古诗词

四月旦作时立夏已十余日

陆游

京尘相值各匆忙,谁信闲人日月长?jīng chén xiāng zhí gè cōng máng,shuí xìn xián rén rì yuè zhǎng?
争叶蚕饥闹风雨,趁虚茶懒斗旗枪。zhēng yè cán jī nào fēng yǔ,chèn xū chá lǎn dòu qí qiāng。
林中晚笋供厨美,庭下新桐覆井凉。lín zhōng wǎn sǔn gōng chú měi,tíng xià xīn tóng fù jǐng liáng。
堪笑山家太早计,已陈竹几与藤床。kān xiào shān jiā tài zǎo jì,yǐ chén zhú jǐ yǔ téng chuáng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

雨夜与邻翁饮用前辈韵

陆游

老人阅世真悠哉,八十已过九十来。lǎo rén yuè shì zhēn yōu zāi,bā shí yǐ guò jiǔ shí lái。
茆檐参差映烟树,萧条鸡犬三家聚。máo yán cān chà yìng yān shù,xiāo tiáo jī quǎn sān jiā jù。
一樽邻翁迭宾主,醉语岂忧多谬误。yī zūn lín wēng dié bīn zhǔ,zuì yǔ qǐ yōu duō miù wù。
我作吴歌君起舞,夜雨莫辞泥没屦。wǒ zuò wú gē jūn qǐ wǔ,yè yǔ mò cí ní méi jù。

莫辞酒

陆游

劝君莫辞酒,酒能解君愁。quàn jūn mò cí jiǔ,jiǔ néng jiě jūn chóu。
劝君勤采药,药可使疾瘳。quàn jūn qín cǎi yào,yào kě shǐ jí chōu。
此外莫废书,书亦岂君误。cǐ wài mò fèi shū,shū yì qǐ jūn wù。
古来败人事,正以不学故。gǔ lái bài rén shì,zhèng yǐ bù xué gù。
愁去疾亦平,便腹如瓠壶。chóu qù jí yì píng,biàn fù rú hù hú。
努力贮万卷,无此令君愚。nǔ lì zhù wàn juǎn,wú cǐ lìng jūn yú。

赏山园牡丹有感

陆游

雒阳牡丹面径尺,鄜畤牡丹高丈馀。luò yáng mǔ dān miàn jìng chǐ,fū zhì mǔ dān gāo zhàng yú。
世间尤物有如此,恨我总角东吴居。shì jiān yóu wù yǒu rú cǐ,hèn wǒ zǒng jiǎo dōng wú jū。
俗人用意苦局促,目所未见辄谓无。sú rén yòng yì kǔ jú cù,mù suǒ wèi jiàn zhé wèi wú。
周汉故都亦岂远,安得尺棰驱群胡。zhōu hàn gù dōu yì qǐ yuǎn,ān dé chǐ chuí qū qún hú。

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。

齿发叹

陆游

乐天悲脱发,退之叹堕齿。lè tiān bēi tuō fā,tuì zhī tàn duò chǐ。
吾年垂九十,此事已晚矣。wú nián chuí jiǔ shí,cǐ shì yǐ wǎn yǐ。
发脱妨危冠,齿堕废大嚼。fā tuō fáng wēi guān,chǐ duò fèi dà jué。
晨兴对清镜,何以慰寂寞。chén xīng duì qīng jìng,hé yǐ wèi jì mò。
造物本无心,岂欲使汝衰。zào wù běn wú xīn,qǐ yù shǐ rǔ shuāi。
曷不望长空,两曜无停时。hé bù wàng zhǎng kōng,liǎng yào wú tíng shí。

送春

陆游

新叶张翠幄,落花作红茵。xīn yè zhāng cuì wò,luò huā zuò hóng yīn。
山蔬旨且柔,家酿清而淳。shān shū zhǐ qiě róu,jiā niàng qīng ér chún。
以我垂老境,送此将归春。yǐ wǒ chuí lǎo jìng,sòng cǐ jiāng guī chūn。
我固惜流年,春亦记陈人。wǒ gù xī liú nián,chūn yì jì chén rén。
江山处处佳,风月日日新。jiāng shān chù chù jiā,fēng yuè rì rì xīn。
蹇驴度松冈,短楫横烟津。jiǎn lǘ dù sōng gāng,duǎn jí héng yān jīn。
兰亭人已远,遗韵犹清真。lán tíng rén yǐ yuǎn,yí yùn yóu qīng zhēn。
却下木栅市,天风吹角巾。què xià mù zhà shì,tiān fēng chuī jiǎo jīn。

