古诗词

将去曹南连得江晁书因叹存没诸友遂成长韵

吕本中

西风脱残暑,我病不自聊。xī fēng tuō cán shǔ,wǒ bìng bù zì liáo。
吏舍少还往,亦复长蓬蒿。lì shě shǎo hái wǎng,yì fù zhǎng péng hāo。
欣然脱帽去,念此非一朝。xīn rán tuō mào qù,niàn cǐ fēi yī cháo。
阳翟未遽往,宁陵虚见招。yáng dí wèi jù wǎng,níng líng xū jiàn zhāo。
初无食息地,未免柴水劳。chū wú shí xī dì,wèi miǎn chái shuǐ láo。
故人数遗书,尚有江与晁。gù rén shù yí shū,shàng yǒu jiāng yǔ cháo。
穷途感节义,俗耳受风骚。qióng tú gǎn jié yì,sú ěr shòu fēng sāo。
向来相知人,昔盛今寂寥。xiàng lái xiāng zhī rén,xī shèng jīn jì liáo。
落日送汪谢,荒小留老饶。luò rì sòng wāng xiè,huāng xiǎo liú lǎo ráo。
关侯最杰立,亦以膏自烧。guān hóu zuì jié lì,yì yǐ gāo zì shāo。
后生有向子,更尽儿女娇。hòu shēng yǒu xiàng zi,gèng jǐn ér nǚ jiāo。
出门天夺之,不令上云霄。chū mén tiān duó zhī,bù lìng shàng yún xiāo。
坐看朋友泪,未减春秋褒。zuò kàn péng yǒu lèi,wèi jiǎn chūn qiū bāo。
怪我但羸疾,误蒙风雨摇。guài wǒ dàn léi jí,wù méng fēng yǔ yáo。
日月费奔走,文章勤琢雕。rì yuè fèi bēn zǒu,wén zhāng qín zuó diāo。
会须领妻子,更欲投吾曹。huì xū lǐng qī zi,gèng yù tóu wú cáo。
耆旧唤归隐,诸公怜久要。qí jiù huàn guī yǐn,zhū gōng lián jiǔ yào。
出同赴鸡黍,归但守箪瓢。chū tóng fù jī shǔ,guī dàn shǒu dān piáo。
相将访云山,所至杂渔樵。xiāng jiāng fǎng yún shān,suǒ zhì zá yú qiáo。
还当古渡口,卧听西江潮。hái dāng gǔ dù kǒu,wò tīng xī jiāng cháo。

吕本中

吕本中(1084- 1145),字居仁,世称东莱先生,寿州人,诗人,词人,道学家. 诗属江西派.著有<<春秋集解>>,<<紫微诗话>>,<<东莱先生诗集>> 等. 词不传,今人赵万里<<校辑宋金元人词>> 辑有<<紫微词>>,<<全宋词>> 据之录词二十七首.吕本中诗数量较大,约一千二百七十首。 吕本中的作品>>

猜您喜欢

送曾宏甫知黄州四绝

吕本中

骐骥徐行不离群,却行江北访斯文。qí jì xú xíng bù lí qún,què xíng jiāng běi fǎng sī wén。
潘何子弟能传业,当奉遗书与使君。pān hé zi dì néng chuán yè,dāng fèng yí shū yǔ shǐ jūn。

题范才元画轴后

吕本中

昔年曾过岭南州,争看湘江万里流。xī nián céng guò lǐng nán zhōu,zhēng kàn xiāng jiāng wàn lǐ liú。
妙手可传诗外意,乱云寒木更孤舟。miào shǒu kě chuán shī wài yì,luàn yún hán mù gèng gū zhōu。

寒食二绝

吕本中

梨花雪白柳深青,也似中原旧驿亭。lí huā xuě bái liǔ shēn qīng,yě shì zhōng yuán jiù yì tíng。
犹记往来寒食下,客房无酒卧空瓶。yóu jì wǎng lái hán shí xià,kè fáng wú jiǔ wò kōng píng。

