古诗词

谒金门

胡仲弓

蛾黛浅。é dài qiǎn。
只为晚寒妆懒。zhǐ wèi wǎn hán zhuāng lǎn。
润逼镜鸾红雾满。rùn bī jìng luán hóng wù mǎn。
额花留半面。é huā liú bàn miàn。
渐次梅花开遍。jiàn cì méi huā kāi biàn。
花外行人已远。huā wài xíng rén yǐ yuǎn。
欲寄一枝嫌梦短。yù jì yī zhī xián mèng duǎn。
湿云和恨剪。shī yún hé hèn jiǎn。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

赠岩居僧

胡仲弓

清闲消不尽,方觉此身尊。qīng xián xiāo bù jǐn,fāng jué cǐ shēn zūn。
洞古少行迹,山空多烧痕。dòng gǔ shǎo xíng jì,shān kōng duō shāo hén。
静知心是佛,生与佛无恩。jìng zhī xīn shì fú,shēng yǔ fú wú ēn。
斋料从谁给,频齑野菜根。zhāi liào cóng shuí gěi,pín jī yě cài gēn。

次韵送黄耑玉归莆

胡仲弓

主人情分熟,客兴未应阑。zhǔ rén qíng fēn shú,kè xīng wèi yīng lán。
从古知心少,只今行路难。cóng gǔ zhī xīn shǎo,zhǐ jīn xíng lù nán。
吟身霜竹瘦,归梦早梅寒。yín shēn shuāng zhú shòu,guī mèng zǎo méi hán。
若见潜夫说,官清贫亦安。ruò jiàn qián fū shuō,guān qīng pín yì ān。

倚窗诗

胡仲弓

倚窗成小立,风伯为清尘。yǐ chuāng chéng xiǎo lì,fēng bó wèi qīng chén。
帘卷梅当户,云开月闯人。lián juǎn méi dāng hù,yún kāi yuè chuǎng rén。
疏钟来远寺,落叶度吟身。shū zhōng lái yuǎn sì,luò yè dù yín shēn。
无限关心事,栖迟寂寞滨。wú xiàn guān xīn shì,qī chí jì mò bīn。

雪后

胡仲弓

一冬寒意少,既雪又还晴。yī dōng hán yì shǎo,jì xuě yòu hái qíng。
地面冰初结,天涯春已深。dì miàn bīng chū jié,tiān yá chūn yǐ shēn。
六花随雨化,三白有梅争。liù huā suí yǔ huà,sān bái yǒu méi zhēng。
袖手灞桥道,怀人心事清。xiù shǒu bà qiáo dào,huái rén xīn shì qīng。

雪中杂兴四首

胡仲弓

六花正零乱,却与雨相和。liù huā zhèng líng luàn,què yǔ yǔ xiāng hé。
地面频频化,山头渐渐皤。dì miàn pín pín huà,shān tóu jiàn jiàn pó。
歌楼寒较少,穷巷积偏多。gē lóu hán jiào shǎo,qióng xiàng jī piān duō。
百卉归根后,惟松不改柯。bǎi huì guī gēn hòu,wéi sōng bù gǎi kē。

雪中杂兴四首

胡仲弓

独坐看诗话,瓶梅相对清。dú zuò kàn shī huà,píng méi xiāng duì qīng。
瓦灯寒不晕,雪屋夜偏明。wǎ dēng hán bù yūn,xuě wū yè piān míng。
煨栗填饥腹,煎茶长道情。wēi lì tián jī fù,jiān chá zhǎng dào qíng。
睡魔排遣尽,窗外听鸡声。shuì mó pái qiǎn jǐn,chuāng wài tīng jī shēng。

雪中杂兴四首

胡仲弓

怪得檐前溜,原来是雪消。guài dé yán qián liū,yuán lái shì xuě xiāo。
山枯空有骨,水涸不成潮。shān kū kōng yǒu gǔ,shuǐ hé bù chéng cháo。
寒雁鸣沙碛,饥鸦啄柳条。hán yàn míng shā qì,jī yā zhuó liǔ tiáo。
物情总如此,吟鬓任萧萧。wù qíng zǒng rú cǐ,yín bìn rèn xiāo xiāo。

