古诗词

同冯缙云游无为以吾独胡为在泥滓分韵赋诗得泥字

李流谦

人言跃马妨杖藜,世士不可污丹梯。rén yán yuè mǎ fáng zhàng lí,shì shì bù kě wū dān tī。
人言解牛非割鸡,岂信截玉如截泥。rén yán jiě niú fēi gē jī,qǐ xìn jié yù rú jié ní。
山林朝士弧矢睽,一物异用鹄之栖,妄生涛澜分畛畦。shān lín cháo shì hú shǐ kuí,yī wù yì yòng gǔ zhī qī,wàng shēng tāo lán fēn zhěn qí。
我自局狭谁排挤,先生大千一手提。wǒ zì jú xiá shuí pái jǐ,xiān shēng dà qiān yī shǒu tí。
使握鼎铉如扶犁,岂于喧寂心生翳。shǐ wò dǐng xuàn rú fú lí,qǐ yú xuān jì xīn shēng yì。
朝驱两轮鹿护麛,暮阅千纸发变黳。cháo qū liǎng lún lù hù mí,mù yuè qiān zhǐ fā biàn yī。
痛者手摩挛者携,蚊虻肤挠夕梦迷。tòng zhě shǒu mó luán zhě xié,wén méng fū náo xī mèng mí。
馁蛟仄目初生羝,血牙未洗遭燖刲。něi jiāo zè mù chū shēng dī,xuè yá wèi xǐ zāo xún kuī。
天公付公为旱霓,作三日雨徵可稽。tiān gōng fù gōng wèi hàn ní,zuò sān rì yǔ zhēng kě jī。
诘朝栈路沿涧溪,篮舆轧轧劳攀跻。jí cháo zhàn lù yán jiàn xī,lán yú yà yà láo pān jī。
束缚绣斧挥金鼙,吏奉杖屦从小奚。shù fù xiù fǔ huī jīn pí,lì fèng zhàng jù cóng xiǎo xī。
指点山水穷坤倪,夜谈隐具窥缃绨。zhǐ diǎn shān shuǐ qióng kūn ní,yè tán yǐn jù kuī xiāng tí。
旷然冥蒙彻瓮醯,转变前境尘却犀。kuàng rán míng méng chè wèng xī,zhuǎn biàn qián jìng chén què xī。
我自叹骇失径蹊,公如大像头小低。wǒ zì tàn hài shī jìng qī,gōng rú dà xiàng tóu xiǎo dī。
嗟乎太仓此一稊,不从公来噬其脐。jiē hū tài cāng cǐ yī tí,bù cóng gōng lái shì qí qí。
是山冠冕川东西,二大老文光璇题。shì shān guān miǎn chuān dōng xī,èr dà lǎo wén guāng xuán tí。
公不一语意惨悽,是以稽首拜马蹄。gōng bù yī yǔ yì cǎn qī,shì yǐ jī shǒu bài mǎ tí。
欣然倾倒珠玻璃,飞天宝焰照栱枅。xīn rán qīng dào zhū bō lí,fēi tiān bǎo yàn zhào gǒng jī。
梦中棹唱惊凫鹥,挽衣不留恨空斋。mèng zhōng zhào chàng jīng fú yī,wǎn yī bù liú hèn kōng zhāi。
悲愿苦切哀黔黎,早缚浑厥臣羌氐。bēi yuàn kǔ qiè āi qián lí,zǎo fù hún jué chén qiāng dī。
快读大颂崖天齐,把茅归谢黄金闺。kuài dú dà sòng yá tiān qí,bǎ máo guī xiè huáng jīn guī。
收拾伊傅从阮嵇,为公再歌归来兮。shōu shí yī fù cóng ruǎn jī,wèi gōng zài gē guī lái xī。

李流谦

宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。 李流谦的作品>>

猜您喜欢

秋怀次黄仲甄韵

李流谦

畏日全无客到门,一溪闲与白鸥分。wèi rì quán wú kè dào mén,yī xī xián yǔ bái ōu fēn。
绕楼山色时时见,抱叶蝉声处处闻。rào lóu shān sè shí shí jiàn,bào yè chán shēng chù chù wén。
战罢棋枰无宿恨,梦回茗碗有殊勋。zhàn bà qí píng wú sù hèn,mèng huí míng wǎn yǒu shū xūn。
力田尚可持门户,我欲归耕谷口云。lì tián shàng kě chí mén hù,wǒ yù guī gēng gǔ kǒu yún。

