古诗词

忆秦娥

王庭圭

梅花发。méi huā fā。
夜寒吹笛千山月。yè hán chuī dí qiān shān yuè。
千山月。qiān shān yuè。
此时愁听,龙吟幽噎。cǐ shí chóu tīng,lóng yín yōu yē。
数枝飞尽南枝雪。shù zhī fēi jǐn nán zhī xuě。
风光又作年时别。fēng guāng yòu zuò nián shí bié。
年时别。nián shí bié。
江头心绪,乱丝千结。jiāng tóu xīn xù,luàn sī qiān jié。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

新学□□□落成释奠诸生毕集喜而有作

王庭圭

洗尽西江战伐尘,忽开黉宇照城闉。xǐ jǐn xī jiāng zhàn fá chén,hū kāi hóng yǔ zhào chéng yīn。
一时人物风云会,千里溪山俎豆新。yī shí rén wù fēng yún huì,qiān lǐ xī shān zǔ dòu xīn。
傥使将军皆遣子,定知夷狄却来宾。tǎng shǐ jiāng jūn jiē qiǎn zi,dìng zhī yí dí què lái bīn。
修文偃武须今日,鸣玉锵金未乏人。xiū wén yǎn wǔ xū jīn rì,míng yù qiāng jīn wèi fá rén。

和欧阳周弼

王庭圭

谁念扬雄寂寞居,忽逢佳士倒衣裾。shuí niàn yáng xióng jì mò jū,hū féng jiā shì dào yī jū。
裁诗秃尽千毫兔,岸帻斜攲半幅綀。cái shī tū jǐn qiān háo tù,àn zé xié qī bàn fú shū。
节并松筠霜雪后,唾成珠玉笑谈馀。jié bìng sōng yún shuāng xuě hòu,tuò chéng zhū yù xiào tán yú。
穷山避寇应愁绝,付与骚人万古吁。qióng shān bì kòu yīng chóu jué,fù yǔ sāo rén wàn gǔ xū。

别葛德裕主簿

王庭圭

官冷身闲簿领稀,时从物外赴襟期。guān lěng shēn xián bù lǐng xī,shí cóng wù wài fù jīn qī。
凭君小缓青丝鞚,为我聊倾碧玉卮。píng jūn xiǎo huǎn qīng sī kòng,wèi wǒ liáo qīng bì yù zhī。
野寺石泉秋煮茗,松窗雪屋夜论诗。yě sì shí quán qiū zhǔ míng,sōng chuāng xuě wū yè lùn shī。
悬知别后东风近,先寄寒梅第一枝。xuán zhī bié hòu dōng fēng jìn,xiān jì hán méi dì yī zhī。

和葛德裕别后用旧韵见寄

王庭圭

渝川咫尺如千里,千里犹堪鸡黍期。yú chuān zhǐ chǐ rú qiān lǐ,qiān lǐ yóu kān jī shǔ qī。
旋滴银槽将进酒,细倾金屈倒垂卮。xuán dī yín cáo jiāng jìn jiǔ,xì qīng jīn qū dào chuí zhī。
闲为洛下诸生咏,突过黄初数子诗。xián wèi luò xià zhū shēng yǒng,tū guò huáng chū shù zi shī。
阿吉想能骑竹马,凤雏低映碧梧枝。ā jí xiǎng néng qí zhú mǎ,fèng chú dī yìng bì wú zhī。

送裴主簿

王庭圭

长江归去又骑驴,依旧青山霜叶枯。zhǎng jiāng guī qù yòu qí lǘ,yī jiù qīng shān shuāng yè kū。
入眼云山有佳句,脱身捶楚亦良图。rù yǎn yún shān yǒu jiā jù,tuō shēn chuí chǔ yì liáng tú。
轻装但载书千卷,后夜相思天一隅。qīng zhuāng dàn zài shū qiān juǎn,hòu yè xiāng sī tiān yī yú。
乍喜飞鸾离枳棘,莫贪为县落双凫。zhà xǐ fēi luán lí zhǐ jí,mò tān wèi xiàn luò shuāng fú。

移居东村作

王庭圭

避地东村深几许,青山窟里起炊烟。bì dì dōng cūn shēn jǐ xǔ,qīng shān kū lǐ qǐ chuī yān。
敢嫌茅屋绝低小,净扫土床堪醉眠。gǎn xián máo wū jué dī xiǎo,jìng sǎo tǔ chuáng kān zuì mián。
鸟不住啼天更静,花多晚发地应偏。niǎo bù zhù tí tiān gèng jìng,huā duō wǎn fā dì yīng piān。
遥看翠竹娟娟好,犹隔西泉数亩田。yáo kàn cuì zhú juān juān hǎo,yóu gé xī quán shù mǔ tián。

送邹去非

王庭圭

郴阳叨预校群英,二十年来一梦惊。chēn yáng dāo yù xiào qún yīng,èr shí nián lái yī mèng jīng。
往日下帷搜俊异,见君落笔已纵横。wǎng rì xià wéi sōu jùn yì,jiàn jūn luò bǐ yǐ zòng héng。
才高固可万人敌,志大欲图千佛名。cái gāo gù kě wàn rén dí,zhì dà yù tú qiān fú míng。
谁念先生今老矣,披蓑倚杖看岩耕。shuí niàn xiān shēng jīn lǎo yǐ,pī suō yǐ zhàng kàn yán gēng。

