古诗词

读秦碑

吕本中

秦人跨九州,欲以传万世。qín rén kuà jiǔ zhōu,yù yǐ chuán wàn shì。
立石名山傍,往往章得意。lì shí míng shān bàng,wǎng wǎng zhāng dé yì。
至今见遗刻,字体甚雄异。zhì jīn jiàn yí kè,zì tǐ shén xióng yì。
壮哉苍藓文,未改回屈势。zhuàng zāi cāng xiǎn wén,wèi gǎi huí qū shì。
风雨所侵蚀,中有千丈气。fēng yǔ suǒ qīn shí,zhōng yǒu qiān zhàng qì。
严如虬龙蟠,深若铁石利。yán rú qiú lóng pán,shēn ruò tiě shí lì。
馀威到山鬼,谨守敢失坠。yú wēi dào shān guǐ,jǐn shǒu gǎn shī zhuì。
汉魏能书人,亦岂可睥睨。hàn wèi néng shū rén,yì qǐ kě pì nì。
未能识藩篱,何止趁姿媚。wèi néng shí fān lí,hé zhǐ chèn zī mèi。
初无一日雅,但有三舍避。chū wú yī rì yǎ,dàn yǒu sān shě bì。
文章又奇古,迁雄盖苗裔。wén zhāng yòu qí gǔ,qiān xióng gài miáo yì。
观其所称述,肯为尊者讳。guān qí suǒ chēng shù,kěn wèi zūn zhě huì。
巧言未大失,末乃为俗累。qiǎo yán wèi dà shī,mò nǎi wèi sú lèi。
呜呼结绳前,此又谁与记。wū hū jié shéng qián,cǐ yòu shuí yǔ jì。
君臣共无为,垂拱天下治。jūn chén gòng wú wèi,chuí gǒng tiān xià zhì。
春秋纪日月,大易垂彖系。chūn qiū jì rì yuè,dà yì chuí tuàn xì。
嬴氏厌休息,动以衡石计。yíng shì yàn xiū xī,dòng yǐ héng shí jì。
斯翁变古文,程邈分篆隶。sī wēng biàn gǔ wén,chéng miǎo fēn zhuàn lì。
自此更滋蔓,日以趋简易。zì cǐ gèng zī màn,rì yǐ qū jiǎn yì。
驰驱千百年,漫有纸笔费。chí qū qiān bǎi nián,màn yǒu zhǐ bǐ fèi。
谁能罢烦文,尽扫诸天外。shuí néng bà fán wén,jǐn sǎo zhū tiān wài。
此书虽见存,或以少为贵。cǐ shū suī jiàn cún,huò yǐ shǎo wèi guì。
持此槁木枝,我亦无甚愧。chí cǐ gǎo mù zhī,wǒ yì wú shén kuì。

吕本中

吕本中(1084- 1145),字居仁,世称东莱先生,寿州人,诗人,词人,道学家. 诗属江西派.著有<<春秋集解>>,<<紫微诗话>>,<<东莱先生诗集>> 等. 词不传,今人赵万里<<校辑宋金元人词>> 辑有<<紫微词>>,<<全宋词>> 据之录词二十七首.吕本中诗数量较大,约一千二百七十首。 吕本中的作品>>

猜您喜欢

自阳翟至宁陵与虚已叔诸弟别还曹未久知止复来偶成二十八字

吕本中

绿遍墙头杨柳枝,小亭春尽阻归期。lǜ biàn qiáng tóu yáng liǔ zhī,xiǎo tíng chūn jǐn zǔ guī qī。
头昏目暗无情绪,不比少年离别时。tóu hūn mù àn wú qíng xù,bù bǐ shǎo nián lí bié shí。

往来送迎城南道中二绝

吕本中

破裘重补却胜寒,暗减头围觉帽宽。pò qiú zhòng bǔ què shèng hán,àn jiǎn tóu wéi jué mào kuān。
数顷桑麻绕城路,每随妓吏去迎官。shù qǐng sāng má rào chéng lù,měi suí jì lì qù yíng guān。

往来送迎城南道中二绝

吕本中

海气如烟跨市楼,北风连夜舞梧楸。hǎi qì rú yān kuà shì lóu,běi fēng lián yè wǔ wú qiū。
平生事业难牵强,坐听寒灯守聒囚。píng shēng shì yè nán qiān qiáng,zuò tīng hán dēng shǒu guā qiú。