秋怀次黄仲甄韵

李流谦

破晓庭皋一叶风,年华苒苒笑羁穷。pò xiǎo tíng gāo yī yè fēng,nián huá rǎn rǎn xiào jī qióng。
独携拄杖行溪曲,恐有挐音出苇丛。dú xié zhǔ zhàng xíng xī qū,kǒng yǒu ná yīn chū wěi cóng。
世界大千尘偶集,人生三十日方中。shì jiè dà qiān chén ǒu jí,rén shēng sān shí rì fāng zhōng。
只须饱饭随缘过,矰缴何曾到塞鸿。zhǐ xū bǎo fàn suí yuán guò,zēng jiǎo hé céng dào sāi hóng。

喜晴

李流谦

一秋今日是新晴,晚稻悬知有几分。yī qiū jīn rì shì xīn qíng,wǎn dào xuán zhī yǒu jǐ fēn。
抱湿庭芜犹靡靡,傍暄溪卉欲欣欣。bào shī tíng wú yóu mí mí,bàng xuān xī huì yù xīn xīn。
颠风料理丹枫树,返照留连白鹭群。diān fēng liào lǐ dān fēng shù,fǎn zhào liú lián bái lù qún。
摇落只供骚客恨,故应长倚醉醺醺。yáo luò zhǐ gōng sāo kè hèn,gù yīng zhǎng yǐ zuì xūn xūn。

重阳偶成

李流谦

百尺危楼倚瘦藤,轻阴小令正秋深。bǎi chǐ wēi lóu yǐ shòu téng,qīng yīn xiǎo lìng zhèng qiū shēn。
山云洗刷供晴眺,杯酒飘浮笑浅斟。shān yún xǐ shuā gōng qíng tiào,bēi jiǔ piāo fú xiào qiǎn zhēn。
漠北烽烟空抵掌,水南松竹每经心。mò běi fēng yān kōng dǐ zhǎng,shuǐ nán sōng zhú měi jīng xīn。
红萸紫菊夸强健,醉帽无人独自簪。hóng yú zǐ jú kuā qiáng jiàn,zuì mào wú rén dú zì zān。

宿高桥怀仲明

李流谦

阑干投晚俯烟霏,全不支梧酒力微。lán gàn tóu wǎn fǔ yān fēi,quán bù zhī wú jiǔ lì wēi。
沙鸟犯寒犹独立,林乌趁暝已先归。shā niǎo fàn hán yóu dú lì,lín wū chèn míng yǐ xiān guī。
缭愁亦笑溪为带,障远端疑树合围。liáo chóu yì xiào xī wèi dài,zhàng yuǎn duān yí shù hé wéi。
岁晏客天无好梦,最怜清露渍人衣。suì yàn kè tiān wú hǎo mèng,zuì lián qīng lù zì rén yī。

太平宫

李流谦

一马腾腾上翠微,松风瑟瑟解吹衣。yī mǎ téng téng shàng cuì wēi,sōng fēng sè sè jiě chuī yī。
故宫乱后仍华壮,使者年来果是非。gù gōng luàn hòu réng huá zhuàng,shǐ zhě nián lái guǒ shì fēi。
何日身能床蕊笈,只今心自托金徽。hé rì shēn néng chuáng ruǐ jí,zhǐ jīn xīn zì tuō jīn huī。
两林不到犹遗恨,落照衔山劝客归。liǎng lín bù dào yóu yí hèn,luò zhào xián shān quàn kè guī。

送家连父解绵竹丞

李流谦

猿臂将军数自奇,白头州县竟何为。yuán bì jiāng jūn shù zì qí,bái tóu zhōu xiàn jìng hé wèi。
斫墁未尽成风巧,测管才窥泽雾姿。zhuó màn wèi jǐn chéng fēng qiǎo,cè guǎn cái kuī zé wù zī。
流水绕除空日日,西山拄笏谩时时。liú shuǐ rào chú kōng rì rì,xī shān zhǔ hù mán shí shí。
一杯相送贫无力,剩有新诗说去思。yī bēi xiāng sòng pín wú lì,shèng yǒu xīn shī shuō qù sī。

送计祖仁雒县丞

李流谦

青青杨柳灞桥斜,满酌清樽莫叹嗟。qīng qīng yáng liǔ bà qiáo xié,mǎn zhuó qīng zūn mò tàn jiē。
可是因循成别绪,只应咫尺便天涯。kě shì yīn xún chéng bié xù,zhǐ yīng zhǐ chǐ biàn tiān yá。
未论流水千竿竹,且看春风一县花。wèi lùn liú shuǐ qiān gān zhú,qiě kàn chūn fēng yī xiàn huā。
渺渺故园情最苦,不知归梦属谁家。miǎo miǎo gù yuán qíng zuì kǔ,bù zhī guī mèng shǔ shuí jiā。

