古诗词

酹江月·驿中别友人

文天祥

水天空阔,恨东风、不借世间英物。shuǐ tiān kōng kuò,hèn dōng fēng bù jiè shì jiān yīng wù。
蜀鸟吴花残照里,忍见荒城颓壁。shǔ niǎo wú huā cán zhào lǐ,rěn jiàn huāng chéng tuí bì。
铜雀春情,金人秋泪,此恨凭谁雪?堂堂剑气,斗牛空认奇杰。tóng què chūn qíng,jīn rén qiū lèi,cǐ hèn píng shuí xuě?táng táng jiàn qì,dòu niú kōng rèn qí jié。
那信江海馀生,南行万里,属扁舟齐发。nà xìn jiāng hǎi yú shēng,nán xíng wàn lǐ,shǔ biǎn zhōu qí fā。
正为鸥盟留醉眼,细看涛生云灭。zhèng wèi ōu méng liú zuì yǎn,xì kàn tāo shēng yún miè。
睨柱吞嬴,回旗走懿,千古冲冠发。nì zhù tūn yíng,huí qí zǒu yì,qiān gǔ chōng guān fā。
伴人无寐,秦淮应是孤月。bàn rén wú mèi,qín huái yīng shì gū yuè。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

赠镜湖相士

文天祥

五月五日扬子江心水,铸作道人双瞳子。wǔ yuè wǔ rì yáng zi jiāng xīn shuǐ,zhù zuò dào rén shuāng tóng zi。
吾面碟子大,安用镜照二百里。wú miàn dié zi dà,ān yòng jìng zhào èr bǎi lǐ。

赠曾兰谷相士

文天祥

许负眼,祢衡口。xǔ fù yǎn,mí héng kǒu。
巧言甘,莠言丑。qiǎo yán gān,yǒu yán chǒu。

赠刘矮跛相士其二

文天祥

媻姗三尺躯,举止如不扬。pán shān sān chǐ qū,jǔ zhǐ rú bù yáng。
瞻视照肝胆,音吐何琅琅。zhān shì zhào gān dǎn,yīn tǔ hé láng láng。
君看水中凫,不及鹤胫长。jūn kàn shuǐ zhōng fú,bù jí hè jìng zhǎng。
昔闻夔怜蚿,未闻一足僵。xī wén kuí lián xián,wèi wén yī zú jiāng。
万物各自适,形色安足量。wàn wù gè zì shì,xíng sè ān zú liàng。
子言良有理,与子持酒浆。zi yán liáng yǒu lǐ,yǔ zi chí jiǔ jiāng。

赠梅谷相士

文天祥

当年寿阳额,春风点颜色。dāng nián shòu yáng é,chūn fēng diǎn yán sè。
后来广平肠,冰雪峙气骨。hòu lái guǎng píng cháng,bīng xuě zhì qì gǔ。
世人识花面,识花还自浅。shì rén shí huā miàn,shí huā hái zì qiǎn。
花有岁寒心,清贞坚百鍊。huā yǒu suì hán xīn,qīng zhēn jiān bǎi liàn。
君家在梅谷,自诡知梅熟。jūn jiā zài méi gǔ,zì guǐ zhī méi shú。
须得花性情,不假花头目。xū dé huā xìng qíng,bù jiǎ huā tóu mù。
莫说和羹事,花被和羹累。mò shuō hé gēng shì,huā bèi hé gēng lèi。
突兀烟水村,我梅自林氏。tū wù yān shuǐ cūn,wǒ méi zì lín shì。

赠碧眼相士

文天祥

苍苍垂天云,灵照行下土。cāng cāng chuí tiān yún,líng zhào xíng xià tǔ。
秋江浸草木,鱼虾历可数。qiū jiāng jìn cǎo mù,yú xiā lì kě shù。
眉山老麻衣,偷入此阿堵。méi shān lǎo má yī,tōu rù cǐ ā dǔ。
色界只点头,从人道吾瞽。sè jiè zhǐ diǎn tóu,cóng rén dào wú gǔ。

赠镜斋徐相士

文天祥

邹忌不如徐公美,引镜自窥得真是。zōu jì bù rú xú gōng měi,yǐn jìng zì kuī dé zhēn shì。
门下食客才有求,昏昏便与妻妾比。mén xià shí kè cái yǒu qiú,hūn hūn biàn yǔ qī qiè bǐ。
徐家耳孙却不然,自名一镜京师市。xú jiā ěr sūn què bù rán,zì míng yī jìng jīng shī shì。
世人无用看青铜,此君双眼明秋水。shì rén wú yòng kàn qīng tóng,cǐ jūn shuāng yǎn míng qiū shuǐ。
君以无求游公卿,勿令此镜生瑕滓。jūn yǐ wú qiú yóu gōng qīng,wù lìng cǐ jìng shēng xiá zǐ。
碟子大面何难知,从今光照二百里。dié zi dà miàn hé nán zhī,cóng jīn guāng zhào èr bǎi lǐ。

赠叶大明

文天祥

大明标榜叶氏子,自称后村门下士。dà míng biāo bǎng yè shì zi,zì chēng hòu cūn mén xià shì。
误言木吉孛为灾,后村曾发一笑来。wù yán mù jí bèi wèi zāi,hòu cūn céng fā yī xiào lái。
其师流传说如此,宁知祸福乃不尔。qí shī liú chuán shuō rú cǐ,níng zhī huò fú nǎi bù ěr。
犀腰貂首徒劳人,甘藜豢藿无苦辛。xī yāo diāo shǒu tú láo rén,gān lí huàn huò wú kǔ xīn。
我生有命殊六六,木孛循环相起伏。wǒ shēng yǒu mìng shū liù liù,mù bèi xún huán xiāng qǐ fú。
袖中莫出将相图,尽洗旧学读吾书。xiù zhōng mò chū jiāng xiāng tú,jǐn xǐ jiù xué dú wú shū。

