古诗词

夏夜舟中颇凉因有所感

王安石

扁舟畏朝热,望夜倚桅樯。biǎn zhōu wèi cháo rè,wàng yè yǐ wéi qiáng。
日共火云退,风兼水气凉。rì gòng huǒ yún tuì,fēng jiān shuǐ qì liáng。
未秋轻病骨,微曙浣愁肠。wèi qiū qīng bìng gǔ,wēi shǔ huàn chóu cháng。
坚我江湖意,滔滔兴不忘。jiān wǒ jiāng hú yì,tāo tāo xīng bù wàng。
王安石

王安石

王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。” 王安石的作品>>

猜您喜欢

和圣俞农具诗十五首田庐

王安石

逢逢戏场声,壤壤战时伍。féng féng xì chǎng shēng,rǎng rǎng zhàn shí wǔ。
日落未云休,田家亦良苦。rì luò wèi yún xiū,tián jiā yì liáng kǔ。
问儿今垄上,听此何莽卤。wèn ér jīn lǒng shàng,tīng cǐ hé mǎng lǔ。
昨日应官繇,州前看歌舞。zuó rì yīng guān yáo,zhōu qián kàn gē wǔ。

次韵酬微之赠池纸并诗

王安石

微之出守秋浦时,椎冰看捣万谷皮。wēi zhī chū shǒu qiū pǔ shí,chuí bīng kàn dǎo wàn gǔ pí。
波工龟手咤今样,鱼网肯数荆州池。bō gōng guī shǒu zhà jīn yàng,yú wǎng kěn shù jīng zhōu chí。
霜纨夺色贾不售,虹玉丧气山无辉。shuāng wán duó sè jiǎ bù shòu,hóng yù sàng qì shān wú huī。
方船稳载献天子,善价徐取供吾私。fāng chuán wěn zài xiàn tiān zi,shàn jià xú qǔ gōng wú sī。
十年零落尚百一,持以赠我随清诗。shí nián líng luò shàng bǎi yī,chí yǐ zèng wǒ suí qīng shī。
君宁久寄金谷地,方执赐笔磨坳螭。jūn níng jiǔ jì jīn gǔ dì,fāng zhí cì bǐ mó ào chī。
当留此物朝上国,日侍帝侧书新仪。dāng liú cǐ wù cháo shàng guó,rì shì dì cè shū xīn yí。
不然名山副史本,褒拔元凯诛穷奇。bù rán míng shān fù shǐ běn,bāo bá yuán kǎi zhū qióng qí。
咨予文章非世用,画镂空尔靡冰脂。zī yǔ wén zhāng fēi shì yòng,huà lòu kōng ěr mí bīng zhī。
挥毫才足记姓字,窃学又耻从师宜。huī háo cái zú jì xìng zì,qiè xué yòu chǐ cóng shī yí。
匆匆点污亦何忍,嘉贶但觉难为辞。cōng cōng diǎn wū yì hé rěn,jiā kuàng dàn jué nán wèi cí。
篇终有意责赵璧,穷国恐误连城归。piān zhōng yǒu yì zé zhào bì,qióng guó kǒng wù lián chéng guī。
倾囊倒箧聊一报,安敢坐以秦为雌。qīng náng dào qiè liáo yī bào,ān gǎn zuò yǐ qín wèi cí。

酬冲卿月晦夜有感

王安石

夜云不见天,况乃星与月。yè yún bù jiàn tiān,kuàng nǎi xīng yǔ yuè。
萧萧暗尘走,坎坎寒更发。xiāo xiāo àn chén zǒu,kǎn kǎn hán gèng fā。
楼歌客尚饮,酩酊不畏雪。lóu gē kè shàng yǐn,mǐng dīng bù wèi xuě。
巷哭复有人,邻风送幽咽。xiàng kū fù yǒu rén,lín fēng sòng yōu yàn。
纷然各所遇,悲喜孰优劣。fēn rán gè suǒ yù,bēi xǐ shú yōu liè。
君方感庄周,浩荡摆羁绁。jūn fāng gǎn zhuāng zhōu,hào dàng bǎi jī xiè。
归来亦置酒,玉指调弦拨。guī lái yì zhì jiǔ,yù zhǐ diào xián bō。
独我坐无为,青灯对明灭。dú wǒ zuò wú wèi,qīng dēng duì míng miè。

