古诗词

双柏

陆游

双柏屹相向,刚严如巨人。shuāng bǎi yì xiāng xiàng,gāng yán rú jù rén。
龙吟风雨夕,山立雪霜晨。lóng yín fēng yǔ xī,shān lì xuě shuāng chén。
阅世易成古,刳心不复春。yuè shì yì chéng gǔ,kū xīn bù fù chūn。
扶颠要力量,岁晚莫全身。fú diān yào lì liàng,suì wǎn mò quán shēn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

十一月四日风雨大作(其二)

陆游

僵卧孤村不自哀,尚思为国戍轮台。jiāng wò gū cūn bù zì āi,shàng sī wèi guó shù lún tái。
夜阑卧听风吹雨,铁马冰河入梦来。yè lán wò tīng fēng chuī yǔ,tiě mǎ bīng hé rù mèng lái。

沈园(其二)

陆游

梦断香消四十年,沈园柳老不吹绵。mèng duàn xiāng xiāo sì shí nián,shěn yuán liǔ lǎo bù chuī mián。
此身行作稽山土,犹吊遗踪一泫然。cǐ shēn xíng zuò jī shān tǔ,yóu diào yí zōng yī xuàn rán。

秋思

陆游

利欲驱人万火牛,江湖浪迹一沙鸥。lì yù qū rén wàn huǒ niú,jiāng hú làng jì yī shā ōu。
日长似岁闲方觉,事大如天醉亦休。rì zhǎng shì suì xián fāng jué,shì dà rú tiān zuì yì xiū。
砧杵敲残深巷月,井梧摇落故园秋。zhēn chǔ qiāo cán shēn xiàng yuè,jǐng wú yáo luò gù yuán qiū。
欲舒老眼无高处,安得元龙百尺楼。yù shū lǎo yǎn wú gāo chù,ān dé yuán lóng bǎi chǐ lóu。

示儿

陆游

死去元知万事空,但悲不见九州同。sǐ qù yuán zhī wàn shì kōng,dàn bēi bù jiàn jiǔ zhōu tóng。
王师北定中原日,家祭无忘告乃翁。wáng shī běi dìng zhōng yuán rì,jiā jì wú wàng gào nǎi wēng。

临安春雨初霁

陆游

世味年来薄似纱,谁令骑马客京华。shì wèi nián lái báo shì shā,shuí lìng qí mǎ kè jīng huá。
小楼一夜听春雨,深巷明朝卖杏花。xiǎo lóu yī yè tīng chūn yǔ,shēn xiàng míng cháo mài xìng huā。
矮纸斜行闲作草,晴窗细乳戏分茶。ǎi zhǐ xié xíng xián zuò cǎo,qíng chuāng xì rǔ xì fēn chá。
素衣莫起风尘叹,犹及清明可到家。sù yī mò qǐ fēng chén tàn,yóu jí qīng míng kě dào jiā。

幽居初夏

陆游

湖山胜处放翁家,槐柳阴中野径斜。hú shān shèng chù fàng wēng jiā,huái liǔ yīn zhōng yě jìng xié。
水满有时观下鹭,草深无处不鸣蛙。shuǐ mǎn yǒu shí guān xià lù,cǎo shēn wú chù bù míng wā。
箨龙已过头番笋,木笔犹开第一花。tuò lóng yǐ guò tóu fān sǔn,mù bǐ yóu kāi dì yī huā。
叹息老来交旧尽,睡来谁共午瓯茶。tàn xī lǎo lái jiāo jiù jǐn,shuì lái shuí gòng wǔ ōu chá。

除夜雪

陆游

北风吹雪四更初,嘉瑞天教及岁除。běi fēng chuī xuě sì gèng chū,jiā ruì tiān jiào jí suì chú。
半盏屠苏犹未举,灯前小草写桃符。bàn zhǎn tú sū yóu wèi jǔ,dēng qián xiǎo cǎo xiě táo fú。

游山西村

陆游

莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。mò xiào nóng jiā là jiǔ hún,fēng nián liú kè zú jī tún。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。shān zhòng shuǐ fù yí wú lù,liǔ àn huā míng yòu yī cūn。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn,yī guān jiǎn pǔ gǔ fēng cún。
从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。cóng jīn ruò xǔ xián chéng yuè,zhǔ zhàng wú shí yè kòu mén。

秋夜将晓出篱门迎凉有感(其二)

陆游

三万里河东入海,五千仞岳上摩天。sān wàn lǐ hé dōng rù hǎi,wǔ qiān rèn yuè shàng mó tiān。
遗民泪尽胡尘里,南望王师又一年。yí mín lèi jǐn hú chén lǐ,nán wàng wáng shī yòu yī nián。

秋夜读书每以二鼓尽为节

陆游

腐儒碌碌叹无奇,独喜遗编不我欺。fǔ rú lù lù tàn wú qí,dú xǐ yí biān bù wǒ qī。
白发无情侵老境,青灯有味似儿时。bái fā wú qíng qīn lǎo jìng,qīng dēng yǒu wèi shì ér shí。
高梧策策传寒意,叠鼓冬冬迫睡期。gāo wú cè cè chuán hán yì,dié gǔ dōng dōng pò shuì qī。
秋夜渐长饥作祟,一杯山药进琼糜。qiū yè jiàn zhǎng jī zuò suì,yī bēi shān yào jìn qióng mí。

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。

东关

陆游

烟水苍茫西复东,扁舟又系柳阴中。yān shuǐ cāng máng xī fù dōng,biǎn zhōu yòu xì liǔ yīn zhōng。
三更酒醒残灯在,卧听萧萧雨打蓬。sān gèng jiǔ xǐng cán dēng zài,wò tīng xiāo xiāo yǔ dǎ péng。

立夏

陆游

赤帜插城扉,东君整驾归。chì zhì chā chéng fēi,dōng jūn zhěng jià guī。
泥新巢燕闹,花尽蜜蜂稀。ní xīn cháo yàn nào,huā jǐn mì fēng xī。
槐柳阴初密,帘栊暑尚微。huái liǔ yīn chū mì,lián lóng shǔ shàng wēi。
日斜汤沐罢,熟练试单衣。rì xié tāng mù bà,shú liàn shì dān yī。

立夏前二日作

陆游

晨起披衣出草堂,轩窗已自喜微凉。chén qǐ pī yī chū cǎo táng,xuān chuāng yǐ zì xǐ wēi liáng。
余春只有二三日,烂醉恨无千百场。yú chūn zhǐ yǒu èr sān rì,làn zuì hèn wú qiān bǎi chǎng。
芳草自随征路远,游丝不及客愁长。fāng cǎo zì suí zhēng lù yuǎn,yóu sī bù jí kè chóu zhǎng。
残红一片无寻处,分付年华与蜜房。cán hóng yī piàn wú xún chù,fēn fù nián huá yǔ mì fáng。

四月旦作时立夏已十余日

陆游

京尘相值各匆忙,谁信闲人日月长?jīng chén xiāng zhí gè cōng máng,shuí xìn xián rén rì yuè zhǎng?
争叶蚕饥闹风雨,趁虚茶懒斗旗枪。zhēng yè cán jī nào fēng yǔ,chèn xū chá lǎn dòu qí qiāng。
林中晚笋供厨美,庭下新桐覆井凉。lín zhōng wǎn sǔn gōng chú měi,tíng xià xīn tóng fù jǐng liáng。
堪笑山家太早计,已陈竹几与藤床。kān xiào shān jiā tài zǎo jì,yǐ chén zhú jǐ yǔ téng chuáng。