古诗词

醉蓬莱·中秋有怀无逸兄并示何之忱诸友

谢薖

望晴峰染黛,暮霭澄空,碧天银汉。wàng qíng fēng rǎn dài,mù ǎi chéng kōng,bì tiān yín hàn。
圆镜高飞,又一年秋半。yuán jìng gāo fēi,yòu yī nián qiū bàn。
皓色谁同,归心暗折,听唳云孤雁。hào sè shuí tóng,guī xīn àn zhé,tīng lì yún gū yàn。
问月停杯,锦袍何处,一尊无伴。wèn yuè tíng bēi,jǐn páo hé chù,yī zūn wú bàn。
好在南邻,诗盟酒社,刻烛争成,引觞愁缓。hǎo zài nán lín,shī méng jiǔ shè,kè zhú zhēng chéng,yǐn shāng chóu huǎn。
今夕楼中,继阿连清玩。jīn xī lóu zhōng,jì ā lián qīng wán。
饮剧狂歌,歌终起舞,醉冷光凌乱。yǐn jù kuáng gē,gē zhōng qǐ wǔ,zuì lěng guāng líng luàn。
乐事难穷,疏星易晓,又成浩叹。lè shì nán qióng,shū xīng yì xiǎo,yòu chéng hào tàn。

谢薖

谢薖(kē)(1074~1116)字幼盘,自号竹友居士。抚州临川(今江西抚州)人。北宋著名诗人,江西诗派二十五法嗣之一。谢逸从弟,与兄齐名,同学于吕希哲,并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢逸并称为“江西诗派临川四才子”。30多岁时参加科举,不第而归,遂淡泊功名之心。常开窗对竹,认为竹劲气节,贯四时而不改柯易叶,君子似之,因号竹友居士。当时,不少文人靠取媚权臣而显贵,而他兄弟二人宁可老死布衣,也不走此邪路,其高节一直为人称许。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。 谢薖的作品>>

猜您喜欢

闻无逸兄下第归

谢薖

丰林分首各消魂,兄弟伤离况玉昆。fēng lín fēn shǒu gè xiāo hún,xiōng dì shāng lí kuàng yù kūn。
初谓过都留虎脊,又令点额向龙门。chū wèi guò dōu liú hǔ jí,yòu lìng diǎn é xiàng lóng mén。
往闻淮北雪花大,归值江南梅雨昏。wǎng wén huái běi xuě huā dà,guī zhí jiāng nán méi yǔ hūn。
欲寄短书无别语,年来花柳自村村。yù jì duǎn shū wú bié yǔ,nián lái huā liǔ zì cūn cūn。

次韵无逸兄见寄

谢薖

憔悴谁能赋大招,会将菌桂杂申椒。qiáo cuì shuí néng fù dà zhāo,huì jiāng jūn guì zá shēn jiāo。
巷南邻里频相过,水北山人讵可邀。xiàng nán lín lǐ pín xiāng guò,shuǐ běi shān rén jù kě yāo。
细酌敢谋长袖舞,苦吟空咏寸岑遥。xì zhuó gǎn móu zhǎng xiù wǔ,kǔ yín kōng yǒng cùn cén yáo。
耕耘赖有陶潜妇,不羡孙郎对大桥。gēng yún lài yǒu táo qián fù,bù xiàn sūn láng duì dà qiáo。

次汪信民寄无逸韵

谢薖

诗翁索莫闭门居,珍重山阳信不疏。shī wēng suǒ mò bì mén jū,zhēn zhòng shān yáng xìn bù shū。
但报七言当玉案,何须千里驾柴车。dàn bào qī yán dāng yù àn,hé xū qiān lǐ jià chái chē。
乐天官满应归早,扬子家贫只晏如。lè tiān guān mǎn yīng guī zǎo,yáng zi jiā pín zhǐ yàn rú。
他日往来随二老,共甘盂饭与盘蔬。tā rì wǎng lái suí èr lǎo,gòng gān yú fàn yǔ pán shū。