送子思兄参惠州军

王安石

沄沄曲江水,天借九秋色。yún yún qū jiāng shuǐ,tiān jiè jiǔ qiū sè。
楼台飞半空,秀气盘韶石。lóu tái fēi bàn kōng,xiù qì pán sháo shí。
载酒填里闾,吹花换朝夕。zài jiǔ tián lǐ lǘ,chuī huā huàn cháo xī。
笙箫震河汉,锦绣烂冠帻。shēng xiāo zhèn hé hàn,jǐn xiù làn guān zé。
地灵瘴疠绝,人物倾南极。dì líng zhàng lì jué,rén wù qīng nán jí。
先朝有名臣,卧理讼随息。xiān cháo yǒu míng chén,wò lǐ sòng suí xī。
稍稍延诸生,谈笑与宾客。shāo shāo yán zhū shēng,tán xiào yǔ bīn kè。
子来适妙年,谒入交履舄。zi lái shì miào nián,yè rù jiāo lǚ xì。
寂寥九龄后,此独望一国。jì liáo jiǔ líng hòu,cǐ dú wàng yī guó。
虞翻礼丁览,韩愈俟赵德。yú fān lǐ dīng lǎn,hán yù qí zhào dé。
孤岸镇颓波,俗流未易识。gū àn zhèn tuí bō,sú liú wèi yì shí。
我方文葆中,旋逐旌旗迹。wǒ fāng wén bǎo zhōng,xuán zhú jīng qí jì。
去思今岂忘,耳目熟遗迹。qù sī jīn qǐ wàng,ěr mù shú yí jì。
吏含殷勤言,俯仰问乖隔。lì hán yīn qín yán,fǔ yǎng wèn guāi gé。
当时府中儿,侵寻鬓边白。dāng shí fǔ zhōng ér,qīn xún bìn biān bái。
下帷虽著书,不救寒饥迫。xià wéi suī zhù shū,bù jiù hán jī pò。
谓宜门阑士,宦路久烜赫。wèi yí mén lán shì,huàn lù jiǔ xuǎn hè。
奈何犹差池,更捧丞掾檄。nài hé yóu chà chí,gèng pěng chéng yuàn xí。
骥摧千里蹄,鹏堕九霄翮。jì cuī qiān lǐ tí,péng duò jiǔ xiāo hé。
人生无巧愚,天运有通塞。rén shēng wú qiǎo yú,tiān yùn yǒu tōng sāi。
试观驰骋人,意气宇宙窄。shì guān chí chěng rén,yì qì yǔ zhòu zhǎi。
荣华去路尘,谤辱与山积。róng huá qù lù chén,bàng rǔ yǔ shān jī。
优游禄仕间,较计谁失得。yōu yóu lù shì jiān,jiào jì shuí shī dé。
送君强成歌,陟岵翻感激。sòng jūn qiáng chéng gē,zhì hù fān gǎn jī。

