古诗词

殢人娇

王庭圭

小院桃花,烟锁几重珠箔。xiǎo yuàn táo huā,yān suǒ jǐ zhòng zhū bó。
更深后、海棠睡著。gèng shēn hòu hǎi táng shuì zhù。
东风吹去,落谁家墙角。dōng fēng chuī qù,luò shuí jiā qiáng jiǎo。
平白地教人,为他情恶。píng bái dì jiào rén,wèi tā qíng è。
花若有情,情应不薄。huā ruò yǒu qíng,qíng yīng bù báo。
也须悔从前事错。yě xū huǐ cóng qián shì cuò。
而今夜雨,念玉颜飘泊。ér jīn yè yǔ,niàn yù yán piāo pō。
知那里人家,怎生顿著。zhī nà lǐ rén jiā,zěn shēng dùn zhù。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

送頔子归庐陵

王庭圭

西风吹我梦魂惊,送子东归无限情。xī fēng chuī wǒ mèng hún jīng,sòng zi dōng guī wú xiàn qíng。
好往沅湘探奇绝,远看衡岳正峥嵘。hǎo wǎng yuán xiāng tàn qí jué,yuǎn kàn héng yuè zhèng zhēng róng。
黄昏渡口呼船急,后夜江头望月明。huáng hūn dù kǒu hū chuán jí,hòu yè jiāng tóu wàng yuè míng。
能把愁心寄明月,云开时到夜郎城。néng bǎ chóu xīn jì míng yuè,yún kāi shí dào yè láng chéng。

送黄介可

王庭圭

漳川螺浦共家乡,醉墨题诗尚挂墙。zhāng chuān luó pǔ gòng jiā xiāng,zuì mò tí shī shàng guà qiáng。
天末异时怀李白,风流谁复数真长。tiān mò yì shí huái lǐ bái,fēng liú shuí fù shù zhēn zhǎng。
那知此日长江簿,即是昔时江夏黄。nà zhī cǐ rì zhǎng jiāng bù,jí shì xī shí jiāng xià huáng。
鹏背知横几千里,棘间何地可回翔。péng bèi zhī héng jǐ qiān lǐ,jí jiān hé dì kě huí xiáng。

谢同年赵季成通判见访

王庭圭

一梦惊回四十年,升平楼下听胪传。yī mèng jīng huí sì shí nián,shēng píng lóu xià tīng lú chuán。
共攀玉兔月中桂,认得铜驼陌上仙。gòng pān yù tù yuè zhōng guì,rèn dé tóng tuó mò shàng xiān。
忽遇旗旄行县邑,先驱貔虎访林泉。hū yù qí máo xíng xiàn yì,xiān qū pí hǔ fǎng lín quán。
王孙自是经纶手,容我沧江卧钓船。wáng sūn zì shì jīng lún shǒu,róng wǒ cāng jiāng wò diào chuán。

送刘克强再赴殿试

王庭圭

闻道田西刘克强,年来犹自读书忙。wén dào tián xī liú kè qiáng,nián lái yóu zì dú shū máng。
生平万卷非无用,岁晚一官聊足偿。shēng píng wàn juǎn fēi wú yòng,suì wǎn yī guān liáo zú cháng。
曾卷笏袍还圣主,重携笔札试明光。céng juǎn hù páo hái shèng zhǔ,zhòng xié bǐ zhá shì míng guāng。
汉庭射策推诸老,更看公孙独擅场。hàn tíng shè cè tuī zhū lǎo,gèng kàn gōng sūn dú shàn chǎng。

颐轩

王庭圭

门外红尘走客车,闭门风月下檐隅。mén wài hóng chén zǒu kè chē,bì mén fēng yuè xià yán yú。
南山雾雨宜藏豹,东海龙刍试秣驹。nán shān wù yǔ yí cáng bào,dōng hǎi lóng chú shì mò jū。
竹几蒲团消永日,铜炉纸帐梦清都。zhú jǐ pú tuán xiāo yǒng rì,tóng lú zhǐ zhàng mèng qīng dōu。
灵龟隐处无人识,似置寒冰在玉壶。líng guī yǐn chù wú rén shí,shì zhì hán bīng zài yù hú。

题青桂亭

王庭圭

天上犀枝玉蕊秋,何年桂子落岩幽。tiān shàng xī zhī yù ruǐ qiū,hé nián guì zi luò yán yōu。
庭前忽生两好树,檐外突出双青虬。tíng qián hū shēng liǎng hǎo shù,yán wài tū chū shuāng qīng qiú。
九里香飘吹梦断,十分圆影暮云收。jiǔ lǐ xiāng piāo chuī mèng duàn,shí fēn yuán yǐng mù yún shōu。
他时合抱重来看,不是玄都观里游。tā shí hé bào zhòng lái kàn,bù shì xuán dōu guān lǐ yóu。

和刘乔卿雪诗

王庭圭

柴门忽启玉为关,疑是新移海上山。chái mén hū qǐ yù wèi guān,yí shì xīn yí hǎi shàng shān。
野寺僧居银窟里,广寒宫在月明间。yě sì sēng jū yín kū lǐ,guǎng hán gōng zài yuè míng jiān。
老农击鼓迎丰岁,紫极吹箫近帝寰。lǎo nóng jī gǔ yíng fēng suì,zǐ jí chuī xiāo jìn dì huán。
腊后东风将解冻,已看峰顶露孱颜。là hòu dōng fēng jiāng jiě dòng,yǐ kàn fēng dǐng lù càn yán。

