古诗词

菩萨蛮·其二梅

谢薖

相思一夜庭花发。xiāng sī yī yè tíng huā fā。
窗前忽认生尘袜。chuāng qián hū rèn shēng chén wà。
晓起艳寒妆。xiǎo qǐ yàn hán zhuāng。
雪肌生暗香。xuě jī shēng àn xiāng。
佳人纤手摘。jiā rén xiān shǒu zhāi。
手与花同色。shǒu yǔ huā tóng sè。
插鬓有谁宜。chā bìn yǒu shuí yí。
惟应潘玉儿。wéi yīng pān yù ér。

谢薖

谢薖(kē)(1074~1116)字幼盘,自号竹友居士。抚州临川(今江西抚州)人。北宋著名诗人,江西诗派二十五法嗣之一。谢逸从弟,与兄齐名,同学于吕希哲,并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢逸并称为“江西诗派临川四才子”。30多岁时参加科举,不第而归,遂淡泊功名之心。常开窗对竹,认为竹劲气节,贯四时而不改柯易叶,君子似之,因号竹友居士。当时,不少文人靠取媚权臣而显贵,而他兄弟二人宁可老死布衣,也不走此邪路,其高节一直为人称许。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。 谢薖的作品>>

猜您喜欢

与诸友汲同乐泉烹黄檗新芽

谢薖

寻山拟三餐,放箸欣一饱。xún shān nǐ sān cān,fàng zhù xīn yī bǎo。
汲泉泣铜瓶,落硙碎鹰爪。jí quán qì tóng píng,luò wéi suì yīng zhǎo。
长为山中游,颇与世路拗。zhǎng wèi shān zhōng yóu,pǒ yǔ shì lù ǎo。
矧此好古胸,茗碗得搜搅。shěn cǐ hǎo gǔ xiōng,míng wǎn dé sōu jiǎo。
风生觉泠泠,祛滞亦稍稍。fēng shēng jué líng líng,qū zhì yì shāo shāo。
夜深可无睡,澄潭数参昴。yè shēn kě wú shuì,chéng tán shù cān mǎo。

读吕居仁诗

谢薖

吾宗宣城守,诗压颜鲍辈。wú zōng xuān chéng shǒu,shī yā yán bào bèi。
其间警拔句,江练与霞绮。qí jiān jǐng bá jù,jiāng liàn yǔ xiá qǐ。
居仁相家子,敛退若寒士。jū rén xiāng jiā zi,liǎn tuì ruò hán shì。
学道期日损,哦诗亦能事。xué dào qī rì sǔn,ó shī yì néng shì。
自言得活法,尚恐宣城未。zì yán dé huó fǎ,shàng kǒng xuān chéng wèi。
今晨开草堂,书帙乱无次。jīn chén kāi cǎo táng,shū zhì luàn wú cì。
探囊得君诗,疾读过三四。tàn náng dé jūn shī,jí dú guò sān sì。
浅诗如蜜甜,中边本无二。qiǎn shī rú mì tián,zhōng biān běn wú èr。
好诗初无奇,把玩久弥丽。hǎo shī chū wú qí,bǎ wán jiǔ mí lì。
有如庵摩勒,苦尽得甘味。yǒu rú ān mó lēi,kǔ jǐn dé gān wèi。
徐侯南州杰,论文极根抵。xú hóu nán zhōu jié,lùn wén jí gēn dǐ。
读君诗卷终,曰此有馀地。dú jūn shī juǎn zhōng,yuē cǐ yǒu yú dì。
期君高无上,二谢以平视。qī jūn gāo wú shàng,èr xiè yǐ píng shì。
要当掣鲸鱼,岂但看翡翠。yào dāng chè jīng yú,qǐ dàn kàn fěi cuì。

