古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

系舟平水步

陆游

舟尾参差野岸横,屐声穿市得闲行。zhōu wěi cān chà yě àn héng,jī shēng chuān shì dé xián xíng。
雨昏茆店炊烟湿,人语蓬窗绩火明。yǔ hūn máo diàn chuī yān shī,rén yǔ péng chuāng jì huǒ míng。
枝上橙香初受摘,担头菰脆正堪烹。zhī shàng chéng xiāng chū shòu zhāi,dān tóu gū cuì zhèng kān pēng。
渔樵自是平生意,不为衰迟薄宦情。yú qiáo zì shì píng shēng yì,bù wèi shuāi chí báo huàn qíng。

初到行在

陆游

六十之年又四年,也骑瘦马趁朝天。liù shí zhī nián yòu sì nián,yě qí shòu mǎ chèn cháo tiān。
首阳柱下孰工拙,从事督邮俱圣贤。shǒu yáng zhù xià shú gōng zhuō,cóng shì dū yóu jù shèng xián。
笔墨有时闲作戏,功名到底是无缘。bǐ mò yǒu shí xián zuò xì,gōng míng dào dǐ shì wú yuán。
都城处处园林好,不许山翁醉放颠。dōu chéng chù chù yuán lín hǎo,bù xǔ shān wēng zuì fàng diān。

宿监中偶作

陆游

流落归来两鬓丝,此生真愧北山移。liú luò guī lái liǎng bìn sī,cǐ shēng zhēn kuì běi shān yí。
数残宫漏寒无寐,开尽梅花病不知。shù cán gōng lòu hán wú mèi,kāi jǐn méi huā bìng bù zhī。
同舍破甘醒宿酒,故人折简索新诗。tóng shě pò gān xǐng sù jiǔ,gù rén zhé jiǎn suǒ xīn shī。
生涯可笑清如许,枉是京尘扑马时。shēng yá kě xiào qīng rú xǔ,wǎng shì jīng chén pū mǎ shí。

四鼓出嘉会门赴南郊斋宫

陆游

客游梁益半吾生,不死还能见太平。kè yóu liáng yì bàn wú shēng,bù sǐ hái néng jiàn tài píng。
初喜梦魂朝帝所,更惊老眼看都城。chū xǐ mèng hún cháo dì suǒ,gèng jīng lǎo yǎn kàn dōu chéng。
九重宫阙晨霜冷,十里楼台落月明。jiǔ zhòng gōng quē chén shuāng lěng,shí lǐ lóu tái luò yuè míng。
白发苍颜君勿笑,少年惯听舜韶声。bái fā cāng yán jūn wù xiào,shǎo nián guàn tīng shùn sháo shēng。

简谭德称监丞

陆游

广都江上送舟行,泪洒春风别少城。guǎng dōu jiāng shàng sòng zhōu xíng,lèi sǎ chūn fēng bié shǎo chéng。
冉冉几经新岁律,依依犹有旧交情。rǎn rǎn jǐ jīng xīn suì lǜ,yī yī yóu yǒu jiù jiāo qíng。
尘冠当挂弹何用,革带频移瘦自惊。chén guān dāng guà dàn hé yòng,gé dài pín yí shòu zì jīng。
剩欲约公风雨夜,一灯相对话平生。shèng yù yuē gōng fēng yǔ yè,yī dēng xiāng duì huà píng shēng。

次韵郑唐老

陆游

宦游早日阙相闻,一面那知乃尔勤。huàn yóu zǎo rì quē xiāng wén,yī miàn nà zhī nǎi ěr qín。
秋钓清滩方入梦,晓穿细仗又逢君。qiū diào qīng tān fāng rù mèng,xiǎo chuān xì zhàng yòu féng jūn。
骤看落笔惊风雨,便拟同舟卧水云。zhòu kàn luò bǐ jīng fēng yǔ,biàn nǐ tóng zhōu wò shuǐ yún。
作意归休还会否,暮年无力起斯文。zuò yì guī xiū hái huì fǒu,mù nián wú lì qǐ sī wén。

南省宿直二首

陆游

檐角参差散暮霞,重门锁断市声哗。yán jiǎo cān chà sàn mù xiá,zhòng mén suǒ duàn shì shēng huā。
风经绿树鸦栖稳,月入空廊柱影斜。fēng jīng lǜ shù yā qī wěn,yuè rù kōng láng zhù yǐng xié。
藤纸静临新获帖,铜瓶寒浸欲开花。téng zhǐ jìng lín xīn huò tiē,tóng píng hán jìn yù kāi huā。
谁知今夕幽窗梦,又榜扁舟上若耶。shuí zhī jīn xī yōu chuāng mèng,yòu bǎng biǎn zhōu shàng ruò yé。