送董伯懿归吉州

王安石

我来以丧归,君至因谪徙。wǒ lái yǐ sàng guī,jūn zhì yīn zhé xǐ。
苍黄忧患中,邂逅遇于此。cāng huáng yōu huàn zhōng,xiè hòu yù yú cǐ。
去年服初除,听赦相助喜。qù nián fú chū chú,tīng shè xiāng zhù xǐ。
看君数归月,但屈两三指。kàn jūn shù guī yuè,dàn qū liǎng sān zhǐ。
茫然冬更秋,一笑非愿始。máng rán dōng gèng qiū,yī xiào fēi yuàn shǐ。
篮舆杨柳下,明月芙蕖水。lán yú yáng liǔ xià,míng yuè fú qú shuǐ。
僮饥屡窥门,客罢方隐几。tóng jī lǚ kuī mén,kè bà fāng yǐn jǐ。
是非评众诗,成败断前史。shì fēi píng zhòng shī,chéng bài duàn qián shǐ。
时时对奕石,漫浪争生死。shí shí duì yì shí,màn làng zhēng shēng sǐ。
送迎皆幅巾,设食但陈米。sòng yíng jiē fú jīn,shè shí dàn chén mǐ。
亦曾戏篇章,挥翰疾蒿矢。yì céng xì piān zhāng,huī hàn jí hāo shǐ。
君豪才有馀,我老惫先止。jūn háo cái yǒu yú,wǒ lǎo bèi xiān zhǐ。
东城景阳陌,南望长干紫。dōng chéng jǐng yáng mò,nán wàng zhǎng gàn zǐ。
欲斸三亩蔬,于焉寄残齿。yù zhǔ sān mǔ shū,yú yān jì cán chǐ。
经过许后日,唱和犹在耳。jīng guò xǔ hòu rì,chàng hé yóu zài ěr。
新恩忽舍我,欣怅生彼己。xīn ēn hū shě wǒ,xīn chàng shēng bǐ jǐ。
江湖北风帆,捩柂即千里。jiāng hú běi fēng fān,liè yí jí qiān lǐ。
相逢知何时,莫惜缣与纸。xiāng féng zhī hé shí,mò xī jiān yǔ zhǐ。

八月十九日试院梦冲卿

王安石

空庭得秋长漫漫,寒露入幕愁衣单。kōng tíng dé qiū zhǎng màn màn,hán lù rù mù chóu yī dān。
喧喧人语已成市,白日未到扶桑间。xuān xuān rén yǔ yǐ chéng shì,bái rì wèi dào fú sāng jiān。
永怀所好却成梦,玉色仿佛开心颜。yǒng huái suǒ hǎo què chéng mèng,yù sè fǎng fú kāi xīn yán。
逆知后应不复隔,谈笑明月相与闲。nì zhī hòu yīng bù fù gé,tán xiào míng yuè xiāng yǔ xián。

平甫归饮

王安石

无田士相吊,亦以废燕乐。wú tián shì xiāng diào,yì yǐ fèi yàn lè。
我官虽在朝,得饮乃不数。wǒ guān suī zài cháo,dé yǐn nǎi bù shù。
诗书向墙户,宾至无杯杓。shī shū xiàng qiáng hù,bīn zhì wú bēi biāo。
空取上古言,酬之等糟粕。kōng qǔ shàng gǔ yán,chóu zhī děng zāo pò。
有如扬子云,岁晚天禄阁。yǒu rú yáng zi yún,suì wǎn tiān lù gé。
但无载酒人,识字真未博。dàn wú zài jiǔ rén,shí zì zhēn wèi bó。
叔兮归自东,一笑堂上酌。shū xī guī zì dōng,yī xiào táng shàng zhuó。
绪馀不及客,儿女聊相酢。xù yú bù jí kè,ér nǚ liáo xiāng cù。
高谈非世欢,自慰亦不恶。gāo tán fēi shì huān,zì wèi yì bù è。
寄言繁华子,此趣由来各。jì yán fán huá zi,cǐ qù yóu lái gè。

答陈正叔

王安石

天马志万里,驾盐不如闲。tiān mǎ zhì wàn lǐ,jià yán bù rú xián。
壮士困局束,不如弃之完。zhuàng shì kùn jú shù,bù rú qì zhī wán。
利行有阨辙,势涉无恬澜。lì xíng yǒu è zhé,shì shè wú tián lán。
明明千年羞,促促一日欢。míng míng qiān nián xiū,cù cù yī rì huān。
孰肯避此世,引身取平宽。shú kěn bì cǐ shì,yǐn shēn qǔ píng kuān。
超然子有意,为我歌考槃。chāo rán zi yǒu yì,wèi wǒ gē kǎo pán。
予方慕孔氏,委吏久盘桓。yǔ fāng mù kǒng shì,wěi lì jiǔ pán huán。
得失未云殊,聊各趋所安。dé shī wèi yún shū,liáo gè qū suǒ ān。

