古诗词

谒金门

胡仲弓

蛾黛浅。é dài qiǎn。
只为晚寒妆懒。zhǐ wèi wǎn hán zhuāng lǎn。
润逼镜鸾红雾满。rùn bī jìng luán hóng wù mǎn。
额花留半面。é huā liú bàn miàn。
渐次梅花开遍。jiàn cì méi huā kāi biàn。
花外行人已远。huā wài xíng rén yǐ yuǎn。
欲寄一枝嫌梦短。yù jì yī zhī xián mèng duǎn。
湿云和恨剪。shī yún hé hèn jiǎn。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

柬萧芸庄

胡仲弓

十载江湖梦,鸿飞不到君。shí zài jiāng hú mèng,hóng fēi bù dào jūn。
近闻吟思苦,半为宦情分。jìn wén yín sī kǔ,bàn wèi huàn qíng fēn。
往事随流水,怀人看暮云。wǎng shì suí liú shuǐ,huái rén kàn mù yún。
相逢又相别,安得细论文。xiāng féng yòu xiāng bié,ān dé xì lùn wén。

舟中即事

胡仲弓

携家驱宦牒,短棹泛桃源。xié jiā qū huàn dié,duǎn zhào fàn táo yuán。
人语联篷屋,渔歌隔水村。rén yǔ lián péng wū,yú gē gé shuǐ cūn。
云归千嶂合,雨过一江浑。yún guī qiān zhàng hé,yǔ guò yī jiāng hún。
为爱招提近,缆船杨柳根。wèi ài zhāo tí jìn,lǎn chuán yáng liǔ gēn。

舟中归兴

胡仲弓

舟胶回短棹,岸曲抱溪斜。zhōu jiāo huí duǎn zhào,àn qū bào xī xié。
香篆迷烟草,灯光闪浪花。xiāng zhuàn mí yān cǎo,dēng guāng shǎn làng huā。
归心随舴艋,遗响托琵琶。guī xīn suí zé měng,yí xiǎng tuō pí pá。
明月如留客,犹笼浅渡沙。míng yuè rú liú kè,yóu lóng qiǎn dù shā。

寄舟中诸吟友

胡仲弓

溪流何太急,画桨去如飞。xī liú hé tài jí,huà jiǎng qù rú fēi。
诗垒才无敌,愁城醉解围。shī lěi cái wú dí,chóu chéng zuì jiě wéi。
日斜帆影亚,风细乐声微。rì xié fān yǐng yà,fēng xì lè shēng wēi。
误入桃源去,月明犹未归。wù rù táo yuán qù,yuè míng yóu wèi guī。

观江郎石

胡仲弓

江郎何日化,千古镇长青。jiāng láng hé rì huà,qiān gǔ zhèn zhǎng qīng。
乍见人疑怪,多应地有灵。zhà jiàn rén yí guài,duō yīng dì yǒu líng。
世间无此石,天上应何星。shì jiān wú cǐ shí,tiān shàng yīng hé xīng。
海外蓬莱岛,犹疑在杳冥。hǎi wài péng lái dǎo,yóu yí zài yǎo míng。

桐江舟中

胡仲弓

推篷纳山色,愁坐对黄昏。tuī péng nà shān sè,chóu zuò duì huáng hūn。
雨过天无翳,舟行水有痕。yǔ guò tiān wú yì,zhōu xíng shuǐ yǒu hén。
钟声来远寺,犬吠隔烟村。zhōng shēng lái yuǎn sì,quǎn fèi gé yān cūn。
柳下渔人屋,收罾早闭门。liǔ xià yú rén wū,shōu zēng zǎo bì mén。

延平舟中

胡仲弓

双桨去夷犹,延平津上州。shuāng jiǎng qù yí yóu,yán píng jīn shàng zhōu。
英雄三尺剑,今古一潭秋。yīng xióng sān chǐ jiàn,jīn gǔ yī tán qiū。
市近人争渡,山回水急流。shì jìn rén zhēng dù,shān huí shuǐ jí liú。
前头风浪恶,莫放钓鱼舟。qián tóu fēng làng è,mò fàng diào yú zhōu。

送罗去华

胡仲弓

江湖如许阔,无地著诗流。jiāng hú rú xǔ kuò,wú dì zhù shī liú。
难觅青精饭,空回明月舟。nán mì qīng jīng fàn,kōng huí míng yuè zhōu。
分甘贫国士,莫谒富民侯。fēn gān pín guó shì,mò yè fù mín hóu。
随处风波恶,无鱼可上钩。suí chù fēng bō è,wú yú kě shàng gōu。

