古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

夜酌

陆游

遥夜浇愁赖曲生,灯前忽见卧长瓶。yáo yè jiāo chóu lài qū shēng,dēng qián hū jiàn wò zhǎng píng。
比红有句狂犹在,染白无方老已成。bǐ hóng yǒu jù kuáng yóu zài,rǎn bái wú fāng lǎo yǐ chéng。
园径露萤粘湿草,塔檐风铎乱疏更。yuán jìng lù yíng zhān shī cǎo,tǎ yán fēng duó luàn shū gèng。
悲秋要是骚人事,未必忘情胜有情。bēi qiū yào shì sāo rén shì,wèi bì wàng qíng shèng yǒu qíng。

言怀

陆游

莫笑生涯似断蓬,向来诸侠避豪雄。mò xiào shēng yá shì duàn péng,xiàng lái zhū xiá bì háo xióng。
报仇使气风尘里,吹竹弹丝锦绣中。bào chóu shǐ qì fēng chén lǐ,chuī zhú dàn sī jǐn xiù zhōng。
乐事眼看成昨梦,倦游心伏作衰翁。lè shì yǎn kàn chéng zuó mèng,juàn yóu xīn fú zuò shuāi wēng。
论交尚喜筇枝在,白鹿泉边溯晚风。lùn jiāo shàng xǐ qióng zhī zài,bái lù quán biān sù wǎn fēng。

送客城西

陆游

倦客凭鞍半醉醒,秋光满眼叹颓龄。juàn kè píng ān bàn zuì xǐng,qiū guāng mǎn yǎn tàn tuí líng。
日斜野渡放船小,风急渔村摊网腥。rì xié yě dù fàng chuán xiǎo,fēng jí yú cūn tān wǎng xīng。
客思不堪闻断雁,诗情彊半在邮亭。kè sī bù kān wén duàn yàn,shī qíng jiàng bàn zài yóu tíng。
归来更恨城笳咽,烟火昏昏独掩屏。guī lái gèng hèn chéng jiā yàn,yān huǒ hūn hūn dú yǎn píng。

秋晚登拟岘望祥符观

陆游

放翁局促留江干,爱此楼前烟水宽。fàng wēng jú cù liú jiāng gàn,ài cǐ lóu qián yān shuǐ kuān。
雨昏回望殿突兀,秋晚剩觉山苍寒。yǔ hūn huí wàng diàn tū wù,qiū wǎn shèng jué shān cāng hán。
中原未复泪横臆,故里欲归身属官。zhōng yuán wèi fù lèi héng yì,gù lǐ yù guī shēn shǔ guān。
云外飞仙故不远,唤渠小为驻青鸾。yún wài fēi xiān gù bù yuǎn,huàn qú xiǎo wèi zhù qīng luán。

秋思

陆游

黄落梧桐覆井床,莎根日夜泣寒螀。huáng luò wú tóng fù jǐng chuáng,shā gēn rì yè qì hán jiāng。
老生窥镜鬓成雪,俊鹘掣韝天欲霜。lǎo shēng kuī jìng bìn chéng xuě,jùn gǔ chè gōu tiān yù shuāng。
破虏谁持白羽扇,从军曾拥绿沈枪。pò lǔ shuí chí bái yǔ shàn,cóng jūn céng yōng lǜ shěn qiāng。
壮心自笑何时豁,梦绕祁连古战场。zhuàng xīn zì xiào hé shí huō,mèng rào qí lián gǔ zhàn chǎng。

视陂至崇仁村落

陆游

津亭徙倚客衣单,秋尽江南亦已寒。jīn tíng xǐ yǐ kè yī dān,qiū jǐn jiāng nán yì yǐ hán。
雁翅不禁疏雨湿,枫林初染早霞丹。yàn chì bù jìn shū yǔ shī,fēng lín chū rǎn zǎo xiá dān。
少年已叹儒冠误,暮境更知行路难。shǎo nián yǐ tàn rú guān wù,mù jìng gèng zhī xíng lù nán。
倦马归来踏残日,长吟聊得写忧端。juàn mǎ guī lái tà cán rì,zhǎng yín liáo dé xiě yōu duān。

北窗

陆游

白首微官只自囚,青灯明灭北窗幽。bái shǒu wēi guān zhǐ zì qiú,qīng dēng míng miè běi chuāng yōu。
五更风雨梦千里,半世江湖身百忧。wǔ gèng fēng yǔ mèng qiān lǐ,bàn shì jiāng hú shēn bǎi yōu。
壮志已孤金锁甲,倦游空揽黑貂裘。zhuàng zhì yǐ gū jīn suǒ jiǎ,juàn yóu kōng lǎn hēi diāo qiú。
灞亭夜猎犹堪乐,敢恨将军老不侯。bà tíng yè liè yóu kān lè,gǎn hèn jiāng jūn lǎo bù hóu。

休日

陆游

赐休暂许养衰残,静院翛然昼掩关。cì xiū zàn xǔ yǎng shuāi cán,jìng yuàn xiāo rán zhòu yǎn guān。
酿酒移花调护闷,弄琴洗砚破除闲。niàng jiǔ yí huā diào hù mèn,nòng qín xǐ yàn pò chú xián。
与人多忤谗销骨,报国无功愧满颜。yǔ rén duō wǔ chán xiāo gǔ,bào guó wú gōng kuì mǎn yán。
一寸归心向谁说,小屏依约剡中山。yī cùn guī xīn xiàng shuí shuō,xiǎo píng yī yuē shàn zhōng shān。

