiā lǐ shì,wú huài yì wú chéng。

赠照老

李流谦

旧矣闻名熟,欣然识面初。jiù yǐ wén míng shú,xīn rán shí miàn chū。
只求一转语,不用五车书。zhǐ qiú yī zhuǎn yǔ,bù yòng wǔ chē shū。
出屋茶烟密,临溪树影疏。chū wū chá yān mì,lín xī shù yǐng shū。
地偏吾所爱,庭草不须锄。dì piān wú suǒ ài,tíng cǎo bù xū chú。

照老用韵谢复作

李流谦

了了三生事,寥寥一念初。le le sān shēng shì,liáo liáo yī niàn chū。
未忘牛背约,端忆笼中书。wèi wàng niú bèi yuē,duān yì lóng zhōng shū。
尘劫空相隔,交情本不疏。chén jié kōng xiāng gé,jiāo qíng běn bù shū。
焚香咨胜义,骄色已先锄。fén xiāng zī shèng yì,jiāo sè yǐ xiān chú。