古诗词

寄颖昌诸叔

吕本中

身如许县老聋丞,心是江湖版下僧。shēn rú xǔ xiàn lǎo lóng chéng,xīn shì jiāng hú bǎn xià sēng。
万事聊凭曲肱梦,一尊时近短檠灯。wàn shì liáo píng qū gōng mèng,yī zūn shí jìn duǎn qíng dēng。
旧游可数终难又,恶况虽多不厌曾。jiù yóu kě shù zhōng nán yòu,è kuàng suī duō bù yàn céng。
尚忆少年情语否,夜窗相对发鬅鬙。shàng yì shǎo nián qíng yǔ fǒu,yè chuāng xiāng duì fā péng sēng。

吕本中

吕本中(1084- 1145),字居仁,世称东莱先生,寿州人,诗人,词人,道学家. 诗属江西派.著有<<春秋集解>>,<<紫微诗话>>,<<东莱先生诗集>> 等. 词不传,今人赵万里<<校辑宋金元人词>> 辑有<<紫微词>>,<<全宋词>> 据之录词二十七首.吕本中诗数量较大,约一千二百七十首。 吕本中的作品>>

猜您喜欢

赠孙广伯

吕本中

人皆笑君拙,我独喜君直。rén jiē xiào jūn zhuō,wǒ dú xǐ jūn zhí。
拙则世所无,直则未易识。zhuō zé shì suǒ wú,zhí zé wèi yì shí。
昔者中丞公,事主以一德。xī zhě zhōng chéng gōng,shì zhǔ yǐ yī dé。
从容进退间,多士所取则。cóng róng jìn tuì jiān,duō shì suǒ qǔ zé。
朝廷九鼎重,冠冕万夫特。cháo tíng jiǔ dǐng zhòng,guān miǎn wàn fū tè。
尘埃困大路,此老难再得。chén āi kùn dà lù,cǐ lǎo nán zài dé。
至今门下士,必以身许国。zhì jīn mén xià shì,bì yǐ shēn xǔ guó。
孰知强弩末,而有百钧力。shú zhī qiáng nǔ mò,ér yǒu bǎi jūn lì。
贤孙后来秀,见我好颜色。xián sūn hòu lái xiù,jiàn wǒ hǎo yán sè。
收功却扫中,欲任门内责。shōu gōng què sǎo zhōng,yù rèn mén nèi zé。
空弮入善阵,匹马见勍敌。kōng quān rù shàn zhèn,pǐ mǎ jiàn qíng dí。
不嫌不识察,但恨无此获。bù xián bù shí chá,dàn hèn wú cǐ huò。
欲赤莫如丹,欲黑莫如墨。yù chì mò rú dān,yù hēi mò rú mò。
吾常持此言,以辨主与贼。wú cháng chí cǐ yán,yǐ biàn zhǔ yǔ zéi。
苟无牛羊害,则有天地塞。gǒu wú niú yáng hài,zé yǒu tiān dì sāi。
君能但拙直,亦莫忘黑白。jūn néng dàn zhuō zhí,yì mò wàng hēi bái。

送晁季一罢官西归

吕本中

少年阅人若邮传,汉廷公卿日千变。shǎo nián yuè rén ruò yóu chuán,hàn tíng gōng qīng rì qiān biàn。
故人一蹙便青云,咫尺相逢不相见。gù rén yī cù biàn qīng yún,zhǐ chǐ xiāng féng bù xiāng jiàn。
丈夫须髯但如戟,黄尘没马渠未识。zhàng fū xū rán dàn rú jǐ,huáng chén méi mǎ qú wèi shí。
晁侯文采老不闻,两耳壁塞目为昏。cháo hóu wén cǎi lǎo bù wén,liǎng ěr bì sāi mù wèi hūn。
三年刺促簿书里,更觉和气生春温。sān nián cì cù bù shū lǐ,gèng jué hé qì shēng chūn wēn。
谁能种兰生九畹,从公不辞堕车蹇。shuí néng zhǒng lán shēng jiǔ wǎn,cóng gōng bù cí duò chē jiǎn。
冰霜入眼蚊蚋去,桃李成蹊草茅远。bīng shuāng rù yǎn wén ruì qù,táo lǐ chéng qī cǎo máo yuǎn。
胸中沧海无水旱,眼底浮云看舒卷。xiōng zhōng cāng hǎi wú shuǐ hàn,yǎn dǐ fú yún kàn shū juǎn。
顷来江上几送迎,聚蚊成雷公不惊。qǐng lái jiāng shàng jǐ sòng yíng,jù wén chéng léi gōng bù jīng。
笙竽沸地不知晓,公但寒窗延短檠。shēng yú fèi dì bù zhī xiǎo,gōng dàn hán chuāng yán duǎn qíng。
乃知风雨昼窈冥,我亦不废晨鸡鸣。nǎi zhī fēng yǔ zhòu yǎo míng,wǒ yì bù fèi chén jī míng。
箕山之下颍水边,脱冠便归须壮年。jī shān zhī xià yǐng shuǐ biān,tuō guān biàn guī xū zhuàng nián。
诸公先寻买山钱,我亦从今当着鞭。zhū gōng xiān xún mǎi shān qián,wǒ yì cóng jīn dāng zhe biān。

