古诗词

东关

陆游

烟水苍茫西复东,扁舟又系柳阴中。yān shuǐ cāng máng xī fù dōng,biǎn zhōu yòu xì liǔ yīn zhōng。
三更酒醒残灯在,卧听萧萧雨打蓬。sān gèng jiǔ xǐng cán dēng zài,wò tīng xiāo xiāo yǔ dǎ péng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

客去追记坐间所言

陆游

征西幕罢几经春,叹息儿音尚带秦。zhēng xī mù bà jǐ jīng chūn,tàn xī ér yīn shàng dài qín。
每为后生谈旧事,始知老子是陈人。měi wèi hòu shēng tán jiù shì,shǐ zhī lǎo zi shì chén rén。
建隆乾德开王业,温洛荣河厌虏尘。jiàn lóng qián dé kāi wáng yè,wēn luò róng hé yàn lǔ chén。
倘得此生重少壮,临危敢爱不赀身。tǎng dé cǐ shēng zhòng shǎo zhuàng,lín wēi gǎn ài bù zī shēn。

生日子聿作五字诗十首为寿追怀先亲泫然有作

陆游

我生尚及宣和末,颁历频惊岁月移。wǒ shēng shàng jí xuān hé mò,bān lì pín jīng suì yuè yí。
负米养亲无复日,蓼莪废讲岂胜悲。fù mǐ yǎng qīn wú fù rì,liǎo é fèi jiǎng qǐ shèng bēi。
渡江百口今谁在,抱恨终身只自知。dù jiāng bǎi kǒu jīn shuí zài,bào hèn zhōng shēn zhǐ zì zhī。
文字虚名何足道,樽前愧汝十章诗。wén zì xū míng hé zú dào,zūn qián kuì rǔ shí zhāng shī。

斋中杂兴二首

陆游

八十颓龄安所归,萧然终日掩柴扉。bā shí tuí líng ān suǒ guī,xiāo rán zhōng rì yǎn chái fēi。
清心始信幽栖乐,穷理方知俗学非。qīng xīn shǐ xìn yōu qī lè,qióng lǐ fāng zhī sú xué fēi。
山果满筐猿食足,石泉通笕药苗肥。shān guǒ mǎn kuāng yuán shí zú,shí quán tōng jiǎn yào miáo féi。
衰翁莫道浑无事,扫叶归来又落晖。shuāi wēng mò dào hún wú shì,sǎo yè guī lái yòu luò huī。

斋中杂兴二首

陆游

倒掩衡门手自关,老身著在乱书间。dào yǎn héng mén shǒu zì guān,lǎo shēn zhù zài luàn shū jiān。
有诗尚作清宵祟,无事能妨白日闲。yǒu shī shàng zuò qīng xiāo suì,wú shì néng fáng bái rì xián。
薄暮上楼聊试步,经旬止酒自酡颜。báo mù shàng lóu liáo shì bù,jīng xún zhǐ jiǔ zì tuó yán。
儿曹莫笑衰翁懒,拟遍淮南大小山。ér cáo mò xiào shuāi wēng lǎn,nǐ biàn huái nán dà xiǎo shān。

江上

陆游

禹会桥头江渺然,隔江村店起孤烟。yǔ huì qiáo tóu jiāng miǎo rán,gé jiāng cūn diàn qǐ gū yān。
冷云垂野雪方作,断雁叫群人未眠。lěng yún chuí yě xuě fāng zuò,duàn yàn jiào qún rén wèi mián。
万里漂流归故国,一生蹭蹬付苍天。wàn lǐ piāo liú guī gù guó,yī shēng cèng dēng fù cāng tiān。
暮年尚欲师周孔,未遽长斋绣佛前。mù nián shàng yù shī zhōu kǒng,wèi jù zhǎng zhāi xiù fú qián。

冬夜

陆游

飕飕黄叶欲辞枝,况著霜风抵死吹。sōu sōu huáng yè yù cí zhī,kuàng zhù shuāng fēng dǐ sǐ chuī。
投老难逢身健日,读书偏爱夜长时。tóu lǎo nán féng shēn jiàn rì,dú shū piān ài yè zhǎng shí。
孤村月白闻衣杵,破灶烟青煮芋糜。gū cūn yuè bái wén yī chǔ,pò zào yān qīng zhǔ yù mí。
不是用心希陋巷,为儒自合耐寒饥。bù shì yòng xīn xī lòu xiàng,wèi rú zì hé nài hán jī。

冬日

陆游

室中恰受一蒲团,也抵三千世界宽。shì zhōng qià shòu yī pú tuán,yě dǐ sān qiān shì jiè kuān。
上策莫如扃户坐,苦闲犹复取书看。shàng cè mò rú jiōng hù zuò,kǔ xián yóu fù qǔ shū kàn。
蔬青饭软枝梧老,窗白炉新准备寒。shū qīng fàn ruǎn zhī wú lǎo,chuāng bái lú xīn zhǔn bèi hán。
堪笑此翁幽独惯,却嫌儿女话团栾。kān xiào cǐ wēng yōu dú guàn,què xián ér nǚ huà tuán luán。

