古诗词

满路花·同柳仲修在赵屯

吕渭老

西风秋日短,小雨菊花寒。xī fēng qiū rì duǎn,xiǎo yǔ jú huā hán。
断云低古木,暗江天。duàn yún dī gǔ mù,àn jiāng tiān。
星娥尺五,佳约误当年。xīng é chǐ wǔ,jiā yuē wù dāng nián。
小语凭肩处,犹记西园。xiǎo yǔ píng jiān chù,yóu jì xī yuán。
画桥斜月阑干。huà qiáo xié yuè lán gàn。
鸟啼花落,春信遣谁传。niǎo tí huā luò,chūn xìn qiǎn shuí chuán。
尚容清夜梦、小留连。shàng róng qīng yè mèng xiǎo liú lián。
青楼何处,宝镜注婵娟。qīng lóu hé chù,bǎo jìng zhù chán juān。
应念红笺事,微晕春山。yīng niàn hóng jiān shì,wēi yūn chūn shān。
背窗愁枕孤眠。bèi chuāng chóu zhěn gū mián。

吕渭老

吕渭老(生卒年不详),一作吕滨老,字圣求,嘉兴(今属浙江)人。宣和、靖康年间在朝做过小官,有诗名。南渡后情况不详。赵师岌序其词云:“宣和末,有吕圣求者,以诗名,讽咏中率寓爱君忧国意。”“圣求居嘉兴,名滨老,尝位周行,归老于家。”今存《圣求词》一卷。 吕渭老的作品>>

猜您喜欢

小重山·七夕病中

吕滨老

半夜灯残鼠上檠。bàn yè dēng cán shǔ shàng qíng。
上窗风动竹,月微明。shàng chuāng fēng dòng zhú,yuè wēi míng。
梦魂偏记水西亭。mèng hún piān jì shuǐ xī tíng。
琅玕碧,花影弄蜻蜓。láng gān bì,huā yǐng nòng qīng tíng。
千里暮云平,南楼催上烛,晚来晴。qiān lǐ mù yún píng,nán lóu cuī shàng zhú,wǎn lái qíng。
酒阑人散斗西倾。jiǔ lán rén sàn dòu xī qīng。
天如水,团扇扑流萤。tiān rú shuǐ,tuán shàn pū liú yíng。

品令

吕渭老

绣衣未整。xiù yī wèi zhěng。
傍窗格、临清镜。bàng chuāng gé lín qīng jìng。
新霜薄雾,这下几日,阴晴不定。xīn shuāng báo wù,zhè xià jǐ rì,yīn qíng bù dìng。
欲插黄花,心事又还记省。yù chā huáng huā,xīn shì yòu hái jì shěng。
去年香径。qù nián xiāng jìng。
共粉蝶、闲相趁。gòng fěn dié xián xiāng chèn。
宝香玉佩,暗解付与,多情荀令。bǎo xiāng yù pèi,àn jiě fù yǔ,duō qíng xún lìng。
何日西楼,重见暮帆烟艇。hé rì xī lóu,zhòng jiàn mù fān yān tǐng。

蝶恋花·花色撩人红入眼

吕渭老

花色撩人红入眼。huā sè liāo rén hóng rù yǎn。
可是东君,要得人肠断。kě shì dōng jūn,yào dé rén cháng duàn。
欲诉深情春不管,风枝雨叶空撩乱。yù sù shēn qíng chūn bù guǎn,fēng zhī yǔ yè kōng liāo luàn。
谩插一枝飞一盏。mán chā yī zhī fēi yī zhǎn。
小赏幽期,破我平生愿。xiǎo shǎng yōu qī,pò wǒ píng shēng yuàn。
珍约未成春又短,但凭蝴蝶传深怨。zhēn yuē wèi chéng chūn yòu duǎn,dàn píng hú dié chuán shēn yuàn。

蝶恋花·风洗游丝花皱影

吕渭老

风洗游丝花皱影。fēng xǐ yóu sī huā zhòu yǐng。
碧草初齐,舞鹤闲相趁。bì cǎo chū qí,wǔ hè xián xiāng chèn。
短梦乍回慵理鬓,惊心忽数清明近。duǎn mèng zhà huí yōng lǐ bìn,jīng xīn hū shù qīng míng jìn。
逐伴强除眉上恨。zhú bàn qiáng chú méi shàng hèn。
趁蝶西园,不觉鞋儿褪。chèn dié xī yuán,bù jué xié ér tuì。
醉笑眼波横一寸,微微酒色生红晕。zuì xiào yǎn bō héng yī cùn,wēi wēi jiǔ sè shēng hóng yūn。

伤世

吕滨老

尘断征车杳,云低毳帐深。chén duàn zhēng chē yǎo,yún dī cuì zhàng shēn。
古今那有此,天地亦何心。gǔ jīn nà yǒu cǐ,tiān dì yì hé xīn。

思佳客

吕滨老

江上何人一笛横。jiāng shàng hé rén yī dí héng。
倚楼吹得月华生。yǐ lóu chuī dé yuè huá shēng。
寒风堕指倾三弄,小市收灯欲二更。hán fēng duò zhǐ qīng sān nòng,xiǎo shì shōu dēng yù èr gèng。
持蟹股,破霜橙。chí xiè gǔ,pò shuāng chéng。
玉人水调品秦筝。yù rén shuǐ diào pǐn qín zhēng。
细看桃李春时面,共尽玻璃酒一觥。xì kàn táo lǐ chūn shí miàn,gòng jǐn bō lí jiǔ yī gōng。
111«2345678