古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

种菜四首

陆游

引水何妨艺芥菘,圃功自古补三农。yǐn shuǐ hé fáng yì jiè sōng,pǔ gōng zì gǔ bǔ sān nóng。
恨君不见岷山芋,藏蓄犹堪过岁凶。hèn jūn bù jiàn mín shān yù,cáng xù yóu kān guò suì xiōng。

夏日十二首

陆游

暑雨初晴昼漏迟,江乡乐事有谁知。shǔ yǔ chū qíng zhòu lòu chí,jiāng xiāng lè shì yǒu shuí zhī。
村村垄麦登场后,户户吴蚕坼簇时。cūn cūn lǒng mài dēng chǎng hòu,hù hù wú cán chè cù shí。

夏日十二首

陆游

齿发凋零奈尔何,年光暗里易消磨。chǐ fā diāo líng nài ěr hé,nián guāng àn lǐ yì xiāo mó。
街槐正喜清阴密,巷柳还惊蠹叶多。jiē huái zhèng xǐ qīng yīn mì,xiàng liǔ hái jīng dù yè duō。

夏日十二首

陆游

竹根断作眠云枕,木瘿刳成贮酒尊。zhú gēn duàn zuò mián yún zhěn,mù yǐng kū chéng zhù jiǔ zūn。
怪怪奇奇非着意,自无俗物到山村。guài guài qí qí fēi zhe yì,zì wú sú wù dào shān cūn。

夏日十二首

陆游

动身尚懒那堪事,学古无成罢读书。dòng shēn shàng lǎn nà kān shì,xué gǔ wú chéng bà dú shū。
枕上侧眠听语燕,池边小立看游鱼。zhěn shàng cè mián tīng yǔ yàn,chí biān xiǎo lì kàn yóu yú。

夏日十二首

陆游

闷欲远游身苦懒,病思闲话客谁过。mèn yù yuǎn yóu shēn kǔ lǎn,bìng sī xián huà kè shuí guò。
北窗一枕差堪乐,无奈茶杯作祟何。běi chuāng yī zhěn chà kān lè,wú nài chá bēi zuò suì hé。

夏日十二首

陆游

黄葛蚊厨睡欲成,高槐阴转暑风清。huáng gé wén chú shuì yù chéng,gāo huái yīn zhuǎn shǔ fēng qīng。
倚床奴子垂头坐,摇手孙儿小步行。yǐ chuáng nú zi chuí tóu zuò,yáo shǒu sūn ér xiǎo bù xíng。

夏日十二首

陆游

斮取溪藤便作香,炼成崖蜜旋煎汤。cuò qǔ xī téng biàn zuò xiāng,liàn chéng yá mì xuán jiān tāng。
萧然巾履茅堂上,不畏人间夏日长。xiāo rán jīn lǚ máo táng shàng,bù wèi rén jiān xià rì zhǎng。

夏日十二首

陆游

谢客捐书日日闲,行穿密竹卧看山。xiè kè juān shū rì rì xián,xíng chuān mì zhú wò kàn shān。
岩前恨欠煎茶地,安得茆茨一小间。yán qián hèn qiàn jiān chá dì,ān dé máo cí yī xiǎo jiān。

夏日十二首

陆游

蘋生洲渚微风起,梅熟园林细雨来。píng shēng zhōu zhǔ wēi fēng qǐ,méi shú yuán lín xì yǔ lái。
咫尺柴门常懒出,不教拄杖损苍苔。zhǐ chǐ chái mén cháng lǎn chū,bù jiào zhǔ zhàng sǔn cāng tái。

夏日十二首

陆游

侧卧横眠百不知,轩窗寂寂雨丝丝。cè wò héng mián bǎi bù zhī,xuān chuāng jì jì yǔ sī sī。
岂无布袜青鞋兴,过却梅天出未迟。qǐ wú bù wà qīng xié xīng,guò què méi tiān chū wèi chí。

夏日十二首

陆游

幽花娅姹开还敛,小蝶翩翾去复留。yōu huā yà chà kāi hái liǎn,xiǎo dié piān xuān qù fù liú。
贪睡畸翁俱不领,被人错唤作闲愁。tān shuì jī wēng jù bù lǐng,bèi rén cuò huàn zuò xián chóu。

夏日十二首

陆游

山下柴荆昼不开,苔生古井暗楸槐。shān xià chái jīng zhòu bù kāi,tái shēng gǔ jǐng àn qiū huái。
新诗哦罢闲无事,移取藤床睡去来。xīn shī ó bà xián wú shì,yí qǔ téng chuáng shuì qù lái。

感物二首

陆游

物情岂愿岁时遒,一气潜移不自由。wù qíng qǐ yuàn suì shí qiú,yī qì qián yí bù zì yóu。
日出鹁鸪还唤雨,夏初蟋蟀已吟秋。rì chū bó gū hái huàn yǔ,xià chū xī shuài yǐ yín qiū。

感物二首

陆游

小园清晓岸纶巾,物态年光日日新。xiǎo yuán qīng xiǎo àn lún jīn,wù tài nián guāng rì rì xīn。
绿叶自生黄自落,不应秋至始愁人。lǜ yè zì shēng huáng zì luò,bù yīng qiū zhì shǐ chóu rén。