侯嬴

吕本中

游士纵横翻覆手,山东诸侯望关走。yóu shì zòng héng fān fù shǒu,shān dōng zhū hóu wàng guān zǒu。
历下邯郸无使来,长城易水非燕有。lì xià hán dān wú shǐ lái,zhǎng chéng yì shuǐ fēi yàn yǒu。
大梁宾客旧如云,夷门监者未有闻。dà liáng bīn kè jiù rú yún,yí mén jiān zhě wèi yǒu wén。
谩将苦语送公子,市井屠儿虚见存。mán jiāng kǔ yǔ sòng gōng zi,shì jǐng tú ér xū jiàn cún。
后来毫发争得丧,纷纷小儿夸跌宕。hòu lái háo fā zhēng dé sàng,fēn fēn xiǎo ér kuā diē dàng。
不知世有公子牟,一生放迹江海上。bù zhī shì yǒu gōng zi móu,yī shēng fàng jì jiāng hǎi shàng。

昭君

吕本中

冻云霾空风折木,乌孙公主歌黄鹄。dòng yún mái kōng fēng zhé mù,wū sūn gōng zhǔ gē huáng gǔ。
昭君请自嫁单于,当时各倚颜如玉。zhāo jūn qǐng zì jià dān yú,dāng shí gè yǐ yán rú yù。
露鬓云鬟胡地尘,帐中谁是可怜人。lù bìn yún huán hú dì chén,zhàng zhōng shuí shì kě lián rén。
左抱琵琶右挥手,胡地汉宫能几春。zuǒ bào pí pá yòu huī shǒu,hú dì hàn gōng néng jǐ chūn。
呜呼古来出妇嫁乡曲,何曾肯望秦云哭。wū hū gǔ lái chū fù jià xiāng qū,hé céng kěn wàng qín yún kū。

访晁季一

吕本中

近人鸟雀昆弟语,堆案簿书凫鹜行。jìn rén niǎo què kūn dì yǔ,duī àn bù shū fú wù xíng。
是中亦自有佳趣,公但徐之渠自忙。shì zhōng yì zì yǒu jiā qù,gōng dàn xú zhī qú zì máng。
西风忽来凉月晓,枫叶芦花秋意少。xī fēng hū lái liáng yuè xiǎo,fēng yè lú huā qiū yì shǎo。
劝君多饮莫多谈,截断中流公更参。quàn jūn duō yǐn mò duō tán,jié duàn zhōng liú gōng gèng cān。

吴君求诗因作四韵寄之并简小吴与宁生

吕本中

文字缚人同束湿,吴君不言如坐忘。wén zì fù rén tóng shù shī,wú jūn bù yán rú zuò wàng。
知公胸中有馀地,万顷亦在一苇航。zhī gōng xiōng zhōng yǒu yú dì,wàn qǐng yì zài yī wěi háng。
寒梢倒挂夜来雨,细草已披秋后霜。hán shāo dào guà yè lái yǔ,xì cǎo yǐ pī qiū hòu shuāng。
寄语两吴兼小宁,莫因诗律废相望。jì yǔ liǎng wú jiān xiǎo níng,mò yīn shī lǜ fèi xiāng wàng。

