古诗词

寄唐充之二十韵

吕本中

俗事自相促,吾生常作难。sú shì zì xiāng cù,wú shēng cháng zuò nán。
长河已万折,险路复千盘。zhǎng hé yǐ wàn zhé,xiǎn lù fù qiān pán。
坎壈深藏步,岑嵚稳转鞍。kǎn lǎn shēn cáng bù,cén qīn wěn zhuǎn ān。
谁知守樗散,略不误泥蟠。shuí zhī shǒu chū sàn,lüè bù wù ní pán。
末学多乖谬,微躯寔控抟。mò xué duō guāi miù,wēi qū shí kòng tuán。
小儿成顶领,烈士吐心肝。xiǎo ér chéng dǐng lǐng,liè shì tǔ xīn gān。
许下少文举,吴中无伯鸾。xǔ xià shǎo wén jǔ,wú zhōng wú bó luán。
直须识根柢,始是极波澜。zhí xū shí gēn dǐ,shǐ shì jí bō lán。
念此欲谁语,想公还自宽。niàn cǐ yù shuí yǔ,xiǎng gōng hái zì kuān。
屡成长剑倚,得洗夜虫酸。lǚ chéng zhǎng jiàn yǐ,dé xǐ yè chóng suān。
解后终年别,殷勤一笑欢。jiě hòu zhōng nián bié,yīn qín yī xiào huān。
已除舌本强,仍斫鼻端漫。yǐ chú shé běn qiáng,réng zhuó bí duān màn。
直节群公念,高名四海间。zhí jié qún gōng niàn,gāo míng sì hǎi jiān。
相期更无事,所祝在加餐。xiāng qī gèng wú shì,suǒ zhù zài jiā cān。
晚日留残雪,春雷续浅寒。wǎn rì liú cán xuě,chūn léi xù qiǎn hán。
欲行殊未必,坚坐只长叹。yù xíng shū wèi bì,jiān zuò zhǐ zhǎng tàn。
不厌道里远,敢辞裘褐单。bù yàn dào lǐ yuǎn,gǎn cí qiú hè dān。
却寻三语掾,重对两蒲团。què xún sān yǔ yuàn,zhòng duì liǎng pú tuán。
剩欲洗胸次,先留倒笔端。shèng yù xǐ xiōng cì,xiān liú dào bǐ duān。
何须灞陵岸,回首望长安。hé xū bà líng àn,huí shǒu wàng zhǎng ān。

吕本中

吕本中(1084- 1145),字居仁,世称东莱先生,寿州人,诗人,词人,道学家. 诗属江西派.著有<<春秋集解>>,<<紫微诗话>>,<<东莱先生诗集>> 等. 词不传,今人赵万里<<校辑宋金元人词>> 辑有<<紫微词>>,<<全宋词>> 据之录词二十七首.吕本中诗数量较大,约一千二百七十首。 吕本中的作品>>

猜您喜欢

题大名官舍

吕本中

宿昔尚残暑,晚风吹欲无。sù xī shàng cán shǔ,wǎn fēng chuī yù wú。
不知留此住,更白几茎须。bù zhī liú cǐ zhù,gèng bái jǐ jīng xū。

湘水

吕本中

湘水一番竹,下有千亩阴。xiāng shuǐ yī fān zhú,xià yǒu qiān mǔ yīn。
宁知竹上泪,是妾一生心。níng zhī zhú shàng lèi,shì qiè yī shēng xīn。

白须

吕本中

不作韩城住,虚为河朔行。bù zuò hán chéng zhù,xū wèi hé shuò xíng。
白须镊更出,知为阿谁生。bái xū niè gèng chū,zhī wèi ā shuí shēng。

吕本中

独自不争春,都无一点尘。dú zì bù zhēng chūn,dōu wú yī diǎn chén。
忍将冰雪面,所至媚游人。rěn jiāng bīng xuě miàn,suǒ zhì mèi yóu rén。

阳翟道中

吕本中

不为伤离别,其如渐老何。bù wèi shāng lí bié,qí rú jiàn lǎo hé。
只应从此去,转觉白须多。zhǐ yīng cóng cǐ qù,zhuǎn jué bái xū duō。

题芦雁扇

吕本中

雁下秋已晚,江天风雨微。yàn xià qiū yǐ wǎn,jiāng tiān fēng yǔ wēi。
宁为聚沙立,不作傍云飞。níng wèi jù shā lì,bù zuò bàng yún fēi。

自祁

吕本中

雨歇路逾滑,山空鸟不飞。yǔ xiē lù yú huá,shān kōng niǎo bù fēi。
却思无事日,骑马踏泥归。què sī wú shì rì,qí mǎ tà ní guī。

自祁

吕本中

汴水夹榆柳,今留胡马踪。biàn shuǐ jiā yú liǔ,jīn liú hú mǎ zōng。
如何进贤路,只是见青松。rú hé jìn xián lù,zhǐ shì jiàn qīng sōng。

闻鹊

吕本中

一夏病如此,他乡闲未回。yī xià bìng rú cǐ,tā xiāng xián wèi huí。
疏檐闻鹊喜,知有远书来。shū yán wén què xǐ,zhī yǒu yuǎn shū lái。

本中欲谋他日复来福唐之东山林少颖请作诗以记因成两绝其二

吕本中

更作东山住,寻盟尚有诗。gèng zuò dōng shān zhù,xún méng shàng yǒu shī。
看君腾踏去,及我未归时。kàn jūn téng tà qù,jí wǒ wèi guī shí。

师奴病化其二

吕本中

受戒不捕鼠,听经如欲应。shòu jiè bù bǔ shǔ,tīng jīng rú yù yīng。
谁知两溪畔,今日送亡僧。shuí zhī liǎng xī pàn,jīn rì sòng wáng sēng。

椿阁

吕本中

往时椿阁老,盛德传乡闾。wǎng shí chūn gé lǎo,shèng dé chuán xiāng lǘ。
至今风流在,遗芳殊未疏。zhì jīn fēng liú zài,yí fāng shū wèi shū。

椿阁

吕本中

有孙仁者静,远近伏共贤。yǒu sūn rén zhě jìng,yuǎn jìn fú gòng xián。
定知建德民,祝令如翁年。dìng zhī jiàn dé mín,zhù lìng rú wēng nián。

边愁

吕本中

胡人吹短笛,一半是离声。hú rén chuī duǎn dí,yī bàn shì lí shēng。
想得南飞鸟,云间亦厌听。xiǎng dé nán fēi niǎo,yún jiān yì yàn tīng。

边愁

吕本中

秋声晚来急,边塞乍寒时。qiū shēng wǎn lái jí,biān sāi zhà hán shí。
不似江南日,愁多只自知。bù shì jiāng nán rì,chóu duō zhǐ zì zhī。