古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

昆仑行

陆游

阴云解驳朝暾红,黄河直与昆仑通。yīn yún jiě bó cháo tūn hóng,huáng hé zhí yǔ kūn lún tōng。
不驾鸾凤骖虬龙,径蹑香烟上空中。bù jià luán fèng cān qiú lóng,jìng niè xiāng yān shàng kōng zhōng。
吾行忽过日月宫,下视积气青蒙蒙。wú xíng hū guò rì yuè gōng,xià shì jī qì qīng méng méng。
寒暑不分昼夜同,嵯峨九关常烈风。hán shǔ bù fēn zhòu yè tóng,cuó é jiǔ guān cháng liè fēng。
凛然萧森变冲融,不悸不眩身如空。lǐn rán xiāo sēn biàn chōng róng,bù jì bù xuàn shēn rú kōng。
尘沙浩劫环无穷,讵须更觅安期翁。chén shā hào jié huán wú qióng,jù xū gèng mì ān qī wēng。

闭户

陆游

屏居无一事,闭户常经旬。píng jū wú yī shì,bì hù cháng jīng xún。
勿云草舍陋,爱此油窗新。wù yún cǎo shě lòu,ài cǐ yóu chuāng xīn。
三日不作诗,幽禽语撩人。sān rì bù zuò shī,yōu qín yǔ liāo rén。
尺素杂行草,往檄江梅春。chǐ sù zá xíng cǎo,wǎng xí jiāng méi chūn。

十月四日夜记梦

陆游

四客联辔来,我醉久不知。sì kè lián pèi lái,wǒ zuì jiǔ bù zhī。
倒衣出迎客,愧谢前致辞。dào yī chū yíng kè,kuì xiè qián zhì cí。
客意极疏豁,大笑轩须眉。kè yì jí shū huō,dà xiào xuān xū méi。
礼岂为我设,度外以相期。lǐ qǐ wèi wǒ shè,dù wài yǐ xiāng qī。
衮衮吐雄辩,泠泠诵新诗。gǔn gǔn tǔ xióng biàn,líng líng sòng xīn shī。
共言携酒壶,扫地临前墀。gòng yán xié jiǔ hú,sǎo dì lín qián chí。
意气相顾喜,忽如少年时。yì qì xiāng gù xǐ,hū rú shǎo nián shí。
老鸡不解事,唤觉空嗟咨。lǎo jī bù jiě shì,huàn jué kōng jiē zī。
涉世四十年,贤隽常追随。shè shì sì shí nián,xián juàn cháng zhuī suí。
尔来风俗坏,动脚堕险巇。ěr lái fēng sú huài,dòng jiǎo duò xiǎn xī。
森然义府刀,谁为叔度陂。sēn rán yì fǔ dāo,shuí wèi shū dù bēi。
起作四客篇,捕影吾其痴。qǐ zuò sì kè piān,bǔ yǐng wú qí chī。

冬夜与溥庵主说川食戏作

陆游

唐安薏米白如玉,汉嘉栮脯美胜肉。táng ān yì mǐ bái rú yù,hàn jiā ěr pú měi shèng ròu。
大巢初生蚕正浴,小巢渐老麦米熟。dà cháo chū shēng cán zhèng yù,xiǎo cháo jiàn lǎo mài mǐ shú。
龙鹤作羹香出釜,木鱼瀹菹子盈腹。lóng hè zuò gēng xiāng chū fǔ,mù yú yuè jū zi yíng fù。
未论索饼与饡饭,最爱红糟并缹粥。wèi lùn suǒ bǐng yǔ zàn fàn,zuì ài hóng zāo bìng fǒu zhōu。
东来坐阅七寒暑,未尝举箸忘吾蜀。dōng lái zuò yuè qī hán shǔ,wèi cháng jǔ zhù wàng wú shǔ。
何时一饱与子同,更煎土茗浮甘菊。hé shí yī bǎo yǔ zi tóng,gèng jiān tǔ míng fú gān jú。