古剑歌

吕本中

寒江九月雷殷空,落日倒射千山红。hán jiāng jiǔ yuè léi yīn kōng,luò rì dào shè qiān shān hóng。
江头树木半倾倒,衮衮不尽洪涛风。jiāng tóu shù mù bàn qīng dào,gǔn gǔn bù jǐn hóng tāo fēng。
风中有物如长戟,电光忽来倾霹雳。fēng zhōng yǒu wù rú zhǎng jǐ,diàn guāng hū lái qīng pī lì。
雨罢晴开不复知,乃是潜蛟倚长石。yǔ bà qíng kāi bù fù zhī,nǎi shì qián jiāo yǐ zhǎng shí。
苍皮半卷颇飞动,涩藓中开欲跳掷。cāng pí bàn juǎn pǒ fēi dòng,sè xiǎn zhōng kāi yù tiào zhì。
青荧野火下绝水,夭矫长烟转空壁。qīng yíng yě huǒ xià jué shuǐ,yāo jiǎo zhǎng yān zhuǎn kōng bì。
天生神物有时出,岁月飘流为谁得。tiān shēng shén wù yǒu shí chū,suì yuè piāo liú wèi shuí dé。
铜花欲尽秋水浑,尚有千年妖血痕。tóng huā yù jǐn qiū shuǐ hún,shàng yǒu qiān nián yāo xuè hén。
向来天地亦儿戏,俄顷变怪徒纷纭。xiàng lái tiān dì yì ér xì,é qǐng biàn guài tú fēn yún。
君不见丰城之来亦不久,宝气何为上牛斗。jūn bù jiàn fēng chéng zhī lái yì bù jiǔ,bǎo qì hé wèi shàng niú dòu。

学仙行

吕本中

长松拂云根合抱,雪虐霜凌不相到。zhǎng sōng fú yún gēn hé bào,xuě nüè shuāng líng bù xiāng dào。
下有千岁老茯苓,化为琥珀光自照。xià yǒu qiān suì lǎo fú líng,huà wèi hǔ pò guāng zì zhào。
食之便可登广寒,不但无病长少年。shí zhī biàn kě dēng guǎng hán,bù dàn wú bìng zhǎng shǎo nián。
浮生溷浊那可言,和气乃为尘务煎。fú shēng hùn zhuó nà kě yán,hé qì nǎi wèi chén wù jiān。
坐看灵药置泥土,五味杂置成薰膻。zuò kàn líng yào zhì ní tǔ,wǔ wèi zá zhì chéng xūn shān。
岂不闻齐天子,黄金丹成不肯仙。qǐ bù wén qí tiān zi,huáng jīn dān chéng bù kěn xiān。
且贪人间乐,不能从汝飞上天。qiě tān rén jiān lè,bù néng cóng rǔ fēi shàng tiān。
惜哉韦郎之妙语,一失毫厘千万年。xī zāi wéi láng zhī miào yǔ,yī shī háo lí qiān wàn nián。

初别清源姑才仲弟过楚丘作

吕本中

前村后村鸠乱鸣,梨花点雪柳半青。qián cūn hòu cūn jiū luàn míng,lí huā diǎn xuě liǔ bàn qīng。
断云忽过楚丘县,骤雨已见龙丘亭。duàn yún hū guò chǔ qiū xiàn,zhòu yǔ yǐ jiàn lóng qiū tíng。
故人愁绪各南北,宿酒别时同醉醒。gù rén chóu xù gè nán běi,sù jiǔ bié shí tóng zuì xǐng。
语离情绪乃如此,故园可归公不听。yǔ lí qíng xù nǎi rú cǐ,gù yuán kě guī gōng bù tīng。

宿楚丘怀石子植颜平仲赵才仲

吕本中

暮行楚丘北,适与寒雨值。mù xíng chǔ qiū běi,shì yǔ hán yǔ zhí。
旅舍一尺泥,又乏刍秣费。lǚ shě yī chǐ ní,yòu fá chú mò fèi。
故人渺天涯,客子初夜至。gù rén miǎo tiān yá,kè zi chū yè zhì。
披衣附残火,煮茗当晚馈。pī yī fù cán huǒ,zhǔ míng dāng wǎn kuì。
昏昏傍晚枕,悄悄入清睡。hūn hūn bàng wǎn zhěn,qiāo qiāo rù qīng shuì。
向来谈笑声,已若异世事。xiàng lái tán xiào shēng,yǐ ruò yì shì shì。
但觉舌本间,尚有宿酒味。dàn jué shé běn jiān,shàng yǒu sù jiǔ wèi。
鸿鹄乘秋风,意在网罗外。hóng gǔ chéng qiū fēng,yì zài wǎng luó wài。
强饭无多谈,此语敢失坠。qiáng fàn wú duō tán,cǐ yǔ gǎn shī zhuì。

