古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

题拓本姜楚公鹰二首

陆游

弓面霜寒斗力增,坐思铁马蹴河冰。gōng miàn shuāng hán dòu lì zēng,zuò sī tiě mǎ cù hé bīng。
海东俊鹘何由得,空看绵州旧画鹰。hǎi dōng jùn gǔ hé yóu dé,kōng kàn mián zhōu jiù huà yīng。

题詹仲信所藏米元晖云山小幅二首

陆游

俗韵凡情一点无,开元以上立规模。sú yùn fán qíng yī diǎn wú,kāi yuán yǐ shàng lì guī mó。
镜湖老监空挥泪,想见楚江清晓图。jìng hú lǎo jiān kōng huī lèi,xiǎng jiàn chǔ jiāng qīng xiǎo tú。

题詹仲信所藏米元晖云山小幅二首

陆游

一棹朝南暮北风,奇峰倒影绿波中。yī zhào cháo nán mù běi fēng,qí fēng dào yǐng lǜ bō zhōng。
定知渐近三山路,认得渔翁是放翁。dìng zhī jiàn jìn sān shān lù,rèn dé yú wēng shì fàng wēng。

詹仲信以山水二轴为寿固辞不可乃各作一绝句谢之春山

陆游

策蹇渡桥春雨馀,乱山缺处草亭孤。cè jiǎn dù qiáo chūn yǔ yú,luàn shān quē chù cǎo tíng gū。
不知何许丹青手,画我当年入蜀图。bù zhī hé xǔ dān qīng shǒu,huà wǒ dāng nián rù shǔ tú。

詹仲信以山水二轴为寿固辞不可乃各作一绝句谢之春山

陆游

雪崦梅村一径斜,茆檐烟火两三家。xuě yān méi cūn yī jìng xié,máo yán yān huǒ liǎng sān jiā。
眼明见此幽栖地,却恨吾庐已太奢。yǎn míng jiàn cǐ yōu qī dì,què hèn wú lú yǐ tài shē。

寄题王晋辅专春堂

陆游

三月风光不贷人,千红百紫已成尘。sān yuè fēng guāng bù dài rén,qiān hóng bǎi zǐ yǐ chéng chén。
牡丹底事开偏晚,本自无心独占春。mǔ dān dǐ shì kāi piān wǎn,běn zì wú xīn dú zhàn chūn。

山村经行因施药五首

陆游

闲行偶复到山村,父老遮留共一尊。xián xíng ǒu fù dào shān cūn,fù lǎo zhē liú gòng yī zūn。
曩日见公孙未晬,如今已解牧鸡豚。nǎng rì jiàn gōng sūn wèi zuì,rú jīn yǐ jiě mù jī tún。

山村经行因施药五首

陆游

耕佣蚕妇共欣然,得见先生定有年。gēng yōng cán fù gòng xīn rán,dé jiàn xiān shēng dìng yǒu nián。
扫洒门庭拂床几,瓦盆盛酒荐豚肩。sǎo sǎ mén tíng fú chuáng jǐ,wǎ pén shèng jiǔ jiàn tún jiān。

山村经行因施药五首

陆游

儿扶一老候溪边,来告头风久未痊。ér fú yī lǎo hòu xī biān,lái gào tóu fēng jiǔ wèi quán。
不用更求芎芷辈,吾诗读罢自醒然。bù yòng gèng qiú qiōng zhǐ bèi,wú shī dú bà zì xǐng rán。

山村经行因施药五首

陆游

驴肩每带药囊行,村巷欢欣夹道迎。lǘ jiān měi dài yào náng xíng,cūn xiàng huān xīn jiā dào yíng。
共说向来曾活我,生儿多以陆为名。gòng shuō xiàng lái céng huó wǒ,shēng ér duō yǐ lù wèi míng。

山村经行因施药五首

陆游

逆旅人家近野桥,偶因秣蹇暂消摇。nì lǚ rén jiā jìn yě qiáo,ǒu yīn mò jiǎn zàn xiāo yáo。
村翁不解读本草,争就先生辨药苗。cūn wēng bù jiě dú běn cǎo,zhēng jiù xiān shēng biàn yào miáo。

即事二首

陆游

秃尾驴嘶小市门,侧篷帆过古城村。tū wěi lǘ sī xiǎo shì mén,cè péng fān guò gǔ chéng cūn。
此生感慨知何限,斗酒新丰不足论。cǐ shēng gǎn kǎi zhī hé xiàn,dòu jiǔ xīn fēng bù zú lùn。

即事二首

陆游

草衣木食更何求,穴处巢居过即休。cǎo yī mù shí gèng hé qiú,xué chù cháo jū guò jí xiū。
尚恨未能全省事,一竿风月钓沧洲。shàng hèn wèi néng quán shěng shì,yī gān fēng yuè diào cāng zhōu。

十二月二日夜梦游沈氏园亭二首

陆游

路近城南已怕行,沈家园里更伤情。lù jìn chéng nán yǐ pà xíng,shěn jiā yuán lǐ gèng shāng qíng。
香穿客袖梅花在,绿蘸寺桥春水生。xiāng chuān kè xiù méi huā zài,lǜ zhàn sì qiáo chūn shuǐ shēng。

十二月二日夜梦游沈氏园亭二首

陆游

城南小陌又逢春,只见梅花不见人。chéng nán xiǎo mò yòu féng chūn,zhǐ jiàn méi huā bù jiàn rén。
玉骨久成泉下土,墨痕犹锁壁间尘。yù gǔ jiǔ chéng quán xià tǔ,mò hén yóu suǒ bì jiān chén。