古诗词

酬王浚贤良松泉二诗松

王安石

宋兴古刹今长干,灵曜台殿荒檀栾。sòng xīng gǔ shā jīn zhǎng gàn,líng yào tái diàn huāng tán luán。
二泉相望弃不渫,西泉尚累三石盘。èr quán xiāng wàng qì bù xiè,xī quán shàng lèi sān shí pán。
其流散漫为沮洳,稍集小砾生微澜。qí liú sàn màn wèi jǔ rù,shāo jí xiǎo lì shēng wēi lán。
东泉土梗久蔽塞,穿治乃见甃甓完。dōng quán tǔ gěng jiǔ bì sāi,chuān zhì nǎi jiàn zhòu pì wán。
道人慈哀波及远,沟荡两取合土山。dào rén cí āi bō jí yuǎn,gōu dàng liǎng qǔ hé tǔ shān。
山前灌输各自足,辘轳罢转井口闲。shān qián guàn shū gè zì zú,lù lú bà zhuǎn jǐng kǒu xián。
取遥比甘觉近美,与旧争冽知新寒。qǔ yáo bǐ gān jué jìn měi,yǔ jiù zhēng liè zhī xīn hán。
爞爞夏秋百源乾,抱瓮复道愁蹒跚。chóng chóng xià qiū bǎi yuán qián,bào wèng fù dào chóu pán shān。
疾倾横逗势未足,嗟此善利何时殚。jí qīng héng dòu shì wèi zú,jiē cǐ shàn lì hé shí dān。
虑长易脆有大檀,伐坚羌庐窟孱颜。lǜ zhǎng yì cuì yǒu dà tán,fá jiān qiāng lú kū càn yán。
金多匠手肯出巧,风水千里安知难。jīn duō jiàng shǒu kěn chū qiǎo,fēng shuǐ qiān lǐ ān zhī nán。
没羽之虎行林间,箨龙失职因藏跧。méi yǔ zhī hǔ xíng lín jiān,tuò lóng shī zhí yīn cáng quán。
循除静投悲瑟瑟,映瓦微见清潺潺。xún chú jìng tóu bēi sè sè,yìng wǎ wēi jiàn qīng chán chán。
三年营之一日就,有口共以成为欢。sān nián yíng zhī yī rì jiù,yǒu kǒu gòng yǐ chéng wèi huān。
论功信可侈后观,何似当时万竹蟠。lùn gōng xìn kě chǐ hòu guān,hé shì dāng shí wàn zhú pán。
王安石

王安石

王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。” 王安石的作品>>

猜您喜欢

送河间晁寺

王安石

公孙富文墨,名字世多知。gōng sūn fù wén mò,míng zì shì duō zhī。
谈笑取高第,弦歌当此时。tán xiào qǔ gāo dì,xián gē dāng cǐ shí。
临河薪石费,近塞茧丝移。lín hé xīn shí fèi,jìn sāi jiǎn sī yí。
缓急常愁此,看君有所为。huǎn jí cháng chóu cǐ,kàn jūn yǒu suǒ wèi。

暮春

王安石

春期行晼晚,春意剩芳菲。chūn qī xíng wǎn wǎn,chūn yì shèng fāng fēi。
曲水应修禊,披香未试衣。qū shuǐ yīng xiū xì,pī xiāng wèi shì yī。
雨花红半堕,烟树碧相依。yǔ huā hóng bàn duò,yān shù bì xiāng yī。
怅望梦中地,王孙底不归。chàng wàng mèng zhōng dì,wáng sūn dǐ bù guī。

游北山

王安石

揽辔出东城,登临目暂明。lǎn pèi chū dōng chéng,dēng lín mù zàn míng。
烟云藏古意,猿鹤弄秋声。yān yún cáng gǔ yì,yuán hè nòng qiū shēng。
客坐苔纹滑,僧眠樾荫清。kè zuò tái wén huá,sēng mián yuè yīn qīng。
赏心殊未已,山日下西荣。shǎng xīn shū wèi yǐ,shān rì xià xī róng。

吴正仲谪官得故人寄蟹以诗谢之余次其韵

王安石

越客上荆舠,秋风忆把螯。yuè kè shàng jīng dāo,qiū fēng yì bǎ áo。
故烦分巨跪,持用佐清糟。gù fán fēn jù guì,chí yòng zuǒ qīng zāo。
饮量宽沧海,诗锋捷孟劳。yǐn liàng kuān cāng hǎi,shī fēng jié mèng láo。
甘餐饱觞咏,馀事付钧陶。gān cān bǎo shāng yǒng,yú shì fù jūn táo。

陈师道宰乌程县

王安石

尝闻太丘长,德不负公卿。cháng wén tài qiū zhǎng,dé bù fù gōng qīng。
墟墓今千载,昆云亦一城。xū mù jīn qiān zài,kūn yún yì yī chéng。
本怀深闭蓄,馀论略施行。běn huái shēn bì xù,yú lùn lüè shī xíng。
故自有仁政,能传家世声。gù zì yǒu rén zhèng,néng chuán jiā shì shēng。