衰甚书感

陆游

发残不胜冠,齿堕欲废嚼。fā cán bù shèng guān,chǐ duò yù fèi jué。
譬如亭皋木,秋至叶自落。pì rú tíng gāo mù,qiū zhì yè zì luò。
岂惟形骸变,意气已非昨。qǐ wéi xíng hái biàn,yì qì yǐ fēi zuó。
床隅倚拄杖,壁上挂双屩。chuáng yú yǐ zhǔ zhàng,bì shàng guà shuāng juē。
经旬不出户,薄饭羹藜藿。jīng xún bù chū hù,báo fàn gēng lí huò。
居然远霜露,因得养腰脚。jū rán yuǎn shuāng lù,yīn dé yǎng yāo jiǎo。
年衰固应死,延促未可度。nián shuāi gù yīng sǐ,yán cù wèi kě dù。
人之生实难,寿终固为乐。rén zhī shēng shí nán,shòu zhōng gù wèi lè。
开卷思千载,阅世等六博。kāi juǎn sī qiān zài,yuè shì děng liù bó。
志士有蹈海,儒生亦投阁。zhì shì yǒu dǎo hǎi,rú shēng yì tóu gé。
何如酿浊醪,遇兴时独酌。hé rú niàng zhuó láo,yù xīng shí dú zhuó。
半酣望青天,万事付一噱。bàn hān wàng qīng tiān,wàn shì fù yī jué。

放言

陆游

酒熟固可喜,酒尽亦陶然。jiǔ shú gù kě xǐ,jiǔ jǐn yì táo rán。
有客则剧谈,无客枕书眠。yǒu kè zé jù tán,wú kè zhěn shū mián。
饥啜羹不糁,闲玩琴无弦。jī chuài gēng bù sǎn,xián wán qín wú xián。
摘嗅砌下花,掬弄涧底泉。zhāi xiù qì xià huā,jū nòng jiàn dǐ quán。
啄木抱蠹蘖,搏黍鸣桑颠。zhuó mù bào dù niè,bó shǔ míng sāng diān。
欣然为一笑,世故何足捐。xīn rán wèi yī xiào,shì gù hé zú juān。
无人骂郑虔,亦无嘲孝先。wú rén mà zhèng qián,yì wú cháo xiào xiān。
回顾三角童,吾与汝忘年。huí gù sān jiǎo tóng,wú yǔ rǔ wàng nián。

晚步门外

陆游

槐叶已成阴,楸花亦离离。huái yè yǐ chéng yīn,qiū huā yì lí lí。
日暮门无人,迨我消摇时。rì mù mén wú rén,dài wǒ xiāo yáo shí。
左持漆园书,右挟栗里诗。zuǒ chí qī yuán shū,yòu xié lì lǐ shī。
风从湖面来,成此一段奇。fēng cóng hú miàn lái,chéng cǐ yī duàn qí。
石路虽甚狭,雅称拖筇枝。shí lù suī shén xiá,yǎ chēng tuō qióng zhī。
少顷山月明,照我角巾攲。shǎo qǐng shān yuè míng,zhào wǒ jiǎo jīn qī。

夏夜

陆游

风便更漏明,室虚蚊蚋静。fēng biàn gèng lòu míng,shì xū wén ruì jìng。
筋骸日益衰,厌事乐幽屏。jīn hái rì yì shuāi,yàn shì lè yōu píng。
清灯北窗下,突兀写孤影。qīng dēng běi chuāng xià,tū wù xiě gū yǐng。
进学无新功,赋诗聊自警。jìn xué wú xīn gōng,fù shī liáo zì jǐng。

瓮池

陆游

薶瓮东阶下,滟滟一石水。mái wèng dōng jiē xià,yàn yàn yī shí shuǐ。
买鱼畜其间,鱍鱍三十尾。mǎi yú chù qí jiān,bō bō sān shí wěi。
力微思及物,为惠止于此。lì wēi sī jí wù,wèi huì zhǐ yú cǐ。
无风水不摇,得志鱼自喜。wú fēng shuǐ bù yáo,dé zhì yú zì xǐ。
涵泳藻与蒲,永不畏刀几。hán yǒng zǎo yǔ pú,yǒng bù wèi dāo jǐ。
饭罢时来观,相娱从此始。fàn bà shí lái guān,xiāng yú cóng cǐ shǐ。

北窗

陆游

晏婴长不满五尺,淳于饮能至一石。yàn yīng zhǎng bù mǎn wǔ chǐ,chún yú yǐn néng zhì yī shí。
老无功名未足叹,滑稽玩世亦非昔。lǎo wú gōng míng wèi zú tàn,huá jī wán shì yì fēi xī。
当年交友倾一时,谁料蓬门今寂寂。dāng nián jiāo yǒu qīng yī shí,shuí liào péng mén jīn jì jì。
陈山李石千载士,早死当为天下惜。chén shān lǐ shí qiān zài shì,zǎo sǐ dāng wèi tiān xià xī。
斯文显晦端有命,道悠运促非人力。sī wén xiǎn huì duān yǒu mìng,dào yōu yùn cù fēi rén lì。
我今稽山一老农,百岁不死知何益。wǒ jīn jī shān yī lǎo nóng,bǎi suì bù sǐ zhī hé yì。
后生可畏要有人,谁能隐若一敌国。hòu shēng kě wèi yào yǒu rén,shuí néng yǐn ruò yī dí guó。
狂言勿发心自惊,归卧北窗还默默。kuáng yán wù fā xīn zì jīng,guī wò běi chuāng hái mò mò。