次韵向文刚晁叔易游青原

王庭圭

佛屋深蟠七祖山,鲁公奇字刻孱颜。fú wū shēn pán qī zǔ shān,lǔ gōng qí zì kè càn yán。
能来把钓溪台上,安用赋诗戎马间。néng lái bǎ diào xī tái shàng,ān yòng fù shī róng mǎ jiān。
薄宦不知何处好,浮生才得此时闲。báo huàn bù zhī hé chù hǎo,fú shēng cái dé cǐ shí xián。
夕阳渡口人争渡,又趁城头暮鼓还。xī yáng dù kǒu rén zhēng dù,yòu chèn chéng tóu mù gǔ hái。

安成再逢黄平国

王庭圭

忆昨相逢气益明,投书力诋汉公卿。yì zuó xiāng féng qì yì míng,tóu shū lì dǐ hàn gōng qīng。
一时末俗无高论,千古佳名属后生。yī shí mò sú wú gāo lùn,qiān gǔ jiā míng shǔ hòu shēng。
魏郡初徵狄仁杰,汝阳几缚李元平。wèi jùn chū zhēng dí rén jié,rǔ yáng jǐ fù lǐ yuán píng。
行当献纳麒麟殿,看挽天河洗甲兵。xíng dāng xiàn nà qí lín diàn,kàn wǎn tiān hé xǐ jiǎ bīng。

题郭秀才钓亭

王庭圭

野阔江寒一雁飞,碧芦花老鳜鱼肥。yě kuò jiāng hán yī yàn fēi,bì lú huā lǎo guì yú féi。
绕栏绿水秋初净,满棹白蘋人未归。rào lán lǜ shuǐ qiū chū jìng,mǎn zhào bái píng rén wèi guī。
醉任狂风揭茅屋,卧听残雪打蓑衣。zuì rèn kuáng fēng jiē máo wū,wò tīng cán xuě dǎ suō yī。
他年欲访沙头路,会自携竿扣竹扉。tā nián yù fǎng shā tóu lù,huì zì xié gān kòu zhú fēi。

次韵江正邦

王庭圭

卢溪春水欲平堤,满径蓬蒿竹掩扉。lú xī chūn shuǐ yù píng dī,mǎn jìng péng hāo zhú yǎn fēi。
斋馆静无尘土杂,盘飧喜有药苗肥。zhāi guǎn jìng wú chén tǔ zá,pán sūn xǐ yǒu yào miáo féi。
君寻甘露峰前住,人似山阴雪夜归。jūn xún gān lù fēng qián zhù,rén shì shān yīn xuě yè guī。
江海未应终寂寞,鹤书将下钓璜矶。jiāng hǎi wèi yīng zhōng jì mò,hè shū jiāng xià diào huáng jī。

正邦闻王师来驻辞归禾山次韵以别

王庭圭

潘才如海渺无堤,肯顾衡茅竹里扉。pān cái rú hǎi miǎo wú dī,kěn gù héng máo zhú lǐ fēi。
闲钓一溪春水绿,尚容三寸白鱼肥。xián diào yī xī chūn shuǐ lǜ,shàng róng sān cùn bái yú féi。
忽传铜虎天边下,共探骊珠夜半归。hū chuán tóng hǔ tiān biān xià,gòng tàn lí zhū yè bàn guī。
此去烟尘犹未静,何时马迹破苔矶。cǐ qù yān chén yóu wèi jìng,hé shí mǎ jì pò tái jī。

和谢倅谒县学

王庭圭

玉帐高谈已厌兵,聊将小队出郊坰。yù zhàng gāo tán yǐ yàn bīng,liáo jiāng xiǎo duì chū jiāo jiōng。
先生文史三冬足,学士铜钱万选青。xiān shēng wén shǐ sān dōng zú,xué shì tóng qián wàn xuǎn qīng。
他日却登龙尾道,教人顶戴佛名经。tā rì què dēng lóng wěi dào,jiào rén dǐng dài fú míng jīng。
诸儒勉称兴贤意,作赋摩空动汉庭。zhū rú miǎn chēng xīng xián yì,zuò fù mó kōng dòng hàn tíng。

和周公予游春用前韵

王庭圭

晓堤春浪拍江城,出郭试寻堤上坰。xiǎo dī chūn làng pāi jiāng chéng,chū guō shì xún dī shàng jiōng。
云脚忽从平地起,柳梢先入半天青。yún jiǎo hū cóng píng dì qǐ,liǔ shāo xiān rù bàn tiān qīng。
村深渐觉人烟好,地僻苦无车马经。cūn shēn jiàn jué rén yān hǎo,dì pì kǔ wú chē mǎ jīng。
日暮归来微雨歇,酒醒客去月当庭。rì mù guī lái wēi yǔ xiē,jiǔ xǐng kè qù yuè dāng tíng。

酬张公敏示古战场赋

王庭圭

吊古高文说战场,毫端凛凛挟秋霜。diào gǔ gāo wén shuō zhàn chǎng,háo duān lǐn lǐn xié qiū shuāng。
自能突过今人作,不必污为梵册藏。zì néng tū guò jīn rén zuò,bù bì wū wèi fàn cè cáng。
曾卷笏袍还圣主,重携笔札试明光。céng juǎn hù páo hái shèng zhǔ,zhòng xié bǐ zhá shì míng guāng。
曲江故有家声在,莫拟愁诗似景阳。qū jiāng gù yǒu jiā shēng zài,mò nǐ chóu shī shì jǐng yáng。