王坦夫静寄斋

谢薖

狙猴在深山,腾踔不少停。jū hóu zài shēn shān,téng chuō bù shǎo tíng。
大龟藏神屋,缩首都无营。dà guī cáng shén wū,suō shǒu dōu wú yíng。
冥观静躁异,洞见万物情。míng guān jìng zào yì,dòng jiàn wàn wù qíng。
吾闻子王子,总角游帝城。wú wén zi wáng zi,zǒng jiǎo yóu dì chéng。
归来鬓犹绿,闭关慕渊明。guī lái bìn yóu lǜ,bì guān mù yuān míng。
曲肱北窗下,风声肃泠泠。qū gōng běi chuāng xià,fēng shēng sù líng líng。
梦觉忽惊起,犹疑车毂鸣。mèng jué hū jīng qǐ,yóu yí chē gǔ míng。
斋居屏万虑,乃以静寄名。zhāi jū píng wàn lǜ,nǎi yǐ jìng jì míng。
是中得其趣,君门可长扃。shì zhōng dé qí qù,jūn mén kě zhǎng jiōng。
倘知定能应,子冠定能缨。tǎng zhī dìng néng yīng,zi guān dìng néng yīng。
镜以静故明,水以静故平。jìng yǐ jìng gù míng,shuǐ yǐ jìng gù píng。
兹言置座右,可配崔瑗铭。zī yán zhì zuò yòu,kě pèi cuī yuàn míng。

示何之忱

谢薖

往年君别去,上马愁凛冽。wǎng nián jūn bié qù,shàng mǎ chóu lǐn liè。
今年见君面,挥汗惊执热。jīn nián jiàn jūn miàn,huī hàn jīng zhí rè。
吾曹雪点鬓,忽忽值晚节。wú cáo xuě diǎn bìn,hū hū zhí wǎn jié。
云何会心侣,乃作如许别。yún hé huì xīn lǚ,nǎi zuò rú xǔ bié。
昨朝闻扣门,梳发不暇结。zuó cháo wén kòu mén,shū fā bù xiá jié。
开门问无恙,欲语声屡咽。kāi mén wèn wú yàng,yù yǔ shēng lǚ yàn。
君家娇小女,可念真玉雪。jūn jiā jiāo xiǎo nǚ,kě niàn zhēn yù xuě。
朝嬉绕君傍,忽作泡幻灭。cháo xī rào jūn bàng,hū zuò pào huàn miè。
念我溪堂老,谁能续此绝。niàn wǒ xī táng lǎo,shuí néng xù cǐ jué。
嗟哉溪涧毛,琐细不容撷。jiē zāi xī jiàn máo,suǒ xì bù róng xié。
相逢颜未开,苦语心已折。xiāng féng yán wèi kāi,kǔ yǔ xīn yǐ zhé。
吾人要解事,视世一蚁垤。wú rén yào jiě shì,shì shì yī yǐ dié。
共将烦恼缘,一付广长舌。gòng jiāng fán nǎo yuán,yī fù guǎng zhǎng shé。
君归数过我,不厌酒屡设。jūn guī shù guò wǒ,bù yàn jiǔ lǚ shè。
人生浪自苦,岂不愧前哲。rén shēng làng zì kǔ,qǐ bù kuì qián zhé。

哭董彦孚

谢薖

川流日夜去,逝者乃如此。chuān liú rì yè qù,shì zhě nǎi rú cǐ。
平时所知人,强半今为鬼。píng shí suǒ zhī rén,qiáng bàn jīn wèi guǐ。
顷者哭子兄,泪积垢未洗。qǐng zhě kū zi xiōng,lèi jī gòu wèi xǐ。
宁知少日间,俄又哭董子。níng zhī shǎo rì jiān,é yòu kū dǒng zi。
忆昨招君谈,时维六月朏。yì zuó zhāo jūn tán,shí wéi liù yuè fěi。
君方以病告,一卧不复起。jūn fāng yǐ bìng gào,yī wò bù fù qǐ。
启手无别言,恸哭长已矣。qǐ shǒu wú bié yán,tòng kū zhǎng yǐ yǐ。
初君在童丱,警敏无与比。chū jūn zài tóng guàn,jǐng mǐn wú yǔ bǐ。
读书五行下,大父尝窃喜。dú shū wǔ xíng xià,dà fù cháng qiè xǐ。
谓当寄门户,竟以韦布死。wèi dāng jì mén hù,jìng yǐ wéi bù sǐ。
死生事亦大,谁能独免耳。sǐ shēng shì yì dà,shuí néng dú miǎn ěr。
愿沾甘露味,倘悟无生理。yuàn zhān gān lù wèi,tǎng wù wú shēng lǐ。

