古诗词

贺新郎

韩玉

柳外莺声碎。liǔ wài yīng shēng suì。
晚晴天、东风力软,嫩寒初退。wǎn qíng tiān dōng fēng lì ruǎn,nèn hán chū tuì。
花底觅春春已去,时见乱红飞坠。huā dǐ mì chūn chūn yǐ qù,shí jiàn luàn hóng fēi zhuì。
又闲傍、阑干十二。yòu xián bàng lán gàn shí èr。
阑外青山烟缥缈,远连空、愁与眉峰对。lán wài qīng shān yān piāo miǎo,yuǎn lián kōng chóu yǔ méi fēng duì。
凝望处,两叠翠。níng wàng chù,liǎng dié cuì。
鸳鸯结带灵犀佩。yuān yāng jié dài líng xī pèi。
绮屏深、香罗帐小,宝檠灯背。qǐ píng shēn xiāng luó zhàng xiǎo,bǎo qíng dēng bèi。
谁谓彩云和梦断,青翼阻寻后会。shuí wèi cǎi yún hé mèng duàn,qīng yì zǔ xún hòu huì。
待都把、相思情缀。dài dōu bǎ xiāng sī qíng zhuì。
便做锦书难写恨,奈菱花、都见人憔悴。biàn zuò jǐn shū nán xiě hèn,nài líng huā dōu jiàn rén qiáo cuì。
那更有,枕痕泪。nà gèng yǒu,zhěn hén lèi。

韩玉

韩玉,字温甫,南宋词人,韩玉本金人,绍兴初挈家南渡。毛晋刻入六十家词,称其虽与康与之、辛弃疾唱和,相去如苎萝、无盐。著有《东浦词》,世人又称其“韩东浦”。王国维 《人间词话》中认为他与辛弃疾词开北曲四声通押之祖:“稼轩《贺新郎》······与韩玉《东浦词·贺新郎》以“玉”、“曲”叶“注”、“女”,《卜算子》以“夜”、“谢”叶“节”、“月”,已开北曲四声通押之祖。” 韩玉的作品>>

猜您喜欢

太常引

韩玉

荒山连水水连天。huāng shān lián shuǐ shuǐ lián tiān。
忆曾上、桂江船。yì céng shàng guì jiāng chuán。
风雨过吴川。fēng yǔ guò wú chuān。
又却在、潇湘岸边。yòu què zài xiāo xiāng àn biān。
不堪追念,浪萍踪迹,虚度夜如年。bù kān zhuī niàn,làng píng zōng jì,xū dù yè rú nián。
风外晓钟传。fēng wài xiǎo zhōng chuán。
尚独对、残灯未眠。shàng dú duì cán dēng wèi mián。

太常引

韩玉

东城归路水云间。dōng chéng guī lù shuǐ yún jiān。
几曾放、梦魂闲。jǐ céng fàng mèng hún xián。
何日整归鞍。hé rì zhěng guī ān。
又人对、西风凭栏。yòu rén duì xī fēng píng lán。
温柔情性,系怀伤感,欲诉诉应难。wēn róu qíng xìng,xì huái shāng gǎn,yù sù sù yīng nán。
愁聚两眉端。chóu jù liǎng méi duān。
又叠起、千山万山。yòu dié qǐ qiān shān wàn shān。

水调歌头·上辛幼安生日

韩玉

重午日过六,灵岳再生申。zhòng wǔ rì guò liù,líng yuè zài shēng shēn。
丰神英毅,端是天上谪仙人。fēng shén yīng yì,duān shì tiān shàng zhé xiān rén。
夙蕴机权才略,早岁来归明圣,惊耸汉庭臣。sù yùn jī quán cái lüè,zǎo suì lái guī míng shèng,jīng sǒng hàn tíng chén。
言语妙天下,名德冠朝绅。yán yǔ miào tiān xià,míng dé guān cháo shēn。
绣衣节,移方面,政如神。xiù yī jié,yí fāng miàn,zhèng rú shén。
九重隆眷倚注,伟业富经纶。jiǔ zhòng lóng juàn yǐ zhù,wěi yè fù jīng lún。
闻道山东出相,行拜紫泥飞诏,归去秉洪钧。wén dào shān dōng chū xiāng,xíng bài zǐ ní fēi zhào,guī qù bǐng hóng jūn。
寿嘏自天锡,安用拟庄椿。shòu gǔ zì tiān xī,ān yòng nǐ zhuāng chūn。

贺新郎

韩玉

睡起帘栊静。shuì qǐ lián lóng jìng。
□金铺、春帏半卷,宝香烟冷。jīn pù chūn wéi bàn juǎn,bǎo xiāng yān lěng。
门外落花风不定。mén wài luò huā fēng bù dìng。
糁糁乱红堆径。sǎn sǎn luàn hóng duī jìng。
谁唤做、春愁如病。shuí huàn zuò chūn chóu rú bìng。
零乱云鬟慵梳掠,傍菱花、羞对孤鸾影。líng luàn yún huán yōng shū lüè,bàng líng huā xiū duì gū luán yǐng。
情易感,恨难醒。qíng yì gǎn,hèn nán xǐng。
沙边柳外当时景。shā biān liǔ wài dāng shí jǐng。
记分携、离筵乍阕,去帆初整。jì fēn xié lí yán zhà què,qù fān chū zhěng。
尽举棹歌和泪听。jǐn jǔ zhào gē hé lèi tīng。
云淡水寒烟暝。yún dàn shuǐ hán yān míng。
空怆望、楼高天迥。kōng chuàng wàng lóu gāo tiān jiǒng。
犹未归来何处也,日长时、不念人孤另。yóu wèi guī lái hé chù yě,rì zhǎng shí bù niàn rén gū lìng。
书谩写,雁谁倩。shū mán xiě,yàn shuí qiàn。

