古诗词

登城

陆游

簿领无时了,登临亦快哉。bù lǐng wú shí le,dēng lín yì kuài zāi。
楼危压城起,硖迮束江来。lóu wēi yā chéng qǐ,xiá zé shù jiāng lái。
病瘴抛书帙,思乡泥酒杯。bìng zhàng pāo shū zhì,sī xiāng ní jiǔ bēi。
天寒水尽落,滟滪已崔嵬。tiān hán shuǐ jǐn luò,yàn yù yǐ cuī wéi。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋日闻蝉

陆游

断角斜阳触处愁,长亭搔首晚悠悠。duàn jiǎo xié yáng chù chù chóu,zhǎng tíng sāo shǒu wǎn yōu yōu。
世间最是蝉堪恨,送尽行人更送秋。shì jiān zuì shì chán kān hèn,sòng jǐn xíng rén gèng sòng qiū。

题张几仲所藏醉道士图二首

陆游

千载风流贺季真,画图仿佛见精神。qiān zài fēng liú hè jì zhēn,huà tú fǎng fú jiàn jīng shén。
迩来祭酒皆巫祝,眼底难逢此辈人。ěr lái jì jiǔ jiē wū zhù,yǎn dǐ nán féng cǐ bèi rén。

题张几仲所藏醉道士图二首

陆游

卧听床头压酒声,起行篱下摘新橙。wò tīng chuáng tóu yā jiǔ shēng,qǐ xíng lí xià zhāi xīn chéng。
一尊久欠敲门客,风味何人似曲生。yī zūn jiǔ qiàn qiāo mén kè,fēng wèi hé rén shì qū shēng。

湖村月夕四首

陆游

客路风尘化素衣,闲愁冉冉鬓成丝。kè lù fēng chén huà sù yī,xián chóu rǎn rǎn bìn chéng sī。
平生不负月明处,神女庙前闻竹枝。píng shēng bù fù yuè míng chù,shén nǚ miào qián wén zhú zhī。

湖村月夕四首

陆游

锦城曾醉六重阳,回首秋风每断肠。jǐn chéng céng zuì liù zhòng yáng,huí shǒu qiū fēng měi duàn cháng。
最忆铜壶门外路,满街歌吹月如霜。zuì yì tóng hú mén wài lù,mǎn jiē gē chuī yuè rú shuāng。

湖村月夕四首

陆游

金尊翠杓犹能醉,狐帽貂裘不怕寒。jīn zūn cuì biāo yóu néng zuì,hú mào diāo qiú bù pà hán。
安得骅骝三万疋,月中鼓吹渡桑干。ān dé huá liú sān wàn pǐ,yuè zhōng gǔ chuī dù sāng gàn。

湖村月夕四首

陆游

谁持绿酒醉幽人,鹤氅筇枝发兴新。shuí chí lǜ jiǔ zuì yōu rén,hè chǎng qióng zhī fā xīng xīn。
今夜湖边有奇事,青山缺处涌冰轮。jīn yè hú biān yǒu qí shì,qīng shān quē chù yǒng bīng lún。

卯酒径醉走笔

陆游

少时凭酒剩狂颠,摘宿缘云欲上天。shǎo shí píng jiǔ shèng kuáng diān,zhāi sù yuán yún yù shàng tiān。
才尽气衰空自笑,一杯才放已颓然。cái jǐn qì shuāi kōng zì xiào,yī bēi cái fàng yǐ tuí rán。

山中望篱东枫树有怀成都

陆游

五门西角红楼下,一树丹枫马上看。wǔ mén xī jiǎo hóng lóu xià,yī shù dān fēng mǎ shàng kàn。
回首旧游如梦里,西风吹泪倚阑干。huí shǒu jiù yóu rú mèng lǐ,xī fēng chuī lèi yǐ lán gàn。

有怀

陆游

筇杖斜斜倚素屏,北窗遥夜冷如冰。qióng zhàng xié xié yǐ sù píng,běi chuāng yáo yè lěng rú bīng。
何时得与平生友,作字观书共一灯。hé shí dé yǔ píng shēng yǒu,zuò zì guān shū gòng yī dēng。

昼寝梦一客相过若有旧者夷粹可爱既觉作绝句记之

陆游

梦中何许得嘉宾,对影胡床岸幅巾。mèng zhōng hé xǔ dé jiā bīn,duì yǐng hú chuáng àn fú jīn。
石鼎烹茶火煨栗,主人坦率客情真。shí dǐng pēng chá huǒ wēi lì,zhǔ rén tǎn lǜ kè qíng zhēn。

蔬圃绝句七首

陆游

拟种芜菁已是迟,晚菘早韭恰当时。nǐ zhǒng wú jīng yǐ shì chí,wǎn sōng zǎo jiǔ qià dāng shí。
老夫要作斋盂备,乞得青秧趁雨移。lǎo fū yào zuò zhāi yú bèi,qǐ dé qīng yāng chèn yǔ yí。

蔬圃绝句七首

陆游

百钱新买绿蓑衣,不羡黄金带十围。bǎi qián xīn mǎi lǜ suō yī,bù xiàn huáng jīn dài shí wéi。
枯柳坡头风雨急,凭谁画我荷锄归。kū liǔ pō tóu fēng yǔ jí,píng shuí huà wǒ hé chú guī。

蔬圃绝句七首

陆游

青青蔬甲早寒天,想像登盘已堕涎。qīng qīng shū jiǎ zǎo hán tiān,xiǎng xiàng dēng pán yǐ duò xián。
更欲锄畦向东去,园丁来报竹行鞭。gèng yù chú qí xiàng dōng qù,yuán dīng lái bào zhú xíng biān。

蔬圃绝句七首

陆游

瓦叠浮屠盆作池,池边红蓼两三枝。wǎ dié fú tú pén zuò chí,chí biān hóng liǎo liǎng sān zhī。
贪看忘却还家饭,恰似儿童放学时。tān kàn wàng què hái jiā fàn,qià shì ér tóng fàng xué shí。