余病不能蔬食惧有五味口爽之责作诗自戒

吕本中

君不如屈大夫,夕餐但秋菊。jūn bù rú qū dà fū,xī cān dàn qiū jú。
又不如颜平原,未昼且食粥。yòu bù rú yán píng yuán,wèi zhòu qiě shí zhōu。
虽知舌本欠滋味,颇觉和气实其腹。suī zhī shé běn qiàn zī wèi,pǒ jué hé qì shí qí fù。
痴人要盈馀,椒有八百斛,钱有一百屋。chī rén yào yíng yú,jiāo yǒu bā bǎi hú,qián yǒu yī bǎi wū。
鼎俎涴腥膻,杯盘眩红绿。dǐng zǔ wò xīng shān,bēi pán xuàn hóng lǜ。
四方采珍异,亦未极所欲。sì fāng cǎi zhēn yì,yì wèi jí suǒ yù。
宁知下箸处,但有一饱足。níng zhī xià zhù chù,dàn yǒu yī bǎo zú。
坐偿姓命债,百死有未赎。zuò cháng xìng mìng zhài,bǎi sǐ yǒu wèi shú。
何如野僧饭,晚菜下脱粟。hé rú yě sēng fàn,wǎn cài xià tuō sù。
撞钟击鼓坐高堂,童奴唱饭来相续。zhuàng zhōng jī gǔ zuò gāo táng,tóng nú chàng fàn lái xiāng xù。
竹间新笋大如椽,树头老耳肥于肉。zhú jiān xīn sǔn dà rú chuán,shù tóu lǎo ěr féi yú ròu。
亦不见蟹躁扰,亦不见牛觳觫。yì bù jiàn xiè zào rǎo,yì bù jiàn niú hú sù。
石郎爱惜韭萍齑,晋侯睥睨熊蹯熟。shí láng ài xī jiǔ píng jī,jìn hóu pì nì xióng fán shú。
以此相重轻,于君未为福。yǐ cǐ xiāng zhòng qīng,yú jūn wèi wèi fú。

南山

吕本中

南山佳有馀,我病不自得。nán shān jiā yǒu yú,wǒ bìng bù zì dé。
今日饮君家,把酒到曛黑。jīn rì yǐn jūn jiā,bǎ jiǔ dào xūn hēi。
秋风浩万顷,凉月挂江色。qiū fēng hào wàn qǐng,liáng yuè guà jiāng sè。
对此不能欢,何以消偪塞。duì cǐ bù néng huān,hé yǐ xiāo bī sāi。
人生少如意,百语输一默。rén shēng shǎo rú yì,bǎi yǔ shū yī mò。
喜逢佳主人,略为解羁勒。xǐ féng jiā zhǔ rén,lüè wèi jiě jī lēi。
欢然有馀味,即此自温克。huān rán yǒu yú wèi,jí cǐ zì wēn kè。
阳春内空洞,隐如一敌国。yáng chūn nèi kōng dòng,yǐn rú yī dí guó。
世贤首阳饿,我爱郑朝穆。shì xián shǒu yáng è,wǒ ài zhèng cháo mù。
却怀三年艾,未尽一醉力。què huái sān nián ài,wèi jǐn yī zuì lì。
青蝇鬨残暑,小雨频败北。qīng yíng hòng cán shǔ,xiǎo yǔ pín bài běi。
渐须把蟹螯,莫讣舟摧抑。jiàn xū bǎ xiè áo,mò fù zhōu cuī yì。
君看女儿笑,终胜官事逼。jūn kàn nǚ ér xiào,zhōng shèng guān shì bī。
残杯盖馀沥,慎勿贷鸡肋。cán bēi gài yú lì,shèn wù dài jī lē。
要看知我真,不独观酒德。yào kàn zhī wǒ zhēn,bù dú guān jiǔ dé。

甲午送宁子仪归洛

吕本中

异时从公游,颇恨相得晚。yì shí cóng gōng yóu,pǒ hèn xiāng dé wǎn。
同参长芦禅,共听资福板。tóng cān zhǎng lú chán,gòng tīng zī fú bǎn。
公今三年病,我亦百事懒。gōng jīn sān nián bìng,wǒ yì bǎi shì lǎn。
春风广陵城,笑语有未款。chūn fēng guǎng líng chéng,xiào yǔ yǒu wèi kuǎn。
嵩阳有归路,河水渐清暖。sōng yáng yǒu guī lù,hé shuǐ jiàn qīng nuǎn。
岂无一言赠,慰此千里远。qǐ wú yī yán zèng,wèi cǐ qiān lǐ yuǎn。
青松老合抱,意不在俗眼。qīng sōng lǎo hé bào,yì bù zài sú yǎn。
岂如山上苗,共尽白日短。qǐ rú shān shàng miáo,gòng jǐn bái rì duǎn。
一身随药囊,万事付茗碗。yī shēn suí yào náng,wàn shì fù míng wǎn。
炉烟袅晴窗,自足了迟缓。lú yān niǎo qíng chuāng,zì zú le chí huǎn。
奈何孔文举,苦思坐客满。nài hé kǒng wén jǔ,kǔ sī zuò kè mǎn。
更知苏门公,远效嵇中散。gèng zhī sū mén gōng,yuǎn xiào jī zhōng sàn。
舟行傥见念,此语试三反。zhōu xíng tǎng jiàn niàn,cǐ yǔ shì sān fǎn。

