古诗词

浣溪沙·陈虚中席上和李商老雪词

谢薖

柳絮随风散漫飞。liǔ xù suí fēng sàn màn fēi。
檐冰成柱粟生肌。yán bīng chéng zhù sù shēng jī。
力排寒气赖金卮。lì pái hán qì lài jīn zhī。
赋丽谁为梁苑客,调高难和郢中词。fù lì shuí wèi liáng yuàn kè,diào gāo nán hé yǐng zhōng cí。
且烦呵笔写乌丝。qiě fán hē bǐ xiě wū sī。

谢薖

谢薖(kē)(1074~1116)字幼盘,自号竹友居士。抚州临川(今江西抚州)人。北宋著名诗人,江西诗派二十五法嗣之一。谢逸从弟,与兄齐名,同学于吕希哲,并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢逸并称为“江西诗派临川四才子”。30多岁时参加科举,不第而归,遂淡泊功名之心。常开窗对竹,认为竹劲气节,贯四时而不改柯易叶,君子似之,因号竹友居士。当时,不少文人靠取媚权臣而显贵,而他兄弟二人宁可老死布衣,也不走此邪路,其高节一直为人称许。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。 谢薖的作品>>

猜您喜欢

送黄柑与彦孚二首

谢薖

手拆奇苞遗细君,更思特送逸堂人。shǒu chāi qí bāo yí xì jūn,gèng sī tè sòng yì táng rén。
甘寒定可锦绣口,看吐新诗泣鬼神。gān hán dìng kě jǐn xiù kǒu,kàn tǔ xīn shī qì guǐ shén。

雨中漫成四首

谢薖

东风浑作勒花寒,寂寞林塘不受看。dōng fēng hún zuò lēi huā hán,jì mò lín táng bù shòu kàn。
玉版鹤翎俱未识,梨梢空有泪阑干。yù bǎn hè líng jù wèi shí,lí shāo kōng yǒu lèi lán gàn。

雨中漫成四首

谢薖

向老逢春懒问花,恶风吹雨故斜斜。xiàng lǎo féng chūn lǎn wèn huā,è fēng chuī yǔ gù xié xié。
一城桃李应漂尽,不到城南韦杜家。yī chéng táo lǐ yīng piāo jǐn,bù dào chéng nán wéi dù jiā。

雨中漫成四首

谢薖

一树山矾宫样黄,晓风微送雨中香。yī shù shān fán gōng yàng huáng,xiǎo fēng wēi sòng yǔ zhōng xiāng。
鼻端空寂谁知许,莫怪雄蜂取次狂。bí duān kōng jì shuí zhī xǔ,mò guài xióng fēng qǔ cì kuáng。

雨中漫成四首

谢薖

才见花飞扫不开,只今青子落莓苔。cái jiàn huā fēi sǎo bù kāi,zhǐ jīn qīng zi luò méi tái。
当时一笑冰雪面,曾动扬州诗兴来。dāng shí yī xiào bīng xuě miàn,céng dòng yáng zhōu shī xīng lái。

送王山人

谢薖

秋风萧瑟赋归欤,此去悬知金有鱼。qiū fēng xiāo sè fù guī yú,cǐ qù xuán zhī jīn yǒu yú。
我亦羡君无夺糈,长沙终负过秦书。wǒ yì xiàn jūn wú duó xǔ,zhǎng shā zhōng fù guò qín shū。

滴滴金花

谢薖

满庭黄色抑何深,一滴梅霖一滴金。mǎn tíng huáng sè yì hé shēn,yī dī méi lín yī dī jīn。
莫使贪夫来见此,闻名亦起觊觎心。mò shǐ tān fū lái jiàn cǐ,wén míng yì qǐ jì yú xīn。

洗墨池

谢薖

张芝学书池水黑,章草如芝古无敌。zhāng zhī xué shū chí shuǐ hēi,zhāng cǎo rú zhī gǔ wú dí。
右军睥睨难抗衡,恨不临池作书痴。yòu jūn pì nì nán kàng héng,hèn bù lín chí zuò shū chī。

春闺

谢薖

曲栏干外柳垂垂,罗幕轻风燕子飞。qū lán gàn wài liǔ chuí chuí,luó mù qīng fēng yàn zi fēi。
独倚危槛思往事,落红撩乱点春衣。dú yǐ wēi kǎn sī wǎng shì,luò hóng liāo luàn diǎn chūn yī。

