古诗词

兵乱后自嬄杂诗

吕本中

黄事多反覆,萧兰不辨真。huáng shì duō fǎn fù,xiāo lán bù biàn zhēn。
汝为误国贼,我作破家人。rǔ wèi wù guó zéi,wǒ zuò pò jiā rén。
求饱羹无糁,浇愁爵有尘。qiú bǎo gēng wú sǎn,jiāo chóu jué yǒu chén。
往来梁上燕,相顾却情亲。wǎng lái liáng shàng yàn,xiāng gù què qíng qīn。

吕本中

吕本中(1084- 1145),字居仁,世称东莱先生,寿州人,诗人,词人,道学家. 诗属江西派.著有<<春秋集解>>,<<紫微诗话>>,<<东莱先生诗集>> 等. 词不传,今人赵万里<<校辑宋金元人词>> 辑有<<紫微词>>,<<全宋词>> 据之录词二十七首.吕本中诗数量较大,约一千二百七十首。 吕本中的作品>>

猜您喜欢

读秦碑

吕本中

秦人跨九州,欲以传万世。qín rén kuà jiǔ zhōu,yù yǐ chuán wàn shì。
立石名山傍,往往章得意。lì shí míng shān bàng,wǎng wǎng zhāng dé yì。
至今见遗刻,字体甚雄异。zhì jīn jiàn yí kè,zì tǐ shén xióng yì。
壮哉苍藓文,未改回屈势。zhuàng zāi cāng xiǎn wén,wèi gǎi huí qū shì。
风雨所侵蚀,中有千丈气。fēng yǔ suǒ qīn shí,zhōng yǒu qiān zhàng qì。
严如虬龙蟠,深若铁石利。yán rú qiú lóng pán,shēn ruò tiě shí lì。
馀威到山鬼,谨守敢失坠。yú wēi dào shān guǐ,jǐn shǒu gǎn shī zhuì。
汉魏能书人,亦岂可睥睨。hàn wèi néng shū rén,yì qǐ kě pì nì。
未能识藩篱,何止趁姿媚。wèi néng shí fān lí,hé zhǐ chèn zī mèi。
初无一日雅,但有三舍避。chū wú yī rì yǎ,dàn yǒu sān shě bì。
文章又奇古,迁雄盖苗裔。wén zhāng yòu qí gǔ,qiān xióng gài miáo yì。
观其所称述,肯为尊者讳。guān qí suǒ chēng shù,kěn wèi zūn zhě huì。
巧言未大失,末乃为俗累。qiǎo yán wèi dà shī,mò nǎi wèi sú lèi。
呜呼结绳前,此又谁与记。wū hū jié shéng qián,cǐ yòu shuí yǔ jì。
君臣共无为,垂拱天下治。jūn chén gòng wú wèi,chuí gǒng tiān xià zhì。
春秋纪日月,大易垂彖系。chūn qiū jì rì yuè,dà yì chuí tuàn xì。
嬴氏厌休息,动以衡石计。yíng shì yàn xiū xī,dòng yǐ héng shí jì。
斯翁变古文,程邈分篆隶。sī wēng biàn gǔ wén,chéng miǎo fēn zhuàn lì。
自此更滋蔓,日以趋简易。zì cǐ gèng zī màn,rì yǐ qū jiǎn yì。
驰驱千百年,漫有纸笔费。chí qū qiān bǎi nián,màn yǒu zhǐ bǐ fèi。
谁能罢烦文,尽扫诸天外。shuí néng bà fán wén,jǐn sǎo zhū tiān wài。
此书虽见存,或以少为贵。cǐ shū suī jiàn cún,huò yǐ shǎo wèi guì。
持此槁木枝,我亦无甚愧。chí cǐ gǎo mù zhī,wǒ yì wú shén kuì。