记夜

吕本中

残暑薰炙人,安梦不得长。cán shǔ xūn zhì rén,ān mèng bù dé zhǎng。
忽蒙千里风,慰此六尺床。hū méng qiān lǐ fēng,wèi cǐ liù chǐ chuáng。
高梧舞清影,上悬明月光。gāo wú wǔ qīng yǐng,shàng xuán míng yuè guāng。
初知枕簟稳,未厌尘土忙。chū zhī zhěn diàn wěn,wèi yàn chén tǔ máng。
中宵有臭虫,其大如蛣蜣。zhōng xiāo yǒu chòu chóng,qí dà rú qī qiāng。
排闼触屏帐,怒欲凌空翔。pái tà chù píng zhàng,nù yù líng kōng xiáng。
熟视不得名,但见两翼张。shú shì bù dé míng,dàn jiàn liǎng yì zhāng。
本草所不载,尔雅所未详。běn cǎo suǒ bù zài,ěr yǎ suǒ wèi xiáng。
夏虫盛百族,此物尤猖狂。xià chóng shèng bǎi zú,cǐ wù yóu chāng kuáng。
东窗不得睡,幸无疾病妨。dōng chuāng bù dé shuì,xìng wú jí bìng fáng。
惜哉有知物,点污此微凉。xī zāi yǒu zhī wù,diǎn wū cǐ wēi liáng。
人生要更事,美恶无不尝。rén shēng yào gèng shì,měi è wú bù cháng。
悉除粪壤念,顿悟服食方。xī chú fèn rǎng niàn,dùn wù fú shí fāng。
去为千丈松,凛然冲雪霜。qù wèi qiān zhàng sōng,lǐn rán chōng xuě shuāng。
慎勿学瓜瓠,置身篱落傍。shèn wù xué guā hù,zhì shēn lí luò bàng。

夜坐

吕本中

广陵城中听夜雨,倒床不眠问更鼓。guǎng líng chéng zhōng tīng yè yǔ,dào chuáng bù mián wèn gèng gǔ。
西风万里卷长河,遍与淮山洗尘土。xī fēng wàn lǐ juǎn zhǎng hé,biàn yǔ huái shān xǐ chén tǔ。
淮南米贱鱼亦好,敢复摧颓叹羁旅。huái nán mǐ jiàn yú yì hǎo,gǎn fù cuī tuí tàn jī lǚ。
重帘复幕懒相负,细字寒灯且如许。zhòng lián fù mù lǎn xiāng fù,xì zì hán dēng qiě rú xǔ。
漫如尔雅注虫鱼,更就篇章考齐古。màn rú ěr yǎ zhù chóng yú,gèng jiù piān zhāng kǎo qí gǔ。
粗知俯首受寒饿,未暇着意寻豪举。cū zhī fǔ shǒu shòu hán è,wèi xiá zhe yì xún háo jǔ。
床头有酒不敢饮,况复闺门画眉妩。chuáng tóu yǒu jiǔ bù gǎn yǐn,kuàng fù guī mén huà méi wǔ。
故人此去今几时,亦有文字相撑拄。gù rén cǐ qù jīn jǐ shí,yì yǒu wén zì xiāng chēng zhǔ。
东明县前济阳路,每一梦至犹能数。dōng míng xiàn qián jì yáng lù,měi yī mèng zhì yóu néng shù。
少年不惮道里远,平生未省别离苦。shǎo nián bù dàn dào lǐ yuǎn,píng shēng wèi shěng bié lí kǔ。
只今多病须已白,尚能呼渠醉而舞。zhǐ jīn duō bìng xū yǐ bái,shàng néng hū qú zuì ér wǔ。
田园未还君可恨,岁月渐晚吾何取。tián yuán wèi hái jūn kě hèn,suì yuè jiàn wǎn wú hé qǔ。
饥虫绕壁不自聊,尔独何情促机杼。jī chóng rào bì bù zì liáo,ěr dú hé qíng cù jī zhù。