古诗词

沔阳夜行

陆游

夜发沔阳驿,坡陁冈阜重。yè fā miǎn yáng yì,pō tuó gāng fù zhòng。
月斜攲帽影,霜重湿裘茸。yuè xié qī mào yǐng,shuāng zhòng shī qiú rōng。
野岸鸣枯叶,烟林度晓钟。yě àn míng kū yè,yān lín dù xiǎo zhōng。
梁州明日到,一笑解衰容。liáng zhōu míng rì dào,yī xiào jiě shuāi róng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

晡后领客仅见烛而罢戏作短歌

陆游

忍睡出坐衙,扶病起觞客。rěn shuì chū zuò yá,fú bìng qǐ shāng kè。
本来世味薄,况复酒户迮。běn lái shì wèi báo,kuàng fù jiǔ hù zé。
谵谆时强语,嵬昂已颓帻。zhān zhūn shí qiáng yǔ,wéi áng yǐ tuí zé。
烧烛不盈寸,归卧弄书册。shāo zhú bù yíng cùn,guī wò nòng shū cè。
我来未穫稻,客里今食麦。wǒ lái wèi huò dào,kè lǐ jīn shí mài。
怅望稽山云,飞去无六翮。chàng wàng jī shān yún,fēi qù wú liù hé。

书叹

陆游

人生如春蚕,作茧自缠裹。rén shēng rú chūn cán,zuò jiǎn zì chán guǒ。
一朝眉羽成,钻破亦在我。yī cháo méi yǔ chéng,zuān pò yì zài wǒ。
少年不自珍,妄念然烈火。shǎo nián bù zì zhēn,wàng niàn rán liè huǒ。
眼乱舞腰轻,心醉笑齿瑳。yǎn luàn wǔ yāo qīng,xīn zuì xiào chǐ cuō。
馀龄幸早悟,世味无一可。yú líng xìng zǎo wù,shì wèi wú yī kě。
但忆唤山僧,煎茶陈饼果。dàn yì huàn shān sēng,jiān chá chén bǐng guǒ。

秋怀

陆游

策策桐叶风,蒙蒙菊花雨。cè cè tóng yè fēng,méng méng jú huā yǔ。
空堂一灯青,幽壁百虫语。kōng táng yī dēng qīng,yōu bì bǎi chóng yǔ。
嗟余岂愿仕,老病归无所。jiē yú qǐ yuàn shì,lǎo bìng guī wú suǒ。
屈指计岁年,强半堕羁旅。qū zhǐ jì suì nián,qiáng bàn duò jī lǚ。
荷戈北戍秦,挂席西适楚。hé gē běi shù qín,guà xí xī shì chǔ。
名惭垂竹帛,文不谐律吕。míng cán chuí zhú bó,wén bù xié lǜ lǚ。
所馀惟一死,忍复类儿女。suǒ yú wéi yī sǐ,rěn fù lèi ér nǚ。
金丹或可成,青霄渺轻举。jīn dān huò kě chéng,qīng xiāo miǎo qīng jǔ。

照潺湲阁下池水

陆游

平生不镊白,霜雪满鬓眉。píng shēng bù niè bái,shuāng xuě mǎn bìn méi。
照水默自笑,已迫沟壑期。zhào shuǐ mò zì xiào,yǐ pò gōu hè qī。
慨然念归休,不计妻子饥。kǎi rán niàn guī xiū,bù jì qī zi jī。
渠饥亦有命,我节讵可移。qú jī yì yǒu mìng,wǒ jié jù kě yí。
自我来桐江,实无负茕嫠。zì wǒ lái tóng jiāng,shí wú fù qióng lí。
谗波如崩山,孤迹则已危。chán bō rú bēng shān,gū jì zé yǐ wēi。
陆子定何人,正恐君未知。lù zi dìng hé rén,zhèng kǒng jūn wèi zhī。
午枕梦剡曲,秋风吹钓丝。wǔ zhěn mèng shàn qū,qiū fēng chuī diào sī。

秋郊有怀四首

陆游

漫漫荞麦花,如雪覆平野。màn màn qiáo mài huā,rú xuě fù píng yě。
离离豆子荚,数枝忽堪把。lí lí dòu zi jiá,shù zhī hū kān bǎ。
颇忆故乡时,屏迹谢车马。pǒ yì gù xiāng shí,píng jì xiè chē mǎ。
水宿依蟹舍,泥行没牛胯。shuǐ sù yī xiè shě,ní xíng méi niú kuà。
作劳归薄暮,浊酒倾老瓦。zuò láo guī báo mù,zhuó jiǔ qīng lǎo wǎ。
缕飞绿鲫脍,花簇赪鲤鲊。lǚ fēi lǜ jì kuài,huā cù chēng lǐ zhǎ。
弃官虽未决,世念亦已且。qì guān suī wèi jué,shì niàn yì yǐ qiě。
浩歌续楚狂,幽怀欣独写。hào gē xù chǔ kuáng,yōu huái xīn dú xiě。