次韵彦博中秋不见月

李流谦

露华浸竹冷娟娟,想象嫦娥能少年。lù huá jìn zhú lěng juān juān,xiǎng xiàng cháng é néng shǎo nián。
万事只堪搔短发,一杯不拟问高天。wàn shì zhǐ kān sāo duǎn fā,yī bēi bù nǐ wèn gāo tiān。
骎骎夜色投书幌,的的心期在钓船。qīn qīn yè sè tóu shū huǎng,de de xīn qī zài diào chuán。
可笑薄云工料理,何曾遮却一分圆。kě xiào báo yún gōng liào lǐ,hé céng zhē què yī fēn yuán。

学中曝御书次少虞韵

李流谦

晴暾煜煜眩晨光,洗眼来窥云汉章。qíng tūn yù yù xuàn chén guāng,xǐ yǎn lái kuī yún hàn zhāng。
身拜玉阶元夕梦,手披金笈有天香。shēn bài yù jiē yuán xī mèng,shǒu pī jīn jí yǒu tiān xiāng。
风翔凤翼尤妍媚,云卷奎躔不覆藏。fēng xiáng fèng yì yóu yán mèi,yún juǎn kuí chán bù fù cáng。
尚想承平闲气象,从臣鹄立侍君王。shàng xiǎng chéng píng xián qì xiàng,cóng chén gǔ lì shì jūn wáng。

李花

李流谦

春寒怪底一分加,元是东君雪作花。chūn hán guài dǐ yī fēn jiā,yuán shì dōng jūn xuě zuò huā。
已后残梅矜夜魄,强随飞絮舞朝霞。yǐ hòu cán méi jīn yè pò,qiáng suí fēi xù wǔ cháo xiá。
霜葩荐斝何人共,碧实堆盘尽客夸。shuāng pā jiàn jiǎ hé rén gòng,bì shí duī pán jǐn kè kuā。
为汝泫然应有意,骚人端是感年华。wèi rǔ xuàn rán yīng yǒu yì,sāo rén duān shì gǎn nián huá。

井上即事

李流谦

九陌黄尘涴客裾,随人亦恐到茅庐。jiǔ mò huáng chén wò kè jū,suí rén yì kǒng dào máo lú。
朝朝山色供凭槛,夜夜溪声伴读书。cháo cháo shān sè gōng píng kǎn,yè yè xī shēng bàn dú shū。
可要功名惊宇宙,分知骨相合樵渔。kě yào gōng míng jīng yǔ zhòu,fēn zhī gǔ xiāng hé qiáo yú。
晚来小艇冲烟出,江上有人争卖鱼。wǎn lái xiǎo tǐng chōng yān chū,jiāng shàng yǒu rén zhēng mài yú。

挽郭敦复

李流谦

太少城中敛板初,识公鸾鹄自清癯。tài shǎo chéng zhōng liǎn bǎn chū,shí gōng luán gǔ zì qīng qú。
持心要是忠厚者,遇事决非章句儒。chí xīn yào shì zhōng hòu zhě,yù shì jué fēi zhāng jù rú。
豺豹欲前终落爪,参辰无地可弯弧。chái bào yù qián zhōng luò zhǎo,cān chén wú dì kě wān hú。
他年白鹤同归否,犹有髯龙老未枯。tā nián bái hè tóng guī fǒu,yóu yǒu rán lóng lǎo wèi kū。

送王和叟赴果州

李流谦

芝兰只合在阶庭,公子翩翩更老成。zhī lán zhǐ hé zài jiē tíng,gōng zi piān piān gèng lǎo chéng。
白日朱门三列㦸,黑头华毂再专城。bái rì zhū mén sān liè jǐ,hēi tóu huá gǔ zài zhuān chéng。
一樽别酌心先醉,万里归桡梦易惊。yī zūn bié zhuó xīn xiān zuì,wàn lǐ guī ráo mèng yì jīng。
欲问楼高高几许,跨渠仙鹤到瑶京。yù wèn lóu gāo gāo jǐ xǔ,kuà qú xiān hè dào yáo jīng。

晚饮赵惟直以果荐知所从来酌以一大杯

李流谦

犹带枝头淡淡黄,饱经十月洞庭霜。yóu dài zhī tóu dàn dàn huáng,bǎo jīng shí yuè dòng tíng shuāng。
且倾蜀客千杯酒,颇记吴姬三日香。qiě qīng shǔ kè qiān bēi jiǔ,pǒ jì wú jī sān rì xiāng。
可得一餐逢玉屑,故应百感为琼浆。kě dé yī cān féng yù xiè,gù yīng bǎi gǎn wèi qióng jiāng。
此江幸自东流去,何不和根移取将。cǐ jiāng xìng zì dōng liú qù,hé bù hé gēn yí qǔ jiāng。