古诗词

减字木兰花·其二中秋

谢薖

寻常三五。xún cháng sān wǔ。
坐待丹山飞玉兔。zuò dài dān shān fēi yù tù。
试问常娥。shì wèn cháng é。
底事清光此夜多。dǐ shì qīng guāng cǐ yè duō。
尊空客满。zūn kōng kè mǎn。
纵有鹔鹴无处换。zòng yǒu sù shuāng wú chù huàn。
不倒金荷。bù dào jīn hé。
可奈金波潋滟何。kě nài jīn bō liàn yàn hé。

谢薖

谢薖(kē)(1074~1116)字幼盘,自号竹友居士。抚州临川(今江西抚州)人。北宋著名诗人,江西诗派二十五法嗣之一。谢逸从弟,与兄齐名,同学于吕希哲,并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢逸并称为“江西诗派临川四才子”。30多岁时参加科举,不第而归,遂淡泊功名之心。常开窗对竹,认为竹劲气节,贯四时而不改柯易叶,君子似之,因号竹友居士。当时,不少文人靠取媚权臣而显贵,而他兄弟二人宁可老死布衣,也不走此邪路,其高节一直为人称许。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。 谢薖的作品>>

猜您喜欢

隐居

谢薖

清时甘小隐,卜筑在山阿。qīng shí gān xiǎo yǐn,bo zhù zài shān ā。
家有传蚕室,机如凌行婆。jiā yǒu chuán cán shì,jī rú líng xíng pó。
闲看斩猫话,羞作扣牛歌。xián kàn zhǎn māo huà,xiū zuò kòu niú gē。
不出又三月,柴门生薜萝。bù chū yòu sān yuè,chái mén shēng bì luó。

秋暑

谢薖

秋暑不可奈,秋风殊未来。qiū shǔ bù kě nài,qiū fēng shū wèi lái。
何时疏画扇,无处觅凉台。hé shí shū huà shàn,wú chù mì liáng tái。
谁谓月离毕,空惊山殷雷。shuí wèi yuè lí bì,kōng jīng shān yīn léi。
愁闻老农语,南亩半黄埃。chóu wén lǎo nóng yǔ,nán mǔ bàn huáng āi。

寄汪信民二首

谢薖

泮水传经老,蓬山佐著才。pàn shuǐ chuán jīng lǎo,péng shān zuǒ zhù cái。
宦游思引去,禄养可归来。huàn yóu sī yǐn qù,lù yǎng kě guī lái。
要路眼谁白,浮云心自灰。yào lù yǎn shuí bái,fú yún xīn zì huī。
少年马何驶,君马独虺隤。shǎo nián mǎ hé shǐ,jūn mǎ dú huī tuí。

寄汪信民二首

谢薖

系缆符离日,君行殊未归。xì lǎn fú lí rì,jūn xíng shū wèi guī。
寄书问毫杜,有梦向江西。jì shū wèn háo dù,yǒu mèng xiàng jiāng xī。
不见挥犀柄,顿惊响马蹄。bù jiàn huī xī bǐng,dùn jīng xiǎng mǎ tí。
殷勤具鸡黍,多谢德公妻。yīn qín jù jī shǔ,duō xiè dé gōng qī。

莫莫堂新竹

谢薖

僻寂漏茅屋,萧梢新竹枝。pì jì lòu máo wū,xiāo shāo xīn zhú zhī。
径迷人不到,荫密鸟还知。jìng mí rén bù dào,yīn mì niǎo hái zhī。
绿色葱葱换,薰风细细吹。lǜ sè cōng cōng huàn,xūn fēng xì xì chuī。
即看柯叶老,不受岁寒欺。jí kàn kē yè lǎo,bù shòu suì hán qī。

观棋

谢薖

客憩茂林晚,风生凉簟秋。kè qì mào lín wǎn,fēng shēng liáng diàn qiū。
纵横飞碎玉,胜败决中流。zòng héng fēi suì yù,shèng bài jué zhōng liú。
北叟暂亡马,西风还覆舟。běi sǒu zàn wáng mǎ,xī fēng hái fù zhōu。
谁能关许事,寓目且忘忧。shuí néng guān xǔ shì,yù mù qiě wàng yōu。