寄刘世基用世基寄之忱韵

谢薖

斫垩谁能鼻不伤,虎贲何取似中郎。zhuó è shuí néng bí bù shāng,hǔ bēn hé qǔ shì zhōng láng。
吾人身健间何阔,昨日书来喜欲狂。wú rén shēn jiàn jiān hé kuò,zuó rì shū lái xǐ yù kuáng。
华屋不存长念昔,金蛇虽在莫干梁。huá wū bù cún zhǎng niàn xī,jīn shé suī zài mò gàn liáng。
几时烧烛留君语,更向东窗置一床。jǐ shí shāo zhú liú jūn yǔ,gèng xiàng dōng chuāng zhì yī chuáng。

招李商老兄弟时闻权守陈公留之未听其来

谢薖

十年不见令兄弟,眉宇长怀元紫芝。shí nián bù jiàn lìng xiōng dì,méi yǔ zhǎng huái yuán zǐ zhī。
栩栩梦魂成独往,翩翩书札慰相思。xǔ xǔ mèng hún chéng dú wǎng,piān piān shū zhá wèi xiāng sī。
求船货马事应速,酌醴焚鱼吾岂辞。qiú chuán huò mǎ shì yīng sù,zhuó lǐ fén yú wú qǐ cí。
政恐孟公投辖饮,惜君高论解人颐。zhèng kǒng mèng gōng tóu xiá yǐn,xī jūn gāo lùn jiě rén yí。

次刘世基韵

谢薖

孔世已传三十八,诸孙犹自见长身。kǒng shì yǐ chuán sān shí bā,zhū sūn yóu zì jiàn zhǎng shēn。
试将后谢追前谢,岂料今人愧古人。shì jiāng hòu xiè zhuī qián xiè,qǐ liào jīn rén kuì gǔ rén。
华子冈头千叠秀,刘郎诗律一朝新。huá zi gāng tóu qiān dié xiù,liú láng shī lǜ yī cháo xīn。
吾家碧涧红泉句,聊欲烦君作后尘。wú jiā bì jiàn hóng quán jù,liáo yù fán jūn zuò hòu chén。

用前韵和董彦速

谢薖

得句可传千古意,搜奇攻苦百年身。dé jù kě chuán qiān gǔ yì,sōu qí gōng kǔ bǎi nián shēn。
河梁赠别初无对,锦里吟春复有人。hé liáng zèng bié chū wú duì,jǐn lǐ yín chūn fù yǒu rén。
我已汗颜惊手缩,君犹琼树赏朝新。wǒ yǐ hàn yán jīng shǒu suō,jūn yóu qióng shù shǎng cháo xīn。
从今习气须磨尽,二字唯当悟客尘。cóng jīn xí qì xū mó jǐn,èr zì wéi dāng wù kè chén。

余尝会李商老于海昏识吕居仁于符离今已五六年矣偶见二公倡和诗各次其韵一首寄商老

谢薖

忆昔逢君夜雪中,高谈未了酒尊空。yì xī féng jūn yè xuě zhōng,gāo tán wèi le jiǔ zūn kōng。
清涟绿筱今输我,白璧黄金政负公。qīng lián lǜ xiǎo jīn shū wǒ,bái bì huáng jīn zhèng fù gōng。
渭水流清终异浊,池花变碧旧宁红。wèi shuǐ liú qīng zhōng yì zhuó,chí huā biàn bì jiù níng hóng。
欲评此意君何在,长是苍茫立晚风。yù píng cǐ yì jūn hé zài,zhǎng shì cāng máng lì wǎn fēng。

余尝会李商老于海昏识吕居仁于符离今已五六年矣偶见二公倡和诗各次其韵一首寄居仁

谢薖

维舟浊汴偶相逢,弹铗归来四壁空。wéi zhōu zhuó biàn ǒu xiāng féng,dàn jiá guī lái sì bì kōng。
耕道十年常九潦,谋身一国自三公。gēng dào shí nián cháng jiǔ lǎo,móu shēn yī guó zì sān gōng。
似闻讽谕能知白,岂但诗词要比红。shì wén fěng yù néng zhī bái,qǐ dàn shī cí yào bǐ hóng。
申国凛然生气在,故知郎子有家风。shēn guó lǐn rán shēng qì zài,gù zhī láng zi yǒu jiā fēng。

