古诗词

送一上人之京师

吕本中

东风吹云十日雨,卧听城头打衙鼓。dōng fēng chuī yún shí rì yǔ,wò tīng chéng tóu dǎ yá gǔ。
道人远自山中来,共坐南窗濯泥土。dào rén yuǎn zì shān zhōng lái,gòng zuò nán chuāng zhuó ní tǔ。
自然高韵到羲皇,岂止微言变齐鲁。zì rán gāo yùn dào xī huáng,qǐ zhǐ wēi yán biàn qí lǔ。
万牛回首不震掉,一叶横江且掀舞。wàn niú huí shǒu bù zhèn diào,yī yè héng jiāng qiě xiān wǔ。
未能入水取蛟蜃,尚欲投戈代貔虎。wèi néng rù shuǐ qǔ jiāo shèn,shàng yù tóu gē dài pí hǔ。
念公守此非一朝,木病磈瘣无枝条。niàn gōng shǒu cǐ fēi yī cháo,mù bìng wěi huì wú zhī tiáo。
已尽千峰西岭雪,更梦八月钱塘潮。yǐ jǐn qiān fēng xī lǐng xuě,gèng mèng bā yuè qián táng cháo。
京城尘沙深一尺,是中莫留公履迹。jīng chéng chén shā shēn yī chǐ,shì zhōng mò liú gōng lǚ jì。
权门蹲?儿女笑,我一思之不能食。quán mén dūn tà ér nǚ xiào,wǒ yī sī zhī bù néng shí。
片帆无事早归来,为公一洗山中石。piàn fān wú shì zǎo guī lái,wèi gōng yī xǐ shān zhōng shí。

吕本中

吕本中(1084- 1145),字居仁,世称东莱先生,寿州人,诗人,词人,道学家. 诗属江西派.著有<<春秋集解>>,<<紫微诗话>>,<<东莱先生诗集>> 等. 词不传,今人赵万里<<校辑宋金元人词>> 辑有<<紫微词>>,<<全宋词>> 据之录词二十七首.吕本中诗数量较大,约一千二百七十首。 吕本中的作品>>

猜您喜欢

自阳翟至宁陵与虚已叔诸弟别还曹未久知止复来偶成二十八字

吕本中

绿遍墙头杨柳枝,小亭春尽阻归期。lǜ biàn qiáng tóu yáng liǔ zhī,xiǎo tíng chūn jǐn zǔ guī qī。
头昏目暗无情绪,不比少年离别时。tóu hūn mù àn wú qíng xù,bù bǐ shǎo nián lí bié shí。

往来送迎城南道中二绝

吕本中

破裘重补却胜寒,暗减头围觉帽宽。pò qiú zhòng bǔ què shèng hán,àn jiǎn tóu wéi jué mào kuān。
数顷桑麻绕城路,每随妓吏去迎官。shù qǐng sāng má rào chéng lù,měi suí jì lì qù yíng guān。

往来送迎城南道中二绝

吕本中

海气如烟跨市楼,北风连夜舞梧楸。hǎi qì rú yān kuà shì lóu,běi fēng lián yè wǔ wú qiū。
平生事业难牵强,坐听寒灯守聒囚。píng shēng shì yè nán qiān qiáng,zuò tīng hán dēng shǒu guā qiú。

家叔舍弟与黎介然会于符离因用两绝奉寄

吕本中

漫约同归久未偿,只今留滞各他乡。màn yuē tóng guī jiǔ wèi cháng,zhǐ jīn liú zhì gè tā xiāng。
春风有信勤归雁,夜雨何时复对床。chūn fēng yǒu xìn qín guī yàn,yè yǔ hé shí fù duì chuáng。

家叔舍弟与黎介然会于符离因用两绝奉寄

吕本中

老觉为官百不宜,故人虽在鬓如丝。lǎo jué wèi guān bǎi bù yí,gù rén suī zài bìn rú sī。
遥知再踏同游地,更想汪饶曳杖时。yáo zhī zài tà tóng yóu dì,gèng xiǎng wāng ráo yè zhàng shí。

桥上口占二首

吕本中

城北城南柳絮飞,街东街西鹁鸪啼。chéng běi chéng nán liǔ xù fēi,jiē dōng jiē xī bó gū tí。
海陵三月与春别,一夜雨成三尺泥。hǎi líng sān yuè yǔ chūn bié,yī yè yǔ chéng sān chǐ ní。

庞公

吕本中

卧龙雏凤不曾闲,举世皆危子独安。wò lóng chú fèng bù céng xián,jǔ shì jiē wēi zi dú ān。
应念桥公无特操,晚将情话向曹瞒。yīng niàn qiáo gōng wú tè cāo,wǎn jiāng qíng huà xiàng cáo mán。

卫青

吕本中

将军相继出天山,汉主吞胡意未阑。jiāng jūn xiāng jì chū tiān shān,hàn zhǔ tūn hú yì wèi lán。
本自无心接宾客,故人犹有一任安。běn zì wú xīn jiē bīn kè,gù rén yóu yǒu yī rèn ān。

秋日三首

吕本中

诸卿谈笑赏先登,我欲从之病不能。zhū qīng tán xiào shǎng xiān dēng,wǒ yù cóng zhī bìng bù néng。
门闭日长公事少,只疑身是住庵僧。mén bì rì zhǎng gōng shì shǎo,zhǐ yí shēn shì zhù ān sēng。

秋日三首

吕本中

尘满文书灯暗檠,荒城相望数残更。chén mǎn wén shū dēng àn qíng,huāng chéng xiāng wàng shù cán gèng。
莫言愁罢无佳处,睡正熟时闻雨声。mò yán chóu bà wú jiā chù,shuì zhèng shú shí wén yǔ shēng。

秋日三首

吕本中

往来奔走看渠忙,疾病低回却未妨。wǎng lái bēn zǒu kàn qú máng,jí bìng dī huí què wèi fáng。
唤客不须嫌酒恶,隔墙时喜送橙香。huàn kè bù xū xián jiǔ è,gé qiáng shí xǐ sòng chéng xiāng。

橙二首

吕本中

西风吹雁欲斜行,小槛寒花却未香。xī fēng chuī yàn yù xié xíng,xiǎo kǎn hán huā què wèi xiāng。
将谓诸公频载酒,枉留橙菊十分黄。jiāng wèi zhū gōng pín zài jiǔ,wǎng liú chéng jú shí fēn huáng。

橙二首

吕本中

不辞玉露著新行,漫作人间彻骨香。bù cí yù lù zhù xīn xíng,màn zuò rén jiān chè gǔ xiāng。
知道输棋偿旧约,故留残菊一时黄。zhī dào shū qí cháng jiù yuē,gù liú cán jú yī shí huáng。

春申君

吕本中

少年谈笑解秦兵,便欲连从却未成。shǎo nián tán xiào jiě qín bīng,biàn yù lián cóng què wèi chéng。
莫谓江东可长保,暮年无意引朱英。mò wèi jiāng dōng kě zhǎng bǎo,mù nián wú yì yǐn zhū yīng。

海陵病中

吕本中

病知前路资粮少,老觉平生事业非。bìng zhī qián lù zī liáng shǎo,lǎo jué píng shēng shì yè fēi。
无数青山隔沧海,与谁同往却同归。wú shù qīng shān gé cāng hǎi,yǔ shuí tóng wǎng què tóng guī。