岁将除因诵前贤粲字韵诗慨然有感次其韵请彦光同赋盖予与彦光皆年三十九矣

谢薖

舂粮适百里,九十居其半。chōng liáng shì bǎi lǐ,jiǔ shí jū qí bàn。
骎骎入老境,竞起末路叹。qīn qīn rù lǎo jìng,jìng qǐ mò lù tàn。
在世无他能,聊以滑稽玩。zài shì wú tā néng,liáo yǐ huá jī wán。
所嗟金石交,契阔或星散。suǒ jiē jīn shí jiāo,qì kuò huò xīng sàn。
诗忆西堂语,酒藉南邻伴。shī yì xī táng yǔ,jiǔ jí nán lín bàn。
共为终年醉,莫歌何时旦。gòng wèi zhōng nián zuì,mò gē hé shí dàn。
文书谩遮眼,插架复盈案。wén shū mán zhē yǎn,chā jià fù yíng àn。
四愁不堪拟,九歌仅能乱。sì chóu bù kān nǐ,jiǔ gē jǐn néng luàn。
发春只数日,故态期类盥。fā chūn zhǐ shù rì,gù tài qī lèi guàn。
宁知性本慵,矧复肉亦缓。níng zhī xìng běn yōng,shěn fù ròu yì huǎn。
人犹乐新故,事止仍旧贯。rén yóu lè xīn gù,shì zhǐ réng jiù guàn。
酸寒孟生穷,敛退韩子懦。suān hán mèng shēng qióng,liǎn tuì hán zi nuò。
惜哉连城珍,不变三日炭。xī zāi lián chéng zhēn,bù biàn sān rì tàn。
玉人可求见,何暇定舍馆。yù rén kě qiú jiàn,hé xiá dìng shě guǎn。
退藏亟闻道,饮水知冷暖。tuì cáng jí wén dào,yǐn shuǐ zhī lěng nuǎn。
更当崇明德,不愧三英粲。gèng dāng chóng míng dé,bù kuì sān yīng càn。

复用前韵示内

谢薖

尝闻稿砧词,破镜喻月半。cháng wén gǎo zhēn cí,pò jìng yù yuè bàn。
为期望夫还,顾影兴妇叹。wèi qī wàng fū hái,gù yǐng xīng fù tàn。
乃知同室处,一笑日可玩。nǎi zhī tóng shì chù,yī xiào rì kě wán。
所悲孩抱中,聚沬何易散。suǒ bēi hái bào zhōng,jù mèi hé yì sàn。
嘹然唯一雏,单栖若无伴。liáo rán wéi yī chú,dān qī ruò wú bàn。
抚枕中夜吁,不寐常达旦。fǔ zhěn zhōng yè xū,bù mèi cháng dá dàn。
藜羹具一杯,日举天随案。lí gēng jù yī bēi,rì jǔ tiān suí àn。
还胜在板屋,只使心曲乱。hái shèng zài bǎn wū,zhǐ shǐ xīn qū luàn。
小鬟维槁项,聊可奉掷盥。xiǎo huán wéi gǎo xiàng,liáo kě fèng zhì guàn。
每观绩麻手,捷急真不缓。měi guān jì má shǒu,jié jí zhēn bù huǎn。
娉婷或阶楇,今古同一贯。pīng tíng huò jiē huò,jīn gǔ tóng yī guàn。
颇知食薇清,凛凛可立懦。pǒ zhī shí wēi qīng,lǐn lǐn kě lì nuò。
仍甘作诗穷,乌银以喻炭。réng gān zuò shī qióng,wū yín yǐ yù tàn。
行看春日暄,妇事勤茧馆。xíng kàn chūn rì xuān,fù shì qín jiǎn guǎn。
所求亦不奢,勿遣儿号暖。suǒ qiú yì bù shē,wù qiǎn ér hào nuǎn。
布衾幸无恙,不换角枕粲。bù qīn xìng wú yàng,bù huàn jiǎo zhěn càn。