仗锡平老自都城回见访索怡云堂诗

陆游

东华软尘飞扑帽,黄金络马人看好。dōng huá ruǎn chén fēi pū mào,huáng jīn luò mǎ rén kàn hǎo。
渠侬胸中谁得知,畏祸忧谗鬓先老。qú nóng xiōng zhōng shuí dé zhī,wèi huò yōu chán bìn xiān lǎo。
举世输与平元衡,青山白云过一生。jǔ shì shū yǔ píng yuán héng,qīng shān bái yún guò yī shēng。
出门曳杖便千里,白云不约常同行。chū mén yè zhàng biàn qiān lǐ,bái yún bù yuē cháng tóng xíng。
敲门剥啄云没履,剧谈未竟还东去。qiāo mén bō zhuó yún méi lǚ,jù tán wèi jìng hái dōng qù。
到山分我一片云,并遣春风吹好句。dào shān fēn wǒ yī piàn yún,bìng qiǎn chūn fēng chuī hǎo jù。

久雨喜晴十韵

陆游

一雨二十日,颓墙屋茆烂。yī yǔ èr shí rì,tuí qiáng wū máo làn。
扶杖出门行,四顾水弥漫。fú zhàng chū mén xíng,sì gù shuǐ mí màn。
村迥鸠争巢,林昏鸡失旦。cūn jiǒng jiū zhēng cháo,lín hūn jī shī dàn。
荒庭蛙黾豪,空庑萤火乱。huāng tíng wā mǐn háo,kōng wǔ yíng huǒ luàn。
蠹鱼败书编,萍草黏户半。dù yú bài shū biān,píng cǎo nián hù bàn。
清风忽东来,一剪雨脚断。qīng fēng hū dōng lái,yī jiǎn yǔ jiǎo duàn。
天青日杲杲,河白星灿灿。tiān qīng rì gǎo gǎo,hé bái xīng càn càn。
车辙寻旧途,船步出新岸。chē zhé xún jiù tú,chuán bù chū xīn àn。
稍喜泥潦乾,破灶得炊爨。shāo xǐ ní lǎo qián,pò zào dé chuī cuàn。
贱贫固多忧,长歌寄吾叹。jiàn pín gù duō yōu,zhǎng gē jì wú tàn。

月中过蜻蜓浦

陆游

天光水色合为一,舟出西城犹落日。tiān guāng shuǐ sè hé wèi yī,zhōu chū xī chéng yóu luò rì。
一规忽见寒璧升,万顷坐叹溶银溢。yī guī hū jiàn hán bì shēng,wàn qǐng zuò tàn róng yín yì。
哀哀姑恶诉何苦,熠熠萤火光自失。āi āi gū è sù hé kǔ,yì yì yíng huǒ guāng zì shī。
苇低时见小艇过,水响遥知大鱼出。wěi dī shí jiàn xiǎo tǐng guò,shuǐ xiǎng yáo zhī dà yú chū。
铜壶玉酒我径醉,短发垂肩蓬不栉。tóng hú yù jiǔ wǒ jìng zuì,duǎn fā chuí jiān péng bù zhì。
缓篙溯月勿遽行,坐待湘妃鼓瑶瑟。huǎn gāo sù yuè wù jù xíng,zuò dài xiāng fēi gǔ yáo sè。

夜听竹间雨声

陆游

解酲不用酒,听雨神自清。jiě chéng bù yòng jiǔ,tīng yǔ shén zì qīng。
治疾不用药,听雨体自轻。zhì jí bù yòng yào,tīng yǔ tǐ zì qīng。
我居万竹间,萧瑟送此声。wǒ jū wàn zhú jiān,xiāo sè sòng cǐ shēng。
焚香倚蒲团,袖手坐三更。fén xiāng yǐ pú tuán,xiù shǒu zuò sān gèng。
人苦不自觉,忿欲投隙生。rén kǔ bù zì jué,fèn yù tóu xì shēng。
起歃檐间雨,更与此君盟。qǐ shà yán jiān yǔ,gèng yǔ cǐ jūn méng。