龚彦承观轩

吕本中

爱山不能归,常恐山怪责。ài shān bù néng guī,cháng kǒng shān guài zé。
终岁在行役,感动头已白。zhōng suì zài xíng yì,gǎn dòng tóu yǐ bái。
高秋强僮仆,路过龚掾宅。gāo qiū qiáng tóng pū,lù guò gōng yuàn zhái。
蒙君开南轩,除我眼界窄。méng jūn kāi nán xuān,chú wǒ yǎn jiè zhǎi。
白波绕青嶂,仿佛见颜色。bái bō rào qīng zhàng,fǎng fú jiàn yán sè。
江上飞来峰,却立对君侧。jiāng shàng fēi lái fēng,què lì duì jūn cè。
萧萧蒲苇丛,不受尘土隔。xiāo xiāo pú wěi cóng,bù shòu chén tǔ gé。
知君有奇趣,笑我常偪仄。zhī jūn yǒu qí qù,xiào wǒ cháng bī zè。
人生无穷已,得一乃愿百。rén shēng wú qióng yǐ,dé yī nǎi yuàn bǎi。
床头贮美酒,窗下著好客。chuáng tóu zhù měi jiǔ,chuāng xià zhù hǎo kè。
请公但默然,岁晚当有获。qǐng gōng dàn mò rán,suì wǎn dāng yǒu huò。

画马图

吕本中

平沙远草春未生,万木夜起争悲鸣。píng shā yuǎn cǎo chūn wèi shēng,wàn mù yè qǐ zhēng bēi míng。
秋云欲坠都护垒,急雪暗下屯田营。qiū yún yù zhuì dōu hù lěi,jí xuě àn xià tún tián yíng。
胡人却走畏深入,汉家飞将已云集。hú rén què zǒu wèi shēn rù,hàn jiā fēi jiāng yǐ yún jí。
此时一马直万钱,陇右河湟更供给。cǐ shí yī mǎ zhí wàn qián,lǒng yòu hé huáng gèng gōng gěi。
边尘净尽今百年,万马潦倒西风前。biān chén jìng jǐn jīn bǎi nián,wàn mǎ lǎo dào xī fēng qián。
天生骏骨例艰阻,是处雕鞍蒙受怜。tiān shēng jùn gǔ lì jiān zǔ,shì chù diāo ān méng shòu lián。
君家九幅开新帐,欻见腰袅华堂上。jūn jiā jiǔ fú kāi xīn zhàng,chuā jiàn yāo niǎo huá táng shàng。
长鞭不用羁络远,雾縠云罗倚惆怅。zhǎng biān bù yòng jī luò yuǎn,wù hú yún luó yǐ chóu chàng。
高旌袅袅霜露微,苜蓿得雨连山肥。gāo jīng niǎo niǎo shuāng lù wēi,mù xu dé yǔ lián shān féi。
同时战士今不归,曹霸弟子能神奇。tóng shí zhàn shì jīn bù guī,cáo bà dì zi néng shén qí。
毫端妙处君得之,驽骀往来空尔为。háo duān miào chù jūn dé zhī,nú dài wǎng lái kōng ěr wèi。

将赴海陵出京治泎觅舟候送客不至遂行

吕本中

子行殊未来,我马已再秣。zi xíng shū wèi lái,wǒ mǎ yǐ zài mò。
略投故人饭,苦厌从者聒。lüè tóu gù rén fàn,kǔ yàn cóng zhě guā。
长河见舟楫,尚恐尘事夺。zhǎng hé jiàn zhōu jí,shàng kǒng chén shì duó。
风翻蝉急噪,雨漱岸欲脱。fēng fān chán jí zào,yǔ shù àn yù tuō。
南山已在眼,想望淮水阔。nán shān yǐ zài yǎn,xiǎng wàng huái shuǐ kuò。
别离古所重,况在交友末。bié lí gǔ suǒ zhòng,kuàng zài jiāo yǒu mò。
翩然欲行际,所寄一短褐。piān rán yù xíng jì,suǒ jì yī duǎn hè。
路长书来稀,何以慰饥渴。lù zhǎng shū lái xī,hé yǐ wèi jī kě。

本中将为海陵之行念当复与子之作别意殊愦愦偶得两诗上呈并告送与壮舆叔用也

吕本中

斯人如玉雪,可爱不可忘。sī rén rú yù xuě,kě ài bù kě wàng。
助以濯沧海,亦复閟馀光。zhù yǐ zhuó cāng hǎi,yì fù bì yú guāng。
今兹困尘土,更伴众翼翔。jīn zī kùn chén tǔ,gèng bàn zhòng yì xiáng。
时来唤我语,共此一榻凉。shí lái huàn wǒ yǔ,gòng cǐ yī tà liáng。
风雨来颊舌,冰霜清肺肠。fēng yǔ lái jiá shé,bīng shuāng qīng fèi cháng。
我老渐窘束,公才方颉颃。wǒ lǎo jiàn jiǒng shù,gōng cái fāng jié háng。
春秋有体制,子盖能文章。chūn qiū yǒu tǐ zhì,zi gài néng wén zhāng。
要当纂微言,不以近故妨。yào dāng zuǎn wēi yán,bù yǐ jìn gù fáng。
粲然东园花,不登葵藿场。càn rán dōng yuán huā,bù dēng kuí huò chǎng。

