古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

长汀道中

陆游

晚过长汀驿,溪山乃尔奇。wǎn guò zhǎng tīng yì,xī shān nǎi ěr qí。
老夫惟坐啸,造物为陈诗。lǎo fū wéi zuò xiào,zào wù wèi chén shī。
鸟送穿林语,松垂拂涧枝。niǎo sòng chuān lín yǔ,sōng chuí fú jiàn zhī。
凭鞍久忘发,不是马行迟。píng ān jiǔ wàng fā,bù shì mǎ xíng chí。

晚过招贤渡

陆游

老马骨巉然,虺尵不受鞭。lǎo mǎ gǔ chán rán,huī tuí bù shòu biān。
行人争晚渡,归鸟破秋烟。xíng rén zhēng wǎn dù,guī niǎo pò qiū yān。
湖海凄凉地,风霜摇落天。hú hǎi qī liáng dì,fēng shuāng yáo luò tiān。
吾生半行路,搔首送流年。wú shēng bàn xíng lù,sāo shǒu sòng liú nián。

寓舍偶题

陆游

转徙身飘梗,淹留等系匏。zhuǎn xǐ shēn piāo gěng,yān liú děng xì páo。
雁孤依远渚,鸠拙寄空巢。yàn gū yī yuǎn zhǔ,jiū zhuō jì kōng cháo。
寒日赪梨颊,清霜长橘包。hán rì chēng lí jiá,qīng shuāng zhǎng jú bāo。
平生曲道士,岁晚欲深交。píng shēng qū dào shì,suì wǎn yù shēn jiāo。

正月

陆游

渐老惜时节,思游那可忘。jiàn lǎo xī shí jié,sī yóu nà kě wàng。
雪晴天浅碧,春动柳轻黄。xuě qíng tiān qiǎn bì,chūn dòng liǔ qīng huáng。
笑语宽衰疾,登临到夕阳。xiào yǔ kuān shuāi jí,dēng lín dào xī yáng。
未须催野渡,聊欲据胡床。wèi xū cuī yě dù,liáo yù jù hú chuáng。

正月

陆游

开岁多休暇,官身亦暂闲。kāi suì duō xiū xiá,guān shēn yì zàn xián。
楼台先昼永,花柳向春悭。lóu tái xiān zhòu yǒng,huā liǔ xiàng chūn qiān。
啼鸟随游辔,和风惬醉颜。tí niǎo suí yóu pèi,hé fēng qiè zuì yán。
更怜归路好,破墨数峰山。gèng lián guī lù hǎo,pò mò shù fēng shān。

抚州上元

陆游

江月微云外,街泥小雨馀。jiāng yuè wēi yún wài,jiē ní xiǎo yǔ yú。
人如虚市散,灯似晓星疏。rén rú xū shì sàn,dēng shì xiǎo xīng shū。
羁雁同身世,新霜上鬓须。jī yàn tóng shēn shì,xīn shuāng shàng bìn xū。
明年更清绝,渔火对茅庐。míng nián gèng qīng jué,yú huǒ duì máo lú。

老去

陆游

老去时时病,春来日日阴。lǎo qù shí shí bìng,chūn lái rì rì yīn。
文书有期会,山水负登临。wén shū yǒu qī huì,shān shuǐ fù dēng lín。
倦客风埃眼,孤臣狗马心。juàn kè fēng āi yǎn,gū chén gǒu mǎ xīn。
馀寒欺短褐,莫惜酒杯深。yú hán qī duǎn hè,mò xī jiǔ bēi shēn。

思归

陆游

白发满青镜,怅然山水身。bái fā mǎn qīng jìng,chàng rán shān shuǐ shēn。
那因五斗米,常作半涂人。nà yīn wǔ dòu mǐ,cháng zuò bàn tú rén。
涉世风波恶,思归怀抱真。shè shì fēng bō è,sī guī huái bào zhēn。
会当求鈯斧,送老镜湖滨。huì dāng qiú tú fǔ,sòng lǎo jìng hú bīn。

读程秀才诗

陆游

程子晚相得,居然一坐倾。chéng zi wǎn xiāng dé,jū rán yī zuò qīng。
新诗欲飞动,病眼为开明。xīn shī yù fēi dòng,bìng yǎn wèi kāi míng。
英妙非凡质,衰迟畏后生。yīng miào fēi fán zhì,shuāi chí wèi hòu shēng。
吾徒可相贺,五字有长城。wú tú kě xiāng hè,wǔ zì yǒu zhǎng chéng。

水亭

陆游

日淡暑犹薄,雨馀风更清。rì dàn shǔ yóu báo,yǔ yú fēng gèng qīng。
翛然水亭立,试此葛衣轻。xiāo rán shuǐ tíng lì,shì cǐ gé yī qīng。
晒粉怜孤蝶,穿枝喜晚莺。shài fěn lián gū dié,chuān zhī xǐ wǎn yīng。
谁知簿书里,也复得吾生。shuí zhī bù shū lǐ,yě fù dé wú shēng。

寄吕博士

陆游

薄宦东西蜀,侨居太少城。báo huàn dōng xī shǔ,qiáo jū tài shǎo chéng。
休论九年谪,喜识万人英。xiū lùn jiǔ nián zhé,xǐ shí wàn rén yīng。
别久心常折,书来眼未明。bié jiǔ xīn cháng zhé,shū lái yǎn wèi míng。
功名君自力,丘壑我平生。gōng míng jūn zì lì,qiū hè wǒ píng shēng。

疏山东堂昼眠

陆游

饭饱眼欲闭,心闲身自安。fàn bǎo yǎn yù bì,xīn xián shēn zì ān。
乐超六欲界,美过八珍盘。lè chāo liù yù jiè,měi guò bā zhēn pán。
香缕萦檐断,松风逼枕寒。xiāng lǚ yíng yán duàn,sōng fēng bī zhěn hán。
吾儿解原梦,为我转云团。wú ér jiě yuán mèng,wèi wǒ zhuǎn yún tuán。

金溪道中

陆游

云闇苦竹市,雨来乌石冈。yún àn kǔ zhú shì,yǔ lái wū shí gāng。
驾犁双犊健,煮茧一村香。jià lí shuāng dú jiàn,zhǔ jiǎn yī cūn xiāng。
天地君恩重,风埃吏责忙。tiān dì jūn ēn zhòng,fēng āi lì zé máng。
敢辞坡路滑,且领笋舆凉。gǎn cí pō lù huá,qiě lǐng sǔn yú liáng。

冒雨登拟岘台观江涨

陆游

雨气分千嶂,江声撼万家。yǔ qì fēn qiān zhàng,jiāng shēng hàn wàn jiā。
云翻一天墨,浪蹴半空花。yún fān yī tiān mò,làng cù bàn kōng huā。
喷薄侵虚阁,低昂泛断槎。pēn báo qīn xū gé,dī áng fàn duàn chá。
壮游思夙昔,乘醉下三巴。zhuàng yóu sī sù xī,chéng zuì xià sān bā。

夏日

陆游

病退身初健,时清吏更休。bìng tuì shēn chū jiàn,shí qīng lì gèng xiū。
渴蜂窥砚水,慵燕息帘钩。kě fēng kuī yàn shuǐ,yōng yàn xī lián gōu。
棋局每坐隐,屏山时卧游。qí jú měi zuò yǐn,píng shān shí wò yóu。
真成爱长日,未用忆新秋。zhēn chéng ài zhǎng rì,wèi yòng yì xīn qiū。