丰年行

陆游

秋风萧萧秋日薄,筑场穫稻方竭作。qiū fēng xiāo xiāo qiū rì báo,zhù chǎng huò dào fāng jié zuò。
志士虽怀晚岁悲,农家自足丰年乐。zhì shì suī huái wǎn suì bēi,nóng jiā zì zú fēng nián lè。
拨醅白酒唤邻曲,啄黍黄鸡初束缚。bō pēi bái jiǔ huàn lín qū,zhuó shǔ huáng jī chū shù fù。
长鱼出网健欲飞,新兔卧盘肥可?。zhǎng yú chū wǎng jiàn yù fēi,xīn tù wò pán féi kě huò。
躬耕辛苦四十年,一饱岂非天所酢。gōng gēng xīn kǔ sì shí nián,yī bǎo qǐ fēi tiān suǒ cù。
书生识字亦聊尔,莫作扬雄老投阁。shū shēng shí zì yì liáo ěr,mò zuò yáng xióng lǎo tóu gé。

秋夜读书有感

陆游

久病畏长夏,枕簟如炮焚。jiǔ bìng wèi zhǎng xià,zhěn diàn rú pào fén。
扶持赖药物,俯仰秋已分。fú chí lài yào wù,fǔ yǎng qiū yǐ fēn。
清夜炷炉香,袅袅起孤云。qīng yè zhù lú xiāng,niǎo niǎo qǐ gū yún。
灵府豁蒙滞,旧学资锄耘。líng fǔ huō méng zhì,jiù xué zī chú yún。
言念总角初,操觚极艰勤。yán niàn zǒng jiǎo chū,cāo gū jí jiān qín。
诸老颇赏识,谓可与斯文。zhū lǎo pǒ shǎng shí,wèi kě yǔ sī wén。
沉痼幸针石,轮囷劳斧斤。chén gù xìng zhēn shí,lún qūn láo fǔ jīn。
可怜四十年,薄陋负所闻。kě lián sì shí nián,báo lòu fù suǒ wén。
白首犹著书,逝将献吾君。bái shǒu yóu zhù shū,shì jiāng xiàn wú jūn。
太官荐玉食,野人徒美芹。tài guān jiàn yù shí,yě rén tú měi qín。

晚凉登山亭

陆游

庭空叶飞秋,村迥鸠唤雨。tíng kōng yè fēi qiū,cūn jiǒng jiū huàn yǔ。
新凉入巾褐,老子颠欲舞。xīn liáng rù jīn hè,lǎo zi diān yù wǔ。
凭高望稽山,秀色溢天宇。píng gāo wàng jī shān,xiù sè yì tiān yǔ。
一镜三百里,水落分别浦。yī jìng sān bǎi lǐ,shuǐ luò fēn bié pǔ。
凄凉吊禹穴,秦汉未为古。qī liáng diào yǔ xué,qín hàn wèi wèi gǔ。
世俗谁与归,吾其老农圃。shì sú shuí yǔ guī,wú qí lǎo nóng pǔ。

感秋

陆游

秋堂露气清,萧爽入毛骨。qiū táng lù qì qīng,xiāo shuǎng rù máo gǔ。
葛裯耿无寐,坐待山月没。gé chóu gěng wú mèi,zuò dài shān yuè méi。
湿萤飞不起,熠熠依衰草。shī yíng fēi bù qǐ,yì yì yī shuāi cǎo。
劲风西北号,落叶纷可扫。jìn fēng xī běi hào,luò yè fēn kě sǎo。
老生惜岁月,烈士志功名。lǎo shēng xī suì yuè,liè shì zhì gōng míng。
登临送将去,非复儿女情。dēng lín sòng jiāng qù,fēi fù ér nǚ qíng。
悬知青海边,杀气横千里。xuán zhī qīng hǎi biān,shā qì héng qiān lǐ。
良时不可失,胡行速如鬼。liáng shí bù kě shī,hú xíng sù rú guǐ。