且坐令

韩玉

闲院落。xián yuàn luò。
误了清明约。wù le qīng míng yuē。
杏花雨过胭脂绰。xìng huā yǔ guò yān zhī chuò。
紧了秋千索。jǐn le qiū qiān suǒ。
斗草人归,朱门悄掩,梨花寂寞。dòu cǎo rén guī,zhū mén qiāo yǎn,lí huā jì mò。
书万纸、恨凭谁托。shū wàn zhǐ hèn píng shuí tuō。
才封了、又揉却。cái fēng le yòu róu què。
冤家何处贪欢乐。yuān jiā hé chù tān huān lè。
引得我心儿恶。yǐn dé wǒ xīn ér è。
怎生全不思量著。zěn shēng quán bù sī liàng zhù。
那人人情薄。nà rén rén qíng báo。

贺新郎·其二咏水仙

韩玉

绰约人如玉。chuò yuē rén rú yù。
试新妆、娇黄半绿,汉宫匀注。shì xīn zhuāng jiāo huáng bàn lǜ,hàn gōng yún zhù。
倚傍小阑闲伫立,翠带风前似舞。yǐ bàng xiǎo lán xián zhù lì,cuì dài fēng qián shì wǔ。
记洛浦、当年俦侣。jì luò pǔ dāng nián chóu lǚ。
罗袜尘生香冉冉,料征鸿、微步凌波女。luó wà chén shēng xiāng rǎn rǎn,liào zhēng hóng wēi bù líng bō nǚ。
惊梦断,楚江曲。jīng mèng duàn,chǔ jiāng qū。
春工若见应为主。chūn gōng ruò jiàn yīng wèi zhǔ。
忍教都、闲亭邃馆,冷风凄雨。rěn jiào dōu xián tíng suì guǎn,lěng fēng qī yǔ。
待把此花都折取。dài bǎ cǐ huā dōu zhé qǔ。
和泪连香寄与。hé lèi lián xiāng jì yǔ。
须信道、离情如许。xū xìn dào lí qíng rú xǔ。
烟水茫茫斜照里,是骚人、九辨招魂处。yān shuǐ máng máng xié zhào lǐ,shì sāo rén jiǔ biàn zhāo hún chù。
千古恨,与谁语。qiān gǔ hèn,yǔ shuí yǔ。

霜天晓月

韩玉

竹篱茅屋。zhú lí máo wū。
一树扶疏玉。yī shù fú shū yù。
客里十分清绝,有人在、江南北。kè lǐ shí fēn qīng jué,yǒu rén zài jiāng nán běi。
伫目。zhù mù。
诗思促。shī sī cù。
翠袖倚修竹。cuì xiù yǐ xiū zhú。
不是月媒风聘,谁人与、伴幽独。bù shì yuè méi fēng pìn,shuí rén yǔ bàn yōu dú。

卜算子·杨柳绿成栀

韩玉

杨柳绿成阴,初过寒食节。yáng liǔ lǜ chéng yīn,chū guò hán shí jié。
门掩金铺独自眠,那更逢寒夜。mén yǎn jīn pù dú zì mián,nà gèng féng hán yè。
强起立东风,惨惨梨花谢。qiáng qǐ lì dōng fēng,cǎn cǎn lí huā xiè。
何事王孙不早归,寂寞秋千月。hé shì wáng sūn bù zǎo guī,jì mò qiū qiān yuè。

生查子·裙拖簇石榴

韩玉

裙拖簇石榴,髻绾偏荷叶。qún tuō cù shí liú,jì wǎn piān hé yè。
头上短金钗,轻重还相压。tóu shàng duǎn jīn chāi,qīng zhòng hái xiāng yā。
轻颦月入眉,浅笑花生颊。qīng pín yuè rù méi,qiǎn xiào huā shēng jiá。
夫婿不风流,取次㸔承别。fū xù bù fēng liú,qǔ cì chéng bié。

鹧鸪天·爱日烘晴旬日间

韩玉

爱日烘晴旬日间,谩邀朋軰为跻攀。ài rì hōng qíng xún rì jiān,mán yāo péng bèi wèi jī pān。
无穷望眼无穷恨,不尽长江不尽山。wú qióng wàng yǎn wú qióng hèn,bù jǐn zhǎng jiāng bù jǐn shān。
星点点,月团团,倒流河汉入杯盘。xīng diǎn diǎn,yuè tuán tuán,dào liú hé hàn rù bēi pán。
饱吟风月三千首,寄与吴姬忍泪㸔。bǎo yín fēng yuè sān qiān shǒu,jì yǔ wú jī rěn lèi。
2512