本中将为海陵之行念当复与子之作别意殊愦愦偶得两诗上呈并告送与壮舆叔用也

吕本中

老仆倦日长,羸马困道远。lǎo pū juàn rì zhǎng,léi mǎ kùn dào yuǎn。
东行数日间,尚欲一再款。dōng xíng shù rì jiān,shàng yù yī zài kuǎn。
我能喻子意,子亦识我懒。wǒ néng yù zi yì,zi yì shí wǒ lǎn。
追怀十年游,仅得一笑莞。zhuī huái shí nián yóu,jǐn dé yī xiào guǎn。
时能煮汤饼,更复下茗碗。shí néng zhǔ tāng bǐng,gèng fù xià míng wǎn。
晁郎本京邑,刘子盖楚产。cháo láng běn jīng yì,liú zi gài chǔ chǎn。
江山两秀异,与子日在眼。jiāng shān liǎng xiù yì,yǔ zi rì zài yǎn。
南风动归兴,感慨毛发短。nán fēng dòng guī xīng,gǎn kǎi máo fā duǎn。
相寻倘有日,岁月亦未晚。xiāng xún tǎng yǒu rì,suì yuè yì wèi wǎn。

吕本中

雁从何方来,云自燕赵北。yàn cóng hé fāng lái,yún zì yàn zhào běi。
今当何所往,暖日近旸谷。jīn dāng hé suǒ wǎng,nuǎn rì jìn yáng gǔ。
寒云堕江汉,未见所栖宿。hán yún duò jiāng hàn,wèi jiàn suǒ qī sù。
朝忧稻粱少,暮畏罗网逐。cháo yōu dào liáng shǎo,mù wèi luó wǎng zhú。
惜哉还往频,愈觉岁月促。xī zāi hái wǎng pín,yù jué suì yuè cù。
悔不近藩篱,随群伴鸡鹜。huǐ bù jìn fān lí,suí qún bàn jī wù。
羽干何必好,志愿亦易足。yǔ gàn hé bì hǎo,zhì yuàn yì yì zú。
物生有高下,终恐厌摧伏。wù shēng yǒu gāo xià,zhōng kǒng yàn cuī fú。
公看沧海头,万里飞鸿鹄。gōng kàn cāng hǎi tóu,wàn lǐ fēi hóng gǔ。

病中夜闻雪作时尧明有广陵之行未归思为数语奉寄久之未就他日尧明归携诗相过飘然有御风凌云之气因以前诗答之

吕本中

公方他山行,我此一室病。gōng fāng tā shān xíng,wǒ cǐ yī shì bìng。
拥炉听夜雪,若与风势竞。yōng lú tīng yè xuě,ruò yǔ fēng shì jìng。
萧条中疑休,狼藉久未定。xiāo tiáo zhōng yí xiū,láng jí jiǔ wèi dìng。
平明望屋瓦,入我眼界净。píng míng wàng wū wǎ,rù wǒ yǎn jiè jìng。
所恨子猷远,无复肯乘兴。suǒ hèn zi yóu yuǎn,wú fù kěn chéng xīng。
想当岩壑间,玉立与辉映。xiǎng dāng yán hè jiān,yù lì yǔ huī yìng。
时来有杰句,遂入风雅正。shí lái yǒu jié jù,suì rù fēng yǎ zhèng。
寒威固深避,草木自温凊。hán wēi gù shēn bì,cǎo mù zì wēn qìng。
公家鹤氅翁,韵与羲皇并。gōng jiā hè chǎng wēng,yùn yǔ xī huáng bìng。
流风及远孙,笔力如此劲。liú fēng jí yuǎn sūn,bǐ lì rú cǐ jìn。
雕缋或过眼,惟我乃弗称。diāo huì huò guò yǎn,wéi wǒ nǎi fú chēng。
新春上河堤,梅柳当历聘。xīn chūn shàng hé dī,méi liǔ dāng lì pìn。
过从不厌数,荒畴取微径。guò cóng bù yàn shù,huāng chóu qǔ wēi jìng。