雨中排闷

陆游

点点滴滴雨不晴,暗暗淡淡灯不明。diǎn diǎn dī dī yǔ bù qíng,àn àn dàn dàn dēng bù míng。
皇天胡为贷此老,病卧垂困今已平。huáng tiān hú wèi dài cǐ lǎo,bìng wò chuí kùn jīn yǐ píng。
却惭向者力量浅,鼠肝虫臂犹关情。què cán xiàng zhě lì liàng qiǎn,shǔ gān chóng bì yóu guān qíng。
百年终归朝露速,一死正自秋毫轻。bǎi nián zhōng guī cháo lù sù,yī sǐ zhèng zì qiū háo qīng。
明朝且作山中行,青鞋已觉白云生。míng cháo qiě zuò shān zhōng xíng,qīng xié yǐ jué bái yún shēng。
丰年处处村酒好,莫教湘湖莼菜老。fēng nián chù chù cūn jiǔ hǎo,mò jiào xiāng hú chún cài lǎo。

秋夜歌

陆游

书生白首无处著,病卧空斋夜萧索。shū shēng bái shǒu wú chù zhù,bìng wò kōng zhāi yè xiāo suǒ。
茶铛飕飕候汤熟,灯檠蔌蔌看烬落。chá dāng sōu sōu hòu tāng shú,dēng qíng sù sù kàn jìn luò。
山童唤起已复倒,顾影自笑如孤鹤。shān tóng huàn qǐ yǐ fù dào,gù yǐng zì xiào rú gū hè。
人言富贵堕骇机,一生穷愁正不恶。rén yán fù guì duò hài jī,yī shēng qióng chóu zhèng bù è。
架上故裘破见肘,床头残酒倾到脚。jià shàng gù qiú pò jiàn zhǒu,chuáng tóu cán jiǔ qīng dào jiǎo。
问君何以鏖霜风,悠然卧听山城角。wèn jūn hé yǐ áo shuāng fēng,yōu rán wò tīng shān chéng jiǎo。

题徐渊子环碧亭亭有茶山曾先生诗

陆游

茶山丈人厌嚣哗,幅巾每访博士家。chá shān zhàng rén yàn xiāo huā,fú jīn měi fǎng bó shì jiā。
小亭谈笑不知暮,往往城上闻吹笳。xiǎo tíng tán xiào bù zhī mù,wǎng wǎng chéng shàng wén chuī jiā。
兴来杰作粲珠璧,岁久妙墨亡龙蛇。xīng lái jié zuò càn zhū bì,suì jiǔ miào mò wáng lóng shé。
郎君弟子多白发,回头日月如奔车。láng jūn dì zi duō bái fā,huí tóu rì yuè rú bēn chē。
徐卿赤城古仙子,十年四海推才华。xú qīng chì chéng gǔ xiān zi,shí nián sì hǎi tuī cái huá。
览观陈迹喜不寐,旋补罅漏支倾斜。lǎn guān chén jì xǐ bù mèi,xuán bǔ xià lòu zhī qīng xié。
曲池还浸古来月,丛莽忽见当时花。qū chí hái jìn gǔ lái yuè,cóng mǎng hū jiàn dāng shí huā。
重题旧句照高栋,力振风雅排淫哇。zhòng tí jiù jù zhào gāo dòng,lì zhèn fēng yǎ pái yín wa。
席间纻袍已散鹄,堂上讲鼓初停挝。xí jiān zhù páo yǐ sàn gǔ,táng shàng jiǎng gǔ chū tíng wō。
速宜力置竹叶酒,不用更瀹桃花茶。sù yí lì zhì zhú yè jiǔ,bù yòng gèng yuè táo huā chá。