古诗词

访客不遇

陆游

风急斜吹帽,泥深乱溅衣。fēng jí xié chuī mào,ní shēn luàn jiàn yī。
杜门常畏骂,访客却空归。dù mén cháng wèi mà,fǎng kè què kōng guī。
老马举蹄懒,枯槐无叶飞。lǎo mǎ jǔ tí lǎn,kū huái wú yè fēi。
驰驱几时了,散发忆苔矶。chí qū jǐ shí le,sàn fā yì tái jī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

苦贫

陆游

老作清时版籍民,深耕迨及故山春。lǎo zuò qīng shí bǎn jí mín,shēn gēng dài jí gù shān chūn。
熟思岂是天贫我,妄计还忧鬼笑人。shú sī qǐ shì tiān pín wǒ,wàng jì hái yōu guǐ xiào rén。
但使甑中馀麦饭,何妨涧底采荆薪。dàn shǐ zèng zhōng yú mài fàn,hé fáng jiàn dǐ cǎi jīng xīn。
此穷正坐清狂尔,莫向瞿昙问宿因。cǐ qióng zhèng zuò qīng kuáng ěr,mò xiàng qú tán wèn sù yīn。

夏夜

陆游

酒力初消睡未厌,卧看香缕绕疏帘。jiǔ lì chū xiāo shuì wèi yàn,wò kàn xiāng lǚ rào shū lián。
月高栖鹊重移树,风劲流萤自入檐。yuè gāo qī què zhòng yí shù,fēng jìn liú yíng zì rù yán。
长夏迢迢秋尚远,孤愁冉冉病相兼。zhǎng xià tiáo tiáo qiū shàng yuǎn,gū chóu rǎn rǎn bìng xiāng jiān。
老人本是山中客,扫迹元非畏楚钳。lǎo rén běn shì shān zhōng kè,sǎo jì yuán fēi wèi chǔ qián。

闭户

陆游

收身归死镜湖傍,闭户悠悠白日长。shōu shēn guī sǐ jìng hú bàng,bì hù yōu yōu bái rì zhǎng。
巷僻断非容驷路,肠枯那有蹴蔬羊。xiàng pì duàn fēi róng sì lù,cháng kū nà yǒu cù shū yáng。
书生正可蹈东海,世事漫思移太行。shū shēng zhèng kě dǎo dōng hǎi,shì shì màn sī yí tài xíng。
睡起不知天早暮,坐看萤度篆盘香。shuì qǐ bù zhī tiān zǎo mù,zuò kàn yíng dù zhuàn pán xiāng。

长饥

陆游

病卧穷阎负圣时,本来吾道合长饥。bìng wò qióng yán fù shèng shí,běn lái wú dào hé zhǎng jī。
朝不及夕未妨乐,死何如生行自知。cháo bù jí xī wèi fáng lè,sǐ hé rú shēng xíng zì zhī。
早年羞学仗下马,末路幸似泥中龟。zǎo nián xiū xué zhàng xià mǎ,mò lù xìng shì ní zhōng guī。
烟波一叶会当逝,吹笛高人有素期。yān bō yī yè huì dāng shì,chuī dí gāo rén yǒu sù qī。

山斋书事

陆游

山榴子结又重开,巢燕雏飞却续回。shān liú zi jié yòu zhòng kāi,cháo yàn chú fēi què xù huí。
雨足人畦千顷稻,日长风舞一庭槐。yǔ zú rén qí qiān qǐng dào,rì zhǎng fēng wǔ yī tíng huái。
浩歌纵酒愁仍在,作意观书睡已来。hào gē zòng jiǔ chóu réng zài,zuò yì guān shū shuì yǐ lái。
常恨流年不相贷,若为更着暮蝉催。cháng hèn liú nián bù xiāng dài,ruò wèi gèng zhe mù chán cuī。

连日大雨门外湖水渺然

陆游

趁朝把笏著乌靴,不似归来买短蓑。chèn cháo bǎ hù zhù wū xuē,bù shì guī lái mǎi duǎn suō。
尚鄙朱公养鱼术,肯为宁戚饭牛歌。shàng bǐ zhū gōng yǎng yú shù,kěn wèi níng qī fàn niú gē。
逢时有命求何益,触事无心得最多。féng shí yǒu mìng qiú hé yì,chù shì wú xīn dé zuì duō。
乐处却嫌儿辈觉,出门十步即烟波。lè chù què xián ér bèi jué,chū mén shí bù jí yān bō。

午睡

陆游

槐楸阴里绿窗开,天与先生作睡媒。huái qiū yīn lǐ lǜ chuāng kāi,tiān yǔ xiān shēng zuò shuì méi。
流汗未干衣上雨,大声已发鼻端雷。liú hàn wèi gàn yī shàng yǔ,dà shēng yǐ fā bí duān léi。
枕镌松石分琴荐,簟织风漪取笛材。zhěn juān sōng shí fēn qín jiàn,diàn zhī fēng yī qǔ dí cái。
却起岸巾看汲井,人间车马正氛埃。què qǐ àn jīn kàn jí jǐng,rén jiān chē mǎ zhèng fēn āi。