玉茗花二首

谢薖

佳园昨夜变春容,清晓惊开玉一丛。jiā yuán zuó yè biàn chūn róng,qīng xiǎo jīng kāi yù yī cóng。
素质定欺云液白,浅妆羞退鹤翎红。sù zhì dìng qī yún yè bái,qiǎn zhuāng xiū tuì hè líng hóng。
似闻金谷初无种,欲画鹅溪恐未工。shì wén jīn gǔ chū wú zhǒng,yù huà é xī kǒng wèi gōng。
底事馀花避三舍,孤高元有史君风。dǐ shì yú huā bì sān shě,gū gāo yuán yǒu shǐ jūn fēng。

玉茗花二首

谢薖

骚人浪说麻源谷,本在风流刺史家。sāo rén làng shuō má yuán gǔ,běn zài fēng liú cì shǐ jiā。
直与瑶林共高彻,可须梅影斗横斜。zhí yǔ yáo lín gòng gāo chè,kě xū méi yǐng dòu héng xié。
芳尊莫待红妆赏,幽艳长令烈士嗟。fāng zūn mò dài hóng zhuāng shǎng,yōu yàn zhǎng lìng liè shì jiē。
凭仗边鸾折枝手,应宜展障玉鸦叉。píng zhàng biān luán zhé zhī shǒu,yīng yí zhǎn zhàng yù yā chā。

谩成

谢薖

年来任运学腾腾,爱酒还同醉李僧。nián lái rèn yùn xué téng téng,ài jiǔ hái tóng zuì lǐ sēng。
痛饮亡何缘客至,时奇不惜绕村行。tòng yǐn wáng hé yuán kè zhì,shí qí bù xī rào cūn xíng。
檐间燕雀新声好,门外池塘春水生。yán jiān yàn què xīn shēng hǎo,mén wài chí táng chūn shuǐ shēng。
晓起坐窗无一事,卷书南望见高棱。xiǎo qǐ zuò chuāng wú yī shì,juǎn shū nán wàng jiàn gāo léng。

饮酒示坐客

谢薖

身前不吝作虫臂,身后何须留豹皮。shēn qián bù lìn zuò chóng bì,shēn hòu hé xū liú bào pí。
劬劳母氏生育我,造化小儿经纪之。qú láo mǔ shì shēng yù wǒ,zào huà xiǎo ér jīng jì zhī。
牙筹在手彼为得,块石支头吾所师。yá chóu zài shǒu bǐ wèi dé,kuài shí zhī tóu wú suǒ shī。
偶逢名酒辄径醉,儿童拍手云公痴。ǒu féng míng jiǔ zhé jìng zuì,ér tóng pāi shǒu yún gōng chī。

呈无逸兄

谢薖

汉儒章句文胜质,鲁国衣冠实愧名。hàn rú zhāng jù wén shèng zhì,lǔ guó yī guān shí kuì míng。
但遣诗书长在眼,可令声利苦关情。dàn qiǎn shī shū zhǎng zài yǎn,kě lìng shēng lì kǔ guān qíng。
咄嗟苟饮有时办,梦想溪堂何日成。duō jiē gǒu yǐn yǒu shí bàn,mèng xiǎng xī táng hé rì chéng。
舟泊寒沙卧明月,此期终欲与君盟。zhōu pō hán shā wò míng yuè,cǐ qī zhōng yù yǔ jūn méng。

示舍弟

谢薖

萧然环堵独何有,自谓过人唯一丘。xiāo rán huán dǔ dú hé yǒu,zì wèi guò rén wéi yī qiū。
野性定为沧海客,妙龄须寄道山游。yě xìng dìng wèi cāng hǎi kè,miào líng xū jì dào shān yóu。
江寒沙静鹡鸰晚,云阔天低鸿雁秋。jiāng hán shā jìng jí líng wǎn,yún kuò tiān dī hóng yàn qiū。
休叹乌衣成往事,一尊相对且忘忧。xiū tàn wū yī chéng wǎng shì,yī zūn xiāng duì qiě wàng yōu。
1991234567»