冬至

王安石

都城开博路,佳节一阳生。dōu chéng kāi bó lù,jiā jié yī yáng shēng。
喜见儿童色,欢传市井声。xǐ jiàn ér tóng sè,huān chuán shì jǐng shēng。
幽闲亦聚集,珍丽各携擎。yōu xián yì jù jí,zhēn lì gè xié qíng。
却忆他年事,关商闭不行。què yì tā nián shì,guān shāng bì bù xíng。

汤泉

王安石

寒泉诗所咏,独此沸如烝。hán quán shī suǒ yǒng,dú cǐ fèi rú zhēng。
一气无冬夏,诸阳自废兴。yī qì wú dōng xià,zhū yáng zì fèi xīng。
人游不附火,虫出亦疑冰。rén yóu bù fù huǒ,chóng chū yì yí bīng。
更忆骊山下,歊然雪满塍。gèng yì lí shān xià,xiāo rán xuě mǎn chéng。

读镇南邸报癸未四月作

王安石

赐诏宽言路,登贤壮陛廉。cì zhào kuān yán lù,dēng xián zhuàng bì lián。
相期正在治,素定不烦占。xiāng qī zhèng zài zhì,sù dìng bù fán zhàn。
众喜夔龙盛,予虞绛灌憸。zhòng xǐ kuí lóng shèng,yǔ yú jiàng guàn xiān。
太平讵可致,天意慎猜嫌。tài píng jù kě zhì,tiān yì shèn cāi xián。

泊雁

王安石

泊雁鸣深渚,收霞落晚川。pō yàn míng shēn zhǔ,shōu xiá luò wǎn chuān。
柝随风敛阵,楼映月低弦。tuò suí fēng liǎn zhèn,lóu yìng yuè dī xián。
漠漠汀帆转,幽幽岸火然。mò mò tīng fān zhuǎn,yōu yōu àn huǒ rán。
壑危通细路,沟曲绕平田。hè wēi tōng xì lù,gōu qū rào píng tián。

仁宗皇帝挽辞四首

王安石

去序三朝圣,行崩万国天。qù xù sān cháo shèng,xíng bēng wàn guó tiān。
忧勤无旷古,治洽最长年。yōu qín wú kuàng gǔ,zhì qià zuì zhǎng nián。
仁育齐高厚,哀思罄幅员。rén yù qí gāo hòu,āi sī qìng fú yuán。
欲知千载美,道德冠遗编。yù zhī qiān zài měi,dào dé guān yí biān。

仁宗皇帝挽辞四首

王安石

凭几微言绝,群臣涕泗挥。píng jǐ wēi yán jué,qún chén tì sì huī。
哀号三级陛,缟素九重围。āi hào sān jí bì,gǎo sù jiǔ zhòng wéi。
天上仙游远,宫中御座非。tiān shàng xiān yóu yuǎn,gōng zhōng yù zuò fēi。
最悲帷幄侍,不复未明衣。zuì bēi wéi wò shì,bù fù wèi míng yī。

仁宗皇帝挽辞四首

王安石

厌代人间世,收神天上游。yàn dài rén jiān shì,shōu shén tiān shàng yóu。
遽然虚玉座,不复望珠旒。jù rán xū yù zuò,bù fù wàng zhū liú。
待旦移巾帻,饔人改膳羞。dài dàn yí jīn zé,yōng rén gǎi shàn xiū。
寻常飞白几,寂寞暗尘浮。xún cháng fēi bái jǐ,jì mò àn chén fú。

仁宗皇帝挽辞四首

王安石

同执群方至,因山十月催。tóng zhí qún fāng zhì,yīn shān shí yuè cuī。
永违天日表,空有肺肝摧。yǒng wéi tiān rì biǎo,kōng yǒu fèi gān cuī。
帐殿流苏卷,铃歌薤露哀。zhàng diàn liú sū juǎn,líng gē xiè lù āi。
宫中垂晓轫,西去不更回。gōng zhōng chuí xiǎo rèn,xī qù bù gèng huí。

英宗皇帝挽辞二首

王安石

御气方尊极,乘云已泬寥。yù qì fāng zūn jí,chéng yún yǐ jué liáo。
衣冠万国会,陵寝百神朝。yī guān wàn guó huì,líng qǐn bǎi shén cháo。
夏鼎传归启,虞羹想见尧。xià dǐng chuán guī qǐ,yú gēng xiǎng jiàn yáo。
谁当授椽笔,论德在琼瑶。shuí dāng shòu chuán bǐ,lùn dé zài qióng yáo。

英宗皇帝挽辞二首

王安石

玉册上鸿名,犹残警跸声。yù cè shàng hóng míng,yóu cán jǐng bì shēng。
忽辞千岁祝,虚卜五年征。hū cí qiān suì zhù,xū bo wǔ nián zhēng。
羽卫悲哀送,山陵指顾成。yǔ wèi bēi āi sòng,shān líng zhǐ gù chéng。
讴歌归圣子,世孝在持盈。ōu gē guī shèng zi,shì xiào zài chí yíng。