冬朝

陆游

风入园林彻夜鸣,晓看黄叶与阶平。fēng rù yuán lín chè yè míng,xiǎo kàn huáng yè yǔ jiē píng。
篝炉火着衣初暖,爨釜薪乾粥已成。gōu lú huǒ zhe yī chū nuǎn,cuàn fǔ xīn qián zhōu yǐ chéng。
洁己工夫先盥颒,正心事业始冠缨。jié jǐ gōng fū xiān guàn huì,zhèng xīn shì yè shǐ guān yīng。
圣贤虽远诗书在,殊胜邻翁击磬声。shèng xián suī yuǎn shī shū zài,shū shèng lín wēng jī qìng shēng。

冬暮

陆游

晓角昏钟为底忙,岂容老子更禁当。xiǎo jiǎo hūn zhōng wèi dǐ máng,qǐ róng lǎo zi gèng jìn dāng。
乘除富贵惟身健,补贴光阴有夜长。chéng chú fù guì wéi shēn jiàn,bǔ tiē guāng yīn yǒu yè zhǎng。
临水小轩初见月,满庭残叶不禁霜。lín shuǐ xiǎo xuān chū jiàn yuè,mǎn tíng cán yè bù jìn shuāng。
巴江尺素何时到,剩著新诗寄断肠。bā jiāng chǐ sù hé shí dào,shèng zhù xīn shī jì duàn cháng。

拥炉不出辄终日自嘲

陆游

柴门木落叶成堆,十日元无一再开。chái mén mù luò yè chéng duī,shí rì yuán wú yī zài kāi。
书坐藏多为饱祟,诗缘吟苦作穷媒。shū zuò cáng duō wèi bǎo suì,shī yuán yín kǔ zuò qióng méi。
儿言山圃当收栗,僧约溪桥共探梅。ér yán shān pǔ dāng shōu lì,sēng yuē xī qiáo gòng tàn méi。
堪笑此翁推不动,地炉无火画寒灰。kān xiào cǐ wēng tuī bù dòng,dì lú wú huǒ huà hán huī。

野兴

陆游

晨炊畬粟荐园蔬,默计生涯已有馀。chén chuī shē sù jiàn yuán shū,mò jì shēng yá yǐ yǒu yú。
举世方夸稽古力,满怀空贮活人书。jǔ shì fāng kuā jī gǔ lì,mǎn huái kōng zhù huó rén shū。
闷呼赤脚行沽酒,出遣苍头旋僦驴。mèn hū chì jiǎo xíng gū jiǔ,chū qiǎn cāng tóu xuán jiù lǘ。
不为归休习疏懒,爱闲元与市朝疏。bù wèi guī xiū xí shū lǎn,ài xián yuán yǔ shì cháo shū。

远游

陆游

老子平生喜远游,流尘不惜闇貂裘。lǎo zi píng shēng xǐ yuǎn yóu,liú chén bù xī àn diāo qiú。
江亭吹笛三巴夜,关路骑驴二华秋。jiāng tíng chuī dí sān bā yè,guān lù qí lǘ èr huá qiū。
但使澄心同止水,自知幻境等浮沤。dàn shǐ chéng xīn tóng zhǐ shuǐ,zì zhī huàn jìng děng fú ōu。
悠然饱听松风睡,勾漏丹砂底用求。yōu rán bǎo tīng sōng fēng shuì,gōu lòu dān shā dǐ yòng qiú。

冬夜读书有感

陆游

落叶残芜又一冬,老人光景易匆匆。luò yè cán wú yòu yī dōng,lǎo rén guāng jǐng yì cōng cōng。
不论病惰耕桑业,但恨贫分学问功。bù lùn bìng duò gēng sāng yè,dàn hèn pín fēn xué wèn gōng。
马昔腾骧离冀北,鹤今憔悴返辽东。mǎ xī téng xiāng lí jì běi,hè jīn qiáo cuì fǎn liáo dōng。
六经未与秦灰冷,尚付馀年断简中。liù jīng wèi yǔ qín huī lěng,shàng fù yú nián duàn jiǎn zhōng。

散步湖上至野人家

陆游

湖上霜高水落时,一藤信步出寻诗。hú shàng shuāng gāo shuǐ luò shí,yī téng xìn bù chū xún shī。
妄夸强健真堪笑,唤作清闲亦自欺。wàng kuā qiáng jiàn zhēn kān xiào,huàn zuò qīng xián yì zì qī。
西埭又随牛迹去,东村常望鹳巢知。xī dài yòu suí niú jì qù,dōng cūn cháng wàng guàn cháo zhī。
渔翁留客频辞谢,鸡瘦难烹酒味漓。yú wēng liú kè pín cí xiè,jī shòu nán pēng jiǔ wèi lí。

昨非

陆游

温饱从来与道违,书生只合卧牛衣。wēn bǎo cóng lái yǔ dào wéi,shū shēng zhǐ hé wò niú yī。
老狐五百生前错,孤鹤三千岁后归。lǎo hú wǔ bǎi shēng qián cuò,gū hè sān qiān suì hòu guī。
舌自生肥胜玉食,腰常忘带况金围。shé zì shēng féi shèng yù shí,yāo cháng wàng dài kuàng jīn wéi。
一官彭泽曾何有,元亮还家悔昨非。yī guān péng zé céng hé yǒu,yuán liàng hái jiā huǐ zuó fēi。