古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

春日六首

陆游

巷口东风吹酒旗,老人也惜早春时。xiàng kǒu dōng fēng chuī jiǔ qí,lǎo rén yě xī zǎo chūn shí。
雨来三日泥没踝,过尽梅花浑不知。yǔ lái sān rì ní méi huái,guò jǐn méi huā hún bù zhī。

春日六首

陆游

雪山万叠看不厌,雪尽山青又一奇。xuě shān wàn dié kàn bù yàn,xuě jǐn shān qīng yòu yī qí。
今代江南无画手,矮笺移入放翁诗。jīn dài jiāng nán wú huà shǒu,ǎi jiān yí rù fàng wēng shī。

春日六首

陆游

怕见公卿懒入城,野桥孤店跨驴行。pà jiàn gōng qīng lǎn rù chéng,yě qiáo gū diàn kuà lǘ xíng。
天公遣足看山愿,白尽髭须却眼明。tiān gōng qiǎn zú kàn shān yuàn,bái jǐn zī xū què yǎn míng。

湖上作二首

陆游

鹅儿泾口晓山横,蜻蜓港头春水生。é ér jīng kǒu xiǎo shān héng,qīng tíng gǎng tóu chūn shuǐ shēng。
兰亭之北是茶市,柯桥以西多橹声。lán tíng zhī běi shì chá shì,kē qiáo yǐ xī duō lǔ shēng。

湖上作二首

陆游

东泾西泾花极望,红云照波锦裹山。dōng jīng xī jīng huā jí wàng,hóng yún zhào bō jǐn guǒ shān。
路似掌平身自倦,酒如土贱箧常悭。lù shì zhǎng píng shēn zì juàn,jiǔ rú tǔ jiàn qiè cháng qiān。

夜行过一大姓家值其乐饮戏作

陆游

村豪聚饮自相欢,灯火歌呼闹夜阑。cūn háo jù yǐn zì xiāng huān,dēng huǒ gē hū nào yè lán。
醉饱要胜饥欲死,看渠也复面团团。zuì bǎo yào shèng jī yù sǐ,kàn qú yě fù miàn tuán tuán。

闲中自咏二首

陆游

小艇上时皆绿水,短筇到处即青山。xiǎo tǐng shàng shí jiē lǜ shuǐ,duǎn qióng dào chù jí qīng shān。
二十四考中书令,不换先生半日闲。èr shí sì kǎo zhōng shū lìng,bù huàn xiān shēng bàn rì xián。

闲中自咏二首

陆游

声名本自不关身,富贵元知与祸邻。shēng míng běn zì bù guān shēn,fù guì yuán zhī yǔ huò lín。
但恨平生闲不足,再来真作卧云人。dàn hèn píng shēng xián bù zú,zài lái zhēn zuò wò yún rén。

枕上口占三首

陆游

五十年前诗酒身,山阴风月尚如新。wǔ shí nián qián shī jiǔ shēn,shān yīn fēng yuè shàng rú xīn。
闲愁已是无阑障,一枕春寒更恼人。xián chóu yǐ shì wú lán zhàng,yī zhěn chūn hán gèng nǎo rén。

枕上口占三首

陆游

蹋雨敲门觅季夷,襞笺同和仲高诗。tà yǔ qiāo mén mì jì yí,bì jiān tóng hé zhòng gāo shī。
回思五十年前事,恰似今宵梦里时。huí sī wǔ shí nián qián shì,qià shì jīn xiāo mèng lǐ shí。

枕上口占三首

陆游

五十年间万事空,懒将白发对青铜。wǔ shí nián jiān wàn shì kōng,lǎn jiāng bái fā duì qīng tóng。
故人只有桃花在,惆怅无情一夜风。gù rén zhǐ yǒu táo huā zài,chóu chàng wú qíng yī yè fēng。

恩赐龟紫二首

陆游

忆昔青衫上赤墀,颔间未有一茎丝。yì xī qīng shān shàng chì chí,hàn jiān wèi yǒu yī jīng sī。
岂知晚拜金龟赐,却是霜髯雪鬓时。qǐ zhī wǎn bài jīn guī cì,què shì shuāng rán xuě bìn shí。

恩赐龟紫二首

陆游

已挂朝衣神武门,暂纡紫绶拜君恩。yǐ guà cháo yī shén wǔ mén,zàn yū zǐ shòu bài jūn ēn。
儿孙贺罢还无事,雨笠烟蓑自灌园。ér sūn hè bà hái wú shì,yǔ lì yān suō zì guàn yuán。

宇文衮臣吏部予在蜀日与之游至厚契阔死生二十年矣庚申三月忽梦相从如平生怆然有赋

陆游

英姿爽气宇邛州,虽古人中岂易求。yīng zī shuǎng qì yǔ qióng zhōu,suī gǔ rén zhōng qǐ yì qiú。
六月长途将暍死,一天风雹起龙湫。liù yuè zhǎng tú jiāng yē sǐ,yī tiān fēng báo qǐ lóng jiǎo。

阿姥

陆游

城南倒社下湖忙,阿姥龙钟七十强。chéng nán dào shè xià hú máng,ā lǎo lóng zhōng qī shí qiáng。
犹有尘埃嫁时镜,东涂西抹不成妆。yóu yǒu chén āi jià shí jìng,dōng tú xī mǒ bù chéng zhuāng。