赠舒片云

文天祥

麻源谪仙人,嘘呵成阴阳。má yuán zhé xiān rén,xū hē chéng yīn yáng。
向来怀袖间,冉冉天孙裳。xiàng lái huái xiù jiān,rǎn rǎn tiān sūn shang。
一夕大雷电,六丁下取将。yī xī dà léi diàn,liù dīng xià qǔ jiāng。
仙人乘风来帝乡,又从肤寸起飞扬。xiān rén chéng fēng lái dì xiāng,yòu cóng fū cùn qǐ fēi yáng。
仙术亦如此,天机神翕张。xiān shù yì rú cǐ,tiān jī shén xī zhāng。
有时行浑天,周游十三万里强。yǒu shí xíng hún tiān,zhōu yóu shí sān wàn lǐ qiáng。
往来仙驭不可缰,正恐问命人,望气蓬莱隔渺茫。wǎng lái xiān yù bù kě jiāng,zhèng kǒng wèn mìng rén,wàng qì péng lái gé miǎo máng。

贫女吟四首

文天祥

柴门寒自闭,不识赏花心。chái mén hán zì bì,bù shí shǎng huā xīn。
春笋翠如玉,为人拈绣针。chūn sǔn cuì rú yù,wèi rén niān xiù zhēn。

贫女吟四首

文天祥

竹扇掩红颜,辛苦纫白苎。zhú shàn yǎn hóng yán,xīn kǔ rèn bái zhù。
人间罗雪香,白苎汗如雨。rén jiān luó xuě xiāng,bái zhù hàn rú yǔ。

贫女吟四首

文天祥

西风两鬓松,凉意吹伶俜。xī fēng liǎng bìn sōng,liáng yì chuī líng pīng。
百巧不救贫,误拜织女星。bǎi qiǎo bù jiù pín,wù bài zhī nǚ xīng。

贫女吟四首

文天祥

巧梳手欲冰,小颦为寒怯。qiǎo shū shǒu yù bīng,xiǎo pín wèi hán qiè。
有时衿肘露,颇与雪争洁。yǒu shí jīn zhǒu lù,pǒ yǔ xuě zhēng jié。

名姝吟

文天祥

丈夫至白首,钟鼎垂功名。zhàng fū zhì bái shǒu,zhōng dǐng chuí gōng míng。
未有朱门中,而无丝竹声。wèi yǒu zhū mén zhōng,ér wú sī zhú shēng。
与主共富贵,不见主苦辛。yǔ zhǔ gòng fù guì,bù jiàn zhǔ kǔ xīn。
名姝从何来,婉娈出神京。míng shū cóng hé lái,wǎn luán chū shén jīng。
京人薄生男,生女即不贫。jīng rén báo shēng nán,shēng nǚ jí bù pín。
东家从王侯,西家事公卿。dōng jiā cóng wáng hóu,xī jiā shì gōng qīng。
吾行天下多,朱紫稀晨星。wú xíng tiān xià duō,zhū zǐ xī chén xīng。
大都不一一,甚者旷数城。dà dōu bù yī yī,shén zhě kuàng shù chéng。
如何世上福,冉冉归娉婷。rú hé shì shàng fú,rǎn rǎn guī pīng tíng。
乃知长安市,家家生贵人。nǎi zhī zhǎng ān shì,jiā jiā shēng guì rén。

东方有一士

文天祥

万金结游侠,千金买歌舞。wàn jīn jié yóu xiá,qiān jīn mǎi gē wǔ。
丹青映第宅,从者塞衢路。dān qīng yìng dì zhái,cóng zhě sāi qú lù。
身为他人役,名声落尘土。shēn wèi tā rén yì,míng shēng luò chén tǔ。
他人一何伤,富贵还自苦。tā rén yī hé shāng,fù guì hái zì kǔ。
东方有一士,败垣半风雨。dōng fāng yǒu yī shì,bài yuán bàn fēng yǔ。
不识丝与竹,飞雀满庭户。bù shí sī yǔ zhú,fēi què mǎn tíng hù。
一饭或不饱,夜梦无惊寤。yī fàn huò bù bǎo,yè mèng wú jīng wù。
此事古来多,难与俗人语。cǐ shì gǔ lái duō,nán yǔ sú rén yǔ。

题高君宝绀泉

文天祥

渟渟岩下泓,澄碧落梧影。tíng tíng yán xià hóng,chéng bì luò wú yǐng。
寒瑶披清飙,残月照濎濙。hán yáo pī qīng biāo,cán yuè zhào dǐng yíng。
俯渊测浮云,流日荡苕颖。fǔ yuān cè fú yún,liú rì dàng sháo yǐng。
向来沧浪歌,孺子不可诇。xiàng lái cāng làng gē,rú zi bù kě xiòng。
载沾衣上尘,怀古意深永。zài zhān yī shàng chén,huái gǔ yì shēn yǒng。
招招素心人,相期发深省。zhāo zhāo sù xīn rén,xiāng qī fā shēn shěng。