过食新城藕

王安石

他年过食新城藕,枕藉船中载亲友。tā nián guò shí xīn chéng ǒu,zhěn jí chuán zhōng zài qīn yǒu。
今年却到经行处,独坐昏烟对舞柳。jīn nián què dào jīng xíng chù,dú zuò hūn yān duì wǔ liǔ。
甘酸向口无所适,牢落盘餐与樽酒。gān suān xiàng kǒu wú suǒ shì,láo luò pán cān yǔ zūn jiǔ。
冰房玉节漫自好,欲御还休涕垂手。bīng fáng yù jié màn zì hǎo,yù yù hái xiū tì chuí shǒu。
曾参宦学居常近,阳城离别初不久。céng cān huàn xué jū cháng jìn,yáng chéng lí bié chū bù jiǔ。
人间此愿两未能,西风落日空回首。rén jiān cǐ yuàn liǎng wèi néng,xī fēng luò rì kōng huí shǒu。

明州钱君倚众乐亭

王安石

使君幕府开东部,名高海曲人知慕。shǐ jūn mù fǔ kāi dōng bù,míng gāo hǎi qū rén zhī mù。
舣船谈笑政即成,洗涤山川作嘉趣。yǐ chuán tán xiào zhèng jí chéng,xǐ dí shān chuān zuò jiā qù。
平泉浩荡银河注,想见明星弄机杼。píng quán hào dàng yín hé zhù,xiǎng jiàn míng xīng nòng jī zhù。
载沙筑成天上路,投虹为桥取孤屿。zài shā zhù chéng tiān shàng lù,tóu hóng wèi qiáo qǔ gū yǔ。
扫除荆棘水中央,碧瓦朱甍随指顾。sǎo chú jīng jí shuǐ zhōng yāng,bì wǎ zhū méng suí zhǐ gù。
春风满城金版舫,来看置酒新亭上。chūn fēng mǎn chéng jīn bǎn fǎng,lái kàn zhì jiǔ xīn tíng shàng。
百女吹笙彩凤悲,一夫伐鼓灵鼍壮。bǎi nǚ chuī shēng cǎi fèng bēi,yī fū fá gǔ líng tuó zhuàng。
安期羡门相与游,方丈蓬莱不更求。ān qī xiàn mén xiāng yǔ yóu,fāng zhàng péng lái bù gèng qiú。
酒酣忽跨鲸鱼去,陈迹空令此地留。jiǔ hān hū kuà jīng yú qù,chén jì kōng lìng cǐ dì liú。

爱日

王安石

雁生阴沙春,冬息阳海澨。yàn shēng yīn shā chūn,dōng xī yáng hǎi shì。
冥冥取南北,岂以食为累。míng míng qǔ nán běi,qǐ yǐ shí wèi lèi。
咨予愁病躯,朴鄙人所戏。zī yǔ chóu bìng qū,pǔ bǐ rén suǒ xì。
无才治时难,量力当自弃。wú cái zhì shí nán,liàng lì dāng zì qì。
岂知塞上霜,飘然亦何事。qǐ zhī sāi shàng shuāng,piāo rán yì hé shì。
高堂已白发,爱日负明义。gāo táng yǐ bái fā,ài rì fù míng yì。
悲风吹平原,秣马聊一愒。bēi fēng chuī píng yuán,mò mǎ liáo yī kài。
含怀孰与语,仰屋思叹喟。hán huái shú yǔ yǔ,yǎng wū sī tàn kuì。
孟母知身从,莱妻耻人制。mèng mǔ zhī shēn cóng,lái qī chǐ rén zhì。
一肉傥易谋,万钟非得计。yī ròu tǎng yì móu,wàn zhōng fēi dé jì。

