古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

舟中作

陆游

不迁比景戍交河,三径归来得已多。bù qiān bǐ jǐng shù jiāo hé,sān jìng guī lái dé yǐ duō。
应俗愈疏身老大,读书渐废意蹉跎。yīng sú yù shū shēn lǎo dà,dú shū jiàn fèi yì cuō tuó。
闲从孙叟苏门啸,醉和荆卿易水歌。xián cóng sūn sǒu sū mén xiào,zuì hé jīng qīng yì shuǐ gē。
歌罢却挥孤棹去,石阑干下买渔蓑。gē bà què huī gū zhào qù,shí lán gàn xià mǎi yú suō。

山园

陆游

买得新园近钓矶,旋营茆栋设柴扉。mǎi dé xīn yuán jìn diào jī,xuán yíng máo dòng shè chái fēi。
山经宿雨修容出,花倚和风作态飞。shān jīng sù yǔ xiū róng chū,huā yǐ hé fēng zuò tài fēi。
世事只成惊老眼,酒徒频约典春衣。shì shì zhǐ chéng jīng lǎo yǎn,jiǔ tú pín yuē diǎn chūn yī。
狂吟烂醉君无笑,十丈愁城要解围。kuáng yín làn zuì jūn wú xiào,shí zhàng chóu chéng yào jiě wéi。

樊江

陆游

手中一卷养鱼经,又向樊江上草亭。shǒu zhōng yī juǎn yǎng yú jīng,yòu xiàng fán jiāng shàng cǎo tíng。
朝雨染成新涨绿,春烟澹尽远山青。cháo yǔ rǎn chéng xīn zhǎng lǜ,chūn yān dàn jǐn yuǎn shān qīng。
榜舟不厌频来往,岸帻常须半醉醒。bǎng zhōu bù yàn pín lái wǎng,àn zé cháng xū bàn zuì xǐng。
赋罢新诗自高咏,满汀鸥鹭欲忘形。fù bà xīn shī zì gāo yǒng,mǎn tīng ōu lù yù wàng xíng。

东关二首

陆游

路入东关物象奇,角巾老子曳筇枝。lù rù dōng guān wù xiàng qí,jiǎo jīn lǎo zi yè qióng zhī。
蚕如黑蚁桑生后,秧似青针水满时。cán rú hēi yǐ sāng shēng hòu,yāng shì qīng zhēn shuǐ mǎn shí。
穿市不嫌微雨湿,过溪翻喜坏桥危。chuān shì bù xián wēi yǔ shī,guò xī fān xǐ huài qiáo wēi。
当年野店题诗处,又典春衣具午炊。dāng nián yě diàn tí shī chù,yòu diǎn chūn yī jù wǔ chuī。

东关二首

陆游

云蹙鱼鳞衬夕阳,放翁系缆水云乡。yún cù yú lín chèn xī yáng,fàng wēng xì lǎn shuǐ yún xiāng。
一筇疾步人惊健,斗酒高歌自笑狂。yī qióng jí bù rén jīng jiàn,dòu jiǔ gāo gē zì xiào kuáng。
风暖市楼吹絮雪,蚕生村舍采桑黄。fēng nuǎn shì lóu chuī xù xuě,cán shēng cūn shě cǎi sāng huáng。
东阡南陌无穷乐,底事随人作许忙。dōng qiān nán mò wú qióng lè,dǐ shì suí rén zuò xǔ máng。

宿野人家

陆游

避雨来投白版扉,野人怜客不相违。bì yǔ lái tóu bái bǎn fēi,yě rén lián kè bù xiāng wéi。
林喧鸟雀栖初定,村近牛羊暮自归。lín xuān niǎo què qī chū dìng,cūn jìn niú yáng mù zì guī。
土釜暖汤先濯足,豆䕸吹火旋烘衣。tǔ fǔ nuǎn tāng xiān zhuó zú,dòu jiē chuī huǒ xuán hōng yī。
老来世路浑谙尽,露宿风餐未觉非。lǎo lái shì lù hún ān jǐn,lù sù fēng cān wèi jué fēi。

舟中遣怀

陆游

三黜归来结草庐,平生狂态扫无馀。sān chù guī lái jié cǎo lú,píng shēng kuáng tài sǎo wú yú。
但思下帷授老子,那复骑牛读汉书。dàn sī xià wéi shòu lǎo zi,nà fù qí niú dú hàn shū。
历历旧游浑似梦,萧萧残发不胜梳。lì lì jiù yóu hún shì mèng,xiāo xiāo cán fā bù shèng shū。
闲中事业君知否,不把渔竿即荷锄。xián zhōng shì yè jūn zhī fǒu,bù bǎ yú gān jí hé chú。

有感

陆游

温洛荣河拱旧京,从来人物富豪英。wēn luò róng hé gǒng jiù jīng,cóng lái rén wù fù háo yīng。
报仇虽有楚三户,守节得无齐二城。bào chóu suī yǒu chǔ sān hù,shǒu jié dé wú qí èr chéng。
胡寇宁能断地脉,王师行复畅天声。hú kòu níng néng duàn dì mài,wáng shī xíng fù chàng tiān shēng。
凤麟久伏应争奋,勉为明时颂太平。fèng lín jiǔ fú yīng zhēng fèn,miǎn wèi míng shí sòng tài píng。