送董彦速游仙岩

谢薖

吾闻天竺峰,耸若在天上。wú wén tiān zhú fēng,sǒng ruò zài tiān shàng。
峰前溪万仞,激石吼寒浪。fēng qián xī wàn rèn,jī shí hǒu hán làng。
堂中老比丘,碧眼照林莽。táng zhōng lǎo bǐ qiū,bì yǎn zhào lín mǎng。
徜徉君屡游,局趣我思往。cháng yáng jūn lǚ yóu,jú qù wǒ sī wǎng。
此行何所求,岂欲除二障。cǐ xíng hé suǒ qiú,qǐ yù chú èr zhàng。
闻呼试回头,未可踏折杖。wén hū shì huí tóu,wèi kě tà zhé zhàng。
茅檐燕寂地,山气日夜爽。máo yán yàn jì dì,shān qì rì yè shuǎng。
不斩凌霄藤,君归藤自长。bù zhǎn líng xiāo téng,jūn guī téng zì zhǎng。

寄题云卧庵

谢薖

闲居不事事,枕簟信所便。xián jū bù shì shì,zhěn diàn xìn suǒ biàn。
卧形先卧心,心静形晏然。wò xíng xiān wò xīn,xīn jìng xíng yàn rán。
复壁非不完,加以甃石坚。fù bì fēi bù wán,jiā yǐ zhòu shí jiān。
其如方寸乱,一夕尝屡迁。qí rú fāng cùn luàn,yī xī cháng lǚ qiān。
荣宠萃一门,宁免百虑煎。róng chǒng cuì yī mén,níng miǎn bǎi lǜ jiān。
虽有水精屏,何由得安眠。suī yǒu shuǐ jīng píng,hé yóu dé ān mián。
章叶踏谣娘,连臂在榻前。zhāng yè tà yáo niáng,lián bì zài tà qián。
何如山中人,编茅卧山巅。hé rú shān zhōng rén,biān máo wò shān diān。
白云宿檐间,对镜心自捐。bái yún sù yán jiān,duì jìng xīn zì juān。
我亦遗垢氛,曲肱寄林泉。wǒ yì yí gòu fēn,qū gōng jì lín quán。
兹庵倘寿我,一睡要经年。zī ān tǎng shòu wǒ,yī shuì yào jīng nián。

初夏观园中草木

谢薖

翠叶蕃夏初,清阴胜花时。cuì yè fān xià chū,qīng yīn shèng huā shí。
闭关轨长扫,步屧园屡窥。bì guān guǐ zhǎng sǎo,bù xiè yuán lǚ kuī。
青青溪中蒲,移植井之湄。qīng qīng xī zhōng pú,yí zhí jǐng zhī méi。
下有九节根,服食可不迷。xià yǒu jiǔ jié gēn,fú shí kě bù mí。
往时手种桃,只今与檐齐。wǎng shí shǒu zhǒng táo,zhǐ jīn yǔ yán qí。
枝间有美实,少日将成蹊。zhī jiān yǒu měi shí,shǎo rì jiāng chéng qī。
采菊香满襜,撷荠甘如饴。cǎi jú xiāng mǎn chān,xié jì gān rú yí。
箨龙露新绿,椅梧长孙枝。tuò lóng lù xīn lǜ,yǐ wú zhǎng sūn zhī。
观身要若蕉,卫足当如葵。guān shēn yào ruò jiāo,wèi zú dāng rú kuí。
节怜孤筠直,恶戒蔓草滋。jié lián gū yún zhí,è jiè màn cǎo zī。
天津白玉郎,看花惊洛师。tiān jīn bái yù láng,kàn huā jīng luò shī。
吾人守环堵,草木相娱嬉。wú rén shǒu huán dǔ,cǎo mù xiāng yú xī。
逍遥各自适,慎勿相唐嗤。xiāo yáo gè zì shì,shèn wù xiāng táng chī。