答裴煜道中见寄

王安石

君游苦数归苦晚,一驿险有千里远。jūn yóu kǔ shù guī kǔ wǎn,yī yì xiǎn yǒu qiān lǐ yuǎn。
知君陟降旦暮间,马力不劲厌长坂。zhī jūn zhì jiàng dàn mù jiān,mǎ lì bù jìn yàn zhǎng bǎn。
雨脚坠地花枝低,风头入溪蒲叶偃。yǔ jiǎo zhuì dì huā zhī dī,fēng tóu rù xī pú yè yǎn。
此处登临不奈愁,琼树森森遮叠巘。cǐ chù dēng lín bù nài chóu,qióng shù sēn sēn zhē dié yǎn。

馀寒

王安石

馀寒驾春风,入我征衣裳。yú hán jià chūn fēng,rù wǒ zhēng yī shang。
扪鬓只得冻,蔽面尚疑创。mén bìn zhǐ dé dòng,bì miàn shàng yí chuàng。
士耳恐犹坠,马毛欲吹僵。shì ěr kǒng yóu zhuì,mǎ máo yù chuī jiāng。
牢持有失箸,疾饮无留汤。láo chí yǒu shī zhù,jí yǐn wú liú tāng。
曈曈扶桑日,出有万里光。tóng tóng fú sāng rì,chū yǒu wàn lǐ guāng。
可怜当此时,不湿地上霜。kě lián dāng cǐ shí,bù shī dì shàng shuāng。
冥冥鸿雁飞,北望去成行。míng míng hóng yàn fēi,běi wàng qù chéng xíng。
谁言有百鸟,此鸟知阴阳。shuí yán yǒu bǎi niǎo,cǐ niǎo zhī yīn yáng。
岂时有必至,前识圣所臧。qǐ shí yǒu bì zhì,qián shí shèng suǒ zāng。
把酒谢高翰,我知思故乡。bǎ jiǔ xiè gāo hàn,wǒ zhī sī gù xiāng。

孤城

王安石

孤城回望距几何,记得好处常经过。gū chéng huí wàng jù jǐ hé,jì dé hǎo chù cháng jīng guò。
最思东山烟树色,更忆南湖秋水波。zuì sī dōng shān yān shù sè,gèng yì nán hú qiū shuǐ bō。
百年颠倒如梦寐,万事乖隔徒悲歌。bǎi nián diān dào rú mèng mèi,wàn shì guāi gé tú bēi gē。
应须饮酒不复道,今夜江头明月多。yīng xū yǐn jiǔ bù fù dào,jīn yè jiāng tóu míng yuè duō。

和微之药名劝酒

王安石

赤车使者锦帐郎,从客珂马留闲坊。chì chē shǐ zhě jǐn zhàng láng,cóng kè kē mǎ liú xián fāng。
紫芝眉宇倾一坐,笑语但闻鸡舌香。zǐ zhī méi yǔ qīng yī zuò,xiào yǔ dàn wén jī shé xiāng。
药名劝酒诗实好,陟釐为我书数行。yào míng quàn jiǔ shī shí hǎo,zhì lí wèi wǒ shū shù xíng。
真珠的皪鸣槽床,金罂琥珀正可尝。zhēn zhū de lì míng cáo chuáng,jīn yīng hǔ pò zhèng kě cháng。
史君子细看流光,莫惜觅醉衣淋浪。shǐ jūn zi xì kàn liú guāng,mò xī mì zuì yī lín làng。
独醒至死诚可伤,欢华易尽悲酸早,人间没药能医老。dú xǐng zhì sǐ chéng kě shāng,huān huá yì jǐn bēi suān zǎo,rén jiān méi yào néng yī lǎo。
寄言歌管众少年,趁取乌头未白前。jì yán gē guǎn zhòng shǎo nián,chèn qǔ wū tóu wèi bái qián。