古诗词

东关

陆游

烟水苍茫西复东,扁舟又系柳阴中。yān shuǐ cāng máng xī fù dōng,biǎn zhōu yòu xì liǔ yīn zhōng。
三更酒醒残灯在,卧听萧萧雨打蓬。sān gèng jiǔ xǐng cán dēng zài,wò tīng xiāo xiāo yǔ dǎ péng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

休日留园中至暮乃归

陆游

尽道官身属太仓,未妨寄傲向林塘。jǐn dào guān shēn shǔ tài cāng,wèi fáng jì ào xiàng lín táng。
绿波春涨群鱼乐,清露晨流蔓草香。lǜ bō chūn zhǎng qún yú lè,qīng lù chén liú màn cǎo xiāng。
闲试名弓来射圃,醉盘骄马出毬场。xián shì míng gōng lái shè pǔ,zuì pán jiāo mǎ chū qiú chǎng。
长城万里知谁许,看镜空悲两鬓霜。zhǎng chéng wàn lǐ zhī shuí xǔ,kàn jìng kōng bēi liǎng bìn shuāng。

北窗病起

陆游

一饥可忍万缘轻,况复幽窗疾渐平。yī jī kě rěn wàn yuán qīng,kuàng fù yōu chuāng jí jiàn píng。
更事天公终赏识,欺人鬼子漫纵横。gèng shì tiān gōng zhōng shǎng shí,qī rén guǐ zi màn zòng héng。
道边尘起频障扇,门外波清剩濯缨。dào biān chén qǐ pín zhàng shàn,mén wài bō qīng shèng zhuó yīng。
不为褊心憎薄俗,客星祠下是归程。bù wèi biǎn xīn zēng báo sú,kè xīng cí xià shì guī chéng。

郊行

陆游

小雨东郊气象新,萧萧清吹爽衣巾。xiǎo yǔ dōng jiāo qì xiàng xīn,xiāo xiāo qīng chuī shuǎng yī jīn。
并溪密竹巧藏寺,夹道新麻高没人。bìng xī mì zhú qiǎo cáng sì,jiā dào xīn má gāo méi rén。
老厌簿书愁欲睡,病疏杯酌渴生尘。lǎo yàn bù shū chóu yù shuì,bìng shū bēi zhuó kě shēng chén。
桐君山路无多远,元自知津莫问津。tóng jūn shān lù wú duō yuǎn,yuán zì zhī jīn mò wèn jīn。

雨中作

陆游

础润云生五月中,山城细雨晚空蒙。chǔ rùn yún shēng wǔ yuè zhōng,shān chéng xì yǔ wǎn kōng méng。
读书虽恨此身老,把酒尚思吾辈同。dú shū suī hèn cǐ shēn lǎo,bǎ jiǔ shàng sī wú bèi tóng。
积润画图昏素壁,渍香衣帻覆熏笼。jī rùn huà tú hūn sù bì,zì xiāng yī zé fù xūn lóng。
新晴不用占钟鼓,卧听林梢淅淅风。xīn qíng bù yòng zhàn zhōng gǔ,wò tīng lín shāo xī xī fēng。

醉题

陆游

不学空门不学仙,清樽随处且陶然。bù xué kōng mén bù xué xiān,qīng zūn suí chù qiě táo rán。
人情正可付一笑,生世元知无百年。rén qíng zhèng kě fù yī xiào,shēng shì yuán zhī wú bǎi nián。
白首难陪东閤客,清风自足北窗眠。bái shǒu nán péi dōng gé kè,qīng fēng zì zú běi chuāng mián。
归耕只要无人问,安用文章海内传。guī gēng zhǐ yào wú rén wèn,ān yòng wén zhāng hǎi nèi chuán。

有怀青城雾中道友

陆游

雪谷孤松自郁然,纷纷朝菌但堪怜。xuě gǔ gū sōng zì yù rán,fēn fēn cháo jūn dàn kān lián。
坐更拂石芥城劫,时说开皇龙汉年。zuò gèng fú shí jiè chéng jié,shí shuō kāi huáng lóng hàn nián。
淡煮藜羹天送供,闲拖藤杖地行仙。dàn zhǔ lí gēng tiān sòng gōng,xián tuō téng zhàng dì xíng xiān。
共看王室中兴后,更约长安一醉眠。gòng kàn wáng shì zhōng xīng hòu,gèng yuē zhǎng ān yī zuì mián。

梅雨初晴迓客东郊

陆游

霁色澄鲜已断梅,江郊隐隐尚轻雷。jì sè chéng xiān yǐ duàn méi,jiāng jiāo yǐn yǐn shàng qīng léi。
层峦正对孤城落,健席遥看大艑来。céng luán zhèng duì gū chéng luò,jiàn xí yáo kàn dà biàn lái。
幼妇髻鬟簪早稻,近村坊店卖新醅。yòu fù jì huán zān zǎo dào,jìn cūn fāng diàn mài xīn pēi。
吾行在处皆诗本,锦段虽残试剪裁。wú xíng zài chù jiē shī běn,jǐn duàn suī cán shì jiǎn cái。

