古诗词

蝶恋花·莫笑一瓢门户隘

张抡

莫笑一瓢门户隘。mò xiào yī piáo mén hù ài。
任意游行,出入俱无碍。rèn yì yóu xíng,chū rù jù wú ài。
玉殿珠宫都不爱,别藏大地非尘界。yù diàn zhū gōng dōu bù ài,bié cáng dà dì fēi chén jiè。
东海扬尘瓢不坏。dōng hǎi yáng chén piáo bù huài。
寒暑□移,瑞日何曾改。hán shǔ yí,ruì rì hé céng gǎi。
一住如今知几载,主人不老长春在。yī zhù rú jīn zhī jǐ zài,zhǔ rén bù lǎo zhǎng chūn zài。

张抡

[约公元一一六二年前后在世]字才甫,自号莲社居士,开封(今属河南)人。里居及生卒年均不详,约宋高宗绍兴末前后在世。好填词,每应制进一词,宫中即付之丝竹。尝于乾道三年,(公元一一六七年)高宗莅聚景园,抡进柳梢青词;淳熙六年(公元一一七九)三月,高宗再莅聚景园,抡进壶中天慢词;九月,孝宗幸绛华宫,抡进临江仙词:均赐赉极渥。抡所著有《莲社词》一卷,存词100余首。《文献通考》及绍兴内府古器评二卷,《四库总目》并传于世。 张抡的作品>>

猜您喜欢

一斛珠·其二

张抡

秋高气肃。qiū gāo qì sù。
西风又拂盈盈菊。xī fēng yòu fú yíng yíng jú。
挼金弄玉香芬馥。ruá jīn nòng yù xiāng fēn fù。
桃李虽繁,其奈太粗俗。táo lǐ suī fán,qí nài tài cū sú。
渊明雅兴谁能续。yuān míng yǎ xīng shuí néng xù。
东篱千古遗高躅。dōng lí qiān gǔ yí gāo zhú。
人生所贵无拘束。rén shēng suǒ guì wú jū shù。
且采芳英,潋滟泛醽醁。qiě cǎi fāng yīng,liàn yàn fàn líng lù。

一斛珠·其二

张抡

流年迅速。liú nián xùn sù。
君看败叶初辞木。jūn kàn bài yè chū cí mù。
若非寿有金丹续。ruò fēi shòu yǒu jīn dān xù。
石火光中,难保鬓长绿。shí huǒ guāng zhōng,nán bǎo bìn zhǎng lǜ。
区区何用争荣辱。qū qū hé yòng zhēng róng rǔ。
百年一梦黄粱熟。bǎi nián yī mèng huáng liáng shú。
人生要足何时足。rén shēng yào zú hé shí zú。
赢取清闲,即是世间福。yíng qǔ qīng xián,jí shì shì jiān fú。

一斛珠·其二

张抡

秋光莹彻。qiū guāng yíng chè。
园林□□□□□。yuán lín。
如何宋玉□□切。rú hé sòng yù qiè。
作赋悲凉,草木□□□。zuò fù bēi liáng,cǎo mù。
□人自与□□□。rén zì yǔ。
长歌清啸无时节。zhǎng gē qīng xiào wú shí jié。
瓮头且饮□如雪。wèng tóu qiě yǐn rú xuě。
不管春花,亦不管秋月。bù guǎn chūn huā,yì bù guǎn qiū yuè。

一斛珠·其二

张抡

虚窗透月。xū chuāng tòu yuè。
寒莎败壁蛩吟切。hán shā bài bì qióng yín qiè。
沈沈永漏灯明灭。shěn shěn yǒng lòu dēng míng miè。
只为愁人,不为道人设。zhǐ wèi chóu rén,bù wèi dào rén shè。
愁人对此成愁绝。chóu rén duì cǐ chéng chóu jué。
道人终是心如铁。dào rén zhōng shì xīn rú tiě。
一般景趣情怀别。yī bān jǐng qù qíng huái bié。
笛里西风,吹下满庭叶。dí lǐ xī fēng,chuī xià mǎn tíng yè。

一斛珠·其二

张抡

光辉皎洁。guāng huī jiǎo jié。
古今但赏中秋月。gǔ jīn dàn shǎng zhōng qiū yuè。
寻思岂是月华别。xún sī qǐ shì yuè huá bié。
都为人间,天上气清彻。dōu wèi rén jiān,tiān shàng qì qīng chè。
广寒想望峨琼阙。guǎng hán xiǎng wàng é qióng quē。
琤琤玉杵声奇绝。chēng chēng yù chǔ shēng qí jué。
何时赐我长生诀。hé shí cì wǒ zhǎng shēng jué。
飞入蟾宫,折桂饵丹雪。fēi rù chán gōng,zhé guì ěr dān xuě。

一斛珠·其二

张抡

湖光湛碧。hú guāng zhàn bì。
亭亭照水芙蕖拆。tíng tíng zhào shuǐ fú qú chāi。
绿罗盖底争红白。lǜ luó gài dǐ zhēng hóng bái。
恍若凌波,仙子步罗袜。huǎng ruò líng bō,xiān zi bù luó wà。
如今霜落枯荷折。rú jīn shuāng luò kū hé zhé。
清香无处重寻觅。qīng xiāng wú chù zhòng xún mì。
浮生似此初无别。fú shēng shì cǐ chū wú bié。
及取康强,一笑对风月。jí qǔ kāng qiáng,yī xiào duì fēng yuè。