次董彦速示轮老韵三首

谢薖

法涌僧中鸾,孤绝翔千仞。fǎ yǒng sēng zhōng luán,gū jué xiáng qiān rèn。
似闻天竺老,续此灯无尽。shì wén tiān zhú lǎo,xù cǐ dēng wú jǐn。
君游千峰上,邂逅一笑哂。jūn yóu qiān fēng shàng,xiè hòu yī xiào shěn。
当知绝诸恶,如草已芟蕴。dāng zhī jué zhū è,rú cǎo yǐ shān yùn。

次董彦速示轮老韵三首

谢薖

君如千里驹,但欲见鞭影。jūn rú qiān lǐ jū,dàn yù jiàn biān yǐng。
既明才越都,未暮已燕境。jì míng cái yuè dōu,wèi mù yǐ yàn jìng。
适楚或北辕,空叹道里永。shì chǔ huò běi yuán,kōng tàn dào lǐ yǒng。
是中皆坦途,幽处试深省。shì zhōng jiē tǎn tú,yōu chù shì shēn shěng。

次董彦速示轮老韵三首

谢薖

黄花散若金,翠竹森如束。huáng huā sàn ruò jīn,cuì zhú sēn rú shù。
此还有妙义,机发同箭速。cǐ hái yǒu miào yì,jī fā tóng jiàn sù。
可怜钝根士,每嗟力不足。kě lián dùn gēn shì,měi jiē lì bù zú。
须知日月疾,仅得羊胛熟。xū zhī rì yuè jí,jǐn dé yáng jiǎ shú。

食藕

谢薖

人怜淤泥上,出此万朵莲。rén lián yū ní shàng,chū cǐ wàn duǒ lián。
须知淤泥中,有藕大如椽。xū zhī yū ní zhōng,yǒu ǒu dà rú chuán。
本清凝冰雪,末艳方婵娟。běn qīng níng bīng xuě,mò yàn fāng chán juān。
玲珑众窍通,蚴蟉数节连。líng lóng zhòng qiào tōng,yòu liú shù jié lián。
甘寒固不数,却暑最所便。gān hán gù bù shù,què shǔ zuì suǒ biàn。
髯奴来城市,负笼至我前。rán nú lái chéng shì,fù lóng zhì wǒ qián。
开缄尚带泥,未嚼先垂涎。kāi jiān shàng dài ní,wèi jué xiān chuí xián。
霍霍摩霜刀,雷雷挹涧泉。huò huò mó shuāng dāo,léi léi yì jiàn quán。
切玉堕冷冽,已觉沉疴痊。qiè yù duò lěng liè,yǐ jué chén kē quán。
芰寔斗角紫,鸿头剥珠圆。jì shí dòu jiǎo zǐ,hóng tóu bō zhū yuán。
秋盘荐此果,顿使二物捐。qiū pán jiàn cǐ guǒ,dùn shǐ èr wù juān。
念此涅不缁,馀品莫争妍。niàn cǐ niè bù zī,yú pǐn mò zhēng yán。
而能豁忧思,令我心欢然。ér néng huō yōu sī,lìng wǒ xīn huān rán。
奇功更耐老,合作飞行仙。qí gōng gèng nài lǎo,hé zuò fēi xíng xiān。

翠云道中观穫

谢薖

代田谁为西汉议,耐旱幸有占城禾。dài tián shuí wèi xī hàn yì,nài hàn xìng yǒu zhàn chéng hé。
挥镰正见八月穫,拾穗遥怜一老歌。huī lián zhèng jiàn bā yuè huò,shí suì yáo lián yī lǎo gē。
为言使君驱五马,北陌东阡饷耕者。wèi yán shǐ jūn qū wǔ mǎ,běi mò dōng qiān xiǎng gēng zhě。
汝曹力穑更当勤,慎勿惰游辜使君。rǔ cáo lì sè gèng dāng qín,shèn wù duò yóu gū shǐ jūn。