暴雨

陆游

黑云如龙爪,白雨如博棋。hēi yún rú lóng zhǎo,bái yǔ rú bó qí。
老屋处处漏,此夕将何之。lǎo wū chù chù lòu,cǐ xī jiāng hé zhī。
岂惟移床避,殆欲悬釜炊。qǐ wéi yí chuáng bì,dài yù xuán fǔ chuī。
扰扰舍中人,具食不以时。rǎo rǎo shě zhōng rén,jù shí bù yǐ shí。
儿女乃可怜,赤脚啼午饥。ér nǚ nǎi kě lián,chì jiǎo tí wǔ jī。
语儿姑少忍,开霁会有期。yǔ ér gū shǎo rěn,kāi jì huì yǒu qī。

病起杂言

陆游

国不可以无菑眚,身不可以无疢疾。guó bù kě yǐ wú zāi shěng,shēn bù kě yǐ wú chèn jí。
无菑之国乱或更速,无疾之身死或无日。wú zāi zhī guó luàn huò gèng sù,wú jí zhī shēn sǐ huò wú rì。
昆夷猃狁无害于周之王,辟土富国无救于隋之亡。kūn yí xiǎn yǔn wú hài yú zhōu zhī wáng,pì tǔ fù guó wú jiù yú suí zhī wáng。
壮夫一卧多不起,速死未必皆羸尪。zhuàng fū yī wò duō bù qǐ,sù sǐ wèi bì jiē léi wāng。
古来恶疾弃空谷,往往更得度世方。gǔ lái è jí qì kōng gǔ,wǎng wǎng gèng dé dù shì fāng。
我年九十理不长,况复三日病在床。wǒ nián jiǔ shí lǐ bù zhǎng,kuàng fù sān rì bìng zài chuáng。
天公念之亦已至,儆戒不使须臾忘。tiān gōng niàn zhī yì yǐ zhì,jǐng jiè bù shǐ xū yú wàng。
起居饮食每自省,常若严师畏友在我傍。qǐ jū yǐn shí měi zì shěng,cháng ruò yán shī wèi yǒu zài wǒ bàng。
跻民仁寿则非职,且为老惫针膏肓。jī mín rén shòu zé fēi zhí,qiě wèi lǎo bèi zhēn gāo huāng。

题望海亭亭在卧龙绝顶

陆游

瑞龙千丈何蜿蜒,苍鳞翠鬣翔江边。ruì lóng qiān zhàng hé wān yán,cāng lín cuì liè xiáng jiāng biān。
路逢镜湖乃下驻,玩珠不去知何年。lù féng jìng hú nǎi xià zhù,wán zhū bù qù zhī hé nián。
七州元帅拥画戟,全家终日楼居仙。qī zhōu yuán shuài yōng huà jǐ,quán jiā zhōng rì lóu jū xiān。
霜笳一曲入银汉,碧瓦万叠浮岚烟。shuāng jiā yī qū rù yín hàn,bì wǎ wàn dié fú lán yān。
其间望海最杰观,疏豁坐占蓬莱先。qí jiān wàng hǎi zuì jié guān,shū huō zuò zhàn péng lái xiān。
风云变化几席上,蛟鼍出没阑干前。fēng yún biàn huà jǐ xí shàng,jiāo tuó chū méi lán gàn qián。
手扪心房倚北斗,眼中万象俱森然。shǒu mén xīn fáng yǐ běi dòu,yǎn zhōng wàn xiàng jù sēn rán。
尚书唤客共领略,远坊十里闻管弦。shàng shū huàn kè gòng lǐng lüè,yuǎn fāng shí lǐ wén guǎn xián。
从容赋诗出妙思,超绝欲拍微之肩。cóng róng fù shī chū miào sī,chāo jué yù pāi wēi zhī jiān。
坐中有客垂九十,追逐无路空自怜。zuò zhōng yǒu kè chuí jiǔ shí,zhuī zhú wú lù kōng zì lián。
夜阑客散公归院,笙歌隐隐在半天。yè lán kè sàn gōng guī yuàn,shēng gē yǐn yǐn zài bàn tiān。
向来老客今何处,菱唱三更起钓船。xiàng lái lǎo kè jīn hé chù,líng chàng sān gèng qǐ diào chuán。