一斛珠·其二

张抡

秋宵露结。qiū xiāo lù jié。
清晨□□□□□。qīng chén。
□□润□□□冽。rùn liè。
名体才分,功用□□□。míng tǐ cái fēn,gōng yòng。
□儿本是□□□。ér běn shì。
养成方见仙凡隔。yǎng chéng fāng jiàn xiān fán gé。
神仙不肯分明说。shén xiān bù kěn fēn míng shuō。
多少迷人,海上访丹诀。duō shǎo mí rén,hǎi shàng fǎng dān jué。

西江月·咏冬十首其一

张抡

有限光阴过隙,无情日月飞梭。yǒu xiàn guāng yīn guò xì,wú qíng rì yuè fēi suō。
春花秋月暗消磨。chūn huā qiū yuè àn xiāo mó。
一岁相看又过。yī suì xiāng kàn yòu guò。
逢酒须成痛饮,临风莫厌高歌。féng jiǔ xū chéng tòng yǐn,lín fēng mò yàn gāo gē。
虚名微利两如何。xū míng wēi lì liǎng rú hé。
识破方知恁么。shí pò fāng zhī nèn me。

西江月·其二

张抡

雪似琼花铺地,月如宝鉴当空。xuě shì qióng huā pù dì,yuè rú bǎo jiàn dāng kōng。
光辉上下两相通。guāng huī shàng xià liǎng xiāng tōng。
千古谁窥妙用。qiān gǔ shuí kuī miào yòng。
若悟珠生蚌腹,方知非异非同。ruò wù zhū shēng bàng fù,fāng zhī fēi yì fēi tóng。
阴阳相感有无中。yīn yáng xiāng gǎn yǒu wú zhōng。
恍惚已萌真种。huǎng hū yǐ méng zhēn zhǒng。

西江月·其二

张抡

卷地朔风凛凛,漫天瑞雪霏霏。juǎn dì shuò fēng lǐn lǐn,màn tiān ruì xuě fēi fēi。
园林万木变枯枝。yuán lín wàn mù biàn kū zhī。
因甚松篁独翠。yīn shén sōng huáng dú cuì。
只为春花竞发,却教秋叶争飞。zhǐ wèi chūn huā jìng fā,què jiào qiū yè zhēng fēi。
若无荣盛便无衰。ruò wú róng shèng biàn wú shuāi。
悟此方名达理。wù cǐ fāng míng dá lǐ。

西江月·其二

张抡

密布同云万里,六飞玉糁琼铺。mì bù tóng yún wàn lǐ,liù fēi yù sǎn qióng pù。
清歌妙舞拥红炉。qīng gē miào wǔ yōng hóng lú。
犹恨寒侵尊俎。yóu hèn hán qīn zūn zǔ。
谁念山林路险,独行跣足樵夫。shuí niàn shān lín lù xiǎn,dú xíng xiǎn zú qiáo fū。
莫惊苦乐□殊途。mò jīng kǔ lè shū tú。
阳□皆由阴注。yáng jiē yóu yīn zhù。

西江月·其二

张抡

雅士常多雅□,□□□□□怀。yǎ shì cháng duō yǎ,huái。
雪溪□□□舟来。xuě xī zhōu lái。
兴尽何须见戴。xīng jǐn hé xū jiàn dài。
恰似□云出岫,岂拘宇内形骸。qià shì yún chū xiù,qǐ jū yǔ nèi xíng hái。
超然物外远尘埃。chāo rán wù wài yuǎn chén āi。
到此方为自在。dào cǐ fāng wèi zì zài。

西江月·其二

张抡

冬至一阳初动,鼎炉光满帘帏。dōng zhì yī yáng chū dòng,dǐng lú guāng mǎn lián wéi。
五行造化太幽微。wǔ xíng zào huà tài yōu wēi。
颠倒难穷妙理。diān dào nán qióng miào lǐ。
遇此急须进火,速修犹恐迟迟。yù cǐ jí xū jìn huǒ,sù xiū yóu kǒng chí chí。
茫茫何处问天机。máng máng hé chù wèn tiān jī。
要悟须凭师指。yào wù xū píng shī zhǐ。

西江月·其二

张抡

一梦浮生未觉,三冬短晷堪惊。yī mèng fú shēng wèi jué,sān dōng duǎn guǐ kān jīng。
天高谁解挽长绳。tiān gāo shuí jiě wǎn zhǎng shéng。
系住流年光景。xì zhù liú nián guāng jǐng。
须信阴阳有定,非关岁月无情。xū xìn yīn yáng yǒu dìng,fēi guān suì yuè wú qíng。
若教心地湛然清。ruò jiào xīn dì zhàn rán qīng。
日在壶中自永。rì zài hú zhōng zì yǒng。

西江月·其二

张抡

四序常如转毂,百年须待春风。sì xù cháng rú zhuǎn gǔ,bǎi nián xū dài chūn fēng。
江梅何事向严冬。jiāng méi hé shì xiàng yán dōng。
早有清香浮动。zǎo yǒu qīng xiāng fú dòng。
只为六阴极处,一阳已肇黄宫。zhǐ wèi liù yīn jí chù,yī yáng yǐ zhào huáng gōng。
阴阳迭用事何穷。yīn yáng dié yòng shì hé qióng。
此是乾坤妙用。cǐ shì qián kūn miào yòng。
6812345