古诗词

点绛唇

王庭圭

花外红楼,当时青鬓颜如玉。huā wài hóng lóu,dāng shí qīng bìn yán rú yù。
淡烟残烛。dàn yān cán zhú。
醉入花间宿。zuì rù huā jiān sù。
白发相逢,犹唱当时曲。bái fā xiāng féng,yóu chàng dāng shí qū。
当时曲。dāng shí qū。
断弦难续。duàn xián nán xù。
且尽杯中醁。qiě jǐn bēi zhōng lù。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

次韵李宜仲见怀朱崖夜郎二逐客

王庭圭

不因贵贱识交情,此段当令后辈倾。bù yīn guì jiàn shí jiāo qíng,cǐ duàn dāng lìng hòu bèi qīng。
三友一龙吾作尾,同时四海孰为兄。sān yǒu yī lóng wú zuò wěi,tóng shí sì hǎi shú wèi xiōng。
殊方少客通南北,厚禄无书访死生。shū fāng shǎo kè tōng nán běi,hòu lù wú shū fǎng sǐ shēng。
万里归期应可指,九衢先听卖钗声。wàn lǐ guī qī yīng kě zhǐ,jiǔ qú xiān tīng mài chāi shēng。

辰州僻远乙亥十二月方闻秦太师病忽蒙恩自便始知其死作诗悲之

王庭圭

辰州更在武陵西,每望长安信息稀。chén zhōu gèng zài wǔ líng xī,měi wàng zhǎng ān xìn xī xī。
二十年兴缙绅祸,一朝终失相公威。èr shí nián xīng jìn shēn huò,yī cháo zhōng shī xiāng gōng wēi。
外人初说哥奴病,远道俄闻逐客归。wài rén chū shuō gē nú bìng,yuǎn dào é wén zhú kè guī。
当日弄权谁敢指,如今忆得姓依稀。dāng rì nòng quán shuí gǎn zhǐ,rú jīn yì dé xìng yī xī。

次韵段季裕惠诗二首

王庭圭

久战词场力未衰,毫端珠璧粲离离。jiǔ zhàn cí chǎng lì wèi shuāi,háo duān zhū bì càn lí lí。
气如八尺九花马,人似千年五聚龟。qì rú bā chǐ jiǔ huā mǎ,rén shì qiān nián wǔ jù guī。
国士无双君自有,痴儿不了我先知。guó shì wú shuāng jūn zì yǒu,chī ér bù le wǒ xiān zhī。
七年留滞沅湘道,忽咏青山独往诗。qī nián liú zhì yuán xiāng dào,hū yǒng qīng shān dú wǎng shī。

次韵段季裕惠诗二首

王庭圭

谪堕西南海角边,是中乐事亦天全。zhé duò xī nán hǎi jiǎo biān,shì zhōng lè shì yì tiān quán。
渐闻长乐钟声近,正遇巫阳敕放年。jiàn wén zhǎng lè zhōng shēng jìn,zhèng yù wū yáng chì fàng nián。
客过茅蓬非率尔,诗如锦绣益飘然。kè guò máo péng fēi lǜ ěr,shī rú jǐn xiù yì piāo rán。
一樽岂尽平生话,咫尺高楼起暮烟。yī zūn qǐ jǐn píng shēng huà,zhǐ chǐ gāo lóu qǐ mù yān。

次韵叶起商

王庭圭

少年携艺试东都,一鼓无成怒奋须。shǎo nián xié yì shì dōng dōu,yī gǔ wú chéng nù fèn xū。
便把龙韬取官职,欲随鹏海混程途。biàn bǎ lóng tāo qǔ guān zhí,yù suí péng hǎi hùn chéng tú。
清言自可容平子,文笔谁堪答挚虞。qīng yán zì kě róng píng zi,wén bǐ shuí kān dá zhì yú。
要使貂蝉出金鍪,腐儒宁不愧操觚。yào shǐ diāo chán chū jīn móu,fǔ rú níng bù kuì cāo gū。

和向令制锦轩

王庭圭

大邑大官身所安,欲将何术抚创残。dà yì dà guān shēn suǒ ān,yù jiāng hé shù fǔ chuàng cán。
久怀利器聊堪试,正见操刀不作难。jiǔ huái lì qì liáo kān shì,zhèng jiàn cāo dāo bù zuò nán。
百里光华风俗美,一天清澹水云宽。bǎi lǐ guāng huá fēng sú měi,yī tiān qīng dàn shuǐ yún kuān。
剸裁大巧元无迹,血指从旁袖手观。tuán cái dà qiǎo yuán wú jì,xuè zhǐ cóng páng xiù shǒu guān。

次韵酬刘遂卿

王庭圭

夜郎逐客东归日,倾盖江边侧帽时。yè láng zhú kè dōng guī rì,qīng gài jiāng biān cè mào shí。
雾豹隐山宜自养,弓蛇落盏莫生疑。wù bào yǐn shān yí zì yǎng,gōng shé luò zhǎn mò shēng yí。
古今得失棋千局,湖海飘零酒一卮。gǔ jīn dé shī qí qiān jú,hú hǎi piāo líng jiǔ yī zhī。
期子崭然出头角,名场何患少人知。qī zi zhǎn rán chū tóu jiǎo,míng chǎng hé huàn shǎo rén zhī。