雪中杂兴四首

胡仲弓

穷通俱莫问,久远是前程。qióng tōng jù mò wèn,jiǔ yuǎn shì qián chéng。
涉世事多俗,吟诗人较清。shè shì shì duō sú,yín shī rén jiào qīng。
论心欠兰友,知己有梅兄。lùn xīn qiàn lán yǒu,zhī jǐ yǒu méi xiōng。
不被虚名缚,江湖得散行。bù bèi xū míng fù,jiāng hú dé sàn xíng。

南雪

胡仲弓

南地无寒脉,胡为雪载涂。nán dì wú hán mài,hú wèi xuě zài tú。
草池方积玉,瓦屋又跳珠。cǎo chí fāng jī yù,wǎ wū yòu tiào zhū。
鱼冻难争水,鸦饥懒哺雏。yú dòng nán zhēng shuǐ,yā jī lǎn bǔ chú。
玉堂与茅舍,随分有红炉。yù táng yǔ máo shě,suí fēn yǒu hóng lú。

宝应寺

胡仲弓

来借维摩榻,披襟待晚凉。lái jiè wéi mó tà,pī jīn dài wǎn liáng。
鸣蜩喧古木,斗雀堕虚廊。míng tiáo xuān gǔ mù,dòu què duò xū láng。
染翰题新壁,移樽避夕阳。rǎn hàn tí xīn bì,yí zūn bì xī yáng。
二公亭畔路,爱惹芰荷香。èr gōng tíng pàn lù,ài rě jì hé xiāng。

次心泉卜隐韵

胡仲弓

诛茅法石巅,知己有青天。zhū máo fǎ shí diān,zhī jǐ yǒu qīng tiān。
猿鹤寻前约,山林续旧缘。yuán hè xún qián yuē,shān lín xù jiù yuán。
烟霞来枕上,风月绕吟边。yān xiá lái zhěn shàng,fēng yuè rào yín biān。
窗户多栽竹,相期晚节坚。chuāng hù duō zāi zhú,xiāng qī wǎn jié jiān。

隐者

胡仲弓

老去绝尘缘,人疑行地仙。lǎo qù jué chén yuán,rén yí xíng dì xiān。
釜中惟煮石,囊里不储钱。fǔ zhōng wéi zhǔ shí,náng lǐ bù chǔ qián。
寄迹茅三架,随身诗一编。jì jì máo sān jià,suí shēn shī yī biān。
云山深处住,与鹤作忘年。yún shān shēn chù zhù,yǔ hè zuò wàng nián。

隐者

胡仲弓

种药满山巅,山衣木叶联。zhǒng yào mǎn shān diān,shān yī mù yè lián。
有时扶杖出,只到洞门前。yǒu shí fú zhàng chū,zhǐ dào dòng mén qián。
击石求鲜火,敲冰引滞泉。jī shí qiú xiān huǒ,qiāo bīng yǐn zhì quán。
深居聊避世,不为学神仙。shēn jū liáo bì shì,bù wèi xué shén xiān。

戊午天基圣节口号

胡仲弓

瓣香三舞蹈,咫尺是天颜。bàn xiāng sān wǔ dǎo,zhǐ chǐ shì tiān yán。
雨露涵濡下,风云际会间。yǔ lù hán rú xià,fēng yún jì huì jiān。
寸心瞻北阙,万寿祝南山。cùn xīn zhān běi quē,wàn shòu zhù nán shān。
可是儒毡冷,堪陪玉笋班。kě shì rú zhān lěng,kān péi yù sǔn bān。

选官图

胡仲弓

百年穷仕宦,尽在此图中。bǎi nián qióng shì huàn,jǐn zài cǐ tú zhōng。
真假名虽别,升沉理则同。zhēn jiǎ míng suī bié,shēng chén lǐ zé tóng。
前程如漆黑,末著满盆红。qián chéng rú qī hēi,mò zhù mǎn pén hóng。
时采毋虚掷,平迁至上公。shí cǎi wú xū zhì,píng qiān zhì shàng gōng。