赋陈虚中振芳堂

谢薖

青腰按节临天关,幻成圭璧惊人寰。qīng yāo àn jié lín tiān guān,huàn chéng guī bì jīng rén huán。
一朝忽起枯槁想,堕作人间冰雪颜。yī cháo hū qǐ kū gǎo xiǎng,duò zuò rén jiān bīng xuě yán。
国香端拟避清绝,凤车安得窥幽闲。guó xiāng duān nǐ bì qīng jué,fèng chē ān dé kuī yōu xián。
雪中长疑肌起粟,挽住直恐乘风还。xuě zhōng zhǎng yí jī qǐ sù,wǎn zhù zhí kǒng chéng fēng hái。
风流别乘似何逊,哦诗兴健排江山。fēng liú bié chéng shì hé xùn,ó shī xīng jiàn pái jiāng shān。
华堂烧灯呼客醉,况引玉颊依雕阑。huá táng shāo dēng hū kè zuì,kuàng yǐn yù jiá yī diāo lán。
广平题赋工婉媚,杜陵索句愁飞翻。guǎng píng tí fù gōng wǎn mèi,dù líng suǒ jù chóu fēi fān。
山人径欲悟香寂,何当步绕横斜间。shān rén jìng yù wù xiāng jì,hé dāng bù rào héng xié jiān。

双莲阁

谢薖

水芝凝露披芳塘,浅妆浓画争煌煌。shuǐ zhī níng lù pī fāng táng,qiǎn zhuāng nóng huà zhēng huáng huáng。
其间艳异不世出,连芳并蒂知何祥。qí jiān yàn yì bù shì chū,lián fāng bìng dì zhī hé xiáng。
有如一座两殊色,盈盈植立汉昭阳。yǒu rú yī zuò liǎng shū sè,yíng yíng zhí lì hàn zhāo yáng。
九回沉水不须沐,风生露洗皆生香。jiǔ huí chén shuǐ bù xū mù,fēng shēng lù xǐ jiē shēng xiāng。
公如瑶林映红粉,粲然一笑倾澄觞。gōng rú yáo lín yìng hóng fěn,càn rán yī xiào qīng chéng shāng。
故开华阁挂银榜,大篇金薤垂琳琅。gù kāi huá gé guà yín bǎng,dà piān jīn xiè chuí lín láng。
吾闻草木正瑞世,箑蒲扇暑芝生房。wú wén cǎo mù zhèng ruì shì,shà pú shàn shǔ zhī shēng fáng。
须烦丹青顾陆手,貌取绝艳归明光。xū fán dān qīng gù lù shǒu,mào qǔ jué yàn guī míng guāng。

三益斋

谢薖

元龙湖海豪,盖代声藉藉。yuán lóng hú hǎi háo,gài dài shēng jí jí。
只今观耳孙,才皆万夫敌。zhǐ jīn guān ěr sūn,cái jiē wàn fū dí。
叔兮美无度,伯也古遗直。shū xī měi wú dù,bó yě gǔ yí zhí。
当年种玉翁,十袭裹双璧。dāng nián zhǒng yù wēng,shí xí guǒ shuāng bì。
期公垂天云,佐郡试戢翼。qī gōng chuí tiān yún,zuǒ jùn shì jí yì。
尚开柴桑径,引领望三益。shàng kāi chái sāng jìng,yǐn lǐng wàng sān yì。
尝闻筑燕台,千里走乐剧。cháng wén zhù yàn tái,qiān lǐ zǒu lè jù。
市骨捐千金,厩乘尽虎迹。shì gǔ juān qiān jīn,jiù chéng jǐn hǔ jì。
公乃真好事,屣履见逢掖。gōng nǎi zhēn hǎo shì,xǐ lǚ jiàn féng yē。
定知子舆辈,一笑皆莫逆。dìng zhī zi yú bèi,yī xiào jiē mò nì。