信步近村

陆游

端闲何以永今朝,拈得筇枝度野桥。duān xián hé yǐ yǒng jīn cháo,niān dé qióng zhī dù yě qiáo。
三亩空园喧啄木,十寻高树络凌霄。sān mǔ kōng yuán xuān zhuó mù,shí xún gāo shù luò líng xiāo。
长饥未必缘诗瘦,多闷惟须赖酒浇。zhǎng jī wèi bì yuán shī shòu,duō mèn wéi xū lài jiǔ jiāo。
兴尽归来又陈迹,一林风叶暮萧萧。xīng jǐn guī lái yòu chén jì,yī lín fēng yè mù xiāo xiāo。

寒食省九里大墓

陆游

陌上箫声正卖饧,篮舆兀兀雨冥冥。mò shàng xiāo shēng zhèng mài táng,lán yú wù wù yǔ míng míng。
人来平野一点白,山压乱云千叠青。rén lái píng yě yī diǎn bái,shān yā luàn yún qiān dié qīng。
石马朱门松下路,冻齑冷饭柳阴亭。shí mǎ zhū mén sōng xià lù,dòng jī lěng fàn liǔ yīn tíng。
华颠尚记儿童日,抚事兴怀涕自零。huá diān shàng jì ér tóng rì,fǔ shì xīng huái tì zì líng。

小雨云门溪上

陆游

好雨疏疏压暮埃,断云漠漠带春雷。hǎo yǔ shū shū yā mù āi,duàn yún mò mò dài chūn léi。
离黄穿树语断续,翠碧衔鱼飞去来。lí huáng chuān shù yǔ duàn xù,cuì bì xián yú fēi qù lái。
生菜入盘随冷饼,朱樱上市伴青梅。shēng cài rù pán suí lěng bǐng,zhū yīng shàng shì bàn qīng méi。
狂吟不是夸强健,老气如山未许摧。kuáng yín bù shì kuā qiáng jiàn,lǎo qì rú shān wèi xǔ cuī。

舟过梅坞胡氏居爱其幽邃为赋一诗

陆游

稽山翠入家家窗,此家清绝无与双。jī shān cuì rù jiā jiā chuāng,cǐ jiā qīng jué wú yǔ shuāng。
丹葩绿树锦绣谷,清波白石玻璃江。dān pā lǜ shù jǐn xiù gǔ,qīng bō bái shí bō lí jiāng。
一堤茂草有眠犊,数掩短篱无吠尨。yī dī mào cǎo yǒu mián dú,shù yǎn duǎn lí wú fèi máng。
北轩商略可散发,借与放翁倾酒缸。běi xuān shāng lüè kě sàn fā,jiè yǔ fàng wēng qīng jiǔ gāng。

北窗

陆游

北窗本意傲羲皇,老返园庐味更长。běi chuāng běn yì ào xī huáng,lǎo fǎn yuán lú wèi gèng zhǎng。
犊健戴星耕白水,蚕饥冲雨采青桑。dú jiàn dài xīng gēng bái shuǐ,cán jī chōng yǔ cǎi qīng sāng。
俚儒朱墨开冬学,庙史牲牢祝岁穰。lǐ rú zhū mò kāi dōng xué,miào shǐ shēng láo zhù suì ráng。
从此鬓毛虽似雪,未妨击壤颂虞唐。cóng cǐ bìn máo suī shì xuě,wèi fáng jī rǎng sòng yú táng。

晚春感事四首

陆游

和风薄霭过清明,减尽重裘觉体轻。hé fēng báo ǎi guò qīng míng,jiǎn jǐn zhòng qiú jué tǐ qīng。
正午轩窗无树影,乍晴阡陌有莺声。zhèng wǔ xuān chuāng wú shù yǐng,zhà qíng qiān mò yǒu yīng shēng。
酿成西蜀鹅雏酒,煮就东坡玉糁羹。niàng chéng xī shǔ é chú jiǔ,zhǔ jiù dōng pō yù sǎn gēng。
扪腹翛然出门去,春郊何处不堪行。mén fù xiāo rán chū mén qù,chūn jiāo hé chù bù kān xíng。

山居

陆游

平生杜宇最相知,遗我巢山一段奇。píng shēng dù yǔ zuì xiāng zhī,yí wǒ cháo shān yī duàn qí。
茶硙细香供隐几,松风幽韵入哦诗。chá wéi xì xiāng gōng yǐn jǐ,sōng fēng yōu yùn rù ó shī。
溪边拂石同儿钓,竹下开轩唤客棋。xī biān fú shí tóng ér diào,zhú xià kāi xuān huàn kè qí。
几许放翁新事业,不教虚过太平时。jǐ xǔ fàng wēng xīn shì yè,bù jiào xū guò tài píng shí。