中夜起坐惜春亭月照酴醾清香郁然因成四韵

王庭圭

袖手归来避世尘,酴醾对坐惜馀春。xiù shǒu guī lái bì shì chén,tú mí duì zuò xī yú chūn。
靓妆不入市廛眼,幽韵只应丘壑人。jìng zhuāng bù rù shì chán yǎn,yōu yùn zhǐ yīng qiū hè rén。
醉唤江梅君益友,力移亭竹我比邻。zuì huàn jiāng méi jūn yì yǒu,lì yí tíng zhú wǒ bǐ lín。
天公着意怜诗客,月色西窗一夜新。tiān gōng zhe yì lián shī kè,yuè sè xī chuāng yī yè xīn。

任子严凌风阁

王庭圭

朱帘下瞰梅花发,百尺梢头挂玉钩。zhū lián xià kàn méi huā fā,bǎi chǐ shāo tóu guà yù gōu。
人在半天攀玉蕊,山如方丈接瀛洲。rén zài bàn tiān pān yù ruǐ,shān rú fāng zhàng jiē yíng zhōu。
曾留深夜乘鸾女,相对谁家却月楼。céng liú shēn yè chéng luán nǚ,xiāng duì shuí jiā què yuè lóu。
将此层轩拟东阁,正缘诗兴似扬州。jiāng cǐ céng xuān nǐ dōng gé,zhèng yuán shī xīng shì yáng zhōu。

杨文发将趍行朝辄用所惠诗次韵一首赠别

王庭圭

欲赠初无金错刀,待凭巧冶铸豪曹。yù zèng chū wú jīn cuò dāo,dài píng qiǎo yě zhù háo cáo。
公家勋业麒麟上,国史声名泰华高。gōng jiā xūn yè qí lín shàng,guó shǐ shēng míng tài huá gāo。
已见郎君如玉树,便为名士读离骚。yǐ jiàn láng jūn rú yù shù,biàn wèi míng shì dú lí sāo。
甄逢他日惊人去,标目须经大手褒。zhēn féng tā rì jīng rén qù,biāo mù xū jīng dà shǒu bāo。

寄聂贲远

王庭圭

褒勋新命日边传,万户重封眷愈专。bāo xūn xīn mìng rì biān chuán,wàn hù zhòng fēng juàn yù zhuān。
山海尽笼天下货,江淮流出地中钱。shān hǎi jǐn lóng tiān xià huò,jiāng huái liú chū dì zhōng qián。
时平麟瑞三千岁,梦恊熊祥五百年。shí píng lín ruì sān qiān suì,mèng xié xióng xiáng wǔ bǎi nián。
富国自能跻寿域,宁论齐相海王篇。fù guó zì néng jī shòu yù,níng lùn qí xiāng hǎi wáng piān。

张绍祖双秀亭

王庭圭

义山山下三丞相,门倚山光照户庭。yì shān shān xià sān chéng xiāng,mén yǐ shān guāng zhào hù tíng。
盛事流传千载后,寒空高并两峰青。shèng shì liú chuán qiān zài hòu,hán kōng gāo bìng liǎng fēng qīng。
双崖过雨好云气,绝壁参天列画屏。shuāng yá guò yǔ hǎo yún qì,jué bì cān tiān liè huà píng。
更羡君家亭子近,细听泉溜响泠泠。gèng xiàn jūn jiā tíng zi jìn,xì tīng quán liū xiǎng líng líng。

题竹溪读书堂

王庭圭

竹外溪边沙石幽,欲招诗客赋临流。zhú wài xī biān shā shí yōu,yù zhāo shī kè fù lín liú。
万竿深锁藏书屋,百丈清潭绕橘州。wàn gān shēn suǒ cáng shū wū,bǎi zhàng qīng tán rào jú zhōu。
千里水烟渔唱晚,一堂风月暮云收。qiān lǐ shuǐ yān yú chàng wǎn,yī táng fēng yuè mù yún shōu。
何当挽取六君子,占此佳名作胜游。hé dāng wǎn qǔ liù jūn zi,zhàn cǐ jiā míng zuò shèng yóu。

扶疏堂

王庭圭

碧草深林绕一区,何年开径洗烟芜。bì cǎo shēn lín rào yī qū,hé nián kāi jìng xǐ yān wú。
晨光浮动三竿日,古木阴森十万夫。chén guāng fú dòng sān gān rì,gǔ mù yīn sēn shí wàn fū。
静爱长松梢月色,绝无凡卉蔽檐隅。jìng ài zhǎng sōng shāo yuè sè,jué wú fán huì bì yán yú。
残枝败叶风吹尽,帘卷山尖好画图。cán zhī bài yè fēng chuī jǐn,lián juǎn shān jiān hǎo huà tú。

和曾英发见访惠诗二首

王庭圭

陋巷谁过马粪王,一经题品自芬芳。lòu xiàng shuí guò mǎ fèn wáng,yī jīng tí pǐn zì fēn fāng。
桃花流水春犹浅,茗碗薰炉话更长。táo huā liú shuǐ chūn yóu qiǎn,míng wǎn xūn lú huà gèng zhǎng。
千里夙期冲雨霁,十年闲事入篇章。qiān lǐ sù qī chōng yǔ jì,shí nián xián shì rù piān zhāng。
明朝未免成离恨,莫苦吟诗作许忙。míng cháo wèi miǎn chéng lí hèn,mò kǔ yín shī zuò xǔ máng。