次韵尧明贡院诗

吕本中

忍穷不能归,强饭亦良计。rěn qióng bù néng guī,qiáng fàn yì liáng jì。
东风频报春,草木可次第。dōng fēng pín bào chūn,cǎo mù kě cì dì。
厌为龙头缩,宁作龟尾曳。yàn wèi lóng tóu suō,níng zuò guī wěi yè。
从来翰墨场,即有闻见滞。cóng lái hàn mò chǎng,jí yǒu wén jiàn zhì。
譬如已耕田,更欲深种艺。pì rú yǐ gēng tián,gèng yù shēn zhǒng yì。
或蒙卤莽报,未肯即卖弃。huò méng lǔ mǎng bào,wèi kěn jí mài qì。
不闻太仓粟,亦校毫发细。bù wén tài cāng sù,yì xiào háo fā xì。
王卿固倦游,秽浊有蝉蜕。wáng qīng gù juàn yóu,huì zhuó yǒu chán tuì。
声名动时人,我实托末契。shēng míng dòng shí rén,wǒ shí tuō mò qì。
泥涂倒屐齿,尘埃涴衣裌。ní tú dào jī chǐ,chén āi wò yī jiá。
要为无用用,乃作不事事。yào wèi wú yòng yòng,nǎi zuò bù shì shì。
下马旧战场,午日在庭戺。xià mǎ jiù zhàn chǎng,wǔ rì zài tíng shì。
向来槁木枝,忽有红绿缀。xiàng lái gǎo mù zhī,hū yǒu hóng lǜ zhuì。
来非偶然住,去亦无所诣。lái fēi ǒu rán zhù,qù yì wú suǒ yì。
聚蚊著瓯中,得听此鹤唳。jù wén zhù ōu zhōng,dé tīng cǐ hè lì。
窗前有馀馥,胜韵入松桂。chuāng qián yǒu yú fù,shèng yùn rù sōng guì。
扁舟下淮南,闾里思少憩。biǎn zhōu xià huái nán,lǘ lǐ sī shǎo qì。
熟观昔所历,请与居士戏。shú guān xī suǒ lì,qǐng yǔ jū shì xì。
江湖要同归,不假木兰枻。jiāng hú yào tóng guī,bù jiǎ mù lán yì。

海陵夜作

吕本中

夜长夜长天复霜,海陵城中今夜长。yè zhǎng yè zhǎng tiān fù shuāng,hǎi líng chéng zhōng jīn yè zhǎng。
夜长夜长冬向晚,寒阶无人看月满。yè zhǎng yè zhǎng dōng xiàng wǎn,hán jiē wú rén kàn yuè mǎn。
路长家远来信稀,水阔山深归梦短。lù zhǎng jiā yuǎn lái xìn xī,shuǐ kuò shān shēn guī mèng duǎn。
堂上书生头已白,朔方健儿十年客。táng shàng shū shēng tóu yǐ bái,shuò fāng jiàn ér shí nián kè。
想渠当此夜长时,抚剑虽长酒杯窄。xiǎng qú dāng cǐ yè zhǎng shí,fǔ jiàn suī zhǎng jiǔ bēi zhǎi。
明妃爱惜汉宫衣,乌孙公主终不归。míng fēi ài xī hàn gōng yī,wū sūn gōng zhǔ zhōng bù guī。
戚姬去视鸿鹄举,更为君王作楚舞。qī jī qù shì hóng gǔ jǔ,gèng wèi jūn wáng zuò chǔ wǔ。
当此夜长谁送迎,此月还如今夜明。dāng cǐ yè zhǎng shuí sòng yíng,cǐ yuè hái rú jīn yè míng。
夜长夜短公莫厌,寒即重裘热须簟。yè zhǎng yè duǎn gōng mò yàn,hán jí zhòng qiú rè xū diàn。
夜长夜短公莫忧,多忧多厌公白头。yè zhǎng yè duǎn gōng mò yōu,duō yōu duō yàn gōng bái tóu。