南省宿直二首

陆游

颓然静对北窗灯,识字农夫有发僧。tuí rán jìng duì běi chuāng dēng,shí zì nóng fū yǒu fā sēng。
但遣奚奴持古锦,何须侍史护青绫。dàn qiǎn xī nú chí gǔ jǐn,hé xū shì shǐ hù qīng líng。
尘埃奔走无由息,疾病侵陵不自胜。chén āi bēn zǒu wú yóu xī,jí bìng qīn líng bù zì shèng。
犹喜眼中多壮观,时看云海化鲲鹏。yóu xǐ yǎn zhōng duō zhuàng guān,shí kàn yún hǎi huà kūn péng。

马上作

陆游

三十年前客帝城,城南结骑尽豪英。sān shí nián qián kè dì chéng,chéng nán jié qí jǐn háo yīng。
湖山冷落悲陈迹,文字流传付后生。hú shān lěng luò bēi chén jì,wén zì liú chuán fù hòu shēng。
衰老更禁新卧病,尘埃时拂旧题名。shuāi lǎo gèng jìn xīn wò bìng,chén āi shí fú jiù tí míng。
马头风卷飞花过,又得残春一日晴。mǎ tóu fēng juǎn fēi huā guò,yòu dé cán chūn yī rì qíng。

行在春晚有怀故隐

陆游

老辱明时乞一官,逢春惆怅独无欢。lǎo rǔ míng shí qǐ yī guān,féng chūn chóu chàng dú wú huān。
旧人零落北音少,市肆萧疏民力殚。jiù rén líng luò běi yīn shǎo,shì sì xiāo shū mín lì dān。
归计已栽千个竹,残年合挂两梁冠。guī jì yǐ zāi qiān gè zhú,cán nián hé guà liǎng liáng guān。
石帆山路频回首,箭茁莼丝正满盘。shí fān shān lù pín huí shǒu,jiàn zhuó chún sī zhèng mǎn pán。

读书

陆游

两两星躔九九车,天津笑我醉骑驴。liǎng liǎng xīng chán jiǔ jiǔ chē,tiān jīn xiào wǒ zuì qí lǘ。
床头正可著周易,架上何妨抽汉书。chuáng tóu zhèng kě zhù zhōu yì,jià shàng hé fáng chōu hàn shū。
幸有古人同臭味,不嫌儿子似迂疏。xìng yǒu gǔ rén tóng chòu wèi,bù xián ér zi shì yū shū。
颓然白发虽堪鄙,耐事禁愁却有馀。tuí rán bái fā suī kān bǐ,nài shì jìn chóu què yǒu yú。

新晴马上

陆游

一剑飘然万里身,白头也复走京尘。yī jiàn piāo rán wàn lǐ shēn,bái tóu yě fù zǒu jīng chén。
画楼酒旆滴残雨,绿树莺声催暮春。huà lóu jiǔ pèi dī cán yǔ,lǜ shù yīng shēng cuī mù chūn。
绝塞勒回勋业梦,流年换尽市朝人。jué sāi lēi huí xūn yè mèng,liú nián huàn jǐn shì cháo rén。
此生安得常强健,小艇湘湖自采莼。cǐ shēng ān dé cháng qiáng jiàn,xiǎo tǐng xiāng hú zì cǎi chún。

过六和塔前江亭小憩

陆游

断岸孤亭日莫时,栏边聊试葛巾攲。duàn àn gū tíng rì mò shí,lán biān liáo shì gé jīn qī。
偶观挂席乘潮快,便觉悬车纳禄迟。ǒu guān guà xí chéng cháo kuài,biàn jué xuán chē nà lù chí。
痛饮相如无奈渴,清言叔宝不胜羸。tòng yǐn xiāng rú wú nài kě,qīng yán shū bǎo bù shèng léi。
年来亲友凋零尽,惟有江山是旧知。nián lái qīn yǒu diāo líng jǐn,wéi yǒu jiāng shān shì jiù zhī。

春夕睡觉

陆游

破衫羸马老黄尘,人自衰迟岁自新。pò shān léi mǎ lǎo huáng chén,rén zì shuāi chí suì zì xīn。
积雨恐侵春甲子,昏灯懒守夜庚申。jī yǔ kǒng qīn chūn jiǎ zi,hūn dēng lǎn shǒu yè gēng shēn。
花枝影转攲残月,鼻鼾声豪撼四邻。huā zhī yǐng zhuǎn qī cán yuè,bí hān shēng háo hàn sì lín。
自笑功名犹有梦,散关金鼓震函秦。zì xiào gōng míng yóu yǒu mèng,sàn guān jīn gǔ zhèn hán qín。

送霍监丞出守盱眙

陆游

淮浦鳞鳞浸碧天,即今谁料作穷边。huái pǔ lín lín jìn bì tiān,jí jīn shuí liào zuò qióng biān。
空闻瓯脱嘶胡马,不见浮屠插霁烟。kōng wén ōu tuō sī hú mǎ,bù jiàn fú tú chā jì yān。
亭障久安无檄到,杯觞频举有诗传。tíng zhàng jiǔ ān wú xí dào,bēi shāng pín jǔ yǒu shī chuán。
长城万里英雄事,应笑穷儒饱昼眠。zhǎng chéng wàn lǐ yīng xióng shì,yīng xiào qióng rú bǎo zhòu mián。