春寒

谢薖

冉冉云生岭,翻翻雨决渠。rǎn rǎn yún shēng lǐng,fān fān yǔ jué qú。
畏寒成墐户,恶湿问生鱼。wèi hán chéng jìn hù,è shī wèn shēng yú。
始惬春衫薄,俄惊团扇疏。shǐ qiè chūn shān báo,é jīng tuán shàn shū。
天怜憔悴骨,莫遣峭风梳。tiān lián qiáo cuì gǔ,mò qiǎn qiào fēng shū。

暮春久雨

谢薖

季月何多雨,经旬不见山。jì yuè hé duō yǔ,jīng xún bù jiàn shān。
云师工蔽塞,羲驭久间关。yún shī gōng bì sāi,xī yù jiǔ jiān guān。
水已泽中满,寒应天际还。shuǐ yǐ zé zhōng mǎn,hán yīng tiān jì hái。
坏墙忧盗入,只益鬓毛斑。huài qiáng yōu dào rù,zhǐ yì bìn máo bān。

萤火

谢薖

日出知何许,宵行有底忙。rì chū zhī hé xǔ,xiāo xíng yǒu dǐ máng。
自疑缘寸草,不敢近扶桑。zì yí yuán cùn cǎo,bù gǎn jìn fú sāng。
琐碎岂堪数,神奇安得长。suǒ suì qǐ kān shù,shén qí ān dé zhǎng。
微风迹未扫,更待九秋霜。wēi fēng jì wèi sǎo,gèng dài jiǔ qiū shuāng。

七夕书事

谢薖

烧烛留今夕,衔杯忆故年。shāo zhú liú jīn xī,xián bēi yì gù nián。
风前失二士,句里问三玄。fēng qián shī èr shì,jù lǐ wèn sān xuán。
随分瓜蔬设,占星古老传。suí fēn guā shū shè,zhàn xīng gǔ lǎo chuán。
不须文乞巧,只有直如弦。bù xū wén qǐ qiǎo,zhǐ yǒu zhí rú xián。

朱濠州挽词二首

谢薖

俊轶金闺彦,风流粉署郎。jùn yì jīn guī yàn,fēng liú fěn shǔ láng。
忧民形玉色,治郡辍鹓行。yōu mín xíng yù sè,zhì jùn chuò yuān xíng。
籍甚闻前席,居然叹掩芒。jí shén wén qián xí,jū rán tàn yǎn máng。
何人杀青简,惠政在濠梁。hé rén shā qīng jiǎn,huì zhèng zài háo liáng。

朱濠州挽词二首

谢薖

公才真霹雳,令德故从容。gōng cái zhēn pī lì,lìng dé gù cóng róng。
未锡九环带,俄倾千丈松。wèi xī jiǔ huán dài,é qīng qiān zhàng sōng。
清香销燕寝,遗札陋登封。qīng xiāng xiāo yàn qǐn,yí zhá lòu dēng fēng。
身后累累印,纡青已二龙。shēn hòu lèi lèi yìn,yū qīng yǐ èr lóng。

哭无逸兄三首

谢薖

久客思乡社,长歌去国门。jiǔ kè sī xiāng shè,zhǎng gē qù guó mén。
还家未偃息,树旐忽飞翻。hái jiā wèi yǎn xī,shù zhào hū fēi fān。
苦泪不胜滴,悲怀谁与论。kǔ lèi bù shèng dī,bēi huái shuí yǔ lùn。
平生急难处,愁绝望鸰原。píng shēng jí nán chù,chóu jué wàng líng yuán。

哭无逸兄三首

谢薖

文章不用世,岁忽值龙蛇。wén zhāng bù yòng shì,suì hū zhí lóng shé。
遽使贤人陨,长兴志士嗟。jù shǐ xián rén yǔn,zhǎng xīng zhì shì jiē。
有儿才句读,无地可桑麻。yǒu ér cái jù dú,wú dì kě sāng má。
赖有兴元尹,能赒孟氏家。lài yǒu xīng yuán yǐn,néng zhōu mèng shì jiā。

哭无逸兄三首

谢薖

溪堂载酒地,无复故人车。xī táng zài jiǔ dì,wú fù gù rén chē。
败壁龙衣委,荒畦马齿疏。bài bì lóng yī wěi,huāng qí mǎ chǐ shū。
凄凉闭关赋,沦落广微书。qī liáng bì guān fù,lún luò guǎng wēi shū。
但有清风在,时时为扫除。dàn yǒu qīng fēng zài,shí shí wèi sǎo chú。
1991234567»