颜鲁公祠堂

谢薖

上皇御宇无长策,牧羊奴子孤恩泽。shàng huáng yù yǔ wú zhǎng cè,mù yáng nú zi gū ēn zé。
银莬分印属儿曹,二十馀州尽陷贼。yín wèn fēn yìn shǔ ér cáo,èr shí yú zhōu jǐn xiàn zéi。
常山死守平原拒,公家兄弟声名白。cháng shān sǐ shǒu píng yuán jù,gōng jiā xiōng dì shēng míng bái。
平原白首立班行,忠义凛凛真严霜。píng yuán bái shǒu lì bān xíng,zhōng yì lǐn lǐn zhēn yán shuāng。
历事四朝唯一节,当年舌舐中丞血。lì shì sì cháo wéi yī jié,dāng nián shé shì zhōng chéng xuè。
岂知丞相面如蓝,貌虽夷易心巉岩。qǐ zhī chéng xiāng miàn rú lán,mào suī yí yì xīn chán yán。
老臣何罪死虎口,到今谁为祛其衔。lǎo chén hé zuì sǐ hǔ kǒu,dào jīn shuí wèi qū qí xián。
临风志士长悲咤,矧瞻遗像严祠下。lín fēng zhì shì zhǎng bēi zhà,shěn zhān yí xiàng yán cí xià。
未能立草迎送词,一奠椒浆泪盈把。wèi néng lì cǎo yíng sòng cí,yī diàn jiāo jiāng lèi yíng bǎ。

十八学士写真图

谢薖

虬髯少年龙凤姿,手提一剑平九维。qiú rán shǎo nián lóng fèng zī,shǒu tí yī jiàn píng jiǔ wéi。
瀛洲学士十八辈,如雕虎啸清风随。yíng zhōu xué shì shí bā bèi,rú diāo hǔ xiào qīng fēng suí。
到今丰姿传粉绘,皎如琪木参琼枝。dào jīn fēng zī chuán fěn huì,jiǎo rú qí mù cān qióng zhī。
秦王功高盖天下,脱略世故容小疵。qín wáng gōng gāo gài tiān xià,tuō lüè shì gù róng xiǎo cī。
数公不语意有在,敬宗流辈宁何知。shù gōng bù yǔ yì yǒu zài,jìng zōng liú bèi níng hé zhī。
倘收王魏文学馆,事如辰嬴当早谏。tǎng shōu wáng wèi wén xué guǎn,shì rú chén yíng dāng zǎo jiàn。
美哉贞观犹有恨,洗苏众像一长叹。měi zāi zhēn guān yóu yǒu hèn,xǐ sū zhòng xiàng yī zhǎng tàn。

静寄斋观文忠公墨迹

谢薖

董何呼我颠倒裳,杖藜阶西过王郎。dǒng hé hū wǒ diān dào shang,zhàng lí jiē xī guò wáng láng。
郎君好事初举觞,平头奴子舁两囊。láng jūn hǎo shì chū jǔ shāng,píng tóu nú zi yú liǎng náng。
开视文书浩抢攘,其间糠秕烦播扬。kāi shì wén shū hào qiǎng rǎng,qí jiān kāng bǐ fán bō yáng。
忽惊墨妙筵有光,问谁所书曰欧阳。hū jīng mò miào yán yǒu guāng,wèn shuí suǒ shū yuē ōu yáng。
而我盥水方取将,览之三过神色扬。ér wǒ guàn shuǐ fāng qǔ jiāng,lǎn zhī sān guò shén sè yáng。
反嗟从来见未尝,字体遒媚笔意刚。fǎn jiē cóng lái jiàn wèi cháng,zì tǐ qiú mèi bǐ yì gāng。
公为文章轧子长,立朝义气凛秋霜。gōng wèi wén zhāng yà zi zhǎng,lì cháo yì qì lǐn qiū shuāng。
借如春蚓萦行行,亦当珍之十袭藏。jiè rú chūn yǐn yíng xíng xíng,yì dāng zhēn zhī shí xí cáng。
况工字画乃如此,银钩金绳粲茧纸。kuàng gōng zì huà nǎi rú cǐ,yín gōu jīn shéng càn jiǎn zhǐ。
公尝临池墨池水,尚言如船逆风使。gōng cháng lín chí mò chí shuǐ,shàng yán rú chuán nì fēng shǐ。
后来谁评新丽体,出公一头子苏子。hòu lái shuí píng xīn lì tǐ,chū gōng yī tóu zi sū zi。