古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

东门外遍历诸园及僧院观游人之盛

陆游

马上哦诗画醉鞭,东城南陌去翩翩。mǎ shàng ó shī huà zuì biān,dōng chéng nán mò qù piān piān。
微风蹙水鱼鳞浪,薄日烘云卵色天。wēi fēng cù shuǐ yú lín làng,báo rì hōng yún luǎn sè tiān。
隔屋鸠鸣闲院落,争门花簇小辎軿。gé wū jiū míng xián yuàn luò,zhēng mén huā cù xiǎo zī píng。
病来久已疏杯酌,春物撩人又破禅。bìng lái jiǔ yǐ shū bēi zhuó,chūn wù liāo rén yòu pò chán。

城东马上作二首

陆游

古寺名园处处行,翩然南陌复东城。gǔ sì míng yuán chù chù xíng,piān rán nán mò fù dōng chéng。
手柔弓燥猎徒喜,耳热酒酣诗兴生。shǒu róu gōng zào liè tú xǐ,ěr rè jiǔ hān shī xīng shēng。
月似有情迎马见,莺如相识向人鸣。yuè shì yǒu qíng yíng mǎ jiàn,yīng rú xiāng shí xiàng rén míng。
摩挲病眼还三叹,犹拟中原看太平。mó sā bìng yǎn hái sān tàn,yóu nǐ zhōng yuán kàn tài píng。

城东马上作二首

陆游

割鲜藉草醉春醪,仰看鸣髇百尺高。gē xiān jí cǎo zuì chūn láo,yǎng kàn míng xiāo bǎi chǐ gāo。
杜老何妨希稷契,孔明本自陋袁曹。dù lǎo hé fáng xī jì qì,kǒng míng běn zì lòu yuán cáo。
边头插羽无传檄,箧里盘雕有旧袍。biān tóu chā yǔ wú chuán xí,qiè lǐ pán diāo yǒu jiù páo。
寄语长安众年少,妓围不似猎围豪。jì yǔ zhǎng ān zhòng nián shǎo,jì wéi bù shì liè wéi háo。

丁酉上元三首

陆游

突兀毬场锦绣峰,游人士女拥千重。tū wù qiú chǎng jǐn xiù fēng,yóu rén shì nǚ yōng qiān zhòng。
月离云海飞金镜,灯射冰帘掣火龙。yuè lí yún hǎi fēi jīn jìng,dēng shè bīng lián chè huǒ lóng。
信马随车纷醉侠,卖薪买酒到耕农。xìn mǎ suí chē fēn zuì xiá,mài xīn mǎi jiǔ dào gēng nóng。
今年自笑真衰矣,但觉凭鞍睡思浓。jīn nián zì xiào zhēn shuāi yǐ,dàn jué píng ān shuì sī nóng。

丁酉上元三首

陆游

鼓吹连天沸五门,灯山万炬动黄昏。gǔ chuī lián tiān fèi wǔ mén,dēng shān wàn jù dòng huáng hūn。
美人与月正同色,客子折梅空断魂。měi rén yǔ yuè zhèng tóng sè,kè zi zhé méi kōng duàn hún。
宝马暗尘思辇路,钓船孤火梦江村。bǎo mǎ àn chén sī niǎn lù,diào chuán gū huǒ mèng jiāng cūn。
古来漫道新知乐,此意何由可共论。gǔ lái màn dào xīn zhī lè,cǐ yì hé yóu kě gòng lùn。

丁酉上元三首

陆游

放翁也入少年场,一笑灯前未歇狂。fàng wēng yě rù shǎo nián chǎng,yī xiào dēng qián wèi xiē kuáng。
翠袖成围欺月冷,毡车争道觉尘香。cuì xiù chéng wéi qī yuè lěng,zhān chē zhēng dào jué chén xiāng。
蛮酥点缀春风早,楚饵留连夜漏长。mán sū diǎn zhuì chūn fēng zǎo,chǔ ěr liú lián yè lòu zhǎng。
结骑莫辞侵晓色,昔人万里看西凉。jié qí mò cí qīn xiǎo sè,xī rén wàn lǐ kàn xī liáng。

后陵永庆院在大西门外不及一里盖王建墓也有二石幢犹当时物又有太后墓琢石为人马甚伟

陆游

陵阙凄凉俯旧邦,恨流衮衮似长江。líng quē qī liáng fǔ jiù bāng,hèn liú gǔn gǔn shì zhǎng jiāng。
穿残已叹金凫尽,缺落空馀石马双。chuān cán yǐ tàn jīn fú jǐn,quē luò kōng yú shí mǎ shuāng。
攫饭饥乌占寺鼓,避人飞鼠上经幢。jué fàn jī wū zhàn sì gǔ,bì rén fēi shǔ shàng jīng chuáng。
阿和乳臭崇韬耄,堪笑昏童束手降。ā hé rǔ chòu chóng tāo mào,kān xiào hūn tóng shù shǒu jiàng。