村居书事

陆游

困厄难希饱暖家,未妨随事作生涯。kùn è nán xī bǎo nuǎn jiā,wèi fáng suí shì zuò shēng yá。
白盐赤米已过足,早韭晚菘犹恐奢。bái yán chì mǐ yǐ guò zú,zǎo jiǔ wǎn sōng yóu kǒng shē。
鸭放竞浮新涨水,牛归正及暝栖鸦。yā fàng jìng fú xīn zhǎng shuǐ,niú guī zhèng jí míng qī yā。
年逾七十方辞禄,敢望高人挂齿牙。nián yú qī shí fāng cí lù,gǎn wàng gāo rén guà chǐ yá。

题斋壁

陆游

镜水西头破茅屋,绍兴初载旧书生。jìng shuǐ xī tóu pò máo wū,shào xīng chū zài jiù shū shēng。
门无车马终年静,身卧云山万事轻。mén wú chē mǎ zhōng nián jìng,shēn wò yún shān wàn shì qīng。
三釜昔伤贫藉禄,一廛今幸老为氓。sān fǔ xī shāng pín jí lù,yī chán jīn xìng lǎo wèi máng。
断蓬不是无飞处,莫与飘风抵死争。duàn péng bù shì wú fēi chù,mò yǔ piāo fēng dǐ sǐ zhēng。

昼卧初起书事

陆游

岁华病思两侵寻,静看槐楸转午阴。suì huá bìng sī liǎng qīn xún,jìng kàn huái qiū zhuǎn wǔ yīn。
待睡不来聊小憩,煅诗未就且长吟。dài shuì bù lái liáo xiǎo qì,duàn shī wèi jiù qiě zhǎng yín。
还山久洗天涯恨,谢事新谐物外心。hái shān jiǔ xǐ tiān yá hèn,xiè shì xīn xié wù wài xīn。
忽有故人分禄米,呼儿先议赎雷琴。hū yǒu gù rén fēn lù mǐ,hū ér xiān yì shú léi qín。

夜雨有感

陆游

断虹不隔江郊雨,一盏昏灯夜半时。duàn hóng bù gé jiāng jiāo yǔ,yī zhǎn hūn dēng yè bàn shí。
多感生悲那为酒,积衰成瘦错冤诗。duō gǎn shēng bēi nà wèi jiǔ,jī shuāi chéng shòu cuò yuān shī。
空阶点滴何由止,倦枕凄凉只自知。kōng jiē diǎn dī hé yóu zhǐ,juàn zhěn qī liáng zhǐ zì zhī。
平日故人零落尽,寄书谁与叙睽离。píng rì gù rén líng luò jǐn,jì shū shuí yǔ xù kuí lí。

偶作夜雨诗明日读而自笑别赋一首

陆游

俗情向者未全忘,洗以萦帘一缕香。sú qíng xiàng zhě wèi quán wàng,xǐ yǐ yíng lián yī lǚ xiāng。
得失故应常浩浩,是非正可付苍苍。dé shī gù yīng cháng hào hào,shì fēi zhèng kě fù cāng cāng。
残蝉不断知秋近,双燕归来伴昼长。cán chán bù duàn zhī qiū jìn,shuāng yàn guī lái bàn zhòu zhǎng。
谁识龟堂新力量,东家却笑接舆狂。shuí shí guī táng xīn lì liàng,dōng jiā què xiào jiē yú kuáng。

舍西晚眺示子聿

陆游

秋涛常记犯灵胥,季子双髦尚髧如。qiū tāo cháng jì fàn líng xū,jì zi shuāng máo shàng dàn rú。
薄饭不为明日计,短檠相对十年馀。báo fàn bù wèi míng rì jì,duǎn qíng xiāng duì shí nián yú。
嗟予久合堕鬼录,怜汝犹能读父书。jiē yǔ jiǔ hé duò guǐ lù,lián rǔ yóu néng dú fù shū。
西望牛头渺天际,永怀吾祖起家初。xī wàng niú tóu miǎo tiān jì,yǒng huái wú zǔ qǐ jiā chū。

自讼

陆游

年少宁知道废兴,抟风变化羡鲲鹏。nián shǎo níng zhī dào fèi xīng,tuán fēng biàn huà xiàn kūn péng。
贪求但欲攀分寸,痛定方惭乞斗升。tān qiú dàn yù pān fēn cùn,tòng dìng fāng cán qǐ dòu shēng。
灵府已能澄似水,俗缘更觉薄于僧。líng fǔ yǐ néng chéng shì shuǐ,sú yuán gèng jué báo yú sēng。
挂冠且喜身萧散,二顷宁须退可凭。guà guān qiě xǐ shēn xiāo sàn,èr qǐng níng xū tuì kě píng。

读唐人乐府戏拟思妇怨

陆游

一自门前征马嘶,此心常与断云西。yī zì mén qián zhēng mǎ sī,cǐ xīn cháng yǔ duàn yún xī。
双飞空羡雉朝雊,独泣忍闻乌夜啼。shuāng fēi kōng xiàn zhì cháo gòu,dú qì rěn wén wū yè tí。
辽海昼昏尘漠漠,杜陵春到草萋萋。liáo hǎi zhòu hūn chén mò mò,dù líng chūn dào cǎo qī qī。
孤愁可为邻姬说,只有临樽醉似泥。gū chóu kě wèi lín jī shuō,zhǐ yǒu lín zūn zuì shì ní。