秋夜行

吕本中

八月九月啼寒螀,十月北风天雨霜。bā yuè jiǔ yuè tí hán jiāng,shí yuè běi fēng tiān yǔ shuāng。
客游无聊思故乡,乡书不来空断肠。kè yóu wú liáo sī gù xiāng,xiāng shū bù lái kōng duàn cháng。
鸿飞何为满夕阳,举头揽取明月光。hóng fēi hé wèi mǎn xī yáng,jǔ tóu lǎn qǔ míng yuè guāng。
置我堂上方天床,满酌玉杯碧淋浪。zhì wǒ táng shàng fāng tiān chuáng,mǎn zhuó yù bēi bì lín làng。
唤取姮娥来共尝,人间欢乐寿命长,不须辛苦老桂傍。huàn qǔ héng é lái gòng cháng,rén jiān huān lè shòu mìng zhǎng,bù xū xīn kǔ lǎo guì bàng。

洞庭

吕本中

尝闻洞庭湖,秋至清皎洁。cháng wén dòng tíng hú,qiū zhì qīng jiǎo jié。
往来八百里,长风驾明月。wǎng lái bā bǎi lǐ,zhǎng fēng jià míng yuè。
中有仙人居,容颜若冰雪。zhōng yǒu xiān rén jū,róng yán ruò bīng xuě。
我愿从之游,问渠传宝诀。wǒ yuàn cóng zhī yóu,wèn qú chuán bǎo jué。
脱冠着霞佩,长与尘世别。tuō guān zhe xiá pèi,zhǎng yǔ chén shì bié。

王阳

吕本中

王阳作黄金,才了车马费。wáng yáng zuò huáng jīn,cái le chē mǎ fèi。
苦身邀声名,未免遗俗累。kǔ shēn yāo shēng míng,wèi miǎn yí sú lèi。
何如陶渊明,萧散尘世外。hé rú táo yuān míng,xiāo sàn chén shì wài。
公田二顷馀,觅酒偿一醉。gōng tián èr qǐng yú,mì jiǔ cháng yī zuì。
高风久寂寞,斯文若旒缀。gāo fēng jiǔ jì mò,sī wén ruò liú zhuì。
白眼看世人,此意渠不会。bái yǎn kàn shì rén,cǐ yì qú bù huì。

题赵丞瑞薏苡图

吕本中

甘泉殿中芝九茎,不与百草同条生。gān quán diàn zhōng zhī jiǔ jīng,bù yǔ bǎi cǎo tóng tiáo shēng。
当时祥瑞已稠叠,薏苡亦未来争衡。dāng shí xiáng ruì yǐ chóu dié,yì yǐ yì wèi lái zhēng héng。
汉星不容矍铄翁,此物不与明珠同。hàn xīng bù róng jué shuò wēng,cǐ wù bù yǔ míng zhū tóng。
尔来万物更变化,薏苡宁甘死荒野。ěr lái wàn wù gèng biàn huà,yì yǐ níng gān sǐ huāng yě。
故遣根苗霜雪白,炯若微月来清夜。gù qiǎn gēn miáo shuāng xuě bái,jiǒng ruò wēi yuè lái qīng yè。
赵郎好事古亦无,俯拾傍观尽图画。zhào láng hǎo shì gǔ yì wú,fǔ shí bàng guān jǐn tú huà。
画师不辞粉绘费,遇时亦得千金价。huà shī bù cí fěn huì fèi,yù shí yì dé qiān jīn jià。
君不见古来异瑞与奇祥,何曾不致南宫下。jūn bù jiàn gǔ lái yì ruì yǔ qí xiáng,hé céng bù zhì nán gōng xià。

即事

吕本中

清阴庭中槐,绿润墙外草。qīng yīn tíng zhōng huái,lǜ rùn qiáng wài cǎo。
职事苦见妨,令人恶怀抱。zhí shì kǔ jiàn fáng,lìng rén è huái bào。
朋从多飘徙,今我独枮槁。péng cóng duō piāo xǐ,jīn wǒ dú xiān gǎo。
高床书数帙,时节岂不好。gāo chuáng shū shù zhì,shí jié qǐ bù hǎo。
不能遂尔去,但觉归思浩。bù néng suì ěr qù,dàn jué guī sī hào。
人情便久习,世态嫌衰老。rén qíng biàn jiǔ xí,shì tài xián shuāi lǎo。
闭门了残诗,昔者迹已扫。bì mén le cán shī,xī zhě jì yǐ sǎo。
何时北窗风,清尊为君倒。hé shí běi chuāng fēng,qīng zūn wèi jūn dào。