夜饮颐斋以灯前细雨檐花落为韵分得前字又得花字赋二首其一

胡仲弓

春去如惜别,泪雨滴檐前。chūn qù rú xī bié,lèi yǔ dī yán qián。
酒病思卢橘,吟魂逐杜鹃。jiǔ bìng sī lú jú,yín hún zhú dù juān。
堂虚香穗直,风定烛花圆。táng xū xiāng suì zhí,fēng dìng zhú huā yuán。
万籁沈清夜,瓦沟闻落泉。wàn lài shěn qīng yè,wǎ gōu wén luò quán。

山村即事

胡仲弓

春风无厚薄,随分到山村。chūn fēng wú hòu báo,suí fēn dào shān cūn。
歌吹行南陌,秋千出短垣。gē chuī xíng nán mò,qiū qiān chū duǎn yuán。
稻田喧鸟雀,社鼓赛鸡豚。dào tián xuān niǎo què,shè gǔ sài jī tún。
何事条桑月,人家紧闭门。hé shì tiáo sāng yuè,rén jiā jǐn bì mén。

思故乡

胡仲弓

随龙南渡后,五世作泉人。suí lóng nán dù hòu,wǔ shì zuò quán rén。
仅识传家谱,空馀报国身。jǐn shí chuán jiā pǔ,kōng yú bào guó shēn。
中原无马迹,钜野隔边尘。zhōng yuán wú mǎ jì,jù yě gé biān chén。
北定知何日,归期未有因。běi dìng zhī hé rì,guī qī wèi yǒu yīn。

颐斋再作催梅诗次韵

胡仲弓

但是南枝尽向阳,凝寒未许暗传香。dàn shì nán zhī jǐn xiàng yáng,níng hán wèi xǔ àn chuán xiāng。
水边疏影空浮月,岭外孤根浅带霜。shuǐ biān shū yǐng kōng fú yuè,lǐng wài gū gēn qiǎn dài shuāng。
北帝无因全漏泄,东君何事巧遮藏。běi dì wú yīn quán lòu xiè,dōng jūn hé shì qiǎo zhē cáng。
好将羯鼓花前报,莫待狂风破麝囊。hǎo jiāng jié gǔ huā qián bào,mò dài kuáng fēng pò shè náng。

送李茂先去国

胡仲弓

榻前一疏犯龙颜,身在危疑进退间。tà qián yī shū fàn lóng yán,shēn zài wēi yí jìn tuì jiān。
自是直言难见售,却于大义颇相关。zì shì zhí yán nán jiàn shòu,què yú dà yì pǒ xiāng guān。
孤忠力为朝廷计,众望公归台省班。gū zhōng lì wèi cháo tíng jì,zhòng wàng gōng guī tái shěng bān。
毕竟名高人所忌,且移别眼看青山。bì jìng míng gāo rén suǒ jì,qiě yí bié yǎn kàn qīng shān。

严子陵钓台

胡仲弓

聘币凡三到水涯,东都莫是欠人才。pìn bì fán sān dào shuǐ yá,dōng dōu mò shì qiàn rén cái。
当时若使无新室,此地安知有钓台。dāng shí ruò shǐ wú xīn shì,cǐ dì ān zhī yǒu diào tái。
鱼水相忘身外乐,羊裘曾卧禁中来。yú shuǐ xiāng wàng shēn wài lè,yáng qiú céng wò jìn zhōng lái。
桐江一派清如昨,千古高风挽不回。tóng jiāng yī pài qīng rú zuó,qiān gǔ gāo fēng wǎn bù huí。

卧听

胡仲弓

卧听芭蕉卷雨声,熟梅天气半阴晴。wò tīng bā jiāo juǎn yǔ shēng,shú méi tiān qì bàn yīn qíng。
几年不作云山梦,特地来寻泉石盟。jǐ nián bù zuò yún shān mèng,tè dì lái xún quán shí méng。
竹杖芒鞋方得意,桃笙葵扇又关情。zhú zhàng máng xié fāng dé yì,táo shēng kuí shàn yòu guān qíng。
清和时节如寒食,昨日街头人卖饧。qīng hé shí jié rú hán shí,zuó rì jiē tóu rén mài táng。