家叔舍弟与黎介然会于符离因用两绝奉寄

吕本中

漫约同归久未偿,只今留滞各他乡。màn yuē tóng guī jiǔ wèi cháng,zhǐ jīn liú zhì gè tā xiāng。
春风有信勤归雁,夜雨何时复对床。chūn fēng yǒu xìn qín guī yàn,yè yǔ hé shí fù duì chuáng。

家叔舍弟与黎介然会于符离因用两绝奉寄

吕本中

老觉为官百不宜,故人虽在鬓如丝。lǎo jué wèi guān bǎi bù yí,gù rén suī zài bìn rú sī。
遥知再踏同游地,更想汪饶曳杖时。yáo zhī zài tà tóng yóu dì,gèng xiǎng wāng ráo yè zhàng shí。

桥上口占二首

吕本中

城北城南柳絮飞,街东街西鹁鸪啼。chéng běi chéng nán liǔ xù fēi,jiē dōng jiē xī bó gū tí。
海陵三月与春别,一夜雨成三尺泥。hǎi líng sān yuè yǔ chūn bié,yī yè yǔ chéng sān chǐ ní。

庞公

吕本中

卧龙雏凤不曾闲,举世皆危子独安。wò lóng chú fèng bù céng xián,jǔ shì jiē wēi zi dú ān。
应念桥公无特操,晚将情话向曹瞒。yīng niàn qiáo gōng wú tè cāo,wǎn jiāng qíng huà xiàng cáo mán。

卫青

吕本中

将军相继出天山,汉主吞胡意未阑。jiāng jūn xiāng jì chū tiān shān,hàn zhǔ tūn hú yì wèi lán。
本自无心接宾客,故人犹有一任安。běn zì wú xīn jiē bīn kè,gù rén yóu yǒu yī rèn ān。

秋日三首

吕本中

诸卿谈笑赏先登,我欲从之病不能。zhū qīng tán xiào shǎng xiān dēng,wǒ yù cóng zhī bìng bù néng。
门闭日长公事少,只疑身是住庵僧。mén bì rì zhǎng gōng shì shǎo,zhǐ yí shēn shì zhù ān sēng。

秋日三首

吕本中

尘满文书灯暗檠,荒城相望数残更。chén mǎn wén shū dēng àn qíng,huāng chéng xiāng wàng shù cán gèng。
莫言愁罢无佳处,睡正熟时闻雨声。mò yán chóu bà wú jiā chù,shuì zhèng shú shí wén yǔ shēng。

秋日三首

吕本中

往来奔走看渠忙,疾病低回却未妨。wǎng lái bēn zǒu kàn qú máng,jí bìng dī huí què wèi fáng。
唤客不须嫌酒恶,隔墙时喜送橙香。huàn kè bù xū xián jiǔ è,gé qiáng shí xǐ sòng chéng xiāng。

橙二首

吕本中

西风吹雁欲斜行,小槛寒花却未香。xī fēng chuī yàn yù xié xíng,xiǎo kǎn hán huā què wèi xiāng。
将谓诸公频载酒,枉留橙菊十分黄。jiāng wèi zhū gōng pín zài jiǔ,wǎng liú chéng jú shí fēn huáng。

橙二首

吕本中

不辞玉露著新行,漫作人间彻骨香。bù cí yù lù zhù xīn xíng,màn zuò rén jiān chè gǔ xiāng。
知道输棋偿旧约,故留残菊一时黄。zhī dào shū qí cháng jiù yuē,gù liú cán jú yī shí huáng。

春申君

吕本中

少年谈笑解秦兵,便欲连从却未成。shǎo nián tán xiào jiě qín bīng,biàn yù lián cóng què wèi chéng。
莫谓江东可长保,暮年无意引朱英。mò wèi jiāng dōng kě zhǎng bǎo,mù nián wú yì yǐn zhū yīng。

海陵病中

吕本中

病知前路资粮少,老觉平生事业非。bìng zhī qián lù zī liáng shǎo,lǎo jué píng shēng shì yè fēi。
无数青山隔沧海,与谁同往却同归。wú shù qīng shān gé cāng hǎi,yǔ shuí tóng wǎng què tóng guī。