寒食二绝

吕本中

今年春物更匆匆,野杏山桃取次红。jīn nián chūn wù gèng cōng cōng,yě xìng shān táo qǔ cì hóng。
底事无钱作寒食,可无新语记车公。dǐ shì wú qián zuò hán shí,kě wú xīn yǔ jì chē gōng。

寄祁居之

吕本中

苦忆均阳祁处士,只今全似住庵僧。kǔ yì jūn yáng qí chù shì,zhǐ jīn quán shì zhù ān sēng。
何时更得相从去,细话丛林旧葛藤。hé shí gèng dé xiāng cóng qù,xì huà cóng lín jiù gé téng。

送义先上人归古田

吕本中

断云无水去无踪,回望关山指顾中。duàn yún wú shuǐ qù wú zōng,huí wàng guān shān zhǐ gù zhōng。
何处寻君问消息,古田南路已春风。hé chù xún jūn wèn xiāo xī,gǔ tián nán lù yǐ chūn fēng。

杨雄

吕本中

读易先知未画前,圣人何事绝韦编。dú yì xiān zhī wèi huà qián,shèng rén hé shì jué wéi biān。
始知杨子多闲暇,更有功夫草太玄。shǐ zhī yáng zi duō xián xiá,gèng yǒu gōng fū cǎo tài xuán。

严君平

吕本中

千秋蜀道一君平,气象从来不近名。qiān qiū shǔ dào yī jūn píng,qì xiàng cóng lái bù jìn míng。
可惜下帘无一事,才将老子授诸生。kě xī xià lián wú yī shì,cái jiāng lǎo zi shòu zhū shēng。

贾谊

吕本中

孔丘墨翟并称贤,始信先生学未坚。kǒng qiū mò dí bìng chēng xián,shǐ xìn xiān shēng xué wèi jiān。
何事退之传此谬,亦将馀论点遗编。hé shì tuì zhī chuán cǐ miù,yì jiāng yú lùn diǎn yí biān。

晋二绝

吕本中

纷纷礼乐付浮埃,一取玄虚祸始开。fēn fēn lǐ lè fù fú āi,yī qǔ xuán xū huò shǐ kāi。
但见出言齐老易,始知戎马不虚来。dàn jiàn chū yán qí lǎo yì,shǐ zhī róng mǎ bù xū lái。

晋二绝

吕本中

晋朝朝士安知礼,尽出纷纷篡贼馀。jìn cháo cháo shì ān zhī lǐ,jǐn chū fēn fēn cuàn zéi yú。
漫使当时辟世士,放言高论祖浮虚。màn shǐ dāng shí pì shì shì,fàng yán gāo lùn zǔ fú xū。

又作二绝

吕本中

荒山古寺欲黄昏,梁上诸君欲到门。huāng shān gǔ sì yù huáng hūn,liáng shàng zhū jūn yù dào mén。
雨湿雪童埋处土,向来精爽更谁论。yǔ shī xuě tóng mái chù tǔ,xiàng lái jīng shuǎng gèng shuí lùn。

又作二绝

吕本中

客至书来总不知,却缘迩日吠声稀。kè zhì shū lái zǒng bù zhī,què yuán ěr rì fèi shēng xī。
蛛丝网遍常行处,犹道奔逃未肯归。zhū sī wǎng biàn cháng xíng chù,yóu dào bēn táo wèi kěn guī。

赠魏承事二绝

吕本中

雨涨溪浑欲断桥,水乡风物转萧条。yǔ zhǎng xī hún yù duàn qiáo,shuǐ xiāng fēng wù zhuǎn xiāo tiáo。
烦君下笔留春住,令我寒窗不寂寥。fán jūn xià bǐ liú chūn zhù,lìng wǒ hán chuāng bù jì liáo。

赠魏承事二绝

吕本中

四十馀年别历阳,旧游如梦费思量。sì shí yú nián bié lì yáng,jiù yóu rú mèng fèi sī liàng。
眼明见此老居士,听话旧游如到乡。yǎn míng jiàn cǐ lǎo jū shì,tīng huà jiù yóu rú dào xiāng。