旧识姜邦杰于亡友韩无咎许近屡寄诗来且以无咎平日倡和见示读之怅然作此诗附卷末

陆游

故人玉骨已生苔,邂逅逢君亦乐哉。gù rén yù gǔ yǐ shēng tái,xiè hòu féng jūn yì lè zāi。
湖寺系舟无梦去,京尘驰骑有诗来。hú sì xì zhōu wú mèng qù,jīng chén chí qí yǒu shī lái。
醉中不敢教儿诵,看处常须浴手开。zuì zhōng bù gǎn jiào ér sòng,kàn chù cháng xū yù shǒu kāi。
久矣世间无健笔,相期力干万钧回。jiǔ yǐ shì jiān wú jiàn bǐ,xiāng qī lì gàn wàn jūn huí。

泛富春江

陆游

双橹摇江叠鼓催,伯符故国喜重来。shuāng lǔ yáo jiāng dié gǔ cuī,bó fú gù guó xǐ zhòng lái。
秋山断处望渔浦,晓日升时离钓台。qiū shān duàn chù wàng yú pǔ,xiǎo rì shēng shí lí diào tái。
官路已悲捐岁月,客衣仍悔犯风埃。guān lù yǐ bēi juān suì yuè,kè yī réng huǐ fàn fēng āi。
还家正及鸡豚社,剩伴邻翁笑口开。hái jiā zhèng jí jī tún shè,shèng bàn lín wēng xiào kǒu kāi。

宿渔浦

陆游

东归剡曲只三程,旅泊还如万里行。dōng guī shàn qū zhǐ sān chéng,lǚ pō hái rú wàn lǐ xíng。
灯影动摇风不定,船声鞺鞳浪初生。dēng yǐng dòng yáo fēng bù dìng,chuán shēng tāng tà làng chū shēng。
曳裾非复白头事,瞑目那求青史名。yè jū fēi fù bái tóu shì,míng mù nà qiú qīng shǐ míng。
归去若为消暮境,一蓑烟雨学春耕。guī qù ruò wèi xiāo mù jìng,yī suō yān yǔ xué chūn gēng。

乞祠久未报

陆游

圣朝未许领丛祠,拥褐清羸不自支。shèng cháo wèi xǔ lǐng cóng cí,yōng hè qīng léi bù zì zhī。
邓禹有灵应笑拙,周公无梦固知衰。dèng yǔ yǒu líng yīng xiào zhuō,zhōu gōng wú mèng gù zhī shuāi。
得闲要及身安日,到死应无睡足时。dé xián yào jí shēn ān rì,dào sǐ yīng wú shuì zú shí。
七百日来尘满抱,今朝湔祓有新诗。qī bǎi rì lái chén mǎn bào,jīn cháo jiān fú yǒu xīn shī。

七月十日到故山削瓜瀹茗翛然自适

陆游

镜湖清绝胜吴松,家占湖山第一峰。jìng hú qīng jué shèng wú sōng,jiā zhàn hú shān dì yī fēng。
瓜冷霜刀开碧玉,茶香铜碾破苍龙。guā lěng shuāng dāo kāi bì yù,chá xiāng tóng niǎn pò cāng lóng。
壮心自笑老犹在,狂态极知人不容。zhuàng xīn zì xiào lǎo yóu zài,kuáng tài jí zhī rén bù róng。
击壤穷阎歌帝力,未妨尧舜亦亲逢。jī rǎng qióng yán gē dì lì,wèi fáng yáo shùn yì qīn féng。

饭罢忽邻父来过戏作

陆游

旋炊香稻煮新菰,饭饱逍遥乐有馀。xuán chuī xiāng dào zhǔ xīn gū,fàn bǎo xiāo yáo lè yǒu yú。
茶味森森留齿颊,香烟??著图书。chá wèi sēn sēn liú chǐ jiá,xiāng yān zhù tú shū。
毛皮尚在宁知我,鳞甲深藏莫问渠。máo pí shàng zài níng zhī wǒ,lín jiǎ shēn cáng mò wèn qú。
赖有邻翁差耐久,雨畦频唤共携锄。lài yǒu lín wēng chà nài jiǔ,yǔ qí pín huàn gòng xié chú。

感愤秋夜作

陆游

月昏当户树突兀,风恶满天云往来。yuè hūn dāng hù shù tū wù,fēng è mǎn tiān yún wǎng lái。
太阿匣藏不见用,孤愤书成空自哀。tài ā xiá cáng bù jiàn yòng,gū fèn shū chéng kōng zì āi。
吾辈赤心本贯日,昔人白骨今生苔。wú bèi chì xīn běn guàn rì,xī rén bái gǔ jīn shēng tái。
荣河温洛不可见,青海玉关安在哉。róng hé wēn luò bù kě jiàn,qīng hǎi yù guān ān zài zāi。

反感愤

陆游

膊膊庭树鸡初鸣,嗈嗈天衢雁南征。bó bó tíng shù jī chū míng,yōng yōng tiān qú yàn nán zhēng。
百年朝露岂长久,万事浮云常变更。bǎi nián cháo lù qǐ zhǎng jiǔ,wàn shì fú yún cháng biàn gèng。
出处有心终有愧,圣贤无命亦无成。chū chù yǒu xīn zhōng yǒu kuì,shèng xián wú mìng yì wú chéng。
西畴虽薄可自力,双犊且当乘雨耕。xī chóu suī báo kě zì lì,shuāng dú qiě dāng chéng yǔ gēng。