新酿熟小酌索笑亭

陆游

新酒黄如脱壳鹅,小园持盏暂婆娑。xīn jiǔ huáng rú tuō ké é,xiǎo yuán chí zhǎn zàn pó suō。
文章不进技止此,仕宦忘归人谓何。wén zhāng bù jìn jì zhǐ cǐ,shì huàn wàng guī rén wèi hé。
宿业簿书昏病眼,梦游烟雨湿渔蓑。sù yè bù shū hūn bìng yǎn,mèng yóu yān yǔ shī yú suō。
醉中笑向儿童说,白发今年添几多。zuì zhōng xiào xiàng ér tóng shuō,bái fā jīn nián tiān jǐ duō。

丰城村落小憩

陆游

霜信催寒力尚微,邮亭系马旋添衣。shuāng xìn cuī hán lì shàng wēi,yóu tíng xì mǎ xuán tiān yī。
平郊极目冬耕遍,小妇篸花晚饷归。píng jiāo jí mù dōng gēng biàn,xiǎo fù cǎn huā wǎn xiǎng guī。
孤宦每随征雁远,故人已似晓星稀。gū huàn měi suí zhēng yàn yuǎn,gù rén yǐ shì xiǎo xīng xī。
上书自劾真须猛,菰正堪炊蟹正肥。shàng shū zì hé zhēn xū měng,gū zhèng kān chuī xiè zhèng féi。

寄奉新高令

陆游

小雨催寒著客袍,草行露宿敢辞劳。xiǎo yǔ cuī hán zhù kè páo,cǎo xíng lù sù gǎn cí láo。
岁饥民食糟糠窄,吏惰官仓鼠雀豪。suì jī mín shí zāo kāng zhǎi,lì duò guān cāng shǔ què háo。
只要闾阎宽棰楚,不须亭障肃弓刀。zhǐ yào lǘ yán kuān chuí chǔ,bù xū tíng zhàng sù gōng dāo。
九重屡下丁宁诏,此责吾曹未易逃。jiǔ zhòng lǚ xià dīng níng zhào,cǐ zé wú cáo wèi yì táo。

宿黄仙观兵火焚荡之馀惟一殿突兀犹在黄仙盖与许旌阳同时飞升者

陆游

拔宅翛然上碧虚,神仙岂亦爱吾庐。bá zhái xiāo rán shàng bì xū,shén xiān qǐ yì ài wú lú。
重门不改云山色,古殿犹存劫火馀。zhòng mén bù gǎi yún shān sè,gǔ diàn yóu cún jié huǒ yú。
翠木萧森高蔽日,黄冠贫窭自畦蔬。cuì mù xiāo sēn gāo bì rì,huáng guān pín jù zì qí shū。
残年安得长来此,一碗松肪读隐书。cán nián ān dé zhǎng lái cǐ,yī wǎn sōng fáng dú yǐn shū。

入临川境马上作

陆游

投老縻身簿领间,却因马上得偷闲。tóu lǎo mí shēn bù lǐng jiān,què yīn mǎ shàng dé tōu xián。
兼旬敢恨常为客,一饭何曾不对山。jiān xún gǎn hèn cháng wèi kè,yī fàn hé céng bù duì shān。
铜镜无情欺白发,霜风有力散酡颜。tóng jìng wú qíng qī bái fā,shuāng fēng yǒu lì sàn tuó yán。
今宵要看浮桥月,尽放征騑晚入关。jīn xiāo yào kàn fú qiáo yuè,jǐn fàng zhēng fēi wǎn rù guān。

别杨秀才

陆游

岁暮江头又语离,淡烟衰草不胜悲。suì mù jiāng tóu yòu yǔ lí,dàn yān shuāi cǎo bù shèng bēi。
俗人愦愦宁知子,心事悠悠欲语谁。sú rén kuì kuì níng zhī zi,xīn shì yōu yōu yù yǔ shuí。
灯暗想倾浇闷酒,路长应和赠行诗。dēng àn xiǎng qīng jiāo mèn jiǔ,lù zhǎng yīng hé zèng xíng shī。
人生但要身彊健,一笑相从自有时。rén shēng dàn yào shēn jiàng jiàn,yī xiào xiāng cóng zì yǒu shí。

早行

陆游

江路迢迢马首东,临川一梦又成空。jiāng lù tiáo tiáo mǎ shǒu dōng,lín chuān yī mèng yòu chéng kōng。
日高未泫晨霜白,风劲先消卯酒红。rì gāo wèi xuàn chén shuāng bái,fēng jìn xiān xiāo mǎo jiǔ hóng。
山市人经饥馑后,孤生身老道途中。shān shì rén jīng jī jǐn hòu,gū shēng shēn lǎo dào tú zhōng。
著身稳处君知否,射的峰前卧钓篷。zhù shēn wěn chù jūn zhī fǒu,shè de fēng qián wò diào péng。