小饮赵园

陆游

少年结骑厌追欢,渐老方知一笑难。shǎo nián jié qí yàn zhuī huān,jiàn lǎo fāng zhī yī xiào nán。
邂逅偶能成午醉,登临未觉怕春寒。xiè hòu ǒu néng chéng wǔ zuì,dēng lín wèi jué pà chūn hán。
高林横霭丹青幅,乱蝶争花锦绣团。gāo lín héng ǎi dān qīng fú,luàn dié zhēng huā jǐn xiù tuán。
满眼风光索弹压,酒杯须似蜀江宽。mǎn yǎn fēng guāng suǒ dàn yā,jiǔ bēi xū shì shǔ jiāng kuān。

和范舍人书怀

陆游

岁月如奔不可遮,即今杨柳已藏鸦。suì yuè rú bēn bù kě zhē,jí jīn yáng liǔ yǐ cáng yā。
客中常欠尊中酒,马上时看檐上花。kè zhōng cháng qiàn zūn zhōng jiǔ,mǎ shàng shí kàn yán shàng huā。
末路凄凉老巴蜀,少年豪举动京华。mò lù qī liáng lǎo bā shǔ,shǎo nián háo jǔ dòng jīng huá。
天魔久矣先成佛,多病维摩尚在家。tiān mó jiǔ yǐ xiān chéng fú,duō bìng wéi mó shàng zài jiā。

和范舍人病后二诗末章兼呈张正字

陆游

放衙元不为春酲,澹荡江天气未清。fàng yá yuán bù wèi chūn chéng,dàn dàng jiāng tiān qì wèi qīng。
欲赏园花先梦到,忽闻檐雨定心惊。yù shǎng yuán huā xiān mèng dào,hū wén yán yǔ dìng xīn jīng。
香云不动熏笼暖,蜡泪成堆斗帐明。xiāng yún bù dòng xūn lóng nuǎn,là lèi chéng duī dòu zhàng míng。
关陇宿兵胡未灭,祝公垂意在尊生。guān lǒng sù bīng hú wèi miè,zhù gōng chuí yì zài zūn shēng。

和范舍人病后二诗末章兼呈张正字

陆游

士生不及庆历初,下方元祐当勿疏。shì shēng bù jí qìng lì chū,xià fāng yuán yòu dāng wù shū。
请看蛟龙得云雨,岂比鸟雀驯阶除。qǐng kàn jiāo lóng dé yún yǔ,qǐ bǐ niǎo què xùn jiē chú。
舍人起视北门草,学士归著东观书。shě rén qǐ shì běi mén cǎo,xué shì guī zhù dōng guān shū。
剑外老农亦吐气,酿酒畦花常晏如。jiàn wài lǎo nóng yì tǔ qì,niàng jiǔ qí huā cháng yàn rú。

夜闻雨声

陆游

高檐夜雨泻淋浪,起拥寒衾旋炷香。gāo yán yè yǔ xiè lín làng,qǐ yōng hán qīn xuán zhù xiāng。
春事岂堪频破坏,客愁不可复禁当。chūn shì qǐ kān pín pò huài,kè chóu bù kě fù jìn dāng。
长瓶磊落输郫酿,轻骑联翩报海棠。zhǎng píng lěi luò shū pí niàng,qīng qí lián piān bào hǎi táng。
着意物华君莫笑,世间得丧更茫茫。zhe yì wù huá jūn mò xiào,shì jiān dé sàng gèng máng máng。

登剑南西川门感怀

陆游

自古高楼伤客情,更堪万里望吴京。zì gǔ gāo lóu shāng kè qíng,gèng kān wàn lǐ wàng wú jīng。
故人不见暮云合,客子欲归春水生。gù rén bù jiàn mù yún hé,kè zi yù guī chūn shuǐ shēng。
瘴疠连年须药石,退藏无地著柴荆。zhàng lì lián nián xū yào shí,tuì cáng wú dì zhù chái jīng。
诸公勉画平戎策,投老深思看太平。zhū gōng miǎn huà píng róng cè,tóu lǎo shēn sī kàn tài píng。

宿上清宫

陆游

永夜寥寥憩上清,下听万壑度松声。yǒng yè liáo liáo qì shàng qīng,xià tīng wàn hè dù sōng shēng。
星辰顿觉去人近,风雨何曾败月明。xīng chén dùn jué qù rén jìn,fēng yǔ hé céng bài yuè míng。
早岁文辞妨至道,中年忧患博虚名。zǎo suì wén cí fáng zhì dào,zhōng nián yōu huàn bó xū míng。
一庵倘许西峰住,常就巢仙问养生。yī ān tǎng xǔ xī fēng zhù,cháng jiù cháo xiān wèn yǎng shēng。

登上清小阁

陆游

楼观参差倚晚晴,偶然信脚得闲行。lóu guān cān chà yǐ wǎn qíng,ǒu rán xìn jiǎo dé xián xíng。
欲求灵药换凡骨,先挽天河洗俗情。yù qiú líng yào huàn fán gǔ,xiān wǎn tiān hé xǐ sú qíng。
云作玉峰时特起,山如翠浪尽东倾。yún zuò yù fēng shí tè qǐ,shān rú cuì làng jǐn dōng qīng。
何因从此横空去,笙鹤飘然过洛城。hé yīn cóng cǐ héng kōng qù,shēng hè piāo rán guò luò chéng。