初至行在

王庭圭

望中楼阁入青冥,疑是长安旧帝城。wàng zhōng lóu gé rù qīng míng,yí shì zhǎng ān jiù dì chéng。
千里荷花开世界,几年羁旅望神京。qiān lǐ hé huā kāi shì jiè,jǐ nián jī lǚ wàng shén jīng。
老随丹诏身犹健,梦入华胥眼尚生。lǎo suí dān zhào shēn yóu jiàn,mèng rù huá xū yǎn shàng shēng。
行尽沙河塘上路,夜深灯火识升平。xíng jǐn shā hé táng shàng lù,yè shēn dēng huǒ shí shēng píng。

上殿退朝口号

王庭圭

银台南畔晓云飞,路入丹霄上紫薇。yín tái nán pàn xiǎo yún fēi,lù rù dān xiāo shàng zǐ wēi。
共看客星朝帝座,敢将汗脚踏天扉。gòng kàn kè xīng cháo dì zuò,gǎn jiāng hàn jiǎo tà tiān fēi。
遥瞻凤翼差池似,近对龙颜咫尺威。yáo zhān fèng yì chà chí shì,jìn duì lóng yán zhǐ chǐ wēi。
自愧衣袍正蓝缕,晚来忽带御香归。zì kuì yī páo zhèng lán lǚ,wǎn lái hū dài yù xiāng guī。

送王舍人赴明州过阙二首

王庭圭

紫泥初出大明宫,端为朝廷知弱翁。zǐ ní chū chū dà míng gōng,duān wèi cháo tíng zhī ruò wēng。
平地便开丞相府,乌台先跨玉花骢。píng dì biàn kāi chéng xiāng fǔ,wū tái xiān kuà yù huā cōng。
一时治行无前辈,共喜君王记自公。yī shí zhì xíng wú qián bèi,gòng xǐ jūn wáng jì zì gōng。
暂假双旌临近辅,聊观海日正曈昽。zàn jiǎ shuāng jīng lín jìn fǔ,liáo guān hǎi rì zhèng tóng lóng。

送王舍人赴明州过阙二首

王庭圭

当年玉殿校群材,名占枢垣北斗魁。dāng nián yù diàn xiào qún cái,míng zhàn shū yuán běi dòu kuí。
曾入翰林批凤尾,每瞻云气想蓬莱。céng rù hàn lín pī fèng wěi,měi zhān yún qì xiǎng péng lái。
前驱候吏千军肃,遥望天门九扇开。qián qū hòu lì qiān jūn sù,yáo wàng tiān mén jiǔ shàn kāi。
咫尺龙颜应入奏,紫霄东畔晓班催。zhǐ chǐ lóng yán yīng rù zòu,zǐ xiāo dōng pàn xiǎo bān cuī。

次韵杨廷秀求近诗

王庭圭

闻说学诗如学仙,怪来诗思渺无边。wén shuō xué shī rú xué xiān,guài lái shī sī miǎo wú biān。
自怜犹裹痴人骨,岂意妄得麻姑鞭。zì lián yóu guǒ chī rén gǔ,qǐ yì wàng dé má gū biān。
曾似千军初入阵,清于三峡夜流泉。céng shì qiān jūn chū rù zhèn,qīng yú sān xiá yè liú quán。
只今老钝无新语,枫落吴江恐误传。zhǐ jīn lǎo dùn wú xīn yǔ,fēng luò wú jiāng kǒng wù chuán。

胡邦衡移衡州用坐客段廷直韵

王庭圭

朱崖万里海为乡,百鍊不屈刚为肠。zhū yá wàn lǐ hǎi wèi xiāng,bǎi liàn bù qū gāng wèi cháng。
复出光芒动星斗,定随雷雨起江湘。fù chū guāng máng dòng xīng dòu,dìng suí léi yǔ qǐ jiāng xiāng。
归期正待春回雁,贺客争持酒满觞。guī qī zhèng dài chūn huí yàn,hè kè zhēng chí jiǔ mǎn shāng。
笑说开元丞相宅,凄凉偃月上标堂。xiào shuō kāi yuán chéng xiāng zhái,qī liáng yǎn yuè shàng biāo táng。

次韵张子家见访惠诗

王庭圭

老去无才可致君,强从诗社立奇勋。lǎo qù wú cái kě zhì jūn,qiáng cóng shī shè lì qí xūn。
忽逢天上张公子,应念台州郑广文。hū féng tiān shàng zhāng gōng zi,yīng niàn tái zhōu zhèng guǎng wén。
风月何尝千里隔,江山不用一钱分。fēng yuè hé cháng qiān lǐ gé,jiāng shān bù yòng yī qián fēn。
能来鼓噪助馀勇,气压淮淝百万军。néng lái gǔ zào zhù yú yǒng,qì yā huái féi bǎi wàn jūn。

用前韵赠别子家

王庭圭

西掖篇章自一门,君能祖袭有殊勋。xī yē piān zhāng zì yī mén,jūn néng zǔ xí yǒu shū xūn。
风流前代黄花句,梦想当年紫凤文。fēng liú qián dài huáng huā jù,mèng xiǎng dāng nián zǐ fèng wén。
月下长吟成独唱,壁间强咏共谁分。yuè xià zhǎng yín chéng dú chàng,bì jiān qiáng yǒng gòng shuí fēn。
江头惜别多新咏,秃笔犹堪殿后军。jiāng tóu xī bié duō xīn yǒng,tū bǐ yóu kān diàn hòu jūn。