古诗词

东关

陆游

烟水苍茫西复东,扁舟又系柳阴中。yān shuǐ cāng máng xī fù dōng,biǎn zhōu yòu xì liǔ yīn zhōng。
三更酒醒残灯在,卧听萧萧雨打蓬。sān gèng jiǔ xǐng cán dēng zài,wò tīng xiāo xiāo yǔ dǎ péng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

晴甫一日复大风雨连日不止遣怀

陆游

书剑当年隘九州,白头归卧一窗幽。shū jiàn dāng nián ài jiǔ zhōu,bái tóu guī wò yī chuāng yōu。
染成草色春犹浅,老尽梅花雨未休。rǎn chéng cǎo sè chūn yóu qiǎn,lǎo jǐn méi huā yǔ wèi xiū。
得句已无前辈赏,开编时与古人游。dé jù yǐ wú qián bèi shǎng,kāi biān shí yǔ gǔ rén yóu。
山房小瓮今朝熟,不恨尊前自献酬。shān fáng xiǎo wèng jīn cháo shú,bù hèn zūn qián zì xiàn chóu。

寓叹

陆游

人生各自有穷通,世事宁论拙与工。rén shēng gè zì yǒu qióng tōng,shì shì níng lùn zhuō yǔ gōng。
裹马革心空许国,不龟手药却成功。guǒ mǎ gé xīn kōng xǔ guó,bù guī shǒu yào què chéng gōng。
早朝玉勒千门雪,夜坐蓬窗万壑风。zǎo cháo yù lēi qiān mén xuě,yè zuò péng chuāng wàn hè fēng。
借得奇书且勤读,小儿能续地炉红。jiè dé qí shū qiě qín dú,xiǎo ér néng xù dì lú hóng。

幽兴

陆游

雨后梅花无复在,老来酒盏顿成疏。yǔ hòu méi huā wú fù zài,lǎo lái jiǔ zhǎn dùn chéng shū。
身如海燕不逢社,家似瓜牛仅有庐。shēn rú hǎi yàn bù féng shè,jiā shì guā niú jǐn yǒu lú。
短发垂肩懒中散,深居谢客病相如。duǎn fā chuí jiān lǎn zhōng sàn,shēn jū xiè kè bìng xiāng rú。
从今何以消长日,剩种芭蕉学草书。cóng jīn hé yǐ xiāo zhǎng rì,shèng zhǒng bā jiāo xué cǎo shū。

春日

陆游

节节足足雀噪檐,朱朱白白花窥帘。jié jié zú zú què zào yán,zhū zhū bái bái huā kuī lián。
坐旁设酒随时饮,床上堆书信手拈。zuò páng shè jiǔ suí shí yǐn,chuáng shàng duī shū xìn shǒu niān。
寓世无求犹役役,杜门不病亦厌厌。yù shì wú qiú yóu yì yì,dù mén bù bìng yì yàn yàn。
春浓日永有佳处,睡味著人如蜜甜。chūn nóng rì yǒng yǒu jiā chù,shuì wèi zhù rén rú mì tián。

蓬门

陆游

莫笑蓬门雀可罗,老农正要养天和。mò xiào péng mén què kě luó,lǎo nóng zhèng yào yǎng tiān hé。
穿林袅袅孙登啸,叩角呜呜宁戚歌。chuān lín niǎo niǎo sūn dēng xiào,kòu jiǎo wū wū níng qī gē。
睡美到明三展转,饭甘捧腹一摩挲。shuì měi dào míng sān zhǎn zhuǎn,fàn gān pěng fù yī mó sā。
床头更听糟床注,造物私吾亦已多。chuáng tóu gèng tīng zāo chuáng zhù,zào wù sī wú yì yǐ duō。

龙钟

陆游

龙钟一老寄荒村,鼎食山栖久已分。lóng zhōng yī lǎo jì huāng cūn,dǐng shí shān qī jiǔ yǐ fēn。
平日气吞云梦泽,莫年缘在武夷君。píng rì qì tūn yún mèng zé,mò nián yuán zài wǔ yí jūn。
抢榆敢羡垂天翼,倚市从嗤刺绣文。qiǎng yú gǎn xiàn chuí tiān yì,yǐ shì cóng chī cì xiù wén。
幸有笔床茶灶在,孤舟更入剡溪云。xìng yǒu bǐ chuáng chá zào zài,gū zhōu gèng rù shàn xī yún。

春社有感

陆游

憔悴前朝白发郎,祠庭赋禄玷恩光。qiáo cuì qián cháo bái fā láng,cí tíng fù lù diàn ēn guāng。
寸心未与年俱老,万事惟凭酒暂忘。cùn xīn wèi yǔ nián jù lǎo,wàn shì wéi píng jiǔ zàn wàng。
穿仗两曾观揖逊,扶犁独幸返耕桑。chuān zhàng liǎng céng guān yī xùn,fú lí dú xìng fǎn gēng sāng。
耆年凋落还堪叹,社饮推排冠一乡。qí nián diāo luò hái kān tàn,shè yǐn tuī pái guān yī xiāng。

次韵陈机宜见赠

陆游

邂逅今年得若人,翛然不染庾公尘。xiè hòu jīn nián dé ruò rén,xiāo rán bù rǎn yǔ gōng chén。
思幽屈子歌山鬼,语妙陈王赋洛神。sī yōu qū zi gē shān guǐ,yǔ miào chén wáng fù luò shén。
初接笑谈忘老惫,熟观风度爱清真。chū jiē xiào tán wàng lǎo bèi,shú guān fēng dù ài qīng zhēn。
花时飞尽频行乐,莫学衰翁睡过春。huā shí fēi jǐn pín xíng lè,mò xué shuāi wēng shuì guò chūn。

余年四十六入峡忽复二十三年感怀赋长句

陆游

当年吊古巴东峡,雪洒扁舟见早梅。dāng nián diào gǔ bā dōng xiá,xuě sǎ biǎn zhōu jiàn zǎo méi。
宋玉宅边新酒美,巫山庙下莫猿哀。sòng yù zhái biān xīn jiǔ měi,wū shān miào xià mò yuán āi。
樵柯烂尽棋方剧,客甑炊成梦未回。qiáo kē làn jǐn qí fāng jù,kè zèng chuī chéng mèng wèi huí。
已把痴顽敌忧患,不劳团扇念寒灰。yǐ bǎ chī wán dí yōu huàn,bù láo tuán shàn niàn hán huī。

山行

陆游

七十衰翁短鬓斑,药瓢藤杖伴清闲。qī shí shuāi wēng duǎn bìn bān,yào piáo téng zhàng bàn qīng xián。
平生恶路羊肠坂,晚岁羸躯饭颗山。píng shēng è lù yáng cháng bǎn,wǎn suì léi qū fàn kē shān。
一寸塔馀青霭外,数声钟下翠微间。yī cùn tǎ yú qīng ǎi wài,shù shēng zhōng xià cuì wēi jiān。
往来处处皆奇绝,莫道先生兴尽还。wǎng lái chù chù jiē qí jué,mò dào xiān shēng xīng jǐn hái。

春夏之交衰病相仍过芒种始健戏作

陆游

药裹关心百不知,可怜笔砚锁蛛丝。yào guǒ guān xīn bǎi bù zhī,kě lián bǐ yàn suǒ zhū sī。
倒壶犹有莫春酒,开卷遂无初夏诗。dào hú yóu yǒu mò chūn jiǔ,kāi juǎn suì wú chū xià shī。
户外逢人惊隔阔,灯前顾影叹支离。hù wài féng rén jīng gé kuò,dēng qián gù yǐng tàn zhī lí。
痴顽未伏常愁卧,鼓缶长谣乐圣时。chī wán wèi fú cháng chóu wò,gǔ fǒu zhǎng yáo lè shèng shí。

自嗟

陆游

青蔬半亩老生涯,霜鬓萧萧只自嗟。qīng shū bàn mǔ lǎo shēng yá,shuāng bìn xiāo xiāo zhǐ zì jiē。
勋业蹉跎空许国,文词浅俗不名家。xūn yè cuō tuó kōng xǔ guó,wén cí qiǎn sú bù míng jiā。
残骸皆作麒麟楦,旧友仍非处士牙。cán hái jiē zuò qí lín xuàn,jiù yǒu réng fēi chù shì yá。
收得平生钓竿手,长安西日更须遮。shōu dé píng shēng diào gān shǒu,zhǎng ān xī rì gèng xū zhē。

枕上述梦

陆游

江湖送老一渔舟,清梦犹成塞上游。jiāng hú sòng lǎo yī yú zhōu,qīng mèng yóu chéng sāi shàng yóu。
生马驹驰铁蹄踠,古铙歌奏锦衣褠。shēng mǎ jū chí tiě tí wǎn,gǔ náo gē zòu jǐn yī gōu。
玉关雪急传烽火,青海云开见戍楼。yù guān xuě jí chuán fēng huǒ,qīng hǎi yún kāi jiàn shù lóu。
白首不侯非所恨,咿嘤床箦死堪羞。bái shǒu bù hóu fēi suǒ hèn,yī yīng chuáng zé sǐ kān xiū。

雨中排闷

陆游

润入盆山绿叶稠,倦摊书帙小窗幽。rùn rù pén shān lǜ yè chóu,juàn tān shū zhì xiǎo chuāng yōu。
浮云不卷时时雨,薄酒无功日日愁。fú yún bù juǎn shí shí yǔ,báo jiǔ wú gōng rì rì chóu。
积潦涨来妨蹑屐,好山遮尽罢登楼。jī lǎo zhǎng lái fáng niè jī,hǎo shān zhē jǐn bà dēng lóu。
青秧摇荡湖堤决,一饱前知未易谋。qīng yāng yáo dàng hú dī jué,yī bǎo qián zhī wèi yì móu。

小轩夏夜凉甚偶得长句呈杜叔高秀才

陆游

遥夜帘栊已借秋,阑干星斗挂檐头。yáo yè lián lóng yǐ jiè qiū,lán gàn xīng dòu guà yán tóu。
鹊翻清影移枝宿,萤弄孤光拂簟流。què fān qīng yǐng yí zhī sù,yíng nòng gū guāng fú diàn liú。
榻上琴书纷枕籍,发根风露冷飕飗。tà shàng qín shū fēn zhěn jí,fā gēn fēng lù lěng sōu liú。
故人莫笑幽居陋,此夕真从造物游。gù rén mò xiào yōu jū lòu,cǐ xī zhēn cóng zào wù yóu。