秋郊有怀四首

陆游

檐头买双兔,市店取斗酒。yán tóu mǎi shuāng tù,shì diàn qǔ dòu jiǔ。
还家扫北窗,欢言酌亲友。hái jiā sǎo běi chuāng,huān yán zhuó qīn yǒu。
家贫气未馁,礼薄情更厚。jiā pín qì wèi něi,lǐ báo qíng gèng hòu。
高吟金石裂,健笔龙蛇走。gāo yín jīn shí liè,jiàn bǐ lóng shé zǒu。
酒阑起出门,孤月挂衰柳。jiǔ lán qǐ chū mén,gū yuè guà shuāi liǔ。
大笑各散归,吾辈可不朽。dà xiào gè sàn guī,wú bèi kě bù xiǔ。
官身缚简书,此乐宁复有。guān shēn fù jiǎn shū,cǐ lè níng fù yǒu。
怅望秦稽云,凭高一搔首。chàng wàng qín jī yún,píng gāo yī sāo shǒu。

秋郊有怀四首

陆游

楚人固多孱,妄谓秋可悲。chǔ rén gù duō càn,wàng wèi qiū kě bēi。
宁知河岳间,气俗乐此时。níng zhī hé yuè jiān,qì sú lè cǐ shí。
壮士鸣雕弓,健马嚼枯萁。zhuàng shì míng diāo gōng,jiàn mǎ jué kū qí。
日驰三百里,榆关赴战期。rì chí sān bǎi lǐ,yú guān fù zhàn qī。
阵云压龙庭,杀气摇参旗。zhèn yún yā lóng tíng,shā qì yáo cān qí。
炽火燎狐兔,倒泻黄金卮。chì huǒ liáo hú tù,dào xiè huáng jīn zhī。
勒铭燕然石,千载镇胡儿。lēi míng yàn rán shí,qiān zài zhèn hú ér。
安能空山里,冻研哦清诗。ān néng kōng shān lǐ,dòng yán ó qīng shī。

秋郊有怀四首

陆游

秋山瘦益奇,秋水浅可涉。qiū shān shòu yì qí,qiū shuǐ qiǎn kě shè。
出城西风劲,拂帽吹脱叶。chū chéng xī fēng jìn,fú mào chuī tuō yè。
新霜拆栗罅,宿雨饱豆荚。xīn shuāng chāi lì xià,sù yǔ bǎo dòu jiá。
枯柳无鸣蜩,寒花有穿蝶。kū liǔ wú míng tiáo,hán huā yǒu chuān dié。
郊行得幽旷,颇觉耳目惬。jiāo xíng dé yōu kuàng,pǒ jué ěr mù qiè。
断云北山来,欣然与之接。duàn yún běi shān lái,xīn rán yǔ zhī jiē。
挂冠易事尔,看镜叹勋业。guà guān yì shì ěr,kàn jìng tàn xūn yè。
永怀桑干河,夜渡拥马鬣。yǒng huái sāng gàn hé,yè dù yōng mǎ liè。

久无暇近书卷慨然有作

陆游

少年喜读书,事业期不朽。shǎo nián xǐ dú shū,shì yè qī bù xiǔ。
致君颇自许,书卷常在手。zhì jūn pǒ zì xǔ,shū juǎn cháng zài shǒu。
白头乞钟釜,坐使此心负。bái tóu qǐ zhōng fǔ,zuò shǐ cǐ xīn fù。
朝衙有达午,夕坐或过酉。cháo yá yǒu dá wǔ,xī zuò huò guò yǒu。
文符苦酬对,迎饯厌奔走。wén fú kǔ chóu duì,yíng jiàn yàn bēn zǒu。
直忧先狗马,岂但凋蒲柳。zhí yōu xiān gǒu mǎ,qǐ dàn diāo pú liǔ。
永怀简编香,更觉冠冕丑。yǒng huái jiǎn biān xiāng,gèng jué guān miǎn chǒu。
饥餐一箪饭,闷酌一卮酒。jī cān yī dān fàn,mèn zhuó yī zhī jiǔ。
吟哦从所好,贫贱亦何有。yín ó cóng suǒ hǎo,pín jiàn yì hé yǒu。
余悔已莫追,寄谢故山友。yú huǐ yǐ mò zhuī,jì xiè gù shān yǒu。

初冬风雨骤寒作短歌

陆游

东园日淡云容薄,纶巾朝暮阑干角。dōng yuán rì dàn yún róng báo,lún jīn cháo mù lán gàn jiǎo。
北风动地万木号,不料一寒如此恶。běi fēng dòng dì wàn mù hào,bù liào yī hán rú cǐ è。
岂惟半夜雨打窗,便恐明朝雪平壑。qǐ wéi bàn yè yǔ dǎ chuāng,biàn kǒng míng cháo xuě píng hè。
绿酒虽漓亦复醉,皂貂已弊犹堪著。lǜ jiǔ suī lí yì fù zuì,zào diāo yǐ bì yóu kān zhù。
所嗟此身老益穷,蹭蹬无功上麟阁。suǒ jiē cǐ shēn lǎo yì qióng,cèng dēng wú gōng shàng lín gé。
久从渔艇寄江湖,坐看胡尘暗幽朔。jiǔ cóng yú tǐng jì jiāng hú,zuò kàn hú chén àn yōu shuò。
万鞭枯胔愤未平,纛下老酋何足缚。wàn biān kū zì fèn wèi píng,dào xià lǎo qiú hé zú fù。
要及今年堕指寒,夜拥雕戈度穷漠。yào jí jīn nián duò zhǐ hán,yè yōng diāo gē dù qióng mò。

陶渊明云三径就荒松菊犹存盖以菊配松也余读而感之因赋此诗

陆游

菊花如端人,独立凌冰霜。jú huā rú duān rén,dú lì líng bīng shuāng。
名纪先秦书,功标列仙方。míng jì xiān qín shū,gōng biāo liè xiān fāng。
纷纷零落中,见此数枝黄。fēn fēn líng luò zhōng,jiàn cǐ shù zhī huáng。
高情守幽贞,大节凛介刚。gāo qíng shǒu yōu zhēn,dà jié lǐn jiè gāng。
乃知渊明意,不为泛酒觞。nǎi zhī yuān míng yì,bù wèi fàn jiǔ shāng。
折嗅三叹息,岁晚弥芬芳。zhé xiù sān tàn xī,suì wǎn mí fēn fāng。

荞麦初熟刈者满野喜而有作

陆游

城南城北如铺雪,原野家家种荞麦。chéng nán chéng běi rú pù xuě,yuán yě jiā jiā zhǒng qiáo mài。
霜晴收敛少在家,饼饵今冬不忧窄。shuāng qíng shōu liǎn shǎo zài jiā,bǐng ěr jīn dōng bù yōu zhǎi。
胡麻压油油更香,油新饼美争先尝。hú má yā yóu yóu gèng xiāng,yóu xīn bǐng měi zhēng xiān cháng。
猎归炽火燎雉兔,相呼置酒喜欲狂。liè guī chì huǒ liáo zhì tù,xiāng hū zhì jiǔ xǐ yù kuáng。
陌上行歌忘恶岁,小妇红妆髻簪穗。mò shàng xíng gē wàng è suì,xiǎo fù hóng zhuāng jì zān suì。
诏书宽大与天通,逐熟淮南几误计。zhào shū kuān dà yǔ tiān tōng,zhú shú huái nán jǐ wù jì。

有自蜀来者因感旧游作短歌

陆游

锦城如海行不极,马迹重重车毂击。jǐn chéng rú hǎi xíng bù jí,mǎ jì zhòng zhòng chē gǔ jī。
家住城西三十年,闻说城东未曾识。jiā zhù chéng xī sān shí nián,wén shuō chéng dōng wèi céng shí。
看花走马宿中路,经月酒徒无觅处。kàn huā zǒu mǎ sù zhōng lù,jīng yuè jiǔ tú wú mì chù。
露香风暖海棠开,碧鸡坊中倘相遇。lù xiāng fēng nuǎn hǎi táng kāi,bì jī fāng zhōng tǎng xiāng yù。
放翁憔悴鬓成丝,空有西游千首诗。fàng wēng qiáo cuì bìn chéng sī,kōng yǒu xī yóu qiān shǒu shī。
今朝雨霁上危榭,意气颇如年少时。jīn cháo yǔ jì shàng wēi xiè,yì qì pǒ rú nián shǎo shí。
持杯欲作消愁计,酒未著人愁已醉。chí bēi yù zuò xiāo chóu jì,jiǔ wèi zhù rén chóu yǐ zuì。
不成题句写幽情,一幅鲛绡空寄泪。bù chéng tí jù xiě yōu qíng,yī fú jiāo xiāo kōng jì lèi。

东吴女儿曲

陆游

东吴女儿语如莺,十三不肯学吹笙。dōng wú nǚ ér yǔ rú yīng,shí sān bù kěn xué chuī shēng。
镜奁初喜稚蚕出,窗眼已看双茧成。jìng lián chū xǐ zhì cán chū,chuāng yǎn yǐ kàn shuāng jiǎn chéng。
庭空日暖花自舞,帘卷巢乾燕新乳。tíng kōng rì nuǎn huā zì wǔ,lián juǎn cháo qián yàn xīn rǔ。
阿弟贪书下学迟,独拣诗章教鹦鹉。ā dì tān shū xià xué chí,dú jiǎn shī zhāng jiào yīng wǔ。

雨夕

陆游

岁旱连夏秋,客袂厌尘土。suì hàn lián xià qiū,kè mèi yàn chén tǔ。
欣然成一笑,爱此清夜雨。xīn rán chéng yī xiào,ài cǐ qīng yè yǔ。
瓦檠堕灯烬,铜碗起香缕。wǎ qíng duò dēng jìn,tóng wǎn qǐ xiāng lǚ。
心清病良已,境寂句欲吐。xīn qīng bìng liáng yǐ,jìng jì jù yù tǔ。
东溪久枯涸,想像素蛟舞。dōng xī jiǔ kū hé,xiǎng xiàng sù jiāo wǔ。
分喜到沟池,游鱼命俦侣。fēn xǐ dào gōu chí,yóu yú mìng chóu lǚ。