古诗词

读秦碑

吕本中

秦人跨九州,欲以传万世。qín rén kuà jiǔ zhōu,yù yǐ chuán wàn shì。
立石名山傍,往往章得意。lì shí míng shān bàng,wǎng wǎng zhāng dé yì。
至今见遗刻,字体甚雄异。zhì jīn jiàn yí kè,zì tǐ shén xióng yì。
壮哉苍藓文,未改回屈势。zhuàng zāi cāng xiǎn wén,wèi gǎi huí qū shì。
风雨所侵蚀,中有千丈气。fēng yǔ suǒ qīn shí,zhōng yǒu qiān zhàng qì。
严如虬龙蟠,深若铁石利。yán rú qiú lóng pán,shēn ruò tiě shí lì。
馀威到山鬼,谨守敢失坠。yú wēi dào shān guǐ,jǐn shǒu gǎn shī zhuì。
汉魏能书人,亦岂可睥睨。hàn wèi néng shū rén,yì qǐ kě pì nì。
未能识藩篱,何止趁姿媚。wèi néng shí fān lí,hé zhǐ chèn zī mèi。
初无一日雅,但有三舍避。chū wú yī rì yǎ,dàn yǒu sān shě bì。
文章又奇古,迁雄盖苗裔。wén zhāng yòu qí gǔ,qiān xióng gài miáo yì。
观其所称述,肯为尊者讳。guān qí suǒ chēng shù,kěn wèi zūn zhě huì。
巧言未大失,末乃为俗累。qiǎo yán wèi dà shī,mò nǎi wèi sú lèi。
呜呼结绳前,此又谁与记。wū hū jié shéng qián,cǐ yòu shuí yǔ jì。
君臣共无为,垂拱天下治。jūn chén gòng wú wèi,chuí gǒng tiān xià zhì。
春秋纪日月,大易垂彖系。chūn qiū jì rì yuè,dà yì chuí tuàn xì。
嬴氏厌休息,动以衡石计。yíng shì yàn xiū xī,dòng yǐ héng shí jì。
斯翁变古文,程邈分篆隶。sī wēng biàn gǔ wén,chéng miǎo fēn zhuàn lì。
自此更滋蔓,日以趋简易。zì cǐ gèng zī màn,rì yǐ qū jiǎn yì。
驰驱千百年,漫有纸笔费。chí qū qiān bǎi nián,màn yǒu zhǐ bǐ fèi。
谁能罢烦文,尽扫诸天外。shuí néng bà fán wén,jǐn sǎo zhū tiān wài。
此书虽见存,或以少为贵。cǐ shū suī jiàn cún,huò yǐ shǎo wèi guì。
持此槁木枝,我亦无甚愧。chí cǐ gǎo mù zhī,wǒ yì wú shén kuì。

吕本中

吕本中(1084- 1145),字居仁,世称东莱先生,寿州人,诗人,词人,道学家. 诗属江西派.著有<<春秋集解>>,<<紫微诗话>>,<<东莱先生诗集>> 等. 词不传,今人赵万里<<校辑宋金元人词>> 辑有<<紫微词>>,<<全宋词>> 据之录词二十七首.吕本中诗数量较大,约一千二百七十首。 吕本中的作品>>

猜您喜欢

寄临川亲旧十首意到辄书不复次序

吕本中

爱贤如渴吴夫子,不染世间儿女尘。ài xián rú kě wú fū zi,bù rǎn shì jiān ér nǚ chén。
老病不逢终不悔,后生谁复记斯人。lǎo bìng bù féng zhōng bù huǐ,hòu shēng shuí fù jì sī rén。

奉怀季平范丈戏成两绝句录呈

吕本中

形骸已病尤宜懒,岁月长贫屡有诗。xíng hái yǐ bìng yóu yí lǎn,suì yuè zhǎng pín lǚ yǒu shī。
犹得深居少尘事,只如同在岭南时。yóu dé shēn jū shǎo chén shì,zhǐ rú tóng zài lǐng nán shí。

奉怀季平范丈戏成两绝句录呈

吕本中

新年为况复何如,尚有心情打酒无。xīn nián wèi kuàng fù hé rú,shàng yǒu xīn qíng dǎ jiǔ wú。
只恐后生行乐处,转嫌吾辈白髭须。zhǐ kǒng hòu shēng xíng lè chù,zhuǎn xián wú bèi bái zī xū。

无题

吕本中

衾稠尚冷知春早,意绪无聊觉病深。qīn chóu shàng lěng zhī chūn zǎo,yì xù wú liáo jué bìng shēn。
夜半故诗缘底事,向来馀习正关心。yè bàn gù shī yuán dǐ shì,xiàng lái yú xí zhèng guān xīn。

赠人四首

吕本中

病欲相寻久未能,虎丘山下在家僧。bìng yù xiāng xún jiǔ wèi néng,hǔ qiū shān xià zài jiā sēng。
诸方本末须君记,拈出丛林旧葛藤。zhū fāng běn mò xū jūn jì,niān chū cóng lín jiù gé téng。

赠人四首

吕本中

昔年曾侍老姑傍,诲我全身只退藏。xī nián céng shì lǎo gū bàng,huì wǒ quán shēn zhǐ tuì cáng。
长恐风流便疏远,子犹他日及升堂。zhǎng kǒng fēng liú biàn shū yuǎn,zi yóu tā rì jí shēng táng。

赠人四首

吕本中

跬步无功已厌迟,后生谁复肯从师。kuǐ bù wú gōng yǐ yàn chí,hòu shēng shuí fù kěn cóng shī。
无人识子闲居意,手冷深藏只自知。wú rén shí zi xián jū yì,shǒu lěng shēn cáng zhǐ zì zhī。

赠人四首

吕本中

三江古路更深居,白首穷经一丈夫。sān jiāng gǔ lù gèng shēn jū,bái shǒu qióng jīng yī zhàng fū。
借问新年入城市,亦曾频到虎丘无。jiè wèn xīn nián rù chéng shì,yì céng pín dào hǔ qiū wú。

寄向县丞

吕本中

念子他时两颊红,十年奔走变衰翁。niàn zi tā shí liǎng jiá hóng,shí nián bēn zǒu biàn shuāi wēng。
耐官丞相风流在,坐守箪瓢不诉穷。nài guān chéng xiāng fēng liú zài,zuò shǒu dān piáo bù sù qióng。

病中

吕本中

药裹关心老不宜,只今筋力已全衰。yào guǒ guān xīn lǎo bù yí,zhǐ jīn jīn lì yǐ quán shuāi。
何由更得身无事,却似他时把酒时。hé yóu gèng dé shēn wú shì,què shì tā shí bǎ jiǔ shí。

偶成两绝句奉寄文若庭列

吕本中

强欲驰驱老不宜,故人虽在费相思。qiáng yù chí qū lǎo bù yí,gù rén suī zài fèi xiāng sī。
只应大府多还往,职事虽忙不废诗。zhǐ yīng dà fǔ duō hái wǎng,zhí shì suī máng bù fèi shī。

偶成两绝句奉寄文若庭列

吕本中

夏子经时不寄书,十年奔走尚穷途。xià zi jīng shí bù jì shū,shí nián bēn zǒu shàng qióng tú。
不知自到高安县,亦有心情记我无。bù zhī zì dào gāo ān xiàn,yì yǒu xīn qíng jì wǒ wú。

水仙

吕本中

澹绿衣裳白玉肤,近人香欲透衣襦。dàn lǜ yī shang bái yù fū,jìn rén xiāng yù tòu yī rú。
不嫌破屋飕飗甚,肯与寒梅作伴无。bù xián pò wū sōu liú shén,kěn yǔ hán méi zuò bàn wú。

水仙

吕本中

破腊迎春开未迟,十分香是苦寒时。pò là yíng chūn kāi wèi chí,shí fēn xiāng shì kǔ hán shí。
小瓶尚恐无佳对,更乞江梅三四枝。xiǎo píng shàng kǒng wú jiā duì,gèng qǐ jiāng méi sān sì zhī。

无题二首

吕本中

柴门罗雀懒频开,喜有新诗到眼来。chái mén luó què lǎn pín kāi,xǐ yǒu xīn shī dào yǎn lái。
闻道系舟城脚底,莫乘溪涨便轻回。wén dào xì zhōu chéng jiǎo